Cuồng Đế Bách Mỹ Duyên

Chương 177: Đánh lén Vọng Hải Lâu ban đêm (3)

Diệp Phi nghe được lời này, không khỏi toàn thân chấn động, không nghĩ tới Diệp Ngưng Sương đúng là không nhìn lầm, dì cả quả thật có ý nghĩ như vậy đối với chính mình, vậy mà lại nghĩ tới việc để cho côn ŧᏂịŧ của mình cắm vào da^ʍ huyệt của nàng, trong nội tâm không khỏi cực kỳ hưng phấn.

Đột nhiên, trong lòng Diệp Phi nổi lên một cái ý nghĩ xấu xa, thời điểm thân thể Liễu Phượng Nghi rốt cục nhịn không được mà bắt đầu co rút, mắt thấy sắp đạt tới cao trào, hắn liền lập tức từ bên ngoài cửa sổ chui vào, đồng thời nhanh chóng đem toàn bộ quần áo trên người mình cởi sạch, dùng áo che ở trên đầu.

- Không nghĩ tới Liễu thị trưởng còn có sở thích như vậy ah, thật sự là không thể tin nổi!

Diệp Phi đứng ở trước giường Liễu Phượng Nghi, để cho côn ŧᏂịŧ to lớn dựng đứng cả nửa ngày mình chĩa về phía nàng, hắc hắc cười quái dị nói.

Ở giữa biên giới cao trào, Liễu Phượng Nghi căn bản không hề ý thức được trong phòng của mình đột nhiên lại có thêm một người, mãi cho đến nghe được tiếng cười xấu xa của Diệp Phi mới kịp phản ứng lại, không khỏi chấn động, âm tinh lập tức liền muốn tiết ra cũng bị nén ngược trở về, kinh hoảng hô lên:

- Ngươi là ai?

- Ta là ai không quan trọng, quan trọng là Liễu thị trưởng vậy mà lại nghĩ đến cháu trai ruột của mình để thủ da^ʍ.

Diệp Phi cười hắc hắc trực tiếp nằm úp sấp lên người Liễu Phượng Nghi, đem côn ŧᏂịŧ to lớn vô cùng cứng rắn của mình đặt trên tiểu da^ʍ huyệt giàn giụa dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng, nhẹ nhàng ma sát, trong miệng nói ra:

- Không bằng hôm nay để ta tới thỏa mãn ngươi, cái tiểu da^ʍ phụ nghĩ đến cháu trai của mình này a!

- Thả ta ra!

Liễu Phượng Nghi gầm lên giãy dụa, lại kinh ngạc phát hiện một thân võ công của mình căn bản không tạo ra nổi chút tác dụng gì, bị hắn đặt ở dưới thân như vậy, vậy mà một chút sức phản kháng cũng không có, trong nội tâm không khỏi có chút sợ hãi, mặc dù tiểu da^ʍ huyệt của mình bị thứ đồ vật to lớn của nam nhân trên người ma sát khiến cho cực kỳ thoải mái, nhưng hiện giờ nàng lại không có chút tâm tư nào đi hưởng thụ những thứ này, lại hỏi một câu:

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Diệp Phi cũng không tiếp tục để ý tới nàng, hai mắt chỉ chăm chú nhìn chằm chằm vào bộ ngực đầy đặn cơ hồ giống như đúc mụ mụ của nàng, nhịn không được đưa tay nắm lấy bắt đầu vuốt ve, cười nói:

- Thật sự là một cặp ngực cực phẩm ah, thật làm cho người hận không thể nuốt vào trong miệng.

Liễu Phượng Nghi chứng kiến bộ dạng si mê nhìn chằm chằm vào ngực mình của hắn, đột nhiên sinh ra một loại cảm giác quen thuộc, loại cảm giác này làm cho nàng bỗng chốc tỉnh táo lại, sững sờ nhìn chằm chằm vào Diệp Phi một hồi, khóe miệng đột nhiên lộ ra một nét mỉm cười kỳ lạ, thân thể cũng dừng việc giãy dụa.

Diệp Phi đùa bỡn bộ ngực của Liễu Phượng Nghi một hồi, thấy nàng không hề phản kháng, hai tay bắt đầu chậm rãi trượt xuống dưới, dần dần đi đến phía trên da^ʍ huyệt vô cùng ướŧ áŧ của nàng, nhẹ nhàng xoa lấy hạt âm hạch cương cứng nơi đó.

- Ah, không nên đυ.ng tới chỗ đó!

Liễu Phượng Nghi trong miệng phản kháng, nhưng thân thể lại là hơi ưỡn lên, tựa hồ là muốn để cho Diệp Phi càng thêm dùng sức một chút.

