Mau Đưa Sếp Tôi Đi Giùm Cái

Chương 3: Khương Tiêu Ý cảm thấy tâm lí vốn khỏe mạnh của mình có lẽ không còn khỏe nữa

Tác giả: Diệp Phỉ Nhiên

Editor: Đình

Khương Tiêu Ý hợp lí nghi ngờ Diệp Trăn muốn chỉnh cô và cô đã có bằng chứng...

Tối đó 9 giờ cô mới về đến nhà.

Thật ra Khương Tiêu Ý vẽ tranh rất nhanh, nhưng không chịu nổi Diệp Trăn chấp nhất với chi tiết biếи ŧɦái như vậy, không phải vẽ nhiều lông mi thì là vẽ tóc quá ít, đôi mắt không đủ thần thái, tất cả đều là lí do để anh ta yêu cầu làm lại bản thảo, cuối cùng liên tục sửa đổi sáu lần cô mới miễn cưỡng giao nộp.

Đèn hành lang lâu không sửa đã sớm hỏng, cũng không có thang máy, Khương Tiêu Ý lần mò trong bóng đêm đi lên cầu thang chật hẹp, mở cửa phòng cho thuê.

Ngoài phòng rất tồi tàn, trong phòng cũng không có hơi ấm.

Gia cảnh của Khương Tiêu Ý vốn không khá giả, bố mẹ làm kinh doanh nhỏ, kết quả một năm trước lúc bố mẹ cô ra ngoài giao hàng gặp tai nạn, hôn mê nằm ở phòng ICU mấy tháng, nhưng người lái xe gây tai nạn lại chạy không tìm được, Khương Tiêu Ý tiêu hết tiền tiết kiệm trong nhà, trên lưng còn có nợ nần nặng nề nhưng cuối cùng vẫn không thể cứu được mạng sống của bố mẹ.

Bây giờ bố mẹ không có ở đây nhưng nợ nần vẫn còn, Khương Tiêu Ý chỉ có thể mang theo đau xót tiếp tục cuộc sống, cố gắng làm công trả tiền.

Trước khi ngủ Khương Tiêu Ý xem dự báo thời tiết, sau đó thuần thục lấy chậu nhựa để ở đường chéo góc đông nam tại phòng khách.

Tối nay hàng xóm sát vách lại đưa bạn gái về nhà qua đêm, nhất định lại là buổi tối không yên tĩnh.

Quả nhiên tường cách âm kém khiến Khương Tiêu Ý bị ép nghe hàng xóm sát vách vận động một đêm, sáng sớm hôm sau Khương Tiêu Ý lại bị tiếng chó sủa của nhà hàng xóm dưới lầu đánh thức.

Cô vẫn còn buồn ngủ đứng lên, nhìn góc đông nam của phòng khách... dự báo thời tiết rất chuẩn, quả nhiên trời mưa, hẳn là rất to, lúc này nước mưa đang thấm xuống chỗ bị dột, chậu nhựa để tối hôm qua đã đầy nước.

Nếu không phải vì tầng cao nhất này bị rỉ nước thì tiền thuê nhà sẽ không rẻ hơn năm trăm nhân dân tệ đâu.

Khương Tiêu Ý cảm thấy rất giá trị, dù sao thì ở Dung thị trời cũng không mưa thường xuyên.

Chỉ là tinh thần thắng lợi của cô không kịp kéo dài thêm một giây thì cuộc điện thoại của chú đã đánh cô về nguyên hình...

"Tiêu Ý, trước đó cho cháu mượn năm vạn tệ để bố mẹ nằm viện, bây giờ trong nhà cần dùng gấp..." Chú của Khương Tiêu Ý kể xong, giọng nói tràn đầy lo âu và xấu hổ, "Đúng rồi, khi nào cháu rảnh thì đến đây, chú bảo dì cháu làm món rượu ủ bánh trôi (1) cháu thích ăn nhất, sau khi mẹ cháu đi cũng không ai làm cho cháu, ai..."

