Anh Chồng “Chính Chuyên” Nay Đã Vùng Lên

Chương 2: Lý luận tranh cãi xem ai là công thụ để được Ꮯɦịƈɦ

Không thể không nhắc, giọng nói của Đường Cẩm thật sự là được ông trời ưu ái, lúc ghé vào tai người nói thầm, giọng vừa gợi cảm vừa rù quyến.

Tâm trạng của Tề Ngộ giật nảy lên một cái, thằng nhỏ phía dưới lại trướng thêm lần nữa, quần bị gồ lên kéo căng ra.

Đường Cẩm tính ra còn lớn hơn Tề Ngộ tới ba tuổi, vậy mà gọi hắn là "anh" cũng không có ngượng miệng chút nào, thấy Tề Ngộ cũng không có phản đối, mấy tiếng anh kế tiếp lại càng nghe ra giọng tình cảm dạt dào, có cảm giác như rất thật lòng. Không chỉ có kéo dài ngữ điệu, còn mang theo cả tiếng thở dốc, thấy Tề Ngộ nhìn ngắm anh chằm chằm, lộ ra đầu lưỡi mập mờ liếʍ môi dưới của hắn, sờ vào chỗ quần đang nhô ra của Tề Ngộ, đường cong nơi eo thật sεメy đến muốn xịt máu mũi.

Tề Ngộ như muốn quên cả thở, chỉ cảm nhận được eo nhỏ của Đường Cẩm, một cánh tay anh là đủ để vòng hết. Hơn nữa thắt lưng mặc dù mảnh nhỏ lại rất có độ dẻo dai, nếu mà ngồi lên nhún khẳng định tha hồ lật qua lật lại.

Con ngươi của Đường Cẩm thâm trầm liếc vào chỗ phần eo cuồn cuộn lộ ra một đoạn dưới áo thun của Tề Ngộ, cơ bụng có đường nét phân chia rõ ràng mạnh mẽ, không khỏi thầm nghĩ nếu như đè được Tề Ngộ, nhất định phải làm cho hắn điên loạn cả đêm trên người mình, đυ. tên này đến thắt lưng sau đó không duỗi thẳng ra được.

Thấy Tề Ngộ không nói lời nào, Đường Cẩm tự tay cách quần sờ sờ chym mình, cười nói: "Anh giai à, kinh nghiệm của tôi nhiều sẵn mà, không thấy động lòng à? "

Tề Ngộ đương nhiên đã động lòng rồi! – động lòng với cặp mông của người này. Hắn cách bàn trà kéo cổ tay Đường Cẩm, tính kéo về hướng mình rồi sẽ hôn lên, chỉ kém mấy cm lại bị Đường Cẩm đưa tay bịt miệng.

Đường Cẩm vuốt ve cặp môi dày của người trước mắt, bị ngón tay trắng nón của anh mân mê đến từng bước đỏ lên biến thành sưng, thật giống như một quả dâu chín mặc người vò nát.

"Cho làm mới cho hôn"

Tìиɧ ɖu͙© vẫn phải đi trước, Đường Cẩm vẫn khăng khăng giữ cái nguyên tắc vô lý không thể lay chuyển này của mình.

Tề Ngộ mắt đỏ lên chắp tay đi về đi phía trước, lại bị tay của Đường Cẩm đẩy trở về, một bước cũng không nhường.

"Vậy bây giờ anh nói xem phải làm sao!" Tề Ngộ thất bại mà ngồi trở lại trên ghế sa lon đối diện với Đường Cẩm, lại đốt một điếu thuốc.

Đôi môi bị Đường Cẩm mυ'ŧ đến sưng đỏ có hơi hé mở, khói trắng lượn lờ bên khuôn mặt mờ ảo của Tề Ngộ. Khuôn mặt người này cũng rất anh tuấn, treo lên trước mắt nhìn sao vẫn thấy rõ là đang bị thiếu hơi trai.

"Nếu không... hai chúng ta tuốt ống cho nhau rồi ai về nhà nấy? " Tề Ngộ mới vừa nói xong đã lập tức muốn tự rút lời, giống như rất sợ Đường Cẩm thật sự đáp ứng, "Không được! Ông đây thật tâm không cam lòng!"

