Cuồng Đế Bách Mỹ Duyên

Chương 132: Hỏa diễm khó tiêu

Hứa Thư Vân trở lại gian phòng của mình, vốn định đổi bộ y phục liền đi ra đấy, chính là sau khi đem tiểu khố ướt đẫm cởi ra, lại phát hiện chỗ đó của mình cũng là ẩm ướt gay gắt, vì vậy rút ra cuộn giấy muốn lau sạch, bất quá lúc mặt ngoài có chút thô ráp của cuộn giấy chạm tới chỗ da thịt mềm mại mẫn cảm kia của nàng, loại kɧoáı ©ảʍ tê dại kia làm cho nàng nhịn không được rùng mình một cái, mà chất lỏng khiến cho nàng cảm thấy khó xử kia theo động tác chà lau của nàng lại không tự chủ được càng thêm dâng trào.

Loại kɧoáı ©ảʍ rất lâu không có được này làm cho nàng không khỏi nhớ tới một màn vừa rồi, thông qua tiếp xúc, nàng cũng hiểu rõ thứ đó của Diệp Phi to lớn đến cỡ nào, vậy mà phải lớn hơn một phần ba so với thúc thúc của hắn, thật không biết hắn tuổi còn nhỏ mà như thế nào lại dài như vậy đấy, nghĩ đến đây, Hứa Thư Vân cũng đã nhịn hơn một năm, lúc này không khỏi đối với thứ kia của Diệp Phi có chút hướng tới, hơn nữa động tác chà lau trên tay cũng không hề dừng lại, kết quả vốn định lau sạch sẽ đấy, lại là càng lau càng ướt rồi.

Thẳng đến khi bên ngoài truyền đến thanh âm của nữ nhi, Hứa Thư Vân mới từ trong ảo tưởng có chút khó xử kia của mình, phục hồi tinh thần trở lại, trên mặt không khỏi đỏ tới mức có chút nóng lên, trong nội tâm cũng là cực kỳ xấu hổ, bởi vì vừa rồi nàng thậm chí có chút hối hận vì hôm nay ăn mặc quá nhiều, nếu như vừa rồi mặc ít một chút hẳn là có thể cảm nhận được đồ vật to lớn kia của Diệp Phi càng thêm rõ ràng rồi.

Sở dĩ nàng có loại ảo tưởng này, cũng không phải nói nàng có ý tứ gì đối với Diệp Phi, mà là từ nhỏ đến lớn, người từng có tiếp xúc như vậy với nàng, ngoại trừ trượng phu ra cũng chỉ có Diệp Phi rồi, mà hơn một năm nay, trượng phu lại tính tình đại biến, khiến nguyên bản nguyên bản tình yêu của nàng đối với hắn cũng đã không còn dư thừa cái gì, hiện tại quan hệ gắn bó giữa bọn họ cũng chỉ có tình thân cùng với nữ nhi Diệp Tĩnh này, nàng hiển nhiên sẽ không tiếp tục ảo tưởng tới Diệp Lăng Thiên, hơn nữa Diệp Phi chẳng những cực lớn, mà tại phương diện độ cứng hay thứ gì khác cũng mạnh hơn so với Diệp Lăng Thiên ở toàn thịnh thời rất nhiều, quan trọng nhất là, nàng tự mình nhìn Diệp Phi lớn lên từ nhỏ, căn bản là cảm thấy cùng Diệp Phi là người một nhà, ảo tưởng với hắn cũng không có loại cảm giác tội lỗi giống như đối với người ngoài kia, hơn nữa còn phải kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn nhiều lắm.

Không thể không nói, Diệp Phi thật sự là quá mức may mắn, vừa vặn đến nơi đây vào lúc này, hơn nữa còn cùng Hứa Thư Vân xảy ra loại ngoài ý muốn như vậy, lại để cho hắn trong lúc bất tri bất giác chôn xuống trong nội tâm Hứa Thư Vân một phần bóng dáng của mình.

