Nói thật, tuy tính cách Diệp Vân Anh như cái nam hài, nhưng giống như chính nàng nói đấy, nàng tuyệt đối là một siêu cấp mỹ nữ, tướng mạo dáng người tuyệt không kém hơn so với hai tỷ tỷ, trước kia Diệp Phi cũng không có chú ý qua, nhưng hiện tại hắn lại có chút bất đồng.
Theo từng kiện từng kiện quần áo Diệp Vân Anh rời khỏi người, hô hấp Diệp Phi có chút dồn dập lên, đặc biệt sau khi cởi bỏ áo ngực, đôi bạch thỏ lớn trước ngực hiện ra, không ngừng đong đưa, thấy hai mắt Diệp Phi có chút đăm đăm, “đồ vật” này thật sự thật đẹp, thật tròn trịa thật to, không rủ xuống một chút nào, tự như một đôi bạch ngọc ở trước ngực, trên đỉnh có một vòng tròn màu đỏ nhàn nhạt so với đồng tiền xu còn nhỏ hơn chút chính giữa nó còn nổi lên một “cục lạc” trắng hồng.
Diệp Phi cảm giác phía dưới của mình lại muốn ngẩng đầu rồi, vội vàng đem đầu quay về hướng khác, không dám nhìn nữa, “tiểu tử” của mình nhìn không nhỏ, hai tay cũng che không hết đấy, nếu để cho tam tỷ thấy được sẽ càng khó xử rồi, nghĩ tới đây hắn xoay người qua, hướng vách tường thành thành thật thật đứng im re, trong nội tâm đánh lạc hướng của mình bằng mấy công thức toán sáng nay mới học.
- Ha ha, ngươi đang làm gì thế? Diện bích tự phạt nha? Mau tới giúp ta lau phía sau!
Thời điểm Diệp Phi vừa mới dùng công thức số học buồn tẻ chiến thắng khinh niệm trong nội tâm, thanh âm như ác ma của Diệp Vân Anh vang lên.
Tuy không muốn đáp ứng, nhưng Diệp Phi biết rõ nhất định trốn không đc, cũng may lúc này Diệp Vân Anh là đưa lưng về phía hắn, chỉ cần cẩn thận một chút hẳn là không có việc gì.
Nơm nớp lo sợ đi đến đến Diệp Vân Anh sau lưng, Diệp Phi nhìn cái lưng bạch ngọc trắng noãn của nàng, thêm đôi bạch thỏ ưỡn lên, y hệt như hai mảnh trăng rằm mập đầy khe mông, hô hấp lần nữa dồn dập, phía dưới cũng đột nhiên như lò xo bị buông ra rất nhanh đứng lên thẳng tắp, chỉ hướng cặp mông mê người vô hạn Diệp Vân Anh, tại thời khắc này, thậm chí Diệp Phi có ý nghĩ liều lĩnh xông đi lên đem nàng áp xuống, bất quá cuối cùng vẫn là lý trí chiến thắng khinh niệm.
Bởi vì chính giữa có một thật gia hỏa không thành thật, Diệp Phi không dám tới quá gần Diệp Vân Anh, sợ thứ này sẽ không cẩn thận đυ.ng phải nàng, đứng rất xa ở sau lưng nàng, tay ở trên nàng mặt lưng ngọc phấn nộn nhẹ nhàng xoa bóp lên, cảm giác cực kỳ trơn mềm , khiến phía dưới Diệp Phi trướng đến mức có chút đau nhức.
Diệp Vân Anh thoải mái nhắm mắt lại, thúc giục:
- Tiểu đệ, ngươi dùng sức chút nha, hai tháng trắng tại trong quân doanh ngây người sao ?
Nghe nàng nói bảo mình dùng sức, Diệp Phi lại nghĩ sai lệch, dùng nghị lực lớn nhất mới nhịn xuống khinh niệm đem đồ vật trướng đến thấy đau nhét vào chính giữa hai bên mông đẹp nàng, trên tay lại tăng một ít lực đạo, sợ nàng bất mãn lần nữa thúc giục mình dùng sức.
Lần này lực đạo Diệp Phi tựa hồ dùng vừa tốt, Diệp Vân Anh cũng không có gọi hắn lại dùng sức, nhưng nàng lại thoải mái phát ra âm thanh yêu kiều một cách vô ý càng để cho Diệp Phi sắp phát điên rồi, trong lòng thầm nghĩ muốn chết.
Cuối cùng đem phía sau lưng Diệp Vân Anh tẩy trừ không sai biệt lắm, Diệp Phi nhẹ nhàng thở ra, lúc này đầu hắn đã đầy mồ hôi rồi, cũng không phải mệt mỏi mà là cố nén xúc động nghẹn ra.
Nhưng Diệp Vân Anh tựa hồ muốn cùng hắn trêu chọc, nói ra:
- Ngươi thật đúng là nghe lời, bảo ngươi đấm bóp lưng cũng chỉ đấm bóp lưng thôi à? Phía trước có muốn rửa thoáng cái không ?
- Phía trước ngươi chẳng phải vẫn tự làm đc còn gì, tự mình rửa không được à?
Diệp Phi có chút bất mãn nói.
- Như thế nào, ngươi lại có ý kiến rồi?
Diệp Vân Anh khẽ nói:
- Ngươi phải biết ngươi phục vụ vì ai, đứng ở trước mặt ngươi là một cái đại mỹ nữ đứng thứ tư thế giới nha, nam nhân toàn bộ thế giới có thể chỉ một mình ngươi có cái đãi ngộ này, ngươi còn không hài lòng.
