Chương 229: Tiệc hoan nghênh đặc biệt của Liễu Phượng Nghi (2)
Diệp Phi đáp ứng nhưng cũng không hề để ý tới rượu đỏ giữa khe ngực của nàng mà là há miệng ngậm lấy một hạt anh đào đo đỏ trước ngực nàng, ra sức mà mυ'ŧ vào.
Liễu Phượng Nghi hơi cúi đầu nhìn Diệp Phi như một đứa trẻ tham lam ra sức mυ'ŧ vào núʍ ѵú của mình, trên mặt lộ ra một nụ cười đầy hạnh phúc, theo động tác của Diệp Phi nàng cũng có thể thấy được, hắn cũng không chỉ mê luyến thân thể của mình, bằng không với độ tuổi xúc động này của hắn chỉ sợ sớm đã bắt đầu đè mình ra mà "hấp" rồi, căn bản không cần phải tỉ mỉ làm ra màn dạo đầu này.
Buông xuống tâm sự lớn nhất trong lòng, Liễu Phượng Nghi càng có thể dùng tâm để cảm nhận kɧoáı ©ảʍ do nam nhân mình yêu thương đem đến, đồng thời trong nội tâm cũng có loại cảm giác thật kỳ diệu. Đứa cháu trai ruột này của mình, từ lúc mới vừa ra đời, mình cũng đã luôn theo dõi nó, thời điểm đó trong nội tâm nàng chỉ có tình yêu thương (tình dì cháu) đối với hắn nhưng ai có thể nghĩ đến, đúng là đứa trẻ mà mình nhìn nó lớn lên từng ngày lại làm cho mình cảm nhận được khoái hoạt lớn nhất của nữ nhân.
Diệp Phi nhả ra hạt tiểu anh đào đã bị mυ'ŧ vào đến mức cương lên giống như hạt đậu lạc nhỏ này của dì, trên nhũ hoa đỏ tươi bởi vì dính đầy nước miếng của Diệp Phi mà tản ra một loại hào quang da^ʍ mỹ, lại để cho tiểu huynh đệ phía dưới hắn cứng rắn đến mức khó chịu, vội vàng ngậm lấy một bên khác, cũng bắt nó cũng biến thành bộ dạng da^ʍ mỹ kia.
Liễu Phượng Nghi lúc này đã bị Diệp Phi làm cho dục hỏa trong người bừng lên, thấy hắn chỉ lo ngậm mυ'ŧ bầu ngực của mình có chút bất mãn nói:
- Không được chỉ làm phía trên, phía dưới ta cũng ngứa lắm rồi nha!
Diệp Phi biết rõ nàng đã có chút không đợi được nửa rồi, vì vậy buông tha bộ ngực mềm mại của nàng, từ khe ngực của nàng tiếp tục hôn xuống phía dưới, đồng thời đem đồ ngủ trên người nàng từng chút kéo xuống, làm cho thân thể trắng nõn nà yêu kiều của nàng chậm rãi rộ ra trước mắt mình.
Sau khi ở trên bụng bằng phẳng nhẵn mịn của dì để lại một chuỗi dấu hôn, Diệp Phi một tay ôm lấy nàng, phóng tới trên mặt giường lớn trong phòng, đồng thời đem bộ váy ngủ khêu gợi của nàng lột ra hoàn toàn, sau đó đem đôi đùi đẹp thon thả mượt mà của dì mà tách ra thật rộng, đầu tiên là lè lưỡi dạo qua vùng cỏ thơm mượt mà của nàng mà liếʍ vài cái, sau đó cúi đầu hôn lên khe âʍ đa͙σ nhỏ sớm đã giàn giụa dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng, đem đầu lưỡi tiến vào nhục động nhỏ hẹp bên trong nhanh chóng hoạt động.
Mặc dù mới chỉ là dùng đầu lưỡi tiến vào nhưng cũng đã đủ để cho Liễu Phượng Nghi sướиɠ không thôi, hai chân dùng sức kẹp chặt lấy đầu Diệp Phi, mông lớn nhô cao về phía trước, trong miệng không ngừng rên rĩ mê hồn:
- Ah...!! Tiểu Mãn, cháu trai ngoan, ngươi làm ta sướиɠ muốn chết...!
Nói xong thân thể yêu kiều lại không ngừng run rẫy lên, dĩ nhiên là nhịn không được sắp đạt tới cao trào rồi.