"Vậy chỉ có một biện pháp cuối cùng thôii... " Đường Cẩm có chút bất đắc dĩ, đi cᏂị©Ꮒ dạo mà hai công gặp nhau thật là phiền phức.

Tề Ngộ vội la lên: "Tôi không có đánh nhau với anh đâu!"

"Ai muốn đánh nhau với cậu chứ?" Đường Cẩm đứng lên, vừa lục lọi túi quần túi áo của mình, vừa trả lời, "Dáng người tôi còn "mỏng cơm" hơn cậu, đánh với cậu được cái đếch gì."

Nói rồi, Đường Cẩm còn đưa tay qua phủ lên một tầng cơ bắp nơi cánh tay của Tề Ngộ, thử lắc lắc cơ bắp như thấy gì lạ lẫm lắm.

Bắp thịt nơi cánh tay hắn căng chặt, vừa nhìn đã biết đang cất giấu sức mạnh, không có chỗ nào là bị "mỏng cơm" cả.

Tề Ngộ nhân cơ hội này đưa tay sờ một cái, huýt sáo lên như tên lưu manh, bình luận: "Vừa trắng vừa mịn"

Đường Cẩm không nghĩ tới người này còn biết tận dụng thời cơ đến thế. Cơ thể theo bản năng lấy cái tay phải ở sau lưng nắm lấy cằm của Tề Ngộ, xẹt qua quả khế của hắn đầy gợϊ ɖụ©, lại quay về đặt tay nơi eo Đường Cẩm .

Đường Cẩm nhìn thấy ở thân dưới của Tề Ngộ rất rõ ràng đã có hơi nhúc nhích một chút, lập tức thấy rất đắc ý

"Nhanh lên một chút, nói phương pháp của anh đi, xong còn lên giường nữa. "

Đường Cẩm nghe hắn nói vẫn im miệng, cũng sẽ không lầm bầm gì, nắm chặt bàn tay, thần thần bí bí mà đưa ra trước mặt Tề Ngộ một món gì đó.

"Cậu nhìn đây. "

Tề Ngộ nghe lời nhìn về phía Đường Cẩm nắm chặt tay, không hiểu sao lại căng thẳng, cứ giống như trong cái tay kia chất chứa bí mật giúp hắn giải thoát "thằng nhỏ" khỏi bí bách đêm nay.

Đường Cẩm một hồi thầm vui trong lòng, chậm rãi mở ra bàn tay.

Giữa lòng bàn tay có chỉ tay rõ ràng dày rộng, lẳng lặng nằm một đồng tiền xu một tệ.

Tề Ngộ giương mắt đờ đẫn, miệng như con cá chép mấy máy môi như mở lại đóng, một câu nói cũng không nói ra được.

Đường Cẩm còn rất hài lòng biện pháp của mình, nhướng mày nói: "Thông minh không!? "

Tề Ngộ bị tàn thuốc đoạn cuối rơi vào nóng đến bỏng cả dai, lúc này mới phát ra một câu vô cùng tinh túy bác học.

"Dou ma nhà anh chứ!"

Tung tiền xu quyết định công thụ!?

--

Mười giờ tồi, hai top nổi danh nhất trong giới gay ở thành phố F, rõ ràng hai "thằng nhỏ" đã cương cứng lên, vẫn ngồi đối mặt nhau, giống như kẻ ngu si đang ngồi thiền mà nhìn chằm chằm đồng xu một tệ trên bàn.

"Cậu muốn thế nào? "

Tề Ngộ trong lòng bất ổn, vô ý thức cắn chặt điếu thuốc lá miệng.

"Tôi muốn làm top"

Đường Cẩm nói: "Tôi cũng không muốn gì ngoài "cúc" ra."

Anh nói xong cầm lấy tiền xu, dùng ngón tay trỏ và ngón cái giữ nó lại, trịnh trọng nói: "Một ván xác định ai trên dưới, không cho phép đổi ý. "

Tề Ngộ gật đầu nói: "Không cho đổi ý. "

Đường Cẩm nháy mắt mấy cái, hít sâu một hơi, ném lên đồng tiền quyết định vận mệnh này.

Tiền xu trên không trung xoay tròn vài vòng rồi hạ xuống, bị tay trái Đường Cẩm đặt vào chỗ lòng bàn tay phải.

"Ngộ Ca à, cậu có biết một đạo lý này không?"