Mấy năm nay thu nhập của Khương Tiêu Ý gần như đều dùng vào trả nợ, bản thân chỉ còn lại một ít tiền sinh hoạt đáng thương, chỉ có thể ở cộng đồng tồi tàn này.

Vốn năm vạn tiền nợ này cô có thể dùng tiền thưởng cuối năm trả sạch nhưng tạm thời nhà chú lại cần tiền gấp, Khương Tiêu Ý nhìn số dư thẻ ngân hàng của cô, cũng không biết lát nữa nên đi đâu vay tiền đây...

**

"A! Khương Tiêu Ý, mau nhìn đi! Bộ phận nhân sự đưa ra thông báo tuyển dụng nội bộ! Trước khi tìm được trợ lí chính thức cho Diệp tổng thông qua quá trình tuyển dụng, trong công ty sẽ tuyển chọn một người làm trợ lí tạm thời cho anh ấy!"

"Trong tiểu thuyết ngôn tình viết như thế nào? Tổng tài cuối cùng sẽ bị trợ lí nhỏ thật thà hấp dẫn, tôi muốn đi thử một chút! Mà coi như không được Diệp tổng coi trọng thì mỗi ngày nhìn mặt Diệp tổng cũng tốt hơn nhìn Lý công công!"

Vương Nhã Ny cùng mấy nữ đồng nghiệp khác vô cùng kích động chuẩn bị báo danh, Khương Tiêu Ý lại hoàn toàn không lên nổi tinh thần.

Bởi vì trong lòng còn suy nghĩ năm vạn tệ kia, sau khi Khương Tiêu Ý đến Thụy Nghi đều không quan tâm. Nghe Vương Nhã Ny nói cô cũng chỉ yếu ớt nhìn lướt qua thông báo tuyển dụng.

Loại người như Diệp Trăn, ngoại hình cùng với mức độ biếи ŧɦái của anh ta tỉ lệ thuận với nhau, mình có chết cũng không bao giờ làm trợ lí cho anh ta.

"Mọi người nhìn xem, đãi ngộ lớn, một khi được chọn, tiền lương sẽ gấp năm, sáu lần vị trí trước đây!!! Ngoài ra còn có tiền thưởng hiệu suất!"

Tiền lương gấp năm, sáu lần?!

Khương Tiêu Ý vừa có tinh thần.

Cô có thể!

Chết, chỉ cần chết có ý nghĩa, đều đáng giá!

Hơn nữa Diệp Trăn này mặc dù có chút khó ở nhưng xét theo điều động nhân sự, không biết gì về công ty thì chỉ là bao cỏ, bao cỏ còn khó đối phó à?

Chỉ cần vuốt lông, không thể so sánh với vị sếp thông minh lừa gạt tốt hơn sao? Chỉ cần mình mặt dày thả rắm cầu vồng (2), khi anh ta gây khó dễ liền đánh rắm, học theo tinh thần tận tụy của Lý công công, không chừng còn có thể thừa dịp làm trợ lí tạm thời của đối phương mà nhận được sự ưu ái của đối phương.

Về sau dự án kia của mình được phê duyệt, không phải có thể đi trên lối đi xanh sao?

Quan trọng nhất là hướng về phía tiền lương gấp năm, sáu lần kia, Khương Tiêu Ý cảm thấy mình có thể chịu được. Hơn nữa một tháng sau khi kiếm đủ tiền không phải còn có thể tiếp tục trở lại vị trí ban đầu của mình sao?

Cho nên không phải chỉ là xuống biển một tháng thôi à?!

Cô có thể làm!

**

Khương Tiêu Ý kích động đăng kí, thấp thỏm chờ xuống biển.

Kết quả không ngờ có quá nhiều người muốn xuống biển, biến thành cuộc cạnh tranh khốc liệt như sủi cảo, cơ hội làm trợ lí tạm thời cho Diệp Trăn nghiêm khắc giống như đế vương chọn phi tần vậy, hoàn toàn không đến lượt Khương Tiêu Ý.

Vương Nhã Ny cũng thở ngắn thở dài: "Ai! Nghe nói chọn Dora bên bộ phận đầu tư, cô ấy tốt nghiệp Stanford! Chúng ta có thể vượt qua cô ấy à?"