Tuy nhiên Diệp Phi lại không để cho Liễu Phượng Nghi cứ như vậy mà đạt được cao trào, tại thời điểm nàng kích động nhất, đột nhiên buống ra âʍ đa͙σ đã bắt đầu co rút lại của nàng, ngược lại hôn tới bờ mông căng tròn mịn màng trơn bóng khiến cho mình sớm đã thèm thuồng không thôi kia.
Lần trước tuy rằng chơi nàng thật lâu nhưng bởi vì Diệp Phi muốn chơi thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ cho nên cũng không có cẩn thận thưởng thức qua cặp mộng đẹp đầy đặn nhất trong ba tỷ muội của dì cả. Hiện tại cơ hội đã có tự nhiên sẽ không bỏ qua, hai tay dùng sức nâng lên hai chân của nàng làm cho cặp mông đầy đặn ngạo nghễ kia ưỡn lên, sau đó mở ra miệng rộng dùng sức mυ'ŧ vào mông thịt trắng mịn trong suốt như ngọc của nàng, dưới sự kích động còn ở phía trên khẽ cắn xuống mấy ngụm, lưu lại mấy hàng dấu răng nhàn nhạt.
Tuy rằng Diệp Phi dừng lại vào lúc gần tới cao trào khiến cho Liễu Phượng Nghi có chút bất mãn thế nhưng động tác kế tiếp của Diệp Phi lại làm cho trong lòng của nàng tràn đầy sung sướиɠ, cho nên cũng không có lên tiếng phản đối, mà là nhẹ nhàng lắc lư lấy bộ mông lớn của mình, trong miệng phát ra tiếng rên rĩ kiều mỵ. Đặc biệt loại cảm giác tê ngứa lúc Diệp Phi cắn xuống mông thịt của nàng càng làm cho nàng khanh khách cười phóng đãng không ngớt.
Cho đến khi đem cặp mông cực phẩm kia của di cả thoa đầy nước miếng và dấu răng của mình, Diệp Phi mới buông tha cho nó, con mắt không khỏi hướng tới chính giữa khe mông của nàng nhìn lại. Chỗ kia của dì cả cũng giống như của Liễu Quân Di, màu sắc đều là nhàn nhạt, lối vào cúc hoa kia bởi vì dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra của nàng, liền tản ra một loại hào quang cực độ hấp dẫn, lại để cho Diệp Phi không nhịn được muốn lập tức đem côn ŧᏂịŧ của mình cắm vào, thử xem nơi này của dì cả và tiểu di có phải là cùng một dạng.
Bất quá cái ý nghĩ này cũng chỉ là thoáng qua mà thôi, Diệp Phi biết rõ bây giờ chưa phải là lúc mà chơi lỗ hâu, trước mắt điều trọng yếu nhất chính là thỏa mãn cái âʍ đa͙σ đã lênh láng nước kia của dì cả, để báo đáp nàng đã vứt bỏ cách nhìn của thế tục, xã hội mà ở cùng với chính mình.
Lại ở trên âʍ đa͙σ mềm mại ướŧ áŧ của người dì vô cùng xinh đẹp này mà hôn liếʍ một lát, khiến cho nó chảy ra càng nhiều dâʍ ŧᏂủy̠, Diệp Phi mới từ bên dưới nàng ngóc đầu lên, xoay người đè lên thân thể mềm mại của nàng, dùng tay nắm côn ŧᏂịŧ to lớn của mình, nhẹ nhàng đặt ở giữa 2 mép âʍ ɦộ trơn ướt của nàng, nhìn qua ánh mắt của nàng, khẽ cười nói:
- Dì, ta đâm vào ah!
Liễu Phượng Nghi lúc này sớm đã dục hỏa đốt người, chính Diệp Phi không đến, nàng cũng sắp nhịn không được muốn mở miệng cầu hoan, hiện tại làm sao lại phản đối được?
Nàng cũng không nói lời nào, mà là dùng hành động thay thế ngôn ngữ, nâng lên một đôi đùi ngọc thon dài của mình, dùng sức quấn ở trên lưng Diệp Phi, dồn sức kéo về phía mình, cây côn ŧᏂịŧ vừa to vừa dài kia của Diệp Phi khẽ "xoạp" một tiếng liền đâm vào âʍ ɦộ của nàng.
-Ah!!
