Trọng Sinh Mỹ Nhân Ngư

Chương 47

Tác giả: Thẩm Tang Du

Editor: kkoten

《Chân tướng hơn hai mươi năm trước, Nạp Lan Chi vì ba mình lấy lại công đạo 》

《Mặt tối của giới thể thao đến tột cùng có bao nhiêu? Từ bóng đá đến bơi lội, đếm kỹ những cái đó bạn không biết xx》

《Đội viên giải nghệ đội bơi lội quốc gia, hiện giờ làm bảo vệ bán cơm hộp? 》

Các nhà truyền thông lớn nhanh chóng đưa tin, đốm lửa này đã lớn càng thêm lớn, càng thiêu càng vượng, hiện tại thời kỳ mẫn cảm, lại tuôn ra bê bối giới bơi lội nhiều năm trước, đã không riêng chỉ là vấn đề gièm pha, mà còn có vấn đề chế độ, vấn đề sau khi vận động viên giải nghệ sinh sống bảo đảm rõ ràng còn chưa được xử lý thỏa đáng.

Mấy năm nay, thường xuyên có báo chí đưa tin "Đã từng là quán quân thế vận hội Olympic sau khi giải nghệ sinh hoạt so với người bình thường còn không bằng" như vậy, nhưng đưa tin xong, cũng chỉ có được một chút đồng tình của xã hội, không thể kích khởi bọt sóng lớn, quốc gia tại phương diện pháp luật này cũng vẫn luôn mơ hồ, mà hiện tại, xã hội chú ý gia tăng mãnh liệt, không thể bỏ qua.

Cục điều tra lập tức tuyên bố thành lập tiểu tổ chuyên án điều tra, đối với sự tình hai mươi năm trước tiến hành tra xét rõ ràng.

Cá độ giới bóng đá, ngầm giao dịch chọc giận tới giới cầm quyền, giới thể thao bị hạ lệnh nghiêm chỉnh chỉnh đốn, cũng mới tốt lên một chút, đốm lửa này tựa hồ cũng sắp thiêu đốt đến giới bơi lội.

Giới cầm quyền lập tức phát biểu thanh minh: Giới thể thao chỉnh đốn là chuyện phải làm, sẽ thành lập chế độ nghiêm khắc hoàn thiện, thứ nhất, chỉnh đốn không khí. Thứ hai, sẽ bảo đảm vận động viên giải nghệ sinh hoạt.

Chính trị rung chuyển tựa hồ cũng từng bước ảnh hưởng tới giới thể thao.

Sau khi Nạp Lan Chi đi đại học Q báo danh xong cũng không có tham gia quân huấn, mà tiếp tục về căn cứ huấn luyện, cô hiện tại đã không thể ra cửa, vừa ra khỏi cửa liền sẽ bị phóng viên vây đổ.

Nạp Lan Chi tính toán tìm Vương Thiến nói chuyện về quảng cáo, mới vừa đi đến văn phòng giáo luyện, trong phòng liền bộc phát ra thanh âm khắc khẩu mãnh liệt.

"Tôi nói, tôi không muốn luyện nữa! Một chút cũng không muốn luyện!" "Cùng chuyện của ba tôi không có quan hệ! Tôi căn bản không thích bơi lội, vẫn luôn là các người bức tôi, bức tôi!" "Tôi còn có mặt lưu gì lại nơi này?"

Trần Mẫn kéo cửa văn phòng ra, bởi vì tức giận mà mặt đỏ bừng đối diện với Nạp Lan Chi, tựa như khí cầu bị chọc thủng, cô ấy không được tự nhiên mà rũ đôi mắt xuống, nện bước bước ra vòng qua Nạp Lan Chi.

Nạp Lan Chi xoay người, nói: "Ba chị là ba chị, chị là chị."

Trần Mẫn dừng lại bước chân, đầu rũ xuống, gió hơi hơi gợi lên tóc mai của cô ấy, rồi từ từ hạ xuống, "Chuyện của ba tôi thực xin lỗi ba cô, tôi thay ông ấy xin lỗi. Nhưng việc này không phải nguyên nhân chủ yếu, tôi kỳ thật không thích bơi lội, lại bị buộc học mười mấy năm bơi lội, hiện tại tôi rốt cuộc có thể thoát khỏi nó."

Nạp Lan Chi nhìn theo hướng cô ấy rời đi, xoay người rời đi.