Mặc dù ở trong lòng tự giúp mình lấy một cái cớ, nhưng lúc thanh tỉnh Hứa Thư Vân cũng biết được, mình như vậy thực sự là không nên đấy, vì vậy cưỡng chế hỏa diễm còn không có dập tắt trong nội tâm, lấy ra một đầu băng vệ sinh tại "ngày đó" mới có thể dùng đến, đặt ở phía dưới, vội vàng mặc lại quần áo, đi ra ngoài.

Vừa mới mở cửa, lại làm cho nàng thấy được một màn không quá tốt, chỉ thấy nữ nhi lúc này đang cưỡi lên đùi Diệp Phi, vốn dĩ như vậy cũng không cái gì không ổn, chính là sau một màn vừa rồi, nàng cũng đã biết được Diệp Phi ở phương diện này cũng đã thành thục, nữ nhi làm ra động tác như vậy, cũng làm cho nàng không khỏi có chút lo lắng.

Hết lần này tới lần khác lúc này Diệp Tĩnh còn nói ra một câu lại để cho Hứa Thư Vân cảm thấy càng thêm không tốt, nguyên lai là ngồi ở trên người Diệp Phi, Diệp Tĩnh đột nhiên cảm thấy dưới mông bị một đồ vật thô sáp chọc vào, có chút cấn người, liền hỏi:

- Ca ca, trong túi quần người chứa cái gì nha? Đều cấn lấy ta.

Nói xong liền đưa tay xuống dưới, muốn bắt được vật kia.

Diệp Phi cùng Hứa Thư Vân đều chấn động, vì phòng ngừa bị Diệp Tĩnh bắt được, dưới tình thế cấp bách Diệp Phi đành phải dùng sức đem hai tay Diệp Tĩnh lẫn cả người của nàng cùng ôm chặt, không ngờ bởi như vậy, lại khiến cho thân thể hai người tiếp xúc càng thêm chặt chẽ, hơn nữa bởi vì Diệp Tĩnh vừa rồi vặn vẹo, váy ngắn trên người nàng cũng đã bị đẩy tới bên hông, nàng hiện giờ tương đương với chỉ mặc một đầu tiểu khố ngồi ở trên người Diệp Phi, mà đồ vật của Diệp Phi cũng giống như có ý thức mà đánh chuẩn địa phương, đỉnh tại chính chỗ kiều nộn nhất của thiếu nữ, lúc này Diệp Phi lại dùng lực đè xuống như vậy, một loại cảm giác chưa bao giờ có bỗng dâng lên trong lòng Diệp Tĩnh.

Diệp Tĩnh mặc dù mới mười bốn tuổi, nhưng hài tử hiện giờ phát dục tương đối sớm, thậm chí có cái mười một mười hai tuổi đã làm loại sự tình này rồi, lúc này bị Diệp Phi chọc vào như vậy, nàng lập tức có cảm giác, loại cảm giác thoải mái lại khổ sở này làm cho nàng không khỏi nhíu lại lông mày, nói ra:

- Ca ca, ngươi cấn ta càng mạnh hơn rồi, ah, cảm giác rất kỳ quái...

Nghe được nữ nhi nói, còn nhớ tới Diệp Phi vừa rồi cũng giở trò xấu đối với chính mình, Hứa Thư Vân cho là hắn cố ý đấy, vì vậy bước đến ghế so lon phía trước hai người, nhanh chóng ngồi xuống ,trừng lớn cặp mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Phi.

Hiện giờ Diệp Phi cũng là toàn thân khó chịu, hắn chẳng thể nghĩ tới, mình nguyên bản muốn đến thăm các nàng, vậy mà trước sau lại bị đôi hoa mẹ con vô cùng kiều diễm này trong lúc vô tình hấp dẫn lấy, hơn nữa lại còn để cho Hứa Thư Vân hiểu lầm, vì vậy đành phải hướng Hứa Thư Vân làm ra ánh mắt xin lỗi, sau đó buông ra thân thể Diệp Tĩnh, để cho nàng leo xuống khỏi người mình.

