Chương 240: Mời nhi thượng lợi (2)
- Ân, ngươi đừng!
Diệp Ngưng Sương thấy da^ʍ huyệt của mình ko bắt được côn ŧᏂịŧ của Diệp Phi, cảm giác bên trong trống rỗng khiến nàng càng thêm ngứa ngáy và nứиɠ hơn:
- Mau ȶᏂασ đại cô đi, da^ʍ huyệt đại cô thật là khó chịu, nhanh lên a!
- Nhanh làm gì cơ...?
Diệp Phi dùng tay nâng côn ŧᏂịŧ của mình nhẹ nhàng gõ "bành bạch" lên vùng tiểu phúc nhô lên của người đại cô xinh đẹp này, hắn là tuyệt đối không sốt ruột, còn muốn chơi đùa với đại cô nên không vội cắm vào.
- Chất nhi tốt, không được chọc ghẹo đại cô nữa, đại cô muốn dươиɠ ѵậŧ lớn của ngươi chơi ta a!
Diệp Ngưng Sương cúi người trên ghế salon làm cho vùng âʍ ɦộ mỹ diệu của mình mở ra thật to, đứng dậy cử động bờ mông đi tìm côn ŧᏂịŧ của Diệp Phi.
- Chơi đại cô cái gì cơ?
Diệp Phi cười xấu xa ngắm thần thái dâʍ đãиɠ của đại cô, hắn muốn để cho chính miệng đại cô đem lời thô tục nói ra, hai tay từ phía sau nắm chặt hai bên mông trắng mập mạp của đại cô, lại để cho dươиɠ ѵậŧ căng cứng của mình quét quét dọc giữa hai mép âʍ ɦộ mềm mại ẩm ướt của nàng, cảm thụ được cỏ thơm kí©ɧ ŧɧí©ɧ mỗi lần đẩy tới, thế nhưng vẫn ko hướng bên trong da^ʍ huyệt chảy ra không ngớt dâʍ ŧᏂủy̠ kia tiến tới.
- Chơi da^ʍ huyệt của đại cô ah...xin ngươi, Phi Nhi...bên trong đại cô sắp ngứa chết rồi, ngươi mau đem dươиɠ ѵậŧ to lớn của ngươi cắm vào a, cắm vào trong da^ʍ huyệt của thân cô cô của ngươi ah!
Diệp Ngưng Sương ghé vào bên tai Diệp Phi thanh âm có chút buồn bực nói ra, theo côn ŧᏂịŧ to lớn của Diệp Phi ma sát, Diệp Ngưng Sương xinh đẹp thành thục cũng vặn vẹo cặp mông trắng cưỡi lên côn ŧᏂịŧ to lớn không ngừng qua lại mà ma sát lên da^ʍ huyệt kia của mình, dùng loại động tác này để giảm bớt cảm giác "trống vắng" trong da^ʍ huyệt của mình.
- Vậy chính ngươi cầm nó lên, đem nó cắm vào đi...!
Hai tay Diệp Phi không ngừng xoa nắn trên cặp mông căng tròn của đại cô xinh đẹp, lại để cho da^ʍ huyệt cửa nàng nhô cao lên, giúp cho côn ŧᏂịŧ to lớn của mình có thể thuận lợi đi vào.
- Đây là ngươi nói đấy nhé!
Diệp Ngưng Sương liền duỗi tay ra sau lưng Diệp Phi đi đến dưới thân thể của mình bắt lấy côn ŧᏂịŧ của hắn, khiến cho nó dựng đứng lên, khéo léo đem qυყ đầυ đẩy tới trước da^ʍ huyệt của mình, lại để cho qυყ đầυ tách ra hai cánh hoa non hồng bên ngoài cửa huyệt động của mình.
- Ưm, thật lớn ah!
Qυყ đầυ bị Diệp Ngưng Sương đưa đến cửa da^ʍ huyệt của mình, vừa mới tiến lên 1 cm, liền cảm giác bên trong da^ʍ huyệt của mình như nhét vào một cái trứng ngỗng tròn lẵn trơn trượt, nhét đến tràn đầy, loại cảm giác căng đầy này lại để cho Diệp Ngưng Sương đói khát đã lâu càng kích động lên, nâng lên côn ŧᏂịŧ của Diệp Phi, dồn sức hướng phía dưới ngồi xuống. "phụp" một tiếng, côn ŧᏂịŧ to lớn đã hoàn toàn bị da^ʍ huyệt nuốt trọn toàn bộ.