Diệp Phi thấy nàng tựa hồ có khuynh hướng quay thân lại cùng mình lý luận, vội nói:
- Tốt tốt, ngươi đừng nhúc nhích ! Ta giúp ngươi rửa là được.
Hắn cũng không dám cho Diệp Vân Anh xoay người lại, hắn lúc này ở vào trạng thái cường thịnh nhất, nếu Diệp Vân Anh vừa quay đầu lại thì cái gì cũng sẽ thấy được.
Diệp Vân Anh thoả mãn, cười cười nói:
- Tốt lắm, nhớ rõ rửa cẩn thận chút a.
Diệp Phi hướng phía trước di chuyển từng chút một, thẳng đến khi tiểu tử của mình sắp đυ.ng phải nàng thì mới dừng lại, chỉ có như vậy mình mới không đến trước mặt của nàng, đành lại đi lui về phía sau, trên thân cúi xuống, cuối cùng đem hai tay tới trước mặt của nàng, ở trên bụng của nàng bắt đầu chà xát rửa lên.
Diệp Vân Anh nhắm mắt hưởng thụ lấy một hồi, lại cảm thấy tay Diệp Phi chỉ ở bụng của mình hoạt động, có chút bất mãn nói:
- Ngươi làm sao vậy? Tới, nơi này cũng rửa !
Nói xong nắm hai tay của hắn đặt trên hai đại bạch thỏ của mình, nói:
- Cũng không phải không có sờ qua, ta nhớ năm trước ngươi còn dùng miệng thân qua đây, hiện tại như thế nào trở nên như vậy?
Hai tay nắm ở hai bán cầu cự đại của Diệp Vân Anh, Diệp Phi cảm thấy rất mềm, xúc cảm thật tốt, hơn nữa sau khi chính thức nắm giữ mới biết bọn chúng lớn như thế nào, tay mình không coi là nhỏ vậy mà chỉ có thể cầm một nửa, cái xúc cảm siêu tốt kia lại để cho Diệp Phi nhịn không được nhẹ nhàng bóp nhẹ vài cái, còn dùng ngón cái ở đỉnh nhô lên kia trên sờ một chút.
Có lẽ là nhận lấy ảnh hưởng xấu hổ từ Diệp Phi, Diệp Vân Anh cảm thấy hôm nay hắn lúc sờ mình cảm giác cùng trước kia rất không đồng dạng, đặc biệt lúc ngón tay của hắn lướt qua đỉnh bộ vị mẫn cảm nhất, một cỗ cảm giác tê dại trong nháy mắt truyền khắp toàn thân, làm cho nàng cùng thân thể có chút nhũn ra, hơi nghiêng về phía trước một chút.
Cử động này của Diệp Vân Anh lại đem Diệp Phi rốt cục đứng không yên, hắn vốn đứng vững như vậy cũng đã cố hết sức, lại bị nàng thoáng cái vùng lên phía trước nằm sấp xuống liền trực tiếp dựa sát vào mặt lưng phấn nộn ngọc ngà của nàng, mà phía dưới cái gia hỏa không nghe lời kia cũng xuyên qua hai bên đùi đẹp nàng toàn bộ tiến nhập giữa hai chân nàng.
Thân thể Diệp Vân Anh chỉ mềm nhũn xuống, liền lập tức đứng vững, dù sao công phu hơn mười năm không phải luyện không nhưng sau khi đứng vững, nàng phát hiện tiểu đệ vậy mà cũng đã úp sấp trên người mình, mà hai chân của mình trong lúc đó cũng không biết bị đỉnh vào thứ gì.
Diệp Vân Anh dù sao cũng là một cái nữ hài chưa hiểu biết nhân sự, tuy nhiên cũng đã vụиɠ ŧяộʍ xem qua một ít phim đen, nhưng đối với thứ này cũng không có nhìn qua đồ thật, lúc này bỗng chốc bị nó chọc lên, không chút suy nghĩ đem bàn tay nhỏ bé ngả vào sau lưng, đem vật kia giữa chân của mình nắm ra, cảm giác thô sáp tay đấy nhưng lại tuyệt không cấn tay mà vẫn còn nóng hầm hập, nhịn không được nắm chặt nó triệt qua lại vài cái.
Diệp Phi lớn như vậy, thứ này mặc dù chính hắn cũng không có nghịch qua, lại càng không cần phải nói nữ hài rồi, lúc này bị cái tay nhỏ trơn mềm kia của tam tỷ cầm còn vuốt lên xuống vài cái, hắn chỉ cảm thấy một cỗ kɧoáı ©ảʍ cự đại từ phía trên cái kia truyền tới, sảng khoái đến mức thân thể của hắn như có chút nhũn ra, thiếu chút nữa đặt mông ngồi trên mặt đất.
Diệp Vân Anh làm vài cái, đột nhiên ý thức được trong tay đến cùng là vật gì, kinh hô một tiếng, vội vàng buông lỏng tay ra, quay lại, con mắt trước tiên nhìn phía dưới tiểu đệ.
Thật lớn a! Đây là ấn tượng đầu tiên của Diệp Vân Anh, nàng cũng thật không ngờ, cái tiểu đệ yếu nhược này của mình vậy mà lại có “gia hỏa” lớn như vậy, lập tức kịp phản ứng, mình rốt cuộc đang làm cái gì, không khỏi mắc cỡ đỏ bừng cả khuôn mặt, tiện tay kéo một đầu khăn tắm qua, vội vàng cuốn quanh người, cũng không có cùng Diệp Phi nói gì, liền vội vàng chạy ra ngoài.