Liễu Phượng Nghi đau nhức kêu lên một tiếng, sắc mặt trở nên có chút tái nhợt đi, tuy rằng cũng không phải là lần đầu tiên bị Diệp Phi đâm vào nhưng đây cũng chỉ là lần thứ 2 mà thôi, âʍ đa͙σ chặt khít kia của nàng vẫn là nhất thời không thể thích ứng với kích thước dươиɠ ѵậŧ to lớn vượt qua người thường rất nhiều kia của Diệp Phi. Hiện tại, bị hắn đâm vào mãnh liệt như vậy, không khỏi cảm thấy trong âʍ đa͙σ một trận đau đớn, hai chân cuốn chặt lấy eo Diệp Phi, giữ nguyên thân thể hai người.
Diệp Phi có chút đau lòng, cúi đầu hôn nhẹ lên vành tai nàng, hai tay ở trên ngực nhẹ nhàng vuốt ve núʍ ѵú, ôn nhu nói:
- Dì, người không cần phải gấp gáp, chúng ta có trọn vẹn một đêm cơ mà, cứ từ từ lại đến được không?
- Ừm!
Liễu Phượng Nghi dịu dàng gật đầu, hai mắt si ngốc nhìn ngắm thiếu niên đã làm cho mình mê luyến thật sâu này, ôn nhu nói:
- Dì là của ngươi, ngươi muốn chơi như thế nào đều được!
Diệp Phi trong nội tâm kinh hỉ không thôi, không hổ là thân tỷ muội, dì cả ở dưới thời điểm động tình vậy mà lại cùng tiểu di nói ra cùng một lời nói, điều này làm cho Diệp Phi không khỏi có chút mong chờ, Liễu Diệc Như cùng các nàng cũng là thân tỷ muội, nếu như có một ngày cũng nằm ở dưới người mình nói: "Mụ mụ là của ngươi, ngươi muốn chơi như thế nào đều được!" (DG: Thịt được 2 dì rồi muốn thịt cả mẹ ^^). Vậy chẳng phải chính là việc tuyệt vời nhất thế gian này rồi?
Suy nghĩ như vậy lại khiến cho Diệp Phi không khỏi kích động lên, rốt cuộc cũng không cách nào kiềm chế được động tác của mình, khẽ động vòng eo, lại để cho côn ŧᏂịŧ của mình bắt đầu nhẹ nhàng ra vào trong âʍ ɦộ của di cả.
Liễu Phượng Nghi vừa rồi cũng là nhất thời không thể thích ứng, hiện tại thì âʍ đa͙σ đã thích nghi với kích thước dươиɠ ѵậŧ của Diệp Phi, hơn nữa bên trong đã ngứa đến có chút khó chịu, Diệp Phi cử động như vậy, vừa vặn hợp với tâm ý của nàng, nhẹ nhàng uốn éo mông lớn, ra sức nghênh đón giúp cháu trai đem mình chơi đến thoải mái vô cùng.
Cứ giữ nhịp chậm chậm như vậy một hồi, hai người đều cảm thấy có chút không đủ thỏa mãn, Liễu Phượng Nghi chủ động lên tiếng nói:
- Tiểu Mãn, dì đã hết đau rồi, ngươi tăng tốc nhanh lên được không?
Diệp Phi cầu còn không được đã muốn tăng tốc này giờ rồi, động tác đâm vào bắt đầu từ từ nhanh dần lên, hai tay cũng chẳng còn nắn bóp bộ ngực mềm mại của dì nữa, ngược lại ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của nàng, dưới thân nhanh chóng đẩy tới, dươиɠ ѵậŧ to lớn đem âʍ ɦộ giàn giụa dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng chọc tới "xì xoạp" thành tiếng, lại thêm lúc cơ bụng va chạm với mông lớn của nàng không ngừng phát ra âm thanh "bành bạch", hợp thành một loại hòa âm vô cùng dâʍ đãиɠ.
- Hảo hài tử, ngươi làm chết dì rồi...mau dùng sức nữa đi...ngươi đem dì chọc thật sướиɠ...âʍ ɦộ dì đều muốn bị ngươi đâm tét ra rồi...thật là sướиɠ quá...cháu trai tốt...dì rất thích cho ngươi chơi...nhaa...a...ahh....
Diệp Phi lại nhấp càng lúc càng nhanh, về sau Liễu Phượng Nghi lại bị hắn chơi đến mức không nói ra lời, chỉ phóng đãng rên rĩ ah ah không ngừng.