Diệp Phi cười nói:

- Như thế nào sờ tới da^ʍ huyệt lại không được? Vừa rồi ta thấy chính ngươi sờ cũng rất thoải mái ah.

- Không được! Da^ʍ huyệt của ta chỉ có thể tự mình sờ, ngươi không thể sờ, ngươi cũng không phải là Tiểu Mãn của ta.

Liễu Phượng Nghi rêи ɾỉ nói ra, nơi nào giống như là cự tuyệt, rõ ràng là đang cùng Diệp Phi tán tỉnh.

Diệp Phi nghe vậy liền cực kỳ hưng phấn, ngón tay hoạt động trên da^ʍ huyệt của nàng lại càng nhanh hơn, hỏi lại:

- Ngươi rất muốn cho cháu trai ngươi sờ da^ʍ huyệt của ngươi sao?

Liễu Phượng Nghi gật đầu nói:

- Đúng vậy a, ta không chỉ muốn cho hắn sờ, càng muốn để cho hắn đem dươиɠ ѵậŧ cắm vào bên trong a.

Nghe được những lời này của nàng, Diệp Phi không thể kìm được, cầm côn ŧᏂịŧ lớn của mình đặt lên cửa da^ʍ huyệt của nàng, cười nói:

- Ta đây muốn đâm nha.

- Không được, không được, ngươi cũng không phải cháu ngoại Tiểu Mãn của ta, âʍ ɦộ của ta không thể để ngươi chọc vào được!

Liễu Phượng Nghi trong miệng phản đối, vòng eo lại dùng sức đẩy tới, đã đem côn ŧᏂịŧ to lớn của Diệp Phi nuốt vào một chút.

- Vậy ngươi xem ta như là cháu ngoại của ngươi không được sao?

Diệp Phi nói xong liền dùng sức đem côn ŧᏂịŧ của mình cắm vào trong tiểu da^ʍ huyệt của nàng, hỏi nói:

- Dì à, cháu trai làm cho ngươi thoải mái sao?

Nói xong nhịn không được khẽ rùng mình một cái, hắn phát hiện âʍ ɦộ của dì thật sự là quá chặt, mà lại còn rất sâu, dươиɠ ѵậŧ to lớn của mình đâm vào tận gốc vậy mà mới vừa vặn đυ.ng tới tử ©υиɠ của nàng, nếu như lại ngắn một chút, chỉ sợ căn bản không đâm vào được đến chỗ sâu nhất.

- Ah!

Liễu Phượng Nghi không nhịn được phát ra một tiếng hét thảm:

- Chậm một chút, thứ đó của ngươi quá lớn, đem da^ʍ huyệt của ta đâm đau quá!

Trông thấy vẻ mặt thống khổ kia của Liễu Phượng Nghi, Diệp Phi biết mình quá mức lỗ mãng rồi, không khỏi có chút áy náy, vội vàng dừng lại một chút, để cho nàng chậm rãi thích ứng, trong miệng lại vẫn dùng lời nói dâʍ đãиɠ mà đùa giỡn nàng:

- Dì tốt của ta, âm huyệt của ngươi thật sự là lợi hại, cháu trai bị ngươi kẹp lấy như vậy, vậy mà thiếu chút nữa bắn ra.

Trong mắt Liễu Phượng Nghi hiện lên một tia mê ly, lẩm bẩm nói:

- Cháu trai ngoan, dì đã quá lâu không bị làm qua, da^ʍ huyệt đương nhiên rất chặt, ngươi làm từ từ thôi, ngàn vạn không được bắn ah, một hồi dì còn muốn ngươi dùng thứ đó của ngươi làm dì thật nhiều đâu.

Diệp Phi không nghĩ tới người dì thường ngày trầm ổn này của mình, không ngờ ở trên giường lại phóng đãng như vậy, trong nội tâm lại càng ngứa gay gắt, hỏi nói:

- Dì, ngươi còn đau không?

Trải qua một hồi thích ứng, trong âʍ ɦộ Liễu Phượng Nghi lại ngứa lên, vội vàng nói ra:

- Không đau, da^ʍ huyệt của dì rất ngứa, cháu trai tốt, dùng dươиɠ ѵậŧ lớn của ngươi hung hăng chọc vào dì ruột của ngươi a!

Diệp Phi nghe vậy vừa mừng rỡ lại vừa kích động, không hề thương tiếc nàng, hai tay nắm lấy cặp ngực đầy đặn của nàng, dùng sức bắt đầu ra vào không ngừng trong da^ʍ huyệt của nàng.

