Sáng hôm sau , khi Hoàng Thiên tỉnh dậy , thấy bên cạnh Phương Vy vẫn còn ngủ say , nhớ lại hôm qua điên cuồng , hắn không đánh thức nàng mà nhẹ nhàng bò dậy . Sau khi ăn sáng xong , Hoàng Thiên nhớ tới lâu rồi không đến thăm cô nhi viện , hắn có 2 tuần nghỉ nên quyết định về thăm lại . Khoảng một tiếng sau hắn đi đến nơi , cô nhi viện không nằm tại mặt đường mà là nằm sâu trong một ngõ nhỏ , hắn xuống xe đi bộ vào , sau ba năm cảnh vật xung quanh cũng không thay đổi gì nhiều . ""Bảo Kiều mẹ vợ "" , khi hắn nhìn thấy trước mắt bóng lưng quen thuộc hắn bật thốt lên , nhiều năm không gặp nhưng hắn vẫn còn nhớ hình dáng của nàng . Phía trước thân ảnh lập tức quay đầu lại , biểu lộ ngơ ngác nhìn hắn nói , "" cậu là ..."" , gặp nàng không nhận ra mình , Hoàng Thiên trong lòng thất vọng , "" Bảo Kiều mẹ vợ , con là Hoàng Thiên , nhiều năm trước mẹ bảo gả con gϊếŧ cho con mà mẹ quên rồi sao "" . ""Cậu là Hoàng Thiên , đã lớn vậy rồi sao "" Bảo Kiều chăm chú quan sát cuối cùng cũng nhận ra hắn . Nàng tuy nhiên là gia đình giàu có , nhưng vẫn thường xuyên đi tới thăm cô nhi viện , nhiều năm trước khi trong một lần đi cùng con gái đến , gặp Hoàng Thiên thấy hắn ngoan ngoãn , thông minh , lanh lợi , lên rất qúy hắn , thường xuyên đưa đến nhà chơi . Hồi đó chồng nàng còn sống thường hay nói, sau này lớn lên sẽ gả con gái cho hắn, nên hắn chuyên gọi nàng là mẹ vợ . Thấy trong tay nàng cầm nhiều túi đựng hắn nói "" Bảo Kiều mẹ vợ , mang nhiều quà vậy cho bọn trẻ , khẳng định bọn chúng rất vui vẻ . Hồi đó ta bị ốm , người cũng mang rất nhiều đồ ăn đếm , ta ăn xong lập tức khỏi bệnh ."" Bảo Kiều nghe hắn nói chuyện hồi nhỏ , trong lòng cảm thấy ấm áp nói "" Hồi đó rất nhiều đứa bé , ngươi là nghịch ngợm nhất , lại còn hay khóc nhè nữa , có lần khóc ướt hết áo ta ..."" khi còn bé sự kiện xấu hổ , Hoàng Thiên mặt đỏ lên , không dám nói tiếp chuyện này . Hắn im lặng quan sát Bảo Kiều , nàng mặc một chiếc váy xám , bộ ngực cao ngất , đôi chân dài được bao bọc bởi đôi tất chân màu đen , đi đôi giày cao gót cũng màu đen luôn . Hai người vừa đi vừa trò chuyện rất vui vẻ , vài phút đã đến cửa cô nhi viện , Hoàng Thiên đưa mấy túi quà mà Bảo Kiều mang cho bác Trúc hơn 50tuổi trong cô nhi viện . Bác rất nhiệt tình chào đón hai người , nhất là Hoàng Thiên , tại hồi nhỏ hắn hay nghịch ngợm nhiều lần bị bác cầm chổi đuổi . Ngồi nói chuyện một chút Hoàng Thiên xin phép đi tìm viện trưởng . Cô nhi viện cũng không lớn nhưng phân chia đầy đủ khu vực , ngủ , vui chơi, ăn uống , viện trưởng là một người phụ nữ không có chồng , tên là Ngọc Mai , hồi nhỏ hắn thường hay trốn sang cùng nàng ngủ . Gõ cửa phòng , không có tiếng động nào vang ra, hắn tò mò mở cửa đi vào . Nghe thấy trong nhà tắm vang ra tiếng nước chảy , thì ra là nàng đang tắm , hắn cũng không nghĩ gì mà ngồi xuống ghế đợi . Phòng tắm thỉnh thoảng vang ra tiếng rêи ɾỉ cao vυ't , Hoàng Thiên thầm nghĩ , viện trưởng cũng thủ da^ʍ , nghĩ đến thân hình quyến rũ của nàng , trong lòng hắn dục hỏa lại từ từ nhen nhóm . Một lúc sau tiếng rêи ɾỉ kết thúc , cửa phòng tắm cũng mở ra , Ngọc Mai quấn chiếc khăn tắm đi ra , khi phát hiện trong phòng còn có người , nàng kinh hãi , nhưng khi nhận thấy là Hoàng Thiên , người nàng nuôi lớn , trong lòng kinh hãi cũng biến mất . Nàng khuôn mặt đỏ bừng nói "" Hoàng Thiên, sao lại đến đây vậy ? "" "" viện trưởng , ta không biết là người đang tắm , ta gõ cửa rồi , nhưng ..."" nhìn thấy Hoàng Thiên luống cuống giải thích , nàng bật cười nói "" được rồi , đợi chút ta đi thay đồ "" Nói xong đi vào phòng ngủ . Hoàng Thiên thở ra một hơi , bình phục lại tâm tình , một lúc sau hắn cất bước đi vào phòng ngủ . Thấy tiếng mở cửa Ngọc Mai quay người , nhìn Hoàng Thiên nói "" con đến đây tìm ta có việc gì không , còn nhớ rõ bao nhiêu lâu chưa tới đây sao "" . Hoàng Thiên nhìn chằm chằm vào nàng trên người gần như trong suốt áo ngủ . Ngọc Mai cũng không thèm để ý tới ánh mắt nóng bỏng , như có thể xuyên cháy áo ngủ của nàng , định đứng dậy , thân thể lờ mờ dưới áo ngủ mỏng nhìn cực kỳ mê người . Hoàng Thiên nuốt nước bọt nói "" Viện trưởng , lần này ta đến là muốn mang cho cô nhi viện thêm chút tiền , ngài yên tâm , tiền này là ta làm việc kiếm được "" Ngọc Mai không nói gì chỉ nhìn hắn , hai người nhìn nhau một lúc , Hoàng Thiên đột nhiên xông lên đè nàng xuống giường .