"Hử...? " Tề Ngộ đang hồi hộp cho vị trí của mình, chỉ phát ra một âm tiết cho thấy sự nghi ngờ của mình.

"Từ trước đến nay, công thì cần "cúc", mà thụ thì cần "1.""*

*Trên đồng xu 1 tệ có loại một mặt là hình đóa cúc, một mặt là số 1. Cúc với 1 tượng trưng cho gì ai cũng hiểu hén :))

Đường Cẩm khóe môi rung rung, con ngươi lập lòe lưu chuyển, đuôi lông mày nhiều thêm một phần phong tình.

Anh dời tay trái, thấp giọng cười nói: "Hy vọng là cậu thua, Tề Ngộ."

Trong lòng bàn tay phải, một đóa cúc hướng lên trên tiền xu lẳng lặng nằm đó.

Đường Cẩm từ lúc bắt đầu nghĩ đến trò ném xu này đã tính kế từ trước rồi.

Nhìn như trò chơi ném tiền xu hết sức công bằng, ai nào biết anh có thể muốn ném 1 liền 1, muốn ném cúc thì chính là cúc đâu?

Cách thức Đường Cẩm chế trụ đồng xu, lực độ gảy xuống mặt dưới bên ngoài vào lúc cuối cùng bắt lại tiền xu, đều bảo đảm nhất định sẽ là mặt 1 ở phía dưới, chiêu này hồi trước lúc anh rảnh rỗi buồn chán luyện ra được, bây giờ lại có đất dụng võ.

Cho nên muốn làm công thì phải dựa vào thực lực.

Đến thời điểm kết cục đã định, Tề Ngộ ngược lại hoàn toàn trấn định, giống tòa thái sơn ngồi yên bất động ở trên ghế sa lon.

"Đổi ý à?" Đường Cẩm đang cởϊ áσ khoác của mình ra.

Ánh mắt Tề Ngộ một khắc kia cũng không rời khỏi Đường Cẩm, nghe được câu hỏi sau suy nghĩ một chút, đáp: "Không đổi ý. "

Vốn đã hứa rồi, giờ đổi ý thì nhục quá.

Chỉ có điều hắn cảm giác có chút không chân thật.

Đường đường là cường công mà lập tức phải đem cúc của mình giao ra, lại còn là giao cho bạn cᏂị©Ꮒ! Giống như choáng váng trong cơn mơ.

"Không đổi ý thật sao?" Đường Cẩm đưa lưng về phía Tề Ngộ bắt đầu cởϊ qυầи, chỉ là nghe cái ngữ điệu kéo dài này, làm sao cũng nghe lộ ra một điểm hoài nghi.

Tề Ngộ mới vừa muốn mở miệng giải thích, chợt nghe Đường Cẩm tràn đầy hài hước mở miệng nói: "Ah --, thôi tôi hiểu rồi. Cậu giờ giống như gái ngoan còn truynh mới cưới chồng, trong đêm động phòng hồi hộp xấu hổ vô cùng do chuẩn bị tinh thần mất truynh đêm đầu tiên nhỉ!? "

Gái ngoan? ? ?

Còn truynh? ? ?

Đêm đầu tiên? ? ?

Tề Ngộ bỗng ưng cảm giác khắp người trong mình huyết dịch dâng trào, một tiếng nổ ầm phát ra trong đầu.

Mà Đường Cẩm vẫn chả có cảm giác chút nào mà đưa lưng về phía hắn cởϊ qυầи ra, rõ ràng kéo xuống một cái là tụt ngay, nhưng Đường Cẩm càng muốn uốn éo mông để cởi, vòng eo hơi hơi vặn vẹo, rõ ràng muốn mê hoặc người nào đó. Lúc cuối xuống xương sống ở dưới thắt lưng nhô ra, đến khi đứng thẳng người lên, khe mông sâu hoắm mờ ảo ẩn hiện.

Tề Ngộ bị cái miệng của Đường Cẩm chặn lại đến bốc hỏa, lại bị chỗ phía dưới kia hành hạ khiến cho nhu cầu cấp bách muốn được giải quyết, chân bước một bước thật dài tiến qua chỗ bàn trà, cả người toàn bộ khí thế như muốn nổi lửa lên. Đường Cẩm không phản ứng kịp lại vô ý thức lui lại mấy bước, ngẫu nhiên ảo não nghiến răng lại: Mình làm công không thể yếu thế hơn!

