Cuồng Đế Bách Mỹ Duyên

Chương 63: Tiến hành phá thân xử nữ! (2)

Mặc dù mới nếm thử tư vị nhưng mức độ nghiện của Diệp Vân Khinh vậy mà lớn đến thần kỳ, sau khi hơi chút nghỉ ngơi một chút, nàng lại thúc giục ca ca đâm tới, Diệp Phi tự nhiên sẽ không để cho nàng thất vọng, hai tay nắm ở đôi song phong tuyết trắng của nàng, mạnh mẽ xoa nắn, phía dưới cũng không dừng lại chút nào, giống như đóng cọc liên tục mạnh mẽ cắm đến tận cùng, hung ác đâm vào tiểu da^ʍ huyệt của muội muội.

Cứ dùng một cái tư thế như vậy, Diệp Phi một mực điên cuồng đâm vào tiểu muội hơn hai giờ đồng hồ, hai người cũng đã nhớ không rõ Diệp Vân Khinh đến cùng đạt tới cực khoái bao nhiêu lần rồi, dù sao nàng hiện tại đã sướиɠ đến mức có chút thất thần, cuống họng cũng sắp nghẹn rồi, thời điểm tiểu muội lại một lần nữa tiết ra, Diệp Phi cũng cảm giác eo tê rần, đồng thời côn ŧᏂịŧ bắt đầu tăng vọt.

Diệp Phi đang muốn lại hung ác đâm vài cái, sau đó dùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình đem rót đầy tiểu da^ʍ huyệt mê người kia của muội muội, chỉ là hắn đột nhiên ý thức được một vấn đề, mình bắn vào như vậy, có thể một lần trúng đích hay không a? Vạn nhất tiểu muội có, mình như thế nào giải thích cùng mụ mụ?

Có loại cố kỵ này, Diệp Phi đành phải dừng lại, cố nén xúc động bắn vào trong thân thể của nàng, đem côn ŧᏂịŧ sắp bộc phát từ trong tiểu huyệt non mềm bị mình chọc có chút sưng đỏ của tiểu muội rút ra, sau đó hướng lên đem côn ŧᏂịŧ đưa đến bên cạnh miệng nhỏ của nàng.

Lúc này Diệp Vân Khinh đã có chút không chịu nổi rồi, dù cho ca ca không ngừng lại, chỉ sợ nàng cũng phải cầu xin tha thứ, như bây giờ cũng là hợp ý nàng, tuy vậy không thể khiến ca ca bắn ra lại để trong lòng nàng có chút không thoải mái, bởi vậy sau khi nhìn thấy động tác của hắn, nàng liền nâng lên tinh thần, mở ra cái miệng nhỏ nhắn ngậm lấy cây côn ŧᏂịŧ to lớn còn dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của mình kia, ra sức mυ'ŧ vào khuấy động.

Diệp Phi vốn ở vào biên giới bộc phát, hiện tại bị tiểu muội ngậm như vậy, rốt cục gầm nhẹ một tiếng, một lượng lớn dương tinh điên cuồng bắn ra, toàn bộ bắn vào trong cái miệng nhỏ nhắn của tiểu muội.

Sau khi đem toàn bộ dương dịch ca ca bắn vào trực tiếp nuốt xuống, Diệp Vân Khinh vẫn không buông ra côn ŧᏂịŧ của hắn, lại liếʍ láp hồi lâu, cho đến khi đem côn ŧᏂịŧ liếʍ sạch sẽ, mới thoả mãn buông nó ra.

- Ngươi cũng mệt mỏi rồi, nhanh ngủ đi.

Diệp Phi một lần nữa nằm xuống, đem thân thể mềm mại của nàng ôm vào trong ngực, ôn nhu nói.

Chính là Diệp Vân Khinh lại đưa bàn tay nhỏ bé qua, cầm côn ŧᏂịŧ to lớn đã lại cứng lên như cây gậy sắt kia, nhét vào trong tiểu da^ʍ huyệt vừa mới bị hắn khai khẩn của mình, mới thoả mãn ôm lấy cổ hắn, rất nhanh liền tiến vào mộng đẹp, Diệp Phi cũng nhanh chóng ngủ theo nàng.

