Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 958

Lương Huyền Mị vội vàng lắc đầu: “Thiên phú của anh trác tuyệt, nếu như có Lạc Linh Huyết trợ giúp, có thể nói là như hỗ thêm cánh, tư chất của em bình thường, lấy Lạc Linh Huyết là phí phạm của trời, vẫn là bỏ đi.”

“Yên tâm đi, về sau anh sẽ giúp em lấy được Lạc Linh Huyết, nhưng trước mắt anh cần gấp hai mươi giọt Linh Huyết!” Lâm Dương bắt đắc dĩ cười nói.

“Anh trai muốn có được Tiên Thiên Cương Khu sao?”

“Đúng vậy… Hơn nữa cân phải có được nhanh hơn chút nữal”

“Thời gian gấp lắm sao?”

“Ùm”

“Khoảng khi nào?”

“Trước khi đại hội mở ra.” Lâm Dương bình tĩnh nói.

Thân thể mềm mại của Lương Huyền Mị đột nhiên run lên, kinh ngạc nhìn anh, kích động.

“Anh cả, anh là muốn thay nhà họ Lương chúng ta tham gia đại hội sao? Thật tốt quá, nếu là như thế, nhà họ Lương mình nhất định khiến cho người khác kinh ngạc nhất đại hội!”

“Anh sẽ không đại biểu cho bất cứ ai, anh chỉ đại biểu cho chính mình.” Lâm Dương lắc đầu, trong mắt lập loè tia sáng lạnh lẽo.

Con thuyền đi được nửa ngày, tới cảng, giờ phút này, Mã Hải đang sắp xếp người ở cảng đón Lâm Dương.

Sau khi giải quyết chuyện của Lương Huyền Mị, Lâm Dương tìm người trên đảo gọi cho Mã Hải, bảo anh ta không cần đến cứu trợ, vì thế Mã Hải liền chờ ở chỗ này.

“Tổng giám đốc Lâm, anh cả đường vắt vả.” Mã Hải khom lưng với Lâm Dương.

“Đúng vậy… Hơn nữa cần phải có được nhanh hơn chút nữal”

*Thời gian gấp lắm sao?”

“Ừm”

“Khoảng khi nào?”

“Trước khi đại hội mỏ ra.” Lâm Dương bình tĩnh nói.

Thân thể mềm mại của Lương Huyền Mị đột nhiên run lên, kinh ngạc nhìn anh, kích động.

“Anh cả, anh là muốn thay nhà họ Lương chúng ta tham gia đại hội sao? Thật tốt quá, nếu là như thế, nhà họ Lương mình nhất định khiến cho người khác kinh ngạc nhất đại hội!”

“Anh sẽ không đại biểu cho bất cứ ai, anh chỉ đại biểu cho chính mình.” Lâm Dương lắc đầu, trong mắt lập loè tia sáng lạnh lẽo.

Con thuyền đi được nửa ngày, tới cảng, giờ phút này, Mã Hải đang sắp xếp người ở cảng đón Lâm Dương.

Sau khi giải quyết chuyện của Lương Huyền Mị, Lâm Dương tìm người trên đảo gọi cho Mã Hải, bảo anh ta không cần đến cứu trợ, vì thế Mã Hải liền chờ ở chỗ này.

“Tổng giám đốc Lâm, anh cả đường vắt vả.” Mã Hải khom lưng với Lâm Dương.

*”Ừm”

Lâm Dương gật đầu: “Lập tức sắp xếp chiếc trực thăng riêng, lại kêu mấy bảo vệ, hộ tống em gái tôi về nhà họ Lương!”

“Em gái?”

“Là con gái của mẹ nuôi tôi Lương Thu Yến.” Lâm Dương giải thích nói.

Mã Hải nghe thấy, lập tức hiểu ý, lập tức nghiêng đầu nói: “Sắp xếp trực thăng riêng của tôi.”

“Vâng, tổng giám đốc MãI” Bảo vệ bên cạnh lập tức gật đầu.

“Anh trai, anh không cùng em về Yến Kinh sao?” Lương Huyền Mị vội vàng dò hỏi.

“Anh ở Giang Thành còn có rất nhiều chuyện phải xử lý, tạm thời không đi Yến Kinh, Huyền Mị, về thân phận của anh, hy vọng em có thể có gắng giúp anh giấu một chút, trước mắt ngay cả mẹ cũng không biết thân phận của anh, em hiểu ý anh không?”

Lương Huyền Mị hơi ngạc: “Anh trai, anh lợi hại như vậy, vì sao không cho bọn họ biết?”

*Trước đại hội, anh còn có rất nhiều việc cần hoàn thành, có rất nhiều công việc phải bó trí, nếu như để cho người khác biết thân phận của anh, vậy sẽ không tiện cho anh, kế hoạch của anh cũng sẽ bị quấy rầy.”

“Em hiểu được, anh trai, anh yên tâm, em sẽ giữ kín như bưng.” Lương Huyền Mị gật đầu.

*“Ngoan, trở về đi, có rảnh anh sẽ đi Yến Kinh thăm các em.” Lâm Dương sờ đầu của Lương Huyền Mị, mỉm cười nói.