Vợ Tổng Tài Là Đầu Bếp

Chương 27

Vợ tổng tài là đầu bếp.

EDITOR Bồ Đào

Chiêm Quốc Thông cũng không phải là người không biết điều, nhưng hiện tại chính là muốn biết tận cùng của câu trả lời, có lẽ là do đã kìm nén quá lâu, cảm xúc một khi nhen lửa, liền có chút kìm không được, “Không thể nói? Bởi vì không tin tôi?”

Liễu Tô Nguyên nguýt ông một cái, “Không tin ông mà tôi đem tài sản mười mấy năm tích góp cho ông tùy ý xử lí? Ông nếu là muốn dùng ý xấu lừa bịp tôi, tôi còn không phải sẽ nhảy lầu sao?”

Lời này nói ra, trong lòng Chiêm Quốc Thông tức khắc thoải mái không ít, không sai, lão hữu đối với ông đó là một trăm phần trăm yên tâm, hai ngôi nhà cũ ở Đế Đô cũng là nhờ ông bán, nhà mới cũng là do ông giúp đỡ tìm mua, còn có cửa hàng, đều là nhờ ông tìm kiêm, tiền nong trước sau, hơn hai chục triệu liền trực tiếp đưa cho ông không chút do dự, này còn không phải tín nhiệm thì là gì?

“Vậy ông……?”

Không đợi Chiêm Quốc Thông nói xong, giọng nói của Liễu Tô Nguyên trở nên phức tạp đáp lời, “Tôi chỉ không muốn làm liên lụy ông.”

Nghe vậy, Chiêm Quốc Thông mày nhăn lại, “Liên lụy? Là có ý gì?”

Liễu Tô Nguyên lại uống một ngụm rượu, gục đầu xuống, khó khăn nói, “Ý chính là, việc của Tô gia tôi muốn tự mình giải quyết, Quốc Thông, tôi không thể lôi ông xuống nước cùng được, hai ta tương giao nhiều năm, đều hiểu rõ lẫn nhau, nhưng duy nhất chuyện này, ông cũng không nên biết quá nhiều thì tốt hơn.”

Miễn cho tương lai khó xử!

Nói đến chuyện này, Chiêm Quốc Thông thế nào còn không hiểu? Ông vẫn biết năm đó ông bạn già của mình rời Đế Đô có quan hệ với việc của con gái, nhưng cụ thể là chuyện gì, ông lại là không rõ ràng lắm, mấy năm nay có thư tín lui tới, cũng né tránh đi vết thương lòng này, lại không nghĩ, qua lâu như vậy, miệng vết thương chẳng những không khép lại, ngược lại là càng ngày càng nghiêm trọng, nghĩ đến lúc trước, trong lòng không khỏi trầm trọng lên, “Tô Nguyên, ông chuyển về Đế Đô, không chỉ vì cháu gái đúng không?”

Liễu Tô Nguyên trầm mặc một lát, gật gật đầu.

Chiêm Quốc Thông nheo mắt lại, chợt lóe lên, “Còn vì thay con gái đòi lại công đạo?”

Liễu Tô Nguyên dứt khoát thừa nhận, “Đúng vậy, dù đã muộn màng hơn hai mươi năm, nhưng nên đòi lại vẫn là nên đòi lại, dựa vào cái gì mà con gái của tôi chịu hết đau khổ, hắn lại có thể tiêu dao sung sướиɠ? Hắn tạo ra nghiệt, thì phải trả giá cho tội lỗi!”

Chiêm Quốc Thông là người như thế nào? Ở trong giới nhà giàu đã vài thập niên, chuyện gì còn chưa thấy qua? Lúc này, trong lòng đã đoán được bảy tám phần, đơn giản chính là cốt truyện bị nam nhân lừa dối, cuối cùng lại bị vứt bỏ, bất đắc dĩ phải mang theo con gái đi tha hương đất khách quê người, ông có tính toán, thần sắc trịnh trọng lên, “Ông nói thật với tôi, là tên khốn khϊếp nào? Tôi giúp ông!”

Liễu Tô Nguyên sửng sốt, ngẩng đầu, thấy ông không phải đùa giỡn, mới cười khổ nói, “Cảm ơn ông, Quốc Thông, nhưng việc này ông thật không giúp được.”

Nghe vậy, Chiêm Quốc Thông vội vàng nói, “Tại sao lại không giúp được? Trừ khi là vương bát đản kia họ Yến……” Giọng nói đột nhiên im bặt, trạng thái lập tức thay đổi, “Sẽ không, sẽ không phải là……”

Nghe giọng nói đều run lên, Liễu Tô Nguyên nhanh chóng lắc đầu, “Ông đang nghĩ lung tung cái gì vậy? Không phải!”

