Tác giả: Thẩm Tang Du
Editor: kkoten
Hồ nước tương đối sâu, lúc này trời vẫn còn chạng vạng tối, gió lớn, chỉ chốc lát sau người đã bị bọt sóng đẩy xa.
Nạp Lan Chi không chút suy nghĩ, cô cách chỗ lan can bị gãy rất gần, chạy lên trước mấy bước, cởi giày, đem điện thoại đặt ở trên giày, bùm một tiếng nhảy xuống nước, người trên bờ kinh hô.
Nạp Lan Chi bằng tốc độ nhanh nhất bơi tới chỗ người đàn ông kia, anh ta đã sắp chìm xuống, Nạp Lan Chi nỗ lực vòng đến phía sau anh, gió có chút lớn, cô có chút khó có thể khống chế, nếu không nhanh không chừng người đàn ông kia sẽ chìm xuống.
Phó Trí Thành hô hấp khó khăn, tầm mắt cũng càng ngày càng mơ hồ, hắn thấy một cô gái, tóc ở trong nước giống như rong biển, đẹp, thật đẹp, là mỹ nhân ngư sao......
Nạp Lan Chi vòng đến phía sau anh, câu lấy cổ anh, nỗ lực đem anh mang lên.
Một khắc kia thoát ra khỏi mặt nước, Nạp Lan Chi nhẹ nhàng thở ra.
Người trên bờ đều vỗ tay.
Nạp Lan Tông trở về không tìm thấy em gái, nhìn về phía hồ nước, vừa rồi người khác nghị luận cô gái nhảy xuống hồ cứu người nhưng còn không phải là em gái hắn sao! Kem cũng không cần, tùy tay đưa cho hai đứa nhỏ, Nạp Lan Tông chen vào đám người, nhìn Nạp Lan Chi từng chút từng chút đem người nọ kéo lại đây.
"Dây thừng, mau tìm dây thừng!" Nạp Lan Tông rống to.
Nạp Lan Chi đem người rơi xuống nước bơi về phía bờ, trên bờ ném xuống dây thừng, Nạp Lan Chi đem người kia cột chắc, được người trên bờ kéo lên.
Nạp Lan Tông cầm khăn ăn lau mặt cho cô, quở trách nói: "Em một cái cô gái nhỏ, bên này bao nhiêu người như vậy, em đi lên làm gì!"
Nạp Lan Chi không giải thích cái gì, tâm tình có chút vi diệu. Đời trước, cứu người mà chết cũng không có cho cô bóng ma, ngược lại, đó là sự giải thoát cho cô, thậm chí cô cảm thấy, có phải bởi vì cô làm chuyện tốt, nên cô mới được trở về.
Người rơi xuống nước còn đang hôn mê, bạn của anh ta cảm kích nói: "Cảm ơn các bạn, cô gái, em tên là gì? Có thể lưu lại số điện thoại không?"
Nạp Lan Chi mang lại giày, lắc đầu: "Không cần, tôi chỉ là muốn thử xem tư vị bơi ở trong hồ này thôi."
Người chung quanh đều cười.
Nạp Lan Tông mang cô đi, Nạp Lan Chi đột nhiên nghĩ đến kem của mình, "Kem đâu?"
"Thuận tay cho mấy đứa bé, anh cũng chỉ muốn thử xem tư vị làm người tốt thế nào."
Không đáng yêu!
Phó Trí Thành mơ thấy một mỹ nhân ngư, cô ấy duỗi tay về phía anh, Phó Trí Thành còn chưa nắm được, mộng liền tỉnh.
"Trí thành, cậu tỉnh? Có ổn không?"
Phó Trí Thành ho khan hai tiếng, gật gật đầu: "Không có việc gì, cô gái cứu mình đâu?"
Cậu bạn kia nói: "Không có lưu danh, cô bé kia cũng rất thú vị, nói là muốn nếm thử tư vị bơi ở trong hồ. Thật đúng là buồn cười, cô gái kia chính là tiểu mỹ nhân tớ nói với cậu lúc nãy."
Phó Trí Thành có chút hối hận chính mình không có nhìn nhiều vài lần.
Nạp Lan Chi sau khi trở về tất nhiên là bị Nạp Lan Thừa Lập cùng Thẩm Dĩnh quở trách vài câu, hơn nữa còn phải bảo đảm về sau không bao giờ được làm như vậy.
