Hoa Mộc Miên Trong Gió

Chương 12: Con Muốn Đi Lên Bằng Chính Thực Lực Của Mình.

Nếu hỏi tại sao tôi lại có chấp niệm với Ngô dật Hiên, thành thật thì tôi sẽ trả lời là mình không biết, có lẽ là trúng bùa rồi cũng nên. Chỉ xem vài bộ phim, từ bộ chỉ có vài cảnh diễn đã có thể khiến tôi u mê rồi tìm đến bộ mà anh ấy đóng chính, thật sự tôi cũng cảm thấy bản thân thật nực cười, nhưng đó là cảm xúc của bản thân, tôi không điều khiển được, có thể nói là lần đầu tiên trong đời tôi có cảm xúc khó hiểu như thế này với một người đàn ông. Vậy nên khi mẹ tôi kinh ngạc mà hỏi, vai con diễn chỉ có ba cảnh? Tôi cũng không biết phải nói gì? Nữ chính không phải là không thể chỉ là.. một người vô danh như tôi bỗng nhiên được đóng chính cùng với nam diễn viên đang hot hiện nay, xin lỗi đến tôi còn nghĩ chắc chắn là dùng tiền mua vai chứ đừng nói ai khác, mà tôi hoàn toàn không muốn điều đó xảy ra.

Dưới ánh mắt chăm chú của cả nhà, tôi đã nghiêm túc trả lời rằng:

- Con muốn đi lên bằng chính thực lực của mình.

Có chúa mới biết khi Tô Kiệt ho sặc sụa vì câu trả lời của tôi, tôi đã xấu hổ tới mức nào, muốn đi lên bằng thực lực nhưng lại dúi cho người ta phong bì trị giá nữ phụ số hai. Thật sự, tôi chỉ muốn cho Ngô Dật Hiên thấy được sự nỗ lực của bản thân trên con đường đến gần anh ấy, còn phong bì kia chỉ là để con đường bớt cây cỏ rậm rạp mà thôi. Phía trước là bằng phẳng hay chông gai không ai biết được, tôi cũng không dám khẳng định mình sẽ thành công, cũng có lẽ tôi sẽ dừng bước giữa đường, nhưng mà hiện tại tôi vẫn đang rất cố gắng. Không phải hôm nay thần thánh đã đưa Tô Kiệt đến cạnh tôi sao? Tô Kiệt là ai chứ? Nhà đầu tư chính kiêm nhà sản xuất của bộ phim này đấy, lại còn là.. tương lai của tôi nữa chứ. Ở đoàn làm phim anh ấy nói một ai dám nói hai. Ha.. ha.. Hậu thuẫn to lớn như vậy ai dám cản bước tôi.

* * *

Tôi chờ tôi đợi, đợi đến khi hoa cũng sắp tàn cuối cùng ngày khai máy cũng đến, một diễn viên diễn ba cảnh như tôi thật ra cũng không cần đến làm gì, nhưng mà.. cơ hội được nhìn thấy nam thần làm sao có thể bỏ qua chứ? Tôi háo hức đến mức tối qua còn không ngủ được, sáng nay lại dậy thật sớm, nhưng cũng may tuổi trẻ thật tốt cho dù tối qua không ngủ được sáng nay thần thái cũng không bị ảnh hưởng gì lớn. Tôi chỉ cần tô son để mặt mộc đến buổi khai máy vẫn có thể đóng vai nữ thần thanh khiết lay động lòng người. Lê Na sáng nay có tiết học nên không đi cùng tôi, tôi cũng mặc kệ bình thường có lẽ sẽ kêu cô ấy bỏ tiết nhưng giờ đây tôi là ai chứ, em gái của người yêu của nhà sản xuất phim đấy, người ta không sợ tôi thì thôi, tôi sợ ai nào?

Nhưng mà... Sự thật không như tôi nghĩ, cái tên Tô Kiệt kia, hắn ta... Hắn ta... Lại trở mặt không nhận người.

Tôi căn răng thề rằng, tối nay cho dù thế nào tôi cũng sẽ cáo trạng anh trai, nói cho mà biết anh trai tôi thế thôi, chứ tôi mà bị người khác bắt nạt thì kẻ đó tiêu chắc rồi. Vậy nên.. Tô Kiệt.. anh tiêu chắc rồi.