Đột nhiên, Liễu Phượng Nghi tứ chi chăm chú khóa chặt Diệp Phi, mông lớn dùng sức ép tới bụng của hắn, âʍ ɦộ một phen co rút lại, một lượng âm tinh điên cuồng tiết ra. Côn ŧᏂịŧ của Diệp Phi bị âm dịch nóng bỏng của nàng xối lên, cũng là rùng mình một cái, gầm nhẹ một tiếng, một cỗ tinh hoa sền sệt mạnh mẽ phun sâu vào tử ©υиɠ của nàng...Sau khi bắn tinh xong, Diệp Phi vẫn để yên côn ŧᏂịŧ trong âʍ đa͙σ của Liễu Phượng Nghi một hồi...Nàng nhẹ nhàng hỏi:
- Có thích bữa tiệc lớn của di không...?
Liễu Phượng Nghi thở gấp một hồi, rốt cuộc cũng khôi phục lại năng lực nói chuyện, mắt đẹp quyến rũ ngập nước nhìn Diệp Phi , bàn tay nhỏ bé ở trên ngực hắn nhẹ nhàng vuốt ve.
Diệp Phi nhắm mắt lại hưởng thụ bàn tay mềm mại không xương của nàng, trong miệng nói ra:
- Thích, rất thích là đằng khác, từ nay về sau ta đều muốn ăn ah.
Trên mặt Liễu Phượng Nghi liền lộ ra vẻ vui mừng, rồi lại có chút buồn rầu nói:
- Ngươi có thể ăn mỗi ngày là tốt nhất, đáng tiếc dì sợ không thể cho ngươi ăn no nha.
Diệp Phi cường hãn như trâu bò tái thế, nàng đã là lần thứ hai trải nghiệm rồi. Biết rõ chính mình một người căn bản không thể nào đáp ứng được hắn.
- Vậy nếu như ta giúp dì cả cùng một chỗ cho hắn ăn no ?
Lúc này ngoài cửa đột nhiên truyền đến một âm thanh cực kỳ thanh thúy.
Liễu Phượng Nghi liền vô cùng hoảng sợ, vội vàng quay đầu nhìn về phía cửa sổ, liền thấy một khuôn mặt quen thuộc đang dán sát vào cửa kính, đúng là cháu gái của mình Diệp Vân Khinh.
Diệp Phi an ủi ôm lấy Liễu Phượng Nghi đang có chút thất kinh, hướng ra ngoài cửa sổ quát:
- Hồ đồ, còn không mau vào đây, ngươi đem nàng hù sợ rồi đấy!
Diệp Vân Khinh cười hì hì, mở ra cửa sổ nhảy vào, hướng Liễu Phượng Nghi nói:
- Dì cả, thật xin lỗi nha, đã khiến người hoảng sợ rồi.
- Các ngươi???
Liễu Phượng Nghi thấy Diệp Vân Khinh một chút biểu lộ kinh ngạc cũng không có, ngược lại ánh mắt rất hứng thú mà đánh giá cơ thể mình, lại càng kinh ngạc vạn phần.
- Chúng ta làm sao chứ?
Diệp Vân Khinh lại cười hì hì nói, cởi giày ra nhảy lên giường, tay nhỏ cầm lên côn ŧᏂịŧ to lớn vẫn còn đang nóng hổi cương cứng kia của ca ca, không để ý đến trên côn ŧᏂịŧ còn dính âm dịch của Liễu Phượng Nghi và tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Diệp Phi, liền mở ra cái miệng nhỏ nhắn ngậm lấy qυყ đầυ mυ'ŧ vào một cái, lại cười nói:
- Dì cả, nước của ngươi có vị rất ngon đấy.
Lúc này Liễu Phượng Nghi như thế nào còn không hiểu rõ chuyện gì xảy ra? Trong nội tâm không khỏi thầm kêu oan nghiệt, bọn họ chính là huynh muội song sinh ah, không nghĩ tới vậy mà cũng có quan hệ như vậy, có điều ý nghĩ như vậy chỉ hơi lóe lên trong đầu nàng, sau đó lại làm cho nàng sinh ra một loại cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt. Đột nhiên rất muốn xem cảnh tượng huynh muội bọn hắn ân ái cùng nhau, hơn nữa lần này nàng cao trào quá mức mãnh liệt, mặc dù vẫn không thể làm cho nàng tận hứng, nhưng trong khoảng thời gian ngắn thực sự đã vô lực tái chiến, hiện tại có Diệp Vân Khinh thay mình chống đỡ, ngược lại cũng không đến mức lại để cho Diệp Phi phải cương cứng mãi như vậy được.