Về đến nhà, Trần Mẫn nội tâm lại có chút áp lực, Trần Khải Bình khoảng thời gian trước bị mang đi điều tra, gần đây mới được thả ra, sau khi ra tới liền bị bệnh.

"Ba con kêu con đi qua." Mẹ Trần vỗ vỗ đầu con gái, khuôn mặt trầm mặc thực mỏi mệt.

Trần Mẫn hướng bà gật gật đầu, đi vào phòng ngủ, Trần Khải Bình dựa vào trên giường, ở đùi là một quyển album, đi tới gần, Trần Mẫn nhìn thấy đây là album ông thường xem, bên trong có ảnh chụp chung có ảnh chụp đơn, Trần Mẫn cũng thấy được ba của Nạp Lan Chi.

"Năm đó, ta cũng hối hận......." Trần Khải Bình vuốt ảnh chụp nói.

"Năm đó, vì sao muốn làm như vậy?" Trần Mẫn ngồi ở mép giường.

Trần Khải Bình trầm trọng thở dài một tiếng: "Lúc ấy, nổi tiếng nhất chính là Thừa Lập, lớn lên tốt, bơi đến cũng tốt, trên cơ bản có thể là người nổi tiến nhất giới bơi lội, lúc ấy tiểu gia gia của con là huấn luyện viên trưởng, đề xướng sử dụng thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Thừa Lập nhiều lần phản đối, tiểu gia gia người này lòng dạ không lớn, liền muốn đem cậu ấy đá ra. Ta lúc ấy, có lẽ là ghen ghét đi, tiểu gia gia con cũng cùng ta nói, chỉ cần cậu ta ở một ngày, ta chỉ có thể sống dưới ánh hào quang của cậu ta. Ta làm ra chuyện hồ đồ."

Trần Mẫn nhìn sắc mặt ông đã trắng bệch, lời nói chỉ trích như thế nào cũng nói không nên lời, ba cô mềm yếu, cô vẫn luôn cảm thấy ba giống như là con rối bị tiểu gia gia bài bố, thời điểm tiểu gia gia hoành hành, có lẽ đúng là bởi vì tính cách ba tốt, nên hai người mới có thể hòa thuận ở chung, thậm chí tiểu gia gia đối với ba so với con ruột còn tốt hơn.

"Tiểu gia gia kia quá xx! Ba không nên chuyện gì cũng nghe ông ta!" Trần Mẫn nhớ tới tiểu thúc thúc cùng tiểu gia gia trở mặt thành thù, liền con ruột của mình cũng không muốn giúp ông ta, cũng thật là đủ thất bại.

Trần Khải Bình từ nhỏ chính là một tay thúc thúc ông nuôi lớn, đã quen chuyện gì cũng nghe thúc thúc, lúc trước thúc thúc yêu cầu ông làm chuyện này là lần đầu tiên ông không thể lập tức đáp lại thúc thúc, ông do dự thật lâu, còn là sự tình làm ông ảo não hai mươi năm. "Ta hối hận, A Mẫn, hối hận a......."

Trần Mẫn nhìn ông dựa vào đệm, đầu hướng về phía trước ngẩng, hai mắt vô thần mà nhìn phía trên, bộ dáng tinh thần suy sụp bất an làm cô nước mắt tràn ra, "Ba, xin lỗi đi......."

【Tuyển thủ bơi lội nổi tiếng quốc gia đã giải nghệ Trần Khải Bình thông qua Weibo của con gái Trần Mẫn phát tin tạ lỗi, xin lỗi đối với hơn hai mươi năm trước ở trong nước khoáng rót vào thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm cho đồng đội mất đi huy chương vàng, bày tỏ hơn hai mươi năm qua nội tâm đã chịu khiển trách, hy vọng mong đối phương tha thứ.......】

**

Vào đại học, Nạp Lan Chi mỗi tuần yêu cầu phân ra ba bốn ngày để đi học, suy xét đến tình huống của cô, trường học sẽ khoan dung một chút, chương trình học tương đối giảm.

Nạp Lan Tông cũng không thể ở trường học, hắn muốn gánh vác trách nhiệm đón đưa Nạp Lan Chi đi học, năm hai liền từ trường học dọn ra tới, thời điểm Nạp Lan Chi có tiết liền đưa cô đi học, bản thân không có tiết liền tới công ty nhìn.