Chính là Diệp Tĩnh vẫn không muốn buông tha Diệp Phi, lại cảm thấy rất hứng thú đối với đồ vật cứng rắn kia của hắn, Diệp Phi rơi vào đường cùng đành phải đưa tay bỏ vào trong túi quần, nhưng thật ra là không gian trữ vật của mình, lấy ra một cây côn nhị khúc đưa cho Diệp Tĩnh, giải thích :

- Là cái này a, ngươi cũng biết thân thể ca ca không tốt, cho nên trên người luôn mang theo một ít dụng cụ thể dục, thi thoảng rèn luyện một chút.

Nói xong lại nhìn sang Hứa Thư Vân, toàn bộ trong ánh mắt đều là ngây thơ vô tội.

Hứa Thư Vân mắt trắng không còn chút máu liếc Diệp Phi, không để ý tới hắn, kỳ thật nàng hiện tại cũng hiểu rõ, Diệp Phi khẳng định không phải cố ý đấy, chính là lại nhịn không được muốn tức giận: cái bại hoại này, đối với chính mình như vậy cũng thôi đi, vậy mà đối mặt với Diệp Tĩnh chỉ có mười bốn tuổi, cũng cứng rắn lên được, thật sự là không đứng đắn!

Ý nghĩ như vậy vừa xuất hiện trong đầu, Hứa Thư Vân lập tức có chút đỏ mặt: mình nghĩ như vậy, không phải thừa nhận Diệp Phi giở trò xấu đối với chính mình là chuyện đương nhiên sao?

Cũng may Diệp Tĩnh đối với phương diện này tuyệt đối không hiểu chút gì, thấy Diệp Phi mang theo chính là vật này, lập tức không có hứng thú, tiện tay trả lại cho Diệp Phi, lại muốn tiếp tục leo lên trên người của hắn.

Tuy nhiên trải qua vết xe đổ vừa rồi, hơn nữa hiện giờ hỏa diễm trong lòng Diệp Phi đúng là đang ở thời điểm cực kỳ tràn đầy, đương nhiên không dám để cho nàng lại ngồi vào trên người mình, vì vậy vội vàng ngăn lại nàng, nói sang chuyện khác:

- Như thế nào không thấy thúc thúc, hắn không có ở nhà sao?

Nghe được Diệp Phi hỏi Diệp Lăng Thiên, biểu lộ giả vờ tức giận kia của Hứa Thư Vân lập tức tan rã, thay vào đó chính là một loại bộ dạng có chút bi ai, không tự chủ nhìn qua hướng thư phòng, trên mặt lộ ra dáng tươi cười miễn cưỡng nói:

- Hắn giữa trưa uống hơi nhiều, hiện giờ còn đang ngủ đâu.

Diệp Tĩnh đối với việc Diệp Phi ngăn cản mình hướng hắn làm nũng vốn là có chút bất mãn, lại nghe hắn hỏi phụ thân của mình, lập tức mân mê cái miệng nhỏ nhắn nói:

- Ngươi rốt cuộc là đến thăm ta cùng mụ mụ, hay là đến thăm ba ba của ta ?

Diệp Phi sững sờ, nói ra:

- Đương nhiên là tới thăm cả ba người các ngươi rồi, như thế nào, cái này còn có cái gì đáng chú ý sao?

Diệp Tĩnh dù sao cũng là nữ hài tử tính cách, trong nội tâm căn bản không giấu được chuyện gì, ngay khi Hứa Thư Vân còn chưa kịp ngăn lại, hừ một tiếng nói:

- Ba ba hiện tại trở nên rất xấu, ta không thích hắn, cũng không cho ngươi ưa thích hắn!

Diệp Phi không khỏi nhíu mày, hắn nhớ rõ trước kia Diệp Tĩnh rất ưa thích dính tại bên người Diệp Lăng Thiên đấy, còn luôn phàn nàn hắn mỗi ngày đều quá bận, không có thời gian ở cùng nàng, nhưng hiện giờ như thế nào lại biến thành như vậy?