- Aa...rốt cuộc cắm vào rồi...thật sau...hic...đau, thật lớn...đau quá...Ahhh...!!
Bị côn ŧᏂịŧ cực đại dài hơn 20cm trực tiếp đâm vào, giống như cảm giác bị một cây thương thô to cắm vào tiểu da^ʍ huyệt của mình, thoáng cái đυ.ng lên tử ©υиɠ của mình, nhét đầy da^ʍ huyệt của mình, đau đớn đến muốn nứt, như thế nào lại đau như vậy?
Diệp Phi dùng miệng ngậm chặt môi đại cô, đợi cho nàng dần dần thích ứng với côn ŧᏂịŧ của mình, nhìn thấy lông mày của nàng giãn ra, vội hỏi:
- Đại cô, âʍ đa͙σ của ngươi như thế nào lại vẫn chặt khít như còn trinh vậy? Kẹp chặt dươиɠ ѵậŧ của ta thật sướиɠ...
- Ưʍ...ta cũng không biết, chỉ là vài ngày không có bị chất nhi chơi, tại sao lại trở nên chặt như vậy?
Diệp Ngưng Sương có thể cảm giác da thịt mềm mại trong da^ʍ huyệt ra sức xiết chặt lấy côn ŧᏂịŧ to lớn kia, phảng phất nhớ tới thời xử nữ của mình, loại đau đớn bị phá trinh dường như lại tái hiện trên người của mình, chẳng lẽ là bởi vì thân thể xử nữ của mình không cho tiểu sắc lang này, lại khiến cho lão Thiên trừng phạt mình như vậy...mỗi lần cũng tiểu bại hoại này hoan ái đều phải thừa nhận cảm giác sâu sắc y hệt phá thân xử nữ hay sao?
- Không có việc gì, đút vào vài cái liền tốt ah!
Diệp Phi tách ra mông đẹp co dãn của đại cô muốn chuyển động côn ŧᏂịŧ của mình.
- Đừng nhúc nhích, còn đau, chờ một chút rồi hẵng cử động...!
Diệp Ngưng Sương hoàn toàn nép vào trong người Diệp Phi, gối đầu lên vai Diệp Phi, cảm giác được da^ʍ huyệt của mình rốt cuộc bị côn ŧᏂịŧ to lớn của hắn lấp đầy loại cảm giác trống vắng kia, nàng muốn cẩn thận chậm rãi cảm thụ một chút loại kɧoáı ©ảʍ này, côn ŧᏂịŧ của Diệp Phi giống như bỗng chốc lấp đầy nội tâm trống vắng của nàng, đem lại cho nàng cảm giác an toàn chưa từng có. Hưởng thụ loại cảm giác thoả mãn này, giờ phút này, Diệp Ngưng Sương cảm giác thân thể mình cùng Diệp Phi hoàn toàn dung hợp lại cùng một chỗ, loại "Thủy nhũ giao dung" vô cùng mỹ diệu này tựa hồ vĩnh viễn đều không thể cảm nhận đủ.
- Mau động a!
Diệp Ngưng Sương cảm giác được côn ŧᏂịŧ to lớn đã gần như cắm vào tới tận tử ©υиɠ của mình nhưng lại vẫn luôn bị ngắn chỗ đó cũng cảm thấy buồn bực, nàng ưa thích loại ra vào ma sát tràn ngập kí©ɧ ŧɧí©ɧ cùng kɧoáı ©ảʍ kia.
- Được.
Diệp Phi nâng lên cặp mông trắng của đại cô, nhẹ nhàng chuyển động bờ mông, côn ŧᏂịŧ to lớn chậm rãi từ trong âʍ đa͙σ chặt hẹp rút ra, sau đó lại đem mông đẹp của đại cô buông xuống, côn ŧᏂịŧ to lớn lại mạnh mẽ cắm thật sâu vào trong da^ʍ huyệt của đại cô xinh đẹp.