Lúc sau Mộc Uyển Tình biết, cũng cùng thuyết giáo giống y vậy, blah blah nói một đống lớn, trong chốc lát cùng cô nói báo chí đưa tin có người đi xuống cứu người ngược lại hại chết chính mình, trong chốc lát lại nói hệ số nguy hiểm quá cao không nên tự mình đi làm.......
Nạp Lan Chi chỉ nghĩ nói, cô chính là nhất thời xúc động cứu người mà thôi! Hơn nữa đây là cô làm việc tốt, mà mọi người một đám lại coi giống như cô làm việc xấu vậy.
Mộc Uyển Tình nhìn cô ngốc ngốc, trong lòng càng vô định, A Chi chính là tâm địa quá thiện lương, cũng không thể làm cô giẫm lên vết xe đổ.
Mộc Uyển Tình muốn mang cô đi gặp mấy người bạn, Nạp Lan Chi do dự: "Này không được tốt đi, tôi cùng các cô ấy không quen biết......"
"Không quan hệ, gặp nhiều thành quen."
Nạp Lan Tông cũng đẩy cô đi ra ngoài, A Chi tính tình nhút nhát mới luôn bị Lưu Ly lừa, quen biết nhiều người một chút cũng không tồi, nghĩ đến bạn của Mộc Uyển Tình cũng sẽ không kém đi.
Chỗ hẹn là quán cà phê, thời điểm Mộc Uyển Tình và Nạp Lan Chi đến, những người khác đã tới rồi.
Mộc Uyển Tình có ba người bạn chơi cùng không tệ, Phan Tịnh, Vương Siêu Quần, Lâm Nguyện.
Phan tịnh đi lên thân thiết nói: "Gần đây xem Uyển Tình cùng em phát ảnh chụp, tú ân ái, ngọt rụng răng."
"Như thế nào? Ghen tị a? A Chi nhà chúng ta chính là xinh đẹp như hoa."
Nạp Lan Chi chỉ có thể cười, các cô ấy nói chuyện làm cô có chút không xen vào được.
Phan Tịnh cùng Mộc Uyển Tình chơi với nhau từ nhỏ, Phan Tịnh tính cách tùy tiện, ăn mặc cũng giống con trai. Vương Siêu Quần tính cách sang sảng, hơn nữa còn là đại học bá. Lâm Nguyện lại là cô gái điển hình, ôn ôn nhu nhu.
Đùa giỡn chốc lát, Mộc Uyển Tình nói: "A Chi tính cách tương đối hướng nội, không thích nói chuyện."
Lâm Nguyện cũng thích yên tĩnh, thời điểm các cô nói chuyện thì ngẫu nhiên cũng nói mấy câu, nghe vậy cười nói: "Xem ra A Chi cùng tớ sẽ hợp nhau, cũng không biết nói cái gì."
Nạp Lan Chi thầm chấp nhận gật gật đầu.
"Đúng rồi, A Chi, ngày mai em có phải tham gia thi đấu hay không a?" Mộc Uyển Tình hỏi.
"Thi đấu cái gì? Thi đấu cái gì?"
Nạp Lan Chi nói: "Thi đấu bơi lội, buổi chiều bắt đầu, buổi sáng đi báo danh trước."
Mộc Uyển Tình khi biết được tin tức thấy có chút kỳ quái, đời trước Nạp Lan Tông chọn khoa thể dục lại đổi thành khoa tự nhiên, A Chi lại đi bơi lội? Này trung gian có cái gì thay đổi
"Đáng tiếc ngày mai chị cùng Siêu Quần phải đi uống rượu mừng." Phan Tịnh tiếc hận mà nói, Phan Tịnh cùng Vương Siêu Quần vòng qua vài vòng còn có thể xưng thân thích.
Lâm Nguyện nói: "Chị có rảnh, còn chưa bao giờ tận mắt chứng kiến thi đấu bơi lội đâu, chính là A Chi, em vì cái gì mà muốn tham gia thi đấu bơi lội vậy?"
Nạp Lan Chi: "Nhà tôi kinh doanh khu bể bơi, ba ba ông nội của tôi đều là tuyển thủ bơi lội chuyên nghiệp."
"Vậy em bơi nhất định rất khá!" Lâm Nguyện tán dương.
Nạp Lan Chi cười mà không nói, bơi tốt sao? Cô cũng không biết.
Mấy người nghe nói Nạp Lan Tