Tựa hồ là cảm nhận được bàn tay kia tiến vào giữa hai chân mình có thể mang lại cho mình kɧoáı ©ảʍ càng lớn, Liễu Diệc Như không tự chủ kẹp chặt hai chân, đem tay Diệp Phi khóa tại chính địa phương mỹ diệu kia của mình, không cho hắn rời đi.
Diệp Phi đương nhiên cũng chưa từng nghĩ tới muốn rời đi, ngón tay khẽ động, đem cái tiểu khố đã ướt đẫm đẩy qua một bên, trực tiếp sờ đến địa phương no đủ chín mọng như trái đào mật của mụ mụ, lại rờ nhẹ lên khe hở ướŧ áŧ mà ma sát vài cái, khiến cho cái miệng nhỏ nhắn của nàng hé mở ra, nặng nề thở hổn hển, trong cổ họng cũng phát ra thanh âm rêи ɾỉ còn lớn hơn so với vừa rồi.
Có lẽ là thanh âm yêu kiều của mụ mụ khiến cho Diệp Phi có đủ dũng khí, ngón tay nhè nhẹ vuốt trên khe hở ẩm ướt, rốt cục đi đến chỗ tiểu huyệt mê người kia của nàng, chậm rãi đem một ngón tay đâm vào.
Âm huyệt của Liễu Diệc Như rất chặt và nóng, Diệp Phi chỉ khẽ đút một ngón tay vào, liền cảm thấy hoạt động có chút khó khăn rồi, hơn nữa tựa hồ cảm nhận được dị vật tiến vào, địa phương mỹ diệu kia theo bản năng co rút lại, đem ngón tay của hắn cắn càng chặc hơn, vách tường da thịt mềm mại bốn phía nhẹ nhàng ngọ nguậy, tạo thành một cỗ sức kéo hút vào, tựa hồ muốn dẫn ngón tay của hắn xâm nhập càng sâu.
Loại cảm giác này thật sự là quá mỹ diệu, chỉ là một ngón tay đút vào, đã gây cho mình cảm giác mất hồn như vậy, nếu như đem vật kia bỏ vào, không biết sẽ sướиɠ tới trình độ nào! Tâm trí Diệp Phi không khỏi dâng trào khát vọng, hắn lúc này đã không còn bao nhiêu lý trí, tại sau khi sinh ra cái ý nghĩ điên cuồng ý này, rốt cuộc ức chế không nổi, tay trái dùng sức đem mụ mụ bế lên, làm cho nàng tạm thời hơi nhổm ở trên người mình, tay phải duỗi xuống dưới, đem khóa quần của mình kéo ra, thả ra gia hỏa đã căng trướng giống như cây gậy bằng sắt kia, sau đó lại đem nàng buông xuống, kéo lên làn váy lễ phục của nàng, đem tiểu khố ướt đẫm đẩy hẳn qua một bên, dùng đồ vật cứng rắn nóng bỏng của mình đặt dưới địa phương mỹ diệu kia của nàng, lập tức muốn phá cửa tiến vào.
Chính là vừa lúc đó, xe đột nhiên ngừng lại, tiếp theo liền truyền đến thanh âm của Lý tiểu thư:
- Tiểu Mãn, chúng ta đã đến!
Biến cố này lại để cho Diệp Phi trong nháy mắt khôi phục lại thần trí, không khỏi cảm thấy vạn phần nghĩ mà sợ, mồ hôi lạnh đều chảy ra, hắn đúng là có ý nghĩ với nữ thần của mình, càng muốn triệt để có được nàng, nhưng tuyệt đối không phải ở loại thời điểm này, nếu như hiện tại chiếm lấy nàng, dù cho mụ mụ sau khi tỉnh lại không trách cứ hắn, hắn cũng không thể tha thứ chính mình.
Nặng nề vỗ lên mặt mình một cái, Diệp Phi mới vội vàng đem quần áo của cả hai chỉnh lý tốt, mà lúc này Lý tiểu thư cũng đem tấm chắn hạ xuống, quay đầu lại chứng kiến dấu bàn tay trên mặt Diệp Phi, không khỏi kỳ quái hỏi nói:
- Tiểu Mãn, trên mặt ngươi có chuyện gì?