- Ưʍ...thật sâu...thật lớn...a...
Diệp Ngưng Sương tựa đầu ở bên tai Diệp Phi, trong miệng phát ra tiếng rên rĩ không ngừng, hai tay ôm chặt lấy thân thể Diệp Phi. Chính mình nửa ngồi nửa quỳ dùng da^ʍ huyệt nhỏ hẹp của mình lay động trên côn ŧᏂịŧ to lớn đang không ngừng chọc lên của chất nhi:
- Ư...đó...a nha...!
Một bên cử động một bên cố gắng không để cho mình sảng khoái kêu to lên.
- Ân, thật thoải mái a...đó...ah sướиɠ chết rồi...a...a...!
Diệp Phi 2 tay ôm chặt cặp mông trắng của đại cô, không ngừng nhấp nhô thúc tới, nói:
- Đại cô, da^ʍ huyệt của ngươi thật chặt, kẹp dươиɠ ѵậŧ của chất nhi thật sướиɠ...Ừ! Đại cô, thứ đó của chất nhi có lớn không?
Diệp Phi nhìn qua đôi núi ngọc hùng vĩ không ngừng nảy lên kia của đại cô, hai tay từ phía sau rút ra, đem hai bên váy đai váy ngủ trên vai nàng kéo qua hai bên, lại để cho hai khối tuyết trắng cao thẳng hoàn toàn hiển lộ trước mặt mình.
- Thật lớn...đấy...dươиɠ ѵậŧ thật lớn ah...cắm vào da^ʍ huyệt của đại cô thật là thoải mái...nha...sướиɠ chết rồi ah...chất nhi, đại cô rất ưa thích thứ này của ngươi rồi...thật muốn bị ngươi chơi cả đời đó...a...a...thật sướиɠ...ah...
Đại cô xinh đẹp thành thục mỗi lần đứng lên ngồi xuống đều làm cho dươиɠ ѵậŧ của Diệp Phi đâm vào tới tận hoa tâm của mình, lại để cho đỉnh qυყ đầυ thô to chạm đến trong tử ©υиɠ, chưa từng nghĩ tới làʍ t̠ìиɦ lại là chuyện sung sướиɠ đến như vậy!
Lúc này nàng chủ động ngồi lên đùi của chất nhi, lần đầu tiên dùng cái tư thế này để cho dươиɠ ѵậŧ của Diệp Phi cắm vào trong âʍ đa͙σ của mình, hết thảy đều là chính mình chủ động, loại tư thế nắm giữ nam nhân này lại để cho nội tâm Diệp Ngưng Sương dâng lên du͙© vọиɠ chinh phục mãnh liệt, không giống với loại ân ái bị động đơn điệu trước kia, lúc này hết thảy đều là tuyệt diệu như vậy.
Diệp Phi nhìn qua một đôi gò bông đảo đầy đặn tuyết trắng không ngừng nảy lên ở trước mặt mình, há mồm ngậm chặt lấy một hạt anh đào hổng nhô lên trên bầu ngực no đủ, đặt ở trong miệng hết mυ'ŧ rồi lại cắn nhẹ nhẹ...
- Ah...!
Bị Diệp Phi ngậm chặt nhũ hoa mẫn cảm của mình, Diệp Ngưng Sương giống như bị dòng điện đánh trúng, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt từ đỉnh nhũ phong(đầṳ ѵú) truyền đến trong đầu, trên dưới thân thể càng thêm rung động mãnh liệt, da^ʍ huyệt nhanh chóng nhấp nhô trên côn ŧᏂịŧ của Diệp Phi.
Bàn tay Diệp Phi không ngừng xoa bóp trên bộ ngực của đại cô thành đầy đủ hình dạng, miệng ở trên hạt anh đào bên phải kia một hồi nặng một hồi nhẹ mà cắn xuống. Diệp Ngưng Sương lúc này chỉ cảm thấy trống rỗng, hai tay ôm thật chặt đầu của Diệp Phi, đem hắn nhấn ở trên ngực của mình, một tay nâng lên bầu ngực bên trái của mình nói:
- Chất nhi, mau cắn đi....ah...