Làm ra quyết định, trên mặt Liễu Phượng Nghi lại lộ ra một nụ cười có chút dâʍ đãиɠ, nhìn qua Diệp Phi nói:
- Tiểu Mãn, như vậy không công bằng a!
Diệp Phi sững sờ, hỏi lại:
- Như thế nào lại không công bằng rồi?
Diệp Vân Khinh cũng bị câu nói đột ngột này của di cả khiến cho có chút khó hiểu, cũng không để tâm tiếp tục ngậm mυ'ŧ côn ŧᏂịŧ của ca ca, mà ngẩng đầu hiếu kỳ nhìn qua dì của mình.
- Vừa rồi ngươi chơi đùa với ta, Khinh Khinh cũng được nhìn thấy đấy, hiện tại ngươi cũng phải cho ta xem ngươi chơi nàng a!
Liễu Phượng Nghi tiếp tục cười khẽ, đưa tay nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của Diệp Phi:
- Nhanh cho ta xem xem, cái tiểu bại hoại ngươi dám chơi dì ruột của mình lại chơi thân muội muội của ngươi như thế nào nha.
- Dì, người xấu lắm!
Diệp Vân Khinh từ trên người Diệp Phi đứng lên, thoáng cái bổ nhào tới trên người Liễu Phượng Nghi mà làm nũng, hai tay đều nắm một bên ngực lớn của nàng, đột nhiên sợ hãi than:
- Dì, ngực của ngươi thật lớn nha, to gần gấp hai của ta rồi, trách ko được sắc ca ca thích chơi ngươi như vậy, dĩ nhiên vứt bỏ một nhà chúng ta tìm tới ngươi.
Liễu Phượng Nghi là nữ nhân thành thục, từ lúc trong lòng mở rộng đón nhận Diệp Phi về sau, lúc đối mặt với hắn và nữ nhân của hắn liền lớn mật hơn rất nhiều, bị Diệp Vân Khinh giễu cợt như vậy cũng không hề thấy xấu hổ ngược lại phản bác nói:
- Nếu là hắn thật sự thích chơi ta, ta đây cũng không rớt xuống phía sau ngươi rồi, Khinh Khinh ngoan, nói cho dì, cái tiểu bại hoại này từ khi nào thì bắt đầu "thịt" ngươi?
Diệp Vân Khinh dưới sự cổ động của Diệp Phi sớm đã tính toán cùng với những nữ nhân khác ở cùng một chỗ hầu hạ hắn, hiện tại rốt cuộc như ý muốn, nàng tự nhiên cũng sẽ không cảm thấy có cái gì xấu hổ, tươi cười đem chuyện Diệp Phi "câu dẫn" nàng nói ra, cuối cùng có chút bất mãn nói:
- Cái tên bại hoại này, nếu không phải người ta cầu hắn, chỉ sợ đến bây giờ hắn còn không cùng người ta làm thực sự đâu.
- Ta nói tên này như thế nào to gan như vậy, ngay cả dì ruột hắn cũng dám cưỡиɠ ɠiαи, hóa ra là cái tiểu sắc nữ nhà ngươi dạy bảo hắn!
Liễu Phượng Nghi cười khanh khách phóng đãng, hai tay lại ở trên người Diệp Vân Khinh chạy loạn lên, đem quần áo trên người nàng từng lớp lột xuống, rất nhanh liền đem nàng biến thành một con cừu non trắng nhỏ.
Diệp Vân Khinh cũng tỏ ra sẽ không yếu thế, hai tay tìm đến chỗ mẫn cảm trên người Liễu Phượng Nghi mà tập kích tới, trong lúc nhất thời hai nữ cười đùa náo loạn một chỗ, cái phong cảnh nhũ ba mông lãng tuyệt mỹ kia lại để cho Diệp Phi không khỏi thèm đến nhỏ dãi. Tại sau khi Liễu Phượng Nghi lại một lần nữa đem Diệp Vân Khinh bổ nhào ra sau, ko đợi nàng tiến lên, liền chính mình lên trước một bước đè tới trên người Diệp Vân Khinh.
Diệp Vân Khinh cùng với Diệp Phi cách biệt nhiều ngày, sớm đã nhẫn nhịn một bụng dục hỏa, vừa rồi lại nhìn một hồi cảnh xuân sắc sinh động, như thế nào lại ko động tình? Hiện tại thấy Diệp Phi rốt cuộc muốn chơi mình, trong nội tâm dưới sự kích động cũng bất chấp cái gì rụt rè, hai chân dang ra thật lớn, nhẹ nhàng kẹp lấy eo ca ca, thuận tiện cho hắn cắm côn ŧᏂịŧ vào âʍ ɦộ đang ngứa ngáy khó chịu của mình.