Công ty của Nạp Lan Tông đã trù bị hơn một năm, thành thục không ít, Nạp Lan Tông bỏ vốn hơn một ngàn vạn, Nạp Lan Chi cũng nhập cổ phần tám trăm vạn, là đại cổ đông thứ nhất thứ hai của công ty, cho nên tên công ty chính là viết tắt zc hai chữ cái đầu của hai anh em.

GG đã gia nhập thương trường đô thị cấp 1, có chút mức độ nổi tiếng, marketing cũng từng bước mở ra.

"A Chi, đóng quảng cáo đại ngôn mùa đông liền tìm em đi, nước phù sa không chảy ruộng ngoài, em nói đúng không!" Nạp Lan Tông lái xe, một bên dò hỏi Nạp Lan Chi bên cạnh.

Nạp Lan Chi ngáp một cái, "Tự mình đại ngôn công ty sản phẩm của mình, em còn muốn lấy tiền sao?"

"Tiền đương nhiên phải có, kia giá cả có thể thấp một chút hay không a!" Nạp Lan Tông đánh bàn tính, em gái hắn lớn lên lại không kém so với những minh tinh đó, hiện tại lại có mức độ nổi tiếng, còn có thể có giá hữu nghị.

Nạp Lan Chi mắt lé nhìn hắn: "Liền biết. Em suy nghĩ đã."

"Này công ty tốt xấu gì cũng có cổ phần của em đi, nếu doanh thu công ty tốt, lúc chia hoa hồng cũng sẽ nhiều lên, em nói đúng không!"

Nạp Lan Chi: "Gần đây Dương ca giúp em tiếp mấy cái quảng cáo, anh tìm Dương ca nói đi."

"Cho ngươi tiếp cái quảng cáo gì?" Nạp Lan Tông đối thực lực của Dương Vũ là yên tâm, nhưng vẫn nhịn không được hỏi nhiều một câu.

"Một quảng cáo đồ uống, còn có một quảng cáo áo tắm."

Ở bất luận cái vòng gì có vẻ ngoài đẹp đều là lợi thế, ở giới thể thao, lớn lên đẹp có thể tiếp các loại đại ngôn, thậm chí có thể làm khách mời điện ảnh phim truyền hình, show truyền hình cũng sẽ tìm tới cửa, Dương Vũ càng là vì cô toàn thân trên dưới đều mua bảo hiểm, hơn nữa yêu cầu cô một tuần đi spa toàn thân một lần.

Thứ bảy, Nạp Lan Chi nghỉ phép, Dương Vũ mang cô đi quay quảng cáo, không biết có phải bởi vì thân phận tuyển thủ bơi lội của cô hay không, người lựa chọn địa điểm quay chụp cho cô đều sẽ có nước

.

Dương Vũ giới thiệu đạo diễn quảng cáo cho cô trước, Hàn đạo diễn.

Hàn đạo diễn bắt tay cô: "Chào cô, không nghĩ tới nhanh như vậy liền có thể cùng cô hợp tác rồi."

Nạp Lan Chi nghi hoặc, cô chưa từng gặp qua Hàn đạo diễn, "Thực vinh hạnh, nhưng trước đây tôi chưa từng gặp ngài."

Hàn đạo cười vài tiếng, "Lần trước là ở trong tiểu khu của cô nhìn thấy cô, cô cho tôi ấn tượng vẫn là rất khắc sâu, cô hiện tại rất có danh tiếng, tôi không biết đều khó."

Nạp Lan Chi nghiêm trang gật gật đầu: "Tôi cũng có chút buồn rầu."

Hàn đạo diễn ngẩn người, ngay sau đó lại cười, đứa nhỏ này, không theo kịch bản a!

Nạp Lan Chi thay quần áo đã chuẩn bị tốt, áo trên là croptop, hơi hơi lộ ra rốn, phối với quần cạp cao, có vẻ càng thêm cao gầy.

Đại khái cốt truyện chính là trong thành thị quá nóng, cô đi bộ cũng không còn sức lực, uống lên một chai nước, sau đó bắt đầu chạy, rất nhiều người đi theo cô cùng chạy, cuối cùng chạy đến bờ biển, nhảy vào trong nước chơi đùa.

Loại quảng cáo đơn giản này cũng chính vì chiếu cố Nạp Lan Chi là một vận động viên bơi lội, hơn nữa sử dụng đại lượng đàn diễn, ở trong đám người, cô biểu diễn liền không còn quan trọng.