Khương Tiêu Ý cũng không cao hứng nổi, cơ hội phát tài này xem ra không đến lượt mình rồi.

Chỉ là không ngờ phong hồi lộ chuyển, một tuần sau các đối thủ mạnh lần lượt bị loại, bộ phận hành chính lại phát xuống cho Khương Tiêu Ý một tờ thông báo.

Chẳng lẽ mình thật sự chuyển vận rồi?!

Khương Tiêu Ý hoàn toàn không dám tin: "Thật sự chọn tôi?!"

Tổng thanh tra bộ phận nhân sự gật đầu: "Đúng vậy, sau khi hoàn thành kiểm tra sức khỏe theo yêu cầu của Diệp tổng, hợp cách mà nói sau ba ngày là có thể vào cương vị. Trợ lí chính thức của Diệp tổng sẽ đến vào giữa tháng sau, trước đó sẽ do cô đảm nhiệm trợ lí tạm thời, tiền lương kết toán mỗi ngày."

Kết toán mỗi ngày!!!

Ông chủ nguyện ý kết toán tiền lương mỗi ngày sao có thể là biếи ŧɦái chứ, là thiên sứ hạ phàm nha!

Mà đây chẳng phải là mình vào cương vị càng sớm, kết toán tiền lương gấp năm lần, kiếm được càng nhiều!

Ba ngày cái gì, Khương Tiêu Ý cảm thấy cô hoàn toàn có thể kết nối liền mạch!

Vì thế sáng sớm hôm sau Khương Tiêu Ý kích động chạy đến bệnh viện chỉ định, dự định buổi sáng kiểm tra sức khỏe xong, buổi chiều sẽ vào cương vị luôn.

Diệp Trăn nhìn rất phiền phức nhưng không ngờ lại rất quan tâm đến sức khỏe của công nhân viên. Tất cả những hạng mục kiểm tra sức khỏe này đều được công ty thanh toán.

Chỉ là đợi cô cầm phiếu khám sức khỏe do y tá in ra, Khương Tiêu Ý cười bất động...

Trước đây công ty kiểm tra sức khỏe, hạng mục chi tiết cũng chỉ có một tờ giấy, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy hạng mục chi tiết dày như một quyển sách...

Thời điểm đi rút máu, chỉ là lấy máu để thử huyết quản y tá đã lấy ra hơn hai mươi ống, sau đó đối phương đếm, lại lấy thêm một cái nữa.

...

Cuối cùng Khương Tiêu Ý cũng đã hiểu thâm ý ba ngày sau vào cương vị, bởi vì chờ làm xong tất cả hơn một trăm loại kiểm tra đã là ba ngày sau...

**

Ba ngày sau, có lẽ là vì kết quả kiểm tra sức khỏe hợp cách, cô ngồi xuống đối diện Diệp Trăn.

Phòng làm việc của Diệp Trăn rất có cảm giác sáng tạo, không có bàn ghế gỗ tử đàn của Lưu tổng trước đây, các yếu tố rất tối giản mang phong cách châu Âu, cùng với cái mặt ở giữa có thể xưng xa hoa gió, ngược lại rất hài hòa, rất có thẩm mĩ.

Chỉ là người đàn ông Diệp Trăn này ngoại hình tuy đẹp nhưng khi mở miệng, ngữ khí có hơi âm dương quái khí...

"Khương Tiêu Ý, chúc mừng cô đạt được cơ hội trở thành trợ lí tạm thời của tôi."

Diệp Trăn nói xong câu đó dừng lại rất lâu, lâu đến mức Khương Tiêu Ý hoài nghi phải chăng cuộc nói chuyện đã kết thúc, có phải mình nên rời sân không, Diệp Trăn mới cau mày, không vui nói: "Cô không có gì muốn nói sao?"

Nói cái gì?

Diệp Trăn cười: "Giống như có thể trở thành trợ lí tạm thời của tôi, có chút cảm tưởng gì không? Dù sao về sau cũng là cộng sự chừng một tháng, tôi mong cô không quá thúc ép và gò bó, cái gì cũng có thể nói, điều này cũng để cho tôi hiểu cô hơn."