Mông đẹp bên dưới lại ko ngừng nhịp động, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Diệp Phi cũng không thể chỉ thiên vị một bên, phải làm cho cân đối, vì vậy liền há mồm ngậm chặt núm nhỏ trên bầu ngực mà đại cô nâng lên kia, nhẹ nhàng cắn xuống. Diệp Ngưng Sương ưỡn cong người đón nhận cái miệng tham lam của chất nhi gặm nhấm hai đầu nhũ hoa của nàng.
- Ah...a...thật thoải mái...chất nhi tốt, ngươi cắn nhũ hoa của đại cô...thật thoải mái...đại cô...muốn sướиɠ chết rồi...ah..!
Diệp Ngưng Sương cảm giác tê dại trước ngực kí©ɧ ŧɧí©ɧ một trận, tựa hồ trong nháy mắt bị điện giật toàn thân, mông lớn nhấp nhô càng thêm kịch liệt:
- Ah...không được...đại cô muốn ra rồi...aa...muốn bắn ra rồi...!
Diệp Phi trông thấy đại cô toàn thân lập tức run rẩy kịch liệt, cảm giác được côn ŧᏂịŧ của mình bị ép chặt lại, một cỗ hấp lực mãnh liệt từ trong tử ©υиɠ đại cô truyền tới, đột nhiên buông lỏng, toàn thân đại cô rung rẫy lên, ngay sau đó Diệp Phi cũng cảm giác được một cỗ âm tinh cực nóng chảy tới trên qυყ đầυ của mình, thời khắc then chốt, Diệp Phi bị âm tinh phủ đến qυყ đầυ khiến toàn thân một trận tê dại. Diệp Phi lập tức ôm lấy mông trắng của đại cô, lại dùng sức điên cuồng nhấp xuống, ra vào bên trong vài chục cái, rốt cuộc cũng gầm nhẹ một tiếng, đem toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều bắn vào bên trong tiểu da^ʍ huyệt của đại cô xinh đẹp. Diệp Ngưng Sương cũng ôm chặt lấy Diệp Phi, lim dim tận hưởng cảm giác ấm nóng hừng hực bên trong người. Diệp Phi trao cho nàng một nụ hôn thật sâu, thật mãnh liệt...rồi để cơ thể mình kéo theo nàng nằm xuống giường tận hưởng từng giây khoái lạc trôi qua chậm rãi...
Nghĩ ngơi một hồi lâu, Diệp Ngưng Sương mới thoáng hồi khôi phục một chút khí lực, thế nhưng cũng ko để cho Diệp Phi từ trong cơ thể nàng rút ra, mà đem một đầu đùi ngọc gác lên một bên hông của hắn, hai người cứ như vậy ôm nhau âu yếm...Diệp Ngưng Sương lại duỗi ra một ngón tay, ở tại trước ngực Diệp Phi nhẹ nhàng vẽ lên vài vòng, nói ra:
- Đem quá trình hành động lần này của các ngươi nói cho ta biết một chút được không?
- Đương nhiên là được!
Diệp Phi đáp ứng, bàn tay nhẹ nhàng vỗ về trên lưng ngọc của nàng, chậm rãi đem hành động của mấy ngày nay nói cùng nàng một lần, thậm chí ngay cả chuyện về Liễu Quân Di cũng không có giấu nàng.
Nghe được đám người Diệp Phi ngày đầu tiên hành động đã bị người ta phục kích, Diệp Ngưng Sương không khỏi cảm thấy một hồi nghĩ lại mà sợ. Tuy rằng hiện tại biết rõ Diệp Phi cũng ko có chuyện gì nhưng vẫn là ở trên người hắn kiểm tra thật kỹ một lần, thẳng đến sau khi không có phát hiện một chút vết thương nào mới yên lòng, lập tức liền bởi vì hắn mà cảm thấy cực kỳ tự hào.
Chỉ là thời điểm nghe được chuyện của Liễu Quân Di, Diệp Ngưng Sương lại nở nụ cười khanh khách nói:
- Ngươi đó, cái đồ tiểu bại hoại này, có phải là chuẩn bị đem toàn bộ nữ nhân bên cạnh Liễu Diệc Như thu vào tay, sau đó lại để cho chúng ta làm trọng binh vây khốn, một lần đem nàng đánh hạ hay không?