- Cháu trai tốt...thân chất nhi... dùng côn ŧᏂịŧ lớn của ngươi... từ trong da^ʍ huyệt muội muội của ta sinh ra.....tới chơi chính dì ruột của ngươi a...... đem dì chơi chết đi!

Liễu Phượng Nghi bị hắn chọc hung ác một trận, khiến cho du͙© vọиɠ dâng trào, phóng đãng kêu to lên, dù sao nàng sống một mình trên tầng cao nhất của Vọng Hải, cũng không sợ sẽ có người nào nghe được.

Nghe được dì nói ra mụ mụ của mình, dục hỏa của Diệp Phi càng tăng lên, côn ŧᏂịŧ đang đút vào trong da^ʍ huyệt của nàng lại càng lớn hơn so với vừa rồi một phần, tốc độ đút vào cũng nhanh hơn không ít.

Trong nội tâm Liễu Phượng Nghi chợt động, dường như nghĩ tới điều gì, tiếp tục lớn tiếng rêи ɾỉ nói:

- Dươиɠ ѵậŧ của cháu trai...chọc dì thật thoải mái...ngươi đấy....da^ʍ huyệt bị ngươi chọc sắp hư rồi..dì rất ưa thích bị ngươi chọc nha...Từ nay về sau...mỗi ngày dì đều muốn cháu trai tốt chơi ta... cũng muốn lôi kéo... muội muội của ta ở cùng một chỗ để cho.....cháu trai cùng chơi tỷ muội chúng ta... da^ʍ huyệt của chúng ta đều là của ngươi đấy...ngươi muốn chọc ai liền chọc người đó... ah...

Quả nhiên, nghe được âm thanh rêи ɾỉ của Liễu Phượng Nghi, Diệp Phi lại làm mạnh hơn rồi, lúc này Liễu Phượng Nghi cũng đã khẳng định được suy đoán của mình, dứt khoát liền xưng hô cũng thay đổi:

- Hảo nhi tử... da^ʍ huyệt mụ mụ thật thoải mái... Bị gậy thịt lớn của ngươi chọc rất sảng khoái nha... thân nhi tử... nhanh dùng côn ŧᏂịŧ to lớn của ngươi... đem da^ʍ huyệt mụ mụ...lấp đầy a...muốn ngươi... chơi chết.. nương a...

Liễu Phượng Nghi vốn lớn lên có bảy phần tương tự với Liễu Diệc Như, lại thêm của thanh âm rêи ɾỉ của nàng, khiến nàng trong mắt Diệp Phi một hồi biến thành mụ mụ Liễu Diệc Như của mình, một hồi lại trở lợi làm dì cả Liễu Phượng Nghi, tựa hồ là đang đồng thời làm với hai nàng cùng một lúc, điều này khiến cho hắn gần như rơi vào điên cuồng, trong lúc nhất thời chỉ muốn đem da^ʍ phụ dưới thân đưa lên đến đỉnh cao nhất.

Đột nhiên, thân thể hai người gần như đồng thời run rẩy, tiếp theo lại đồng thời tiết ra lượng lớn chất lỏng, bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi kia của Diệp Phi giội lên, Liễu Phượng Nghi lại càng sướиɠ đến mức gần như muốn sảng khoái mà chết, hét lớn:

- Hảo nhi tử tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ngươi... thật lợi hại...khiến da^ʍ huyệt mụ mụ sắp muốn bị nung chảy...aa

Nghe thanh âm rêи ɾỉ của dì, Diệp Phi tựa hồ cảm giác mình thật sự đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào trong da^ʍ huyệt của mụ mụ, điều này làm cho hắn lại hưng phấn lên, côn ŧᏂịŧ vừa mới bắn hết vậy mà lại lập tức cứng rắn lên, tiếp tục đút vào trong da^ʍ huyệt nhỏ hẹp ướŧ áŧ của dì.

Liễu Phượng Nghi thấy Diệp Phi vừa bắn ra liền có thể lập tức cứng rắn trở lại, trong nội tâm cũng cực kỳ cao hứng, lại tiếp tục lớn tiếng rêи ɾỉ theo động tác ra vào không ngừng của hắn, một hồi tự xưng dì, một hồi lại là mụ mụ, cái kɧoáı ©ảʍ cấm kỵ này khiến cho Diệp Phi lại một hơi chọc nàng đến hơn nửa đêm, mãi đến khi Liễu Phương tiết ra đến mức không còn sức lực mà ngất đi mới thôi, bắn ra một lớp tϊиɧ ɖϊ©h͙ cuối cùng vào trong da^ʍ huyệt của nàng, sau đó giúp nàng làm sạch da^ʍ huyệt bị mình chọc đến độ có chút sưng đỏ một chút, mới đứng dậy rời đi.