Đây là cho mình đi theo quy trình bắt đầu nịnh hót?

Được thôi!

Khương Tiêu Ý ở với Lý công công lâu đã mưa dầm thấm đất, loại nịnh hót này há miệng liền ra: "Cảm ơn Diệp tổng quan tâm tôi, tôi rất cảm kích có thể có được cơ hội này, không ngờ trở thành trợ lí tạm thời cũng có phúc lợi kiểm tra sức khỏe tốt như vậy."

Bản chất của việc tâng bốc không phải bộc lộ rõ ràng mà là âm thầm im lặng.

Khương Tiêu Ý không ngừng cố gắng nói: "Không ngờ Diệp tổng lại quan tâm đến sức khỏe của cấp dưới như thế, nguyện ý vì tôi kiểm tra sức khỏe tốn nhiều tiền như vậy, để cho tôi làm nhiều hạng mục như thế..."

Khương Tiêu Ý còn muốn tiếp tục phát huy lại bị Diệp Trăn lành lạnh ngắt lời: "Tôi không thích bầu không khí công việc nịnh nọt, hi vọng trợ lí của tôi khiến người khác yên tâm, bảo cô phát biểu cảm tưởng chỉ là thăm dò cô thôi."

"..."

Anh nhìn Khương Tiêu Ý: "Cô khiến tôi hơi thất vọng."

Mẹ câu cá chấp pháp còn lí luận?

Nhưng ai bảo Diệp Trăn là sếp, Khương Tiêu Ý tức giận mà không dám nói gì, đành phải cúi đầu nhận sai.

Diệp Trăn dùng tay chống cằm: "Thật ra báo cáo kiểm tra sức khỏe của cô cũng không hợp cách toàn bộ, tôi hi vọng tỉ lệ mỡ trong cơ thể trợ lí tạm thời của tôi có thể khống chế khoảng 18%, cô là 19%, nhưng so với các ứng viên khác, cô đã coi như là tướng quân trong đám người lùn, trước khi trợ lí chính thức vào vị trí, tôi chỉ có thể miễn cưỡng chịu đựng."

Anh đi chọn quán quân khỏe đẹp cân đối à? Tỉ lệ mỡ với làm trợ lí có liên quan gì!

Diệp Trăn giống như biết Khương Tiêu Ý đang nghĩ gì, anh nhìn Khương Tiêu Ý: "Tỉ lệ mỡ trong cơ thể phản ánh một người có kiên trì rèn luyện hàng ngày hay không, từ khía cạnh có thể nhìn ra tư tưởng sống của một người, có tự hạn chế, có yêu cầu đối với ngoại hình của mình hay không, từ đó rút ra được ở nơi làm việc, tôi yêu cầu rất cao về việc tự hạn chế và nghiêm khắc với bản thân, là tố chất không thể thiếu để trở trành trợ lí của tôi, một người không quản lí được cân nặng của mình đừng nói có thể đảm nhiệm công tác."

Anh lại nhìn Khương Tiêu Ý: "Tôi rất không thích người tan làm về nhà là nằm trên giường không làm việc gì, tỉ lệ mỡ của cô thể hiện rõ cô kiên trì tập thể dục và kiểm soát chế độ ăn uống, yêu cầu đối với bản thân trong thời gian rảnh rỗi, điểm ấy tôi rất thưởng thức, quyết định đặc biệt thu nhận cô."

Khương Tiêu Ý thật sự muốn trợn mắt trừng một cái, vương tử Diệp Trăn không biết khó khăn nhân gian à? Thật sự cho rằng mỗi người làm công đều sống an nhàn sung sướиɠ giống đám ông chủ các anh á?

Kiểm soát chế độ ăn uống là bởi vì không có tiền, chỉ có thể mua chút salad.

Kiên trì tập thể dục thì là người dân lao động không có thang máy, vừa đi vừa về phải leo cầu thang.

Bản thân mình lại đúng là người về nhà là nằm trên giường mà Diệp Trăn ghét nhất.