Diệp Phi cười khổ nói:
- Ngươi đừng có đem ta nghĩ thành "bad boy" như vậy được không? Ta cùng với các ngươi, đó là bởi vì ta thật lòng yêu thích mấy người các ngươi, mà không muốn lợi dụng các ngươi làm chuyện gì, cho nên ngươi cũng không được luôn không có tự tin như vậy.
- Ta biết rồi ah!
Diệp Ngưng Sương cười nói:
- Người ta mới không phải là ko có tự tin đâu, chỉ là cảm thấy biện pháp này lại rất không tồi, hơn nữa ngẫm lại ba vị tỷ tỷ kia của ngươi, mỗi người đều là siêu cấp tiểu mỹ nhân a, ngươi sẽ không muốn tiện nghi người khác chứ?
Bị Diệp Ngưng Sương nhắc nhở một câu như vậy, Diệp Phi không khỏi nghĩ tới Diệp Vân Anh trong phòng tắm cùng với Diệp Tư Kỳ vào buổi sáng hôm đó, trong nội tâm không khỏi lại bốc lên 1 luồn dục hỏa, côn ŧᏂịŧ vẫn ở bên trong thân thể Diệp Ngưng Sương lại mạnh mẽ trỗi dậy, đem Diệp Ngưng Sương chọc cho cười khanh khách.
- Còn dám cười...!
Lại bị Diệp Ngưng Sương khám phá ra một tầng tâm tư, trên mặt Diệp Phi không khỏi có chút ko nhịn được, quát khẽ:
- Nếu như khơi ra lửa, ngươi cần phải phụ trách dập tắt nó đấy!
- Thật không biết ngươi làm từ thứ gì nữa, làm lâu như vậy rồi cũng không biết mệt mỏi ư?
Diệp Ngưng Sương không khỏi hoảng sợ, nàng thật sự là ko thể lâm trận thêm nữa rồi, vì vậy vội vàng chuyển chủ đề, nói ra:
- Từ biểu hiện của ngươi trong hành động lần này, xem ra ngươi thật sự có thể một mình đảm đương một phía rồi, cho nên chuyện cuối tuần này ta cũng yên tâm hơn.
- Cuối tuần? Cuối tuần có chuyện gì sao?
Diệp Phi không khỏi sửng sốt một chút, hắn cũng không nghe nói cuối tuần này cóa chuyện gì?
Diệp Ngưng Sương cười nói:
- Chính là việc cải tổ tập đoàn Diệp thị, tuy rằng mọi chuyện đều do thư kí là ta đây phụ trách nhưng người làm tổng tài, cũng không thể ngay cả mặt mũi cũng không lộ ra nha?
Diệp Phi cười khổ nói:
- Làm sao ngươi lại nhắc tới chuyện này rồi, không phải ta đã nói hết thảy đều do các ngươi tới làm là tốt rồi sao?
- Ta không quản, dù sao ngươi nhất định phải đi.
Diệp Ngưng Sương vặn vẹo uốn eo thân thể, làm nũng nói:
- Nếu như ngươi không tới dự họp, người ta liền bãi công, đến lúc đó Diệp thị suy sụp rồi, nhìn xem ngươi còn mặt mũi để gặp với gia gia còn cả cha của ngươi nữa hay không?
- Được, được, ta đi là được có phải không?
Diệp Phi vẻ mặt đau khổ đáp ứng.
Diệp Ngưng Sương cười nói:
- Thế mới đúng chứ, hơn nữa ngươi nhất định sẽ ưa thích sự sắp xếp của ta đấy, bởi vì ngày đó chẳng những sẽ có rất nhiều mỹ nữ lớn nhỏ, hơn nữa ta còn mới không ít minh tinh tới góp vui đâu.
- Ít đem cái này đến dụ dỗ ta, đối với chuyện ngươi tự mình quyết định đem ta kéo xuống nước, ta muốn đem ngươi trừng phạt ah!
Diệp Phi cười hắc hắc, xoay người đem Diệp Ngưng Sương đặt ở dưới thân, nhanh chóng lâm trận.