Chiêm Quốc Thông thở phào nhẹ nhõm, theo bản năng nói, “Chỉ cần không phải nam nhân Yến gia là được, ông nói xem, là ai? Những người khác, tôi đều có thể nghĩ biện pháp……”

Liễu Tô Nguyên ngắt lời, “Thật sự không cần, Quốc Thông, lòng tốt của ông tôi xin nhận, nhưng đây là ân oán của hai cha con chúng tôi, phải tự mình kết thúc mới vui vẻ không phải sao? Nếu ông thực sự muốn giúp đỡ, vậy làm bộ cái gì cũng không biết đi, một nhà chúng tôi trở về Đế Đô, dùng chính là họ Liễu, ông hiểu điều này có nghĩa gì đúng không? Tôi không muốn quá nhiều người biết, coi như báo thù, cũng không muốn đem ra ngoài ánh sáng, dù sao vạch trần chuyện năm đó, tổn thương sâu nhất vẫn là con gái của tôi, nó đã quá khổ, tôi không muốn con bé một lần nữa phải đối mặt với sự nhục nhã đó……”

Chiêm Quốc Thông thở dài, “Tôi hiểu rồi, được, vậy cứ theo ý ông, chỉ là……” Dừng lại, ông ngập ngừng nói, “Tên họ của ông có thể sửa, nhưng trù nghệ không đổi được, người Yến gia đã từng nếm qua, cho nên muốn lừa gạt bọn họ, sợ rằng không được.”

Liễu Tô Nguyên nói, “Bên Yến gia không cần phải lừa gạt, bọn họ căn bản sẽ không để ý đến một nhân vật nhỏ bé như tôi, liền tính là thiếu gia, cậu ấy lại thích trù nghệ của tôi, cũng không phải là một người nhiều chuyện.”

“Vậy ngược lại là……” Chiêm Quốc Thông trong lòng ổn định chút, còn muốn nói nữa cái gì, liền thấy Liễu Đỗ Tiêu bưng l*иg hấp xinh xắn đi tới, ngửi được mùi hương kia, muốn nói cái gì đều nuốt trở vào.

Trong nóng hổi, mùi hương mờ mịt lượn lờ, xộc thẳng vào mũi, Chiêm Quốc Thông nháy mắt liền đem những chuyện phiền lòng đều không để tâm nữa, cũng không đoái hoài đến nóng miệng, gắp lên liền ăn.

Liễu Tô Nguyên nhìn không nói nên lời, “Ông ăn chậm một chút, không ai cướp của ông đâu!”

Chiêm Quốc Thông nói không ra lời, vội vàng hà hơi, bởi vì quá ngon, nếp nhăn trên khuôn mặt già nua đều giãn ra, lúc này ông giống như một đứa trẻ tham ăn, nếu là người quen biết ông thấy, sợ là sẽ kinh ngạc rớt cằm.

“Ăn ngon, ăn quá ngon!”

Vừa ăn, vừa tận lực ca ngợi, thực mau, một l*иg liền hết, lại tiếp tục tấn công một l*иg tiếp theo, hoàn toàn đã quên muốn gói về cho vợ cùng con trai nếm thử.

Liễu Tô Nguyên buồn cười lắc đầu, trong lòng trầm trọng đều tiêu tán đi.

Cho đến cái l*иg thứ ba đã vơi đi một nữa, Liễu Tô Nguyên thấy ông còn không có ý dừng lại, không thể không lên tiếng ngăn lại, “Tôi nói, ông đủ chưa? Làm thế nào lại giống một đứa trẻ không được ăn no? Cũng không nhìn xem bản thân đã bao nhiêu tuổi, lại ăn tiếp, dạ dày liền vỡ rồi.”

Nghe vậy, Chiêm Quốc Thông miễn cưỡng buông đũa, vô cùng thống khổ nói, “Vậy không ăn nữa, đem phần dư này gói lại đi.” Nói, còn lẩm bẩm một câu, “Thục Trân cùng Vân Hi hẳn là ăn cơm sáng rồi ? Tôi đây có phải nên giữ lại ăn cơm trưa không?”

Liễu Tô Nguyên, “……”

Liền một miếng ăn mà thôi, đến nỗi làm ông một giây liền ‘ bỏ vợ bỏ con ’?

……

Sau khi bánh bao được đóng gói ổn thỏa, nước sốt cũng làm xong, Liễu Đỗ Tiêu đóng gói bằng bình giữ nhiệt khác nhau, đưa cho Chiêm Quốc Thông, “Chiêm gia gia, ngài chỉ cần nói người sau bếp Yến gia chuẩn bị một tô mì là được, cháu bây giờ không có làm, nếu là nấu xong đưa gia gia mang về, mỳ liền vỡ, vị sẽ rất kém.”

Chiêm Quốc Thông vừa rồi vội vàng nói chuyện, vội vàng ăn, đều đã quên nhìn trù nghệ của Liễu Đỗ Tiêu, cho nên đến cùng cũng không biết người ta làm thế nào, hiện tại lại không tiện mở ra thưởng thức, chỉ phải ‘ cưỡng bách ’ chính mình hoàn toàn tin tưởng, tin tưởng trù nghệ người ta trò giỏi hơn thầy, nhất định có thể thỏa mãn sự bắt bẻ của thiếu gia, “Được, được, vất vả cho cháu rồi, nha đầu, nếu là thiếu gia ăn ngon miệng, gia gia sẽ hậu tạ.”

Liễu Đỗ Tiêu lại cười nói, “Chiêm gia gia không cần khách khí.”

Chiêm Quốc Thông trong lòng phiền muộn, một chút đều không khách khí a, nếu là một chén mì nước kho thịt có thể làm thiếu gia không tức giận, đó chính là cứu mạng mọi người, hậu tạ tính cái gì? Đem cháu coi là bồ tát tôn thờ cũng còn được!

CẬP NHẬT 3-5-2020.

Mình sắp ra mắt truyện mới do mình sáng tác tên “ Một chút đắng ngọt của trà đào” Mong mọi người ủng hộ !