Hàn đạo diễn còn dạy riêng cho cô đi như thế nào, tìm cảm giác máy quay thế nào, Nạp Lan Chi mặc dù đều biết, nhưng vẫn nghiêm túc nghe hắn nói một lần.

Bắt đầu quay, Hàn đạo trước sau cảm thấy có chút không đúng, chỗ nào không đúng đây? Quá thuận lợi! Như thế nào sẽ thuận lợi như vậy! Nạp Lan Chi cảm giác máy quay tốt mười phần, cô biết mình cần đứng nơi nào, hơn nữa nguyên bản biểu tình lãnh đạm, ở thời điểm quay chụp cũng trở nên phong phú, cảm giác còn có kỹ thuật diễn, đây là vận động viên bơi lội sao?

Hàn đạo diễn bắt đầu hoài nghi thế giới này.

"Hàn đạo diễn, ông than cái gì?" Trợ lý tò mò hỏi.

"Quá thuận lợi, quay lần này cũng quá thuận lợi rồi."

Trợ lý nói thầm: "Này còn không tốt sao, lần trước cùng người mới kia quay quảng cáo, gần mười lần mới thông qua, trời nóng như vậy! Không nghĩ tới Nạp Lan Chi tuy rằng là vận động viên bơi lội, diễn còn không kém."

"Nếu là cô ấy tiến vào giới giải trí, cái gì tứ tiểu hoa đán ở trước mặt cô ấy đều không là cái gì. Năng lực cảm giác máy quay tốt như vậy, đi vị cũng thực đúng chỗ, tôi chỉ dạy cô ấy một lần." Hàn đạo diễn nhìn Nạp Lan Chi trong màn hình.

Quay quảng cáo như vậy tương đối dễ dàng, một ngày là xong, Nạp Lan Chi rất ít bị cut, tiến độ nhanh, ban ngày liền hoàn thành.

Cả người Nạp Lan Chi đã ướt đẫm, Dương Vũ lập tức dùng khăn tắm bao lấy cô.

Hàn đạo diễn từ máy phía sau màn hình vòng qua tới: "Tốt tốt, chụp thực tốt."

"Cảm ơn Hàn đạo diễn chiếu cố." Dương Vũ khách khí nói.

Hàn đạo diễn xua xua tay: "Tôi cũng không chiếu cố cái gì, nhưng thật ra cô bé này đã cho tôi một kinh hỉ. Nói thật, Nạp Lan Chi, cô không suy xét tiến vào giới giải trí sao?"

Nạp Lan Chi gom khăn tắm lại, đôi mắt ở phía sau Hàn đạo diễn dạo qua một vòng, nhân viên công tác đều đang dùng di động chụp ảnh. "Tạm thời không có cái ý tưởng này, cảm ơn Hàn đạo diễn."

Hàn đạo có chút tiếc hận, vỗ vỗ bả vai cô: "Năng lực cảm giác máy quay rất tốt, đi vị cũng đi không tồi. Cô không tiến vào giới giải trí thì thật đáng tiếc."

"Không, tôi sẽ không, tôi của hiện tại rất vui sướиɠ." Nạp Lan Chi mỉm cười.

"Được rồi, cứ như vậy, có thể kết thúc công việc. Lần sau bộ điện ảnh mới của tôi mời cô làm khách mời, cô đừng cự tuyệt."

Trợ lý nghe xong có chút mộng bức, Hàn đạo khi nào còn tự mình mời người tham gia phim của mình!!

Dương Vũ trong lòng vui vẻ, nhưng sắc mặt không biểu lộ gì, "Đó là tất nhiên, có thể ở phim của Hàn đạo làm khách mời cũng là một loại vinh hạnh."

Vận động viên tiếp quảng cáo đại ngôn rất nhiều, nhưng có thể nhận được nhân vật trong phim truyền hình điện ảnh tuyệt đối không nhiều lắm, một là dung mạo, hai là kỹ năng biểu diễn. Dương Vũ cũng không nghĩ tới Nạp Lan Chi sẽ được Hàn đạo diễn coi trọng thưởng thức như thế, tóm lại đã gõ khai một phiến điện ảnh đại môn, Dương Vũ dưới đáy lòng yên lặng bắt đầu lót đường.