Chuyện là sáng nay tôi háo hức đến đoàn phim, nói thật lúc đầu tôi còn không thèm nhận người quen Tô Kiệt kia đâu, không có Lê Na tôi tự thân vận động hỏi đường rồi chạy đến khu mọi người tập trung. Không đến thì thôi, đến rồi mới thật là mở mang tầm mắt, có lẽ ở đây tôi chính là người xoàn xĩnh nhất, bằng chứng là chỉ có mười mấy người được gọi là diễn viên nhưng xung quanh mỗi người lại có đến ba bốn người vây quanh, chưa kể là vệ sỹ đứng ở phía đằng kia chỉ tùy thời mà lao tới thôi. Người đơn giản nhất cũng sẽ có một vị trợ lý bên cạnh, chỉ có tôi lúc này là đơn thương độc mã đứng lẻ loi một mình, thật sự rất bỡ ngỡ. Ai da, tiểu thư quý tộc gì chứ, tôi lúc này cứ như nhà quê mới lên thành phố thì đúng hơn.

- Cô là diễn viên mới à? Cô nhận vai gì thế?

Trong lúc tôi bỡ ngỡ không biết mình nên đứng ở đâu, lại còn nam thần của tôi đang ở đâu thì một giọng nói ngọt ngào vang lên phía sau. Tôi vốn là người hòa đồng, nếu có người dùng một phần ngọt ngào của mình gửi cho tôi thì tôi sẽ dùng hai phần ngọt ngào của mình để đáp lại họ, vậy nên tôi đã nghĩ cô gái có giọng nói ngọt ngào này có thể là người bạn đầu tiên của mình ở đoàn phim này mà thành thật trả lời:

- Đúng rồi, tôi là người mới. Đây là bộ phim đầu tiên của tôi.

- À..

Bây giờ tôi mới nhìn rõ cô gái hỏi chuyện mình, đúng là diễn viên ai ai cũng xinh đẹp, cô gái này cũng không ngoại lệ, tuy không đẹp bằng tôi nhưng mà nhan sắc này thật sự cũng là khó tìm. Chỉ là cô ấy à như vậy là có ý gì nhỉ?

- Cô tên gì?

Một người hỏi tên của người khác trong lần đầu gặp mặt thật sự không có gì kỳ lạ, chỉ để làm quen mà thôi. Nhưng mà, sao tôi nghe cô ấy hỏi lại cảm giác có gì đó không đúng lắm nhỉ? Hình như có thật nhiều ánh mắt đang nhìn mình, tôi đảo mắt một vòng mới thật sự nhận ra, đó không phải là cảm giác mà chính là sự thật, mọi người đều đang lia mắt về phía chúng tôi, mà chính xác hơn là họ đang nhìn tôi với ánh mắt chờ mong. Chờ mong? Tôi bắt đầu cảm thấy lo lắng, bọn họ là đang chờ tôi trả lời sao? Tên tôi trên tạp chí kinh tế thì đúng là không có gì xa lạ, nhưng mà trên tạp chí giải trí thì chính là một nhân vật không tên tuổi, chỉ là chắc bọn họ sẽ không đọc tạp chí kinh tế đi. Nghĩ nghĩ tôi quyết định trả lời thật, tôi là ai chứ, tôi đi đóng phim chỉ để theo đuổi nam thần của mình, cũng không phải đi tranh chén cơm của họ, ngại ngùng cái gì.

- Tôi tên Trịnh Kiều Vi. Còn cô?

Mặc dù tôi đã đoán được người trước mặt mình không có ý tốt, nhưng bà nội tôi nói, đứng trước một khuôn mặt cười thì phải dùng một khuôn mặt cười để tiếp đãi, ngàn vạn lần không được thất lễ. Vậy nên, tôi đúng là cười thật ngọt ngào trả lời cô ấy, còn lịch sự hỏi ngược lại cô ấy tên gì? Nhưng mà, xung quanh tôi bắt đầu vang lên những tiếng xì xào, tôi có thể nghe rõ ràng, họ nói tôi là diễn viên có ba phân cảnh mà cũng mặt dày đến buổi khai máy, họ nói tôi không biết xấu hổ, họ nói loại diễn viên tuyến mười tám cộng như tôi chỉ biết lê lết đến mấy đoàn làm phim hòng nịnh nọt kiếm một vai diễn nhỏ.. Họ nói nhiều lắm, lời khó nghe chỉ có nhiều hơn chứ không hề ít đi, mà cô gái đến tiếp chuyện tôi cũng đã trở về chỗ của mình để nhân viên trang điểm dặm lại phấn mắt. Mọi người hỏi tôi có kinh ngạc không hả? Xin thưa hiện tại tôi đang tròn mắt nhìn bọn họ, lý do nhiều lắm một là diễn viên nhỏ như tôi đến buổi khai máy ảnh hưởng gì đến họ sao họ lại nói khó nghe như vậy làm gì? Hai là không biết tại sao họ biết người tên Trịnh Kiều Vi là tôi diễn vai ba phân cảnh? Rốt cuộc là Trịnh Kiều Vi nổi tiếng hay vai ba cảnh diễn của tôi nhiều người muốn?