Liễu Phượng Nghi nhìn thấy một màn này, cũng là kích động không thôi, ở bên cạnh ngồi xuống, muốn quan sát thật rõ cuộc chiến, đã thấy hai tay Diệp Phi đều nắm ở một cánh tay của Diệp Vân Khinh, đem hai tay đặt ở trên đầu Diệp Vân Khinh, vòng eo khẽ động, đem côn ŧᏂịŧ to lớn của mình nhẹ nhàng cà lên 2 mép âʍ ɦộ của muội muội, cũng không có đâm vào, mà cừ vờn vờn ma sát nhẹ trên mép âʍ đa͙σ khiến cho Diệp Vân Khinh vùa nứиɠ vừa bất mãn không thôi.
Diệp Vân Khinh nứиɠ đến nỗi bờ mông liên tục ưỡn lên, muốn đem côn ŧᏂịŧ của ca ca nuốt vào trong âʍ ɦộ của mình, thế nhưng mỗi một lần đều làm cho dươиɠ ѵậŧ mượn dịch nhờn của mình trượt qua một bên, thẳng đến khi khiến cho phía dưới của nàng ngứa ngáy đến khó chịu, nhịn ko được hướng Liễu Phượng Nghi cầu cứu nói:
- Dì, hắn ức hϊếp ta, đến giúp đỡ Khinh Khinh được không?
Đã sớm muốn nhìn huynh muội bọn họ làʍ t̠ìиɦ với nhau, Liễu Phượng Nghi cũng bị động tác chậm chạp ko chịu cắm vào của Diệp Phi khiến cho có chút bất mãn, hiện tại thấy Diệp Vân Khinh cầu cứu mình, vi vậy duỗi ra tay ngọc nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của Diệp Phi, đem nó đặt trên miêng âʍ ɦộ phấn nộ đã lênh lánh dâʍ ŧᏂủy̠ của Diệp Vân Khinh, sau đó lấy một tay khác lại đè lên trên mông của Diệp Phi dùng sức đẩy về phía trước, rốt cuộc cũng đem dươиɠ ѵậŧ của Diệp Phi cắm vào trong âʍ ɦộ của Diệp Vân Khinh.
Mục đích rốt cuộc đạt được, Diệp Phi mừng rỡ cười ha hả, cũng ko hề tiếp tục trêu đùa tiểu muội, nâng lên vòng eo, mặc sức ra vào bên trong thân thể của nàng.
Có lẽ là bởi vì có dì ở bên cạnh xem hắn làʍ t̠ìиɦ, Diệp Vân Khinh hôm nay đặc biệt kích động, ở dưới ca ca không ngừng ra sức đâm vào, liền vô thức ko ngừng rên rĩ phóng đãng, mông nhỏ cũng nhấp nhô nhanh chóng, càng làm cho Diệp Phi chơi đến nghiện ko thôi.
Mà Liễu Phượng Nghi cũng đồng dạng, tự mình nhìn xem đôi tiểu huynh muội song sinh, hơn nữa còn là hài tử của muội muội mình, lúc này lại đang "mây mưa vân vũ" trước mặt mình, làm cho nàng thấy kích động vô cùng, đợi sau khi Diệp Vân Khinh bại trận, lập tức ko thể chờ đợi được tiến lên thay thế nàng, tiếp nhận cây côn ŧᏂịŧ mạnh đến nỗi thái quá kia của Diệp Phi ko ngừng chinh phạt trên âʍ ɦộ mình.
Bởi vì là lần đầu tiên chơi tɧɾεε ѕσʍε, ba người Diệp Phi đều là hào hứng cực kỳ, trận đại chiến này một mực kéo dài hơn ba giờ đồng hồ, cho đến khi 2 nữ đều bị hắn nện lên bờ xuống ruộng, ko còn một chút khí lực. Diệp Phi mới buông tha cho các nàng, cũng may từ sau khi biết rõ cấi tác dụng phụ kia Diệp Phi cũng ko cùng các nàng dùng phương pháp song tu giống như Liễu Quân Di, bằng ko giờ phút này hai nữ chỉ sợ thật sự cũng đã bị hắn chơi chết rồi.