Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 1587

Trên mặt đất một vài ấm trà và tách trà bị vỡ, mảnh vụn vương vãi khắp nơi “Chuyện gì vậy?”

Lúc này, một người đàn ông mặc vest nhanh chóng bước vào phòng Người đàn ông này trông khoảng 40 tuổi, trên mặt có vài nếp nhăn, nhưng thần sắc trông rất tốt.

Người đàn ông trung niên không quay lưng lại, thậm chí còn không nhúc nhích, cứ nhìn bức tranh Bách Tùng treo trước mặt Người đàn ông tóc húi cua liếc nhìn Dương Trọng đang quỳ trên đất, rồi lại nhìn người đàn ông trung niên, nghỉ hoặc hỏi: “Đại ca, sự tình đã loạn đến thế này rồi sao? Núi Tử Khoáng… không lẽ không giành được?”

“Giành được rồi! Hợp đồng đây!”

Người đàn ông trung niên chỉ vào bản sao hợp đồng đặt trên bàn.

Người đàn ông tóc húi cua nhanh chóng bước đến, cầm lấy bản hợp đồng xem, hai mắt tối sầm lại.

“24 triệu 500 nghìn 350 tỷ? Còn phải trả cho tập đoàn Dương Hoa 3 triệu 500 nghìn tỷ nữa?“ Hắn nghiêng đầu, liếc nhìn Dương Trọng: “Tiểu tử nhà ngươi bàn chuyện Lương gì vậy? Hợp đồng thế này mà sao dám ký?”

“Chú Hai, cháu… cháu bị ép!“ Dương Trọng ngầng đầu nhìn người đàn ông tóc húi cua, thấp giọng nói.

“Bị ép? Ai ép cháu? Ai dám ép cháu?”

“Dương Hoa! Bác sĩ Lâm!”

Dương Trọng khàn giọng, sau đó liền kể lại những chuyện đã xảy ra.

Biểu cảm trên gương mặt của người đàn ông tóc húi cua dần biến mất Chuyện này… thật sự kinh người đến thế sao?

Đến cả Vạn đại sư của Thanh Đô cũng bị xử lý!

Quả là một tin chấn động!

Người đàn ông tóc húi cua ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, trầm mặc một lúc lâu, mới đặt bản hợp đồng xuống.

“Bản hợp đồng này không có hiệu lực pháp lý! Chúng ta không cần lo lắng!” Ông khàn giọng, nói.

“Giấy trắng mực đen, vân tay cũng ấn, sao lại không có hiệu lực, không phải chú nói là được đâu!” Người đàn ông trung niên cất tiếng: “Bây giờ bác sĩ Lâm đã nắm thế chủ động, chúng ta phải chi khoản tiền này, nếu không đưa cho hắn! Hắn nhất định sẽ đến tìm chúng ta, lúc đó lực lượng Dương Tiến can thiệp vào! Thì chúng ta cũng sẽ phải ngoan ngoãn giao tiền thôi! Cho dù Nhà họ Dương có mạnh đến đâu, cũng không chống đỡ nồi.

“Bản hợp đồng này được kí trong sự ép buộc và đe dọa! Bên chúng ta sẽ không chấp nhận! Người đàn ông tóc húi cua nói.

“Chú Hai nói đúng đấy! Ba, chúng ta có thề đi kiện Dương Hoa, kiện bác sĩ Lâm, để tòa án vô hiệu bản hợp đồng này!

Dương Trọng vội vàng nói.

“Nếu nói thế, các người định đưa Dương Hoa ra tòa?“ Người đàn ông trung niên quay người, nhìn hai bọn họ.

Dương Trọng vốn định gật đầu, nhưng lại đột nhiên nghĩ ra điều gì, nhưng đến miệng lại không nói ra.

“Đưa Dương Hoa ra tòa? Làm thế này chỉ tốn thời gian, chúng ta không thể thắng được họ! Phía luật sư của Dương Hoa rất mạnh, Khang Giai Hào với Kỷ Văn thì không nói, còn Yến Kinh tam đại luật sư, Đông Bắc đệ nhất luật sư, hình như đều là người của bác sĩ Lâm! Với đội hình này, các người nói nhà họ Dương chúng ta lấy gì ra đấu với họ? Kết cục của Lâm Huy, còn chưa hiểu hay sao?” người đàn ông trung niên lạnh lùng nói.

“Nói rất đúng, đại ca, em đã không suy.

nghĩ chu đáo.” Người đàn ông tóc húi cua gật đầu.

Dương Trọng cúi đầu, không dám nói nữa.

Lúc này, trong nước không ai là đối thủ của Dương Hoa.

“Đem bản hợp đồng này về, e rằng khó nói với gia chủ!” Người đàn ông trung niên thở dài, nói.

“Ai mà ngờ được rằng bác sĩ Lâm cũng…

tham gia trận đấu giá này, chúng ta phải nói rõ cho gia chủ biết rõ tình hình, gia chủ anh minh, sẽ thông cảm chúng ta, sẽ không trách chúng ta đâu!” Người đàn ông tóc húi cua nói.

“Chú Hai, chú không hiểu gia chủ rồi, sự anh minh và độ lượng của ngài, chính là được làm nên từ những tồn hại nhỏ của gia tộc, một khi chúng ta phạm sai lầm lớn, thì ngài sẽ không đề yên đâu! Hơn nữa chuyện hợp đồng này, cũng có thể làm cho Nhà họ Dương chúng ta thân bại danh liệt! Gia tộc tuyệt đối sẽ không tha thứ cho chúng ta, thậm chí… chúng ta cũng đều sẽ bị liên lụy!“ Người đàn ông trung niên lắc đầu.