Mặc dù Mộ An An đã thắng trận đấu một cách rất xuất sắc rất cool ngầu, nhưng trong đầu cậu ta vẫn còn nguyên hình ảnh của Mộ An An mới bước chân vào khu vui chơi.
Cô gái rất xinh đẹp giống như một tiểu tiên nữ, cười rộ lên cũng rất đẹp, rất ngoan ngoãn.
Kết quả, phát hiện là một cô gái tài giỏi kiêu ngạo tự tin!
Mộ An An nghiêng đầu hướng về phía Tống Khiết Nhã nói: “Chị Nhã, nhớ đi tàu lượn tẩy trang nha.
”
Tống Khiết Nhã rất khó chịu sau khi thua trò chơi, lại bị Mộ An An kɧıêυ ҡɧí©ɧ như vậy, nhưng cô ta chỉ có thể duy trì phong thái của mình dưới máy quay: “Chắc chắn rồi.
”
Cô ta quay đầu kêu trợ lý lấy túi trang điểm, rồi bắt đầu sắp xếp hình phạt.
“Bé con.
” -Thất gia ở bên kia gọi một tiếng.
Mộ An An quay đầu lại nhìn thoáng qua, hướng Thất gia vẫy tay.
Tống Khiết Nhã tẩy trang đi tàu lượn siêu tốc hay gì đó, Mộ An An không có hứng thú, nên vẫy tay với LEO và tổ chương trình: “Đi trước nha.
”
Cô đặt ván trượt sang một bên, rồi
chạy về phía Tông Chính Ngự.
LEO và nhân viên công tác ở phía sau muốn gọi cô lại, nhưng không có gọi lại được.
Trong nháy mắt, cô gái đã lao tới người đàn ông mặc vest với khí thế mạnh mẽ.
Bởi vì chơi một vòng, trên trán Mộ An An đã xuất hiện những hạt mồ hôi nhỏ.
Tông Chính Ngự cầm khăn giấy giúp cô lau mồ hôi ở trên mặt.
‘Thất gia, muốn uống nước giải khát.
Cô đặt ván trượt sang một bên, rồi
chạy về phía Tông Chính Ngự.
LEO và nhân viên công tác ở phía sau muốn gọi cô lại, nhưng không có gọi lại được.
Trong nháy mắt, cô gái đã lao tới người đàn ông mặc vest với khí thế mạnh mẽ.
Bởi vì chơi một vòng, trên trán Mộ An An đã xuất hiện những hạt mồ hôi nhỏ.
Tông Chính Ngự cầm khăn giấy giúp cô lau mồ hôi ở trên mặt.
‘Thất gia, muốn uống nước giải khát.
– Mộ An An nhìn chằm chằm cửa hàng nhỏ phía xa.
Bên ngoài quán có nhiều loại đồ uống theo chủ đề hoạt hình.
Tông Chính Ngự nhìn thoáng qua, liền cau mày.
Hiển nhiên là cảm thấy những đồ uống đỏ không tốt cho sức khỏe.
Mộ An An vẻ mặt cầu xin: “Cháu chưa uống bao giờ, phim hoạt hình rất đáng yêu.
”
Tông Chính Ngự: …
Bỏ đi.
Thỉnh thoảng một lần.
Đứa nhỏ ngày hôm qua cũng đã bị kinh hãi.
ở bên người anh tám năm, còn chưa bao giờ gặp ủy khuất như hôm qua.
BỊ bán đấu giá!
Tông Chính Ngự tưởng tượng đến,
bữa tiệc hôm qua,tiểu công chúa nhỏ mà anh nâng niu ở trong lòng trong lại bị người ta chà đạp như vậy.
Cơn tức ở trong l*иg ngực không thể kìm nén được.
“Chờ đó.
” -Tông Chính Ngự mở miệng, bay thẳng tới chỗ bán đồ uống.
Đồng thời, gọi điện thoại La Sâm.
La Sâm: “Thất gia, tôi mới từ phòng của lão gia đi ra, lão gia vô cùng tức giận, muốn cho ngài…”
Tông Chính Ngự: “Đem Lương gia và quan hệ họ hàng gộp lại với nhau xử
lý, trước đêm nay, ta muốn xem phương án xử lý Đường gia.
”
Ra lệnh xong, liền trực tiếp cúp điện thoại.
Bệnh viện tư của gia tộc Tông Chính.
La Sâm cầm điện thoại có chút đần độn.
Hắn mới vừa bước ra khỏi phòng của lão gia Tông Chính, lão gia rất tức giận trước hành vi của Tông Chính Ngự, cùng với lời nói Thất gia phải đi với tiểu công chúa.
Nên kêu La Sâm lập tức đưa Tông Chính Ngự đến đây.
Kết quả Thất gia lại đưa ra mệnh lệnh như vậy?
La Sâm yên lặng cất điện thoại, phỏng chừng là công chúa nhỏ lần này thật sự bị ủy khuất rồi.
Thất gia tức điên lên rồi.
.