Nhiều năm đã thành thói quen để cho Diệp Vân Khinh tại thời điểm trời vừa sáng liền tỉnh lại, mở to mắt, khuôn mặt cương nghị tuấn mỹ của Diệp Phi lập tức hiện ra trước mắt nàng, làm cho nàng không khỏi nhớ tới loại cảm giác mất hồn đêm qua. Đặc biệt là cảm nhận được cái gia hỏa làm cho mình vừa thương vừa sợ kia còn đang cắm thật sâu trong cơ thể mình, hơn nữa phản ứng sinh lý buổi sáng cũng cực kỳ mãnh liệt, thô sáp đem mình nhét tràn đầy đấy.

Ta là nữ nhân của hắn rồi sao, chúng ta đời này rốt cuộc sẽ không tách ra! Nghĩ đến cái này Diệp Vân Khinh chỉ cảm thấy một loại cảm giác hạnh phúc cực kỳ ngọt ngào xông lên đầu, nhịn không được đưa cái miệng nhỏ nhắn qua hôn lên mặt hắn một cái, hơn nữa bởi vì động tác này, lại để cho đồ vật kia ở trong cơ thể mình cũng khẽ nhúc nhích, khiến cho nàng nhịn không được phát ra một tiếng rêи ɾỉ yêu kiều.

Diệp Vân Khinh vừa động vừa kêu lên như vậy, cũng đem Diệp Phi đánh thức rồi, nhìn xem gương mặt của tiểu muội so với dĩ vãng càng thêm có vẻ xinh đẹp kia, nhẹ nhàng cười nói:

- Lão bà, buổi sáng tốt lành!

- Lão công.

Diệp Vân Khinh đỏ mặt kêu một tiếng, lại là nhịn không được kɧoáı ©ảʍ từ chỗ đó truyền đến, bỗng nhẹ nhàng nhúc nhích.

Lần đầu trải qua nhân sự, Diệp Vân Khinh trên phương diện kỹ xảo cùng tư thái mị hoặc, xa xa không bằng đại cô thành thục Diệp Ngưng Sương, nhưng loại cảm giác trẻ trung và chặt chẽ này của nàng cũng là đem tới một loại phong tình khác biệt, Diệp Phi cũng là lần đầu trải qua hấp dẫn dạng này, sao có thể chịu đựng được mị hoặc như vậy, lập tức xoay người đè lên người nàng, muốn tiến hành một hồi tiến công hung mãnh giống như đêm qua.

Không thể không nói, nữ nhân có lúc so với nam nhân thận trọng hơn nhiều, tuy rằng trong nội tâm cũng cực kỳ muốn, nhưng Diệp Vân Khinh vẫn còn nghĩ tới, nếu để cho hắn lăn qua lăn lại một hồi, chỉ sợ không tốn hai đến ba giờ thì không thể nào hết được, nói như vậy nhất định sẽ bị Trương di chứng kiến, bây giờ còn chưa phải lúc để cho các nàng biết rõ chuyện này, vì vậy ngăn cản nói:

- Ca ca, đến tối lại làm được không? Lát nữa Trương di nhất định sẽ lên gọi chúng ta đấy.

Nhưng nàng lại không biết, thanh âm bởi vì cố nén du͙© vọиɠ mà có chút run rẩy này nàng khiến cho Diệp Phi hỏa khí càng lớn.

- Ngươi không muốn sao?

Diệp Phi nhìn xem khuôn mặt tuyệt mỹ bởi vì động tình mà tản mát ra mị lực kinh người của tiểu muội, cười hỏi, động tác phía lại một chút cũng không ngừng nghỉ, ngược lại còn nhanh hơn một ít.

- Muốn

Diệp Vân Khinh tại trước mặt Diệp Phi cũng không có gì xấu hổ đấy, gật đầu thừa nhận, rồi lại nói:

- Chỉ là một lát nữa Trương di sẽ lên đây a.

Diệp Phi lại cười nói:

- Còn hơn nửa canh giờ đâu, vẫn kịp!

Nói xong động tác của hắn càng thêm nhanh chóng, hơn nữa lực đạo cũng nặng hơn rất nhiều.

Diệp Vân Khinh trải qua hai giờ nếm thứ đêm qua, cũng đã học được một ít phương pháp phối hợp, vì vậy theo hắn ra sức đút vào không ngừng giãy dụa cặp mông, lại để cho côn ŧᏂịŧ to lớn của hắn liên tục dùng đường cong đâm vào trong tiểu da^ʍ huyệt của mình, như vậy khiến cho nàng có thể đạt được kɧoáı ©ảʍ càng lớn.