- Không có gì, chỉ là vừa mới có một con muỗi, ta đánh vài cái đều không đánh trúng, cuối cùng nó còn cắn lên người mụ mụ một cái, ta tức giận, lúc đánh dùng sức hơi lớn một chút.
Phản ứng của Diệp Phi hiện giờ nhanh nhẹn cỡ nào, chỉ trong một cái nháy mắt, liền tìm ra một cái lý do khá tốt để che đậy.
Lý tiểu thư cũng không hề hoài nghi lời của hắn, trong nội tâm ngược lại đối với việc Liễu tổng có một nhi tử thương nàng như vậy, cũng cảm thấy hết sức vui mừng thay cho nàng.
Tự mình xuống xe trước, Diệp Phi lại duỗi cánh tay đem mụ mụ bế lên, đi về phía trong nhà, làn váy lễ phục thật dài của nàng hơi buông xuống, vừa vặn che khuất đồ vật căn bản không có biện pháp mềm xuống của hắn, cho nên Lý tiểu thư cũng không phát hiện được hắn có điều gì không đúng, về phần vấn đề thân thể của Diệp Phi, Liễu Diệc Như cũng không giấu nàng, cho nên tuy rằng không quá rõ ràng tình huống cụ thể, nhưng nàng cũng biết được thân thể Diệp Phi đã tốt lên nhiều.
Mặc dù Diệp gia là đại gia tộc, nhưng cũng không có quá nhiều quy củ, mà Liễu Diệc Như lại càng chung sống cùng ba cái nữ nhi không phải thân sinh kia, giống như là tỷ muội với nhau, tuy rằng Diệp Tư Kỳ các nàng ngoài miệng xưng hô Liễu Diệc Như là mụ mụ, nhưng trong nội tâm cũng một mực coi nàng là một vị đại tỷ tỷ dễ gần, cho nên hôm nay cũng không tận lực đợi mẫu tử bọn họ trở về, đến thời gian phải đi ngủ liền đi ngủ như thường ngày.
Nhìn thấy biệt thự cũng đã tắt đèn, Diệp Phi cũng biết ba vị tỷ tỷ của mình đều đã đi ngủ, hắn cũng không muốn quấy rầy các nàng, sau khi cùng Lý tiểu thư tạm biệt, liền ôm mụ mụ lên lầu, đi tới phòng ngủ của nàng.
Vốn dĩ Liễu Diệc Như uống nhiều rượu như vậy, hẳn là nên tắm rửa thoáng cái rồi ngủ tiếp đấy( Lưu ý: chỉ là rửa thoáng qua thôi, say rượu xong đi tắm là xanh cỏ đấy!), nhưng mà hiện giờ cũng đã không có khả năng rồi, Diệp Phi cũng không dám giúp nàng tắm rửa, vừa rồi chỉ là tiếp xúc như vậy cũng đã làm cho hắn mất đi lý trí, nếu như trực tiếp chứng kiến thân thể của nàng, Diệp Phi sợ mình sẽ triệt để biến thành một con dã thú.
Sau khi giúp mụ mụ đem lễ phục cởi xuống, trên người nàng hiện giờ chỉ còn lại một bộ nội y, mặc dù đó là một bộ kiểu dáng rất bình thường, nhưng là mặc ở trên người nàng, lại có vẻ gợi cảm vô cùng. Diệp Phi không dám nhìn nhiều, nhanh chóng kéo một đầu chăn mỏng qua đắp lên người nàng. Cho đến khi, thân thể phong tình vạn chủng kia bị chăn mền triệt để che phủ, Diệp Phi mới thở ra một hơi.
Dàn xếp cho mụ mụ xong xuôi, Diệp Phi đang muốn trở về gian phòng của mình, lại bỗng nhiên dừng lại, trước kia mặc dù trong nhà chưa từng có người uống rượu, nhưng hắn đã từng thấy qua trên TV, người uống rượu có khi nửa đêm sẽ muốn uống nước hay gì đó, hiện tại để mụ mụ một mình ở chỗ này, hắn quả thật có chút lo lắng, vì vậy dứt khoát cũng nằm lên giường, bất quá cũng không dám ngủ chung chăn với mụ mụ rồi, mà là kéo qua một cái chăn khác, nằm cách xa mụ mụ một khoảng không nhỏ.