Đã làm việc một ngày, ai còn có thể khỏe mạnh cơ chứ!

Diệp Trăn không biết điều đó, chỉ mấp máy môi kết luận: "Tôi không muốn nói gì khác nữa, ngày mai chuyển đến vị trí làm việc, chính thức vào cương vị."

Ngày mai mới vào cương vị?! Như vậy sao được!

Khương Tiêu Ý lập tức bày tỏ: "Diệp tổng, buổi chiều tôi có thể bắt đầu làm việc, tôi có thể dùng giờ nghỉ trưa để chuyển vị trí làm việc."

Buồn cười, tiền lương gấp năm lần, nửa ngày cũng không thể thiếu!

"Không cần." Diệp Trăn tựa vào ghế của sếp, hai tay khoanh trước ngực, "Buổi chiều lại kiểm tra tâm lí khỏe mạnh cùng với ước định ổn định tin thần, nếu thông qua thì ngày mai sẽ bắt đầu làm việc."

???

Khương Tiêu Ý dựa vào lí lẽ biện luận: "Cảm ơn ý tốt của Diệp tổng, tôi biết có không ít người vì áp lực mà tâm lí có vấn đề, nhưng tôi rất tốt, có thể không làm không..."

"Đương nhiên không được."

Diệp Trăn cười: "Cô không làm, tôi không an lòng."

Mặc dù mắc bệnh vương tử nhưng quan tâm cấp dưới như vậy đúng là khiến người ta cảm động.

Nhưng Khương Tiêu Ý chỉ muốn mau chóng bắt đầu công việc kiếm tiền, kết quả cô vừa định mở miệng thuyết phục Diệp Trăn lần nữa thì nghe được anh tiếp tục nói chuyện đương nhiên...

"Bây giờ có rất nhiều biếи ŧɦái nhìn bề ngoài rất tốt nhưng nội tâm đã sớm bóp méo, cô không làm kiểm tra tâm lí khỏe mạnh, tôi sợ cùng nhau cộng sự tôi sẽ gặp nguy hiểm."

?

Cho nên để mình làm hơn một trăm hạng mục kiểm tra thân thể cũng thế...

Có lẽ là cảm nhận được ánh mắt dò hỏi của Khương Tiêu Ý, Diệp Trăn gật đầu: "Không sai, người hiện đại rất lo xa tâm lí đã biếи ŧɦái, thân thể cũng không khỏe mạnh. Nếu cơ thể cô có những nguy cơ về sức khỏe như bệnh truyền nhiễm, điều này cũng sẽ đe dọa sức khỏe của tôi.

Anh nhấp một ngụm hồng trà, lại cười với Khương Tiêu Ý: "Cho nên để duy trì công việc này, hi vọng cô bảo vệ tốt sức khỏe."

Khương Tiêu Ý cảm thấy tâm lí vốn khỏe mạnh của mình có lẽ không còn khỏe nữa.

*

Tác giả có lời muốn nói:

【 Rạp hát nhỏ 】

Diệp Trăn: Phòng của cô thật tồi tàn, tôi đến cả nhìn cũng không muốn nhìn

Khương Tiêu Ý: Thật à? Khuyên anh tốt nhất vẫn nên nhìn nhiều chút, hiểu rõ trước, dù sao sau này phòng này cũng là của anh.

Diệp Trăn:???

- -------

(1) Rượu ủ bánh trôi là món ăn vặt truyền thống của khu vực Giang Nam Trung Quốc. Bánh trôi nhỏ làm từ bột nếp ủ với rượu mà nấu thành. Rượu ủ vị ngọt ngào, bánh trôi mềm mại, canh ngọt và thơm.

(2) Rắm cầu vồng, từ thông dụng trên Internet và từ giới fan thường dùng, thời gian lưu hành sớm nhất là năm 2017. Có nghĩa là fan thích tung hô thần tượng của mình, khắp người là bảo bối, tất cả đều là ưu điểm, nghĩa trên mặt chữ là ngay cả khi thần tượng đánh rắm cũng có thể xuất khẩu thành thơ, mặt không đổi sắc thổi thành cầu vồng.