Lần này Diệp Phi vì muốn mau chóng thỏa mãn tiểu muội, cho nên vô luận là tốc độ hay là lực đạo đút vào đều mạnh hơn so với đêm qua nhiều lắm, đem Diệp Vân Khinh chọc cho cao trào liên tiếp tiết thân không ngừng, mãi đến khi nàng tiết ra lần thứ năm xong, Diệp Phi mới thấy thời gian không sai biệt lắm, liền đem côn ŧᏂịŧ từ trong tiểu da^ʍ huyệt của nàng rút ra, sau đó đem nàng ôm lấy, hai tay ở trên mặt lưng ngọc bóng loáng của nàng khẽ vuốt ve, dẹp loạn dư vị cao trào của nàng.

Thở gấp một hồi, Diệp Vân Khinh duỗi ra tay nhỏ cầm lấy côn ŧᏂịŧ tuy đã rút ra, nhưng lại vẫn cứng rắn chọc lên đùi của mình, phía trên bởi vì dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ lẫn âm tinh vừa tiết ra của mình mà có vẻ cực kỳ trơn ướt, làm cho nàng không khỏi dùng sức nắm chặt vuốt lên vài cái, trong miệng nói:

- Ca ca, thực xin lỗi, ta thật vô dụng!

Diệp Phi cười hắc hắc, cúi thấp thân thể, ngậm lấy một hạt tiểu anh đào cao ngất trước ngực nàng mũi khẽ một cái, mới nói:

- Không có gì đâu, ngươi cũng để cho ta rất thoải mái a.

- Chính là, ngươi đều không bắn ra đâu.

Diệp Vân Khinh cảm thụ được gân mạch bên trong đồ vật kia mạnh mẽ đập, thực hận không thể dứt khoát mặc kệ việc để Trương di chứng kiến mà triệt để thỏa mãn hắn.

Diệp Phi cười nói:

- Không sao cả, đến tối phóng ra cũng không khác biệt a, mà vẫn còn có thể bảo toàn nhiều hơn một ít, đến lúc đó đem cái tiểu tham ăn kia của ngươi rót đầy!

Diệp Phi vui đùa khiến cảm giác xin lỗi của Diệp Vân Khinh giảm bớt không ít, cũng cười nói:

- Tốt, ngươi nếu không sợ thì cứ rọi vào cũng tốt, đến lúc đó vạn nhất ta có hài tử, nhìn ngươi làm sao cùng mụ mụ bàn giao!

Diệp Phi cũng chỉ là nói giỡn với nàng, nhưng sau khi nhìn đến bộ dạng kiều mỵ mê người này của nàng, thật đúng là có loại xúc động muốn bắn vào, chỉ là bây giờ cũng sắp đến thời điểm phải rời giường, vì vậy vội vàng đem tư tưởng của mình vứt qua một bên, vừa vặn nhớ tới thời điểm nàng đạt tới cao trào dùng ra lực lượng to lớn vượt quá mức tưởng tượng, liền hỏi:

- Ngươi xem một chút, thân thể của ngươi có biến hóa gì hay không?

Diệp Vân Khinh vừa mới tỉnh ngủ liền lâm vào hạnh phúc vô biên, về sau lại bị hắn không ngừng mãnh mẽ đút vào, đến bây giờ còn chưa từng chú ý tới tình huống thân thể của mình, lúc này nghe hắn nói, mới nhắm mắt lại cảm nhận một chút, chính là lần cảm nhận này, lại làm cho sắc mặt của nàng đại biến.

Diệp Phi trong lúc Diệp Vân Khinh nhắm mắt vẫn luôn nhìn nàng, thấy sắc mặt của nàng thay đổi, không khỏi hoảng sợ, chẳng lẽ trong lúc này lại có cái gì sai lầm rồi? Tiểu muội không giống như mình dự đoán có thể công lực đại tăng mà ngược lại xảy ra điều gì biến cố? Vội vàng hỏi:

- Khinh Khinh, ngươi làm sao vậy? Có phải là có cái gì không đúng?

Diệp Vân Khinh mở to mắt, nhưng cũng không lên tiếng, mà là đem đôi bàn tay trắng trẻo như ngọc của mình giơ lên trước mặt hắn, khiến cho Diệp Phi có chút khó hiểu.