Tề Ngộ đi tới trước mặt Đường Cẩm, giơ tay cởi t-shirt của mình vứt qua một bên, thở hổn hển vươn tay hắn ra.

Đường Cẩm đã thật sự cho rằng người này muốn đánh mình,cơ thể trong nháy mắt căng thẳng, thậm chí chuẩn bị mấy phương pháp xử lý bằng cách kéo dài thời gian.

Không ngờ một giây kế tiếp, trong lúc trời đất quay cuồng, anh bị Tề Ngộ ôm lấy đầu gối và ngang lưng, cả người bị khiêng lên trên vai hắn.

"Tề Ngộ! " Đường Cẩm sợ hãi kêu lên.

Tề Ngộ thở hổn hển, tự tay thô bạo mà kéo xuống cái qυầи ɭóŧ còn sót lại của Đường Cẩm, bước nhanh hướng giường lớn đi tới.

"Đừng có chậm chạp lề mề nữa, anh sợ cái gì chứ, Đường Cẩm à có gì phải sợ, mình làm đi!"

Đường Cẩm biết anh đã khích được Tề Ngộ rồi, dứt khoát thả lỏng tâm tình, ghé vào đầu vai Tề Ngộ bắt đầu tỉ mỉ thưởng thức cặp mông vểnh tròn dày thịt chắc nịch kia.

Rõ ràng Tề Ngộ đã cởi xuống phec mơ tuya, nhưng mà trong lúc đi, hai khối mông thịt vẫn như trước giữ lại cái quần bằng đường cong của nó, có thể thấy được Tề Ngộ lớn lên có cặp mông bự tới cỡ nào.

Con ngươi Đường Cẩm đảo một vòng, ngứa tay khó nhịn, giơ lên cánh tay "bốp" một tiếng mà văng xuống trên mông Tề Ngộ.

"Ư! " Tề Ngộ không kịp đề phòng, bị đánh mà kêu đau một tiếng.

"Thấy sướиɠ không? Sướиɠ rồi thì để tôi xoa xoa giúp cậu."

Đường Cẩm nói, móng vuốt hai tay tự nhiên rũ xuống, nắm vào hai bên mông thịt của Tề Ngộ mà nhào nắn cặp mông cho đã.

Tề Ngộ không kịp ngăn lại, hai tay của Đường Cẩm đã bóp vào mông của hắn, vừa kéo thịt ra hai bên, còn cách quần đen tối sờ vào lỗ hậu của hắm.

Phần eo của Tề Ngộ tê rần, rít lên một tiếng ngang lưng thẳng tắp, nghiêng đầu vào chỗ xương hông của Đường Cẩm mυ'ŧ ra ba điểm đỏ, lưu lại mấy vết nước miếng, dưới chân như gắn động cơ mà đi nhanh vào phòng ngủ, đem Đường Cẩm đang chọc vào phía sau của hắn ném lên giường.

Ngay sau đó cả người hắn phủ lên trên người Đường Cẩm, đem cổ tay Đường Cẩm chế trụ ở hai bên đầu, mãnh liệt hôn anh.

Đường Cẩm vươn đầu lưỡi đỏ tươi, mặc cho Tề Ngộ liếʍ cắи ʍút̼ vào, hai người quấn quít cùng một chỗ, hôn nhau đến khó có thể phân chia.

Trong khoảnh khắc đó, khắp phòng đều là tiếng thở dốc của đàn ông đã động tình.

[ Lời tác giả ]

Công thụ không tốt đẹp gì.

Tác giả: Làm chuyện cᏂị©Ꮒ dạo như vậy, không thấy tội lỗi với người yêu hiện tại của các anh à?

Đường Cẩm: Được tự do ngủ lang, cᏂị©Ꮒ còn sướиɠ hơn

Tác giả:... Người khác nói vậy bị đánh là cái chắc.

Đường Cẩm: Tự do tìиɧ ɖu͙© không có gì sai, tại sao không cho công đi ngủ lang?

Tác giả (Vẫn ráng mỉm cười): Anh... Quên đi, next!

Tề Ngộ: Đã lên giường hôn nhau tụt quần, vô tư ngủ lang!

Tác giả (cười không nổi): Kiểu này hai người mất hết fan 囧rz