*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cố Tiểu Mạch không hề cảm thấy sung sướиɠ trong lòng, ngược lại ánh mắt ngày càng tối sầm, không biết sẽ lại xảy ra chuyện gì.
Trước mặt xuất hiện một chiếc xe, cửa kính bên ghế phụ lái từ từ hạ xuống, lộ ra khuôn mặt Nam Thần An.
Cố Tiểu Mạch hết sức ngạc nhiên, “Anh Nam.”
“Vừa nãy anh đều nhìn thấy rồi, có điều, anh biết Tiểu Mạch có thể tự giải quyết nên anh không đi vào giúp em, bây giờ có phải đã quyết định đưa Nám Nám về nhà với anh không?” Nam Thần An cười dịu dàng, anh che đi cảm xúc muốn cướp lấy cô, chiếm đoạt cô.
Cơ thể Cố Tiểu Mạch cứng đờ, chuyện như thế này lại bị anh Nam nhìn thấy rồi.
Cố Tiểu Mạch nhún vai, nói thật: “Em vẫn chưa hủy hợp đồng, anh Nam, nhờ anh đưa em về nhà của Mộ Bắc Ngật nhé.”
Ở một nơi khác, Mộ Bắc Ngật vừa họp xong.
Đây là một hạng mục mới được bắt đầu mà không thông qua sự đồng ý của anh, trước đây những hạng mục của Mộ Thị sẽ không dính dáng đến trang sức, nhưng ông Mộ vì Mộ Thiếu Lãnh mà bắt đầu một hạng mục mới.
Sáng ra, không biết những quản lý cao cấp của công ty đã nhận được điều gì hấp dẫn mà ngang nhiên mở cuộc họp.
Lúc này, Mộ Bắc Ngật vừa họp xong, sắc mặt u ám đáng sợ, Dịch Bách đứng bên cạnh, Mộ Bắc Ngật lạnh lùng nói: “Gửi một bản doanh thu của các hạng mục Mộ thị cho ông nội, bảo ông có chừng có mực, dừng lại đúng lúc và nói với ông bất luận như thế nào cũng sẽ không tiến hành hạng mục trang sức, nghĩ cũng đừng có nghĩ!”
Mộ Bắc Ngật về đến phòng làm việc, anh xoa ấn đường đầy mệt mỏi, anh bỗng nhiên nhìn thấy một bức thư không biết ai đã mang vào, đôi mắt tối sầm.
Anh bước đến mở bức thư ra, bên trong có vài bức ảnh khiến Mộ Bắc Ngật lập tức bóp chặt những bức ảnh đó, góc độ chụp ảnh rất tốt, biểu cảm của Cố Tiểu Mạch cực kỳ rõ ràng.
Mộ phu nhân đưa chi phiếu còn Cố Tiểu Mạch thì cười vui vẻ nhận lấy, nhìn Mộ phu nhân cười hài lòng thì không khó để người ta đoán được hai người đang giao dịch.
Đôi mắt của Mộ Bắc Ngật gần như hóa đa, Dịch Bách vừa đi đến phòng làm việc của Tổng giám đốc đã nghe thấy Mộ Bắc Ngật gầm lên giận dữ, cơ thể cậu ta run run, lập tức bước đến chỗ anh: “Sếp, sao thế ạ?”
“Xem camera tầng cao nhất xem ai đã mang bức thư vào đây!” Mộ Bắc Ngật lạnh lùng nói.
Dịch Bách chỉ kịp nhìn một góc bức ảnh liền vội vàng đáp, sau đó quay người đi ra ngoài.
Cho đến khi phòng làm việc chỉ còn một mình Mộ Bắc Ngật, Mộ Bắc Ngật giơ bức ảnh lên, quan sát tỉ mỉ vài lần, Cố Tiểu Mạch, nhận tiền thật sao?
Mộ Bắc Ngật chỉ coi Cố Tiểu Mạch vẫn đang giận anh, điều khiến anh bực bội nhất chính là Mộ phu nhân nhẫn nhịn nhiều năm như thế, bây giờ đã bắt đầu lộ cái đuôi hồ ly tinh ra rồi sao? Bắt đầu dọn dẹp đường cho con trai, bắt đầu động đến người của Mộ Bắc Ngật rồi sao?
Mộ Bắc Ngật phẫn nộ đủ để khiến nhà cũ nhà họ Mộ nổi giông bão!
Nhiều năm qua ông Mộ không biết Mộ phu nhân lén lún gài người của mình vào Mộ Thị, mua cổ phần, còn Mộ Bắc Ngật từ trước đến giờ luôn tỏ ra ngoan ngoãn nghe lời trước mặt ông Mộ nên mới không vạch trần, không phá vỡ sự yên bình trong nhà.
Buổi chiều, giám đốc Cao và giám đốc Trần đã làm việc nhiều năm ở Mộ Thị bị đuổi việc vì lạm dụng quyền lực mua cổ phần của Mộ Thị.
Nhân viên trong công ty hết sức kinh ngạc, nhưng cũng lập tức hiểu ra Tổng giám đốc Mộ không hề hiền lành, anh làm việc rất nhanh gọn và quyết đoán.
Còn ở nhà cũ nhà họ Mộ, ông Mộ tức giận vì hạng mục trang sức, Mộ phu nhân ngồi ở trong phòng, điện thoại trong tay rơi xuống đất.
Dịch Bách run lẩy bẩy đứng trong phòng Tổng giám đốc, cậu ta nhìn Mộ Bắc Ngật vẫn đang lạnh lùng ngồi ở đó, “Sếp, ông Mộ gọi anh về nhà.”
“Không phải tối nay có một bữa tiệc sao? Nói tôi không có thời gian.” Mộ Bắc Ngật không thèm ngẩng đầu đã từ chối thẳng thừng.
“Nhưng… ông Mộ nổi giận rồi.”
Bắt đầu từ bao giờ Dịch Bách lại trở nên do dự như thế?