Rời khỏi l*иg ngực ấm áp của nhi tử, Liễu Diệc Như có chút bất mãn nói thầm vài tiếng mà ai cũng không hiểu rõ, sau đó lại bâng quơ khua tay khắp mọi nơi mà bắt loạn.
Diệp Phi chợt hoảng sợ, vội vàng cầm lấy một bàn tay mềm mại của mụ mụ. Liễu Diệc Như sau khi cầm được tay của hắn, cũng đình chỉ khua loạn, chính là thân thể lại quay cuồng một vòng, trực tiếp cuộn mình tiến tới bên cạnh của hắn, chui vào chăn mền của hắn.
Một lần nữa ôm lấy thân thể mềm mại của mụ mụ, nội tâm Diệp Phi lại mạnh mẽ nhảy dựng, mà Liễu Diệc Như bởi vì vừa rồi chỉ thoải mái được một nửa, liền mất đi loại cảm giác khoái hoạt này, hiện tại sau khi tiến vào trong ngực hắn, liền theo bản năng tìm kiếm đồ vật gây cho nàng khoái hoạt kia, bàn tay nhỏ bé sờ loạn trên người nhi tử một hồi, rất nhanh liền tìm được đồ vật một mực không chịu nhuyễn xuống của Diệp Phi, vội vàng dùng sức nắm lấy, trên khuôn mặt tuyệt mỹ cũng hiện ra dáng tươi cười mừng rỡ.
Tại thời điểm làm cùng Diệp Ngưng Sương trước đó, Diệp Phi vốn còn chưa thể phát tiết ra, mà trên đường lại cùng nữ thần trong lòng mình tiếp xúc như vậy, hắn cơ hồ cũng đã đến cực hạn, hiện tại vật kia lại bị mụ mụ giữ trong bàn tay nhỏ bé mềm mại của nàng, hắn cảm giác, nếu như tiếp tục nhịn xuống nữa, mình thật sự liền muốn nổ tung.
Mụ mụ giống như đại cô, cũng đã trống trải hơn mười năm rồi, nàng nhất định cũng rất muốn đi? Chỉ cần mình không tiến vào, hẳn là cũng không có chuyện gì, như vậy sao lại không thỏa mãn nàng giống như lúc trước thỏa mãn tiểu muội một chút?
Nghĩ kỹ cho mình một lý do, Diệp Phi rốt cuộc cũng không tiếp tục nhẫn nại, mà mạnh mẽ ngồi dậy, xốc lên chăn mền che đậy thân thể của mụ mụ, duỗi ra bàn tay có chút run rẩy, nhẹ nhàng đem áo ngực màu trắng của mụ mụ cởi xuống.
Theo áo ngực rời khỏi người, cặp tuyết lê trắng mịn cao ngất trước ngực Liễu Diệp Phi thoáng cái bật lên, đung đưa theo hơi thở có chút dồn dập của nàng, hai mắt Diệp Phi thẳng tắp nhìn chằm chằm vào bầu vυ' là đã từng nuôi nấng mình, hô hấp càng thêm thô trọng(nặng nề), nhịn không được cúi đầu khẽ ngậm lấy một cái nụ hoa anh đào non hồng mà mυ'ŧ vào, đồng thời đưa tay cầm lấy một bên khác, nhẹ nhàng xoa nắn.
- Ah...!
Trước ngực truyền đến kɧoáı ©ảʍ tê dại, khiến cho Liễu Diệc Như chợt phát ra một tiếng rêи ɾỉ mất hồn, bàn tay nắm lấy côn ŧᏂịŧ của nhi tử cũng theo bản năng khuấy động lên.
- Hí!
Diệp Phi sướиɠ đến hít vào một hơi. Tuy rằng động tác của mụ mụ tuyệt đối không thuần thục, căn bản kém xa đại cô cùng tiểu muội, nhưng Diệp Phi lại cảm giác so với lúc các nàng làm lại càng thêm thoải mái, nàng chính là nữ thần của mình a, nàng dùng bàn tay của nàng khuấy động dươиɠ ѵậŧ giúp mình, đây chính là chuyện Diệp Phi nằm mơ cũng không dám nghĩ tới, không ngờ rằng vậy mà hôm nay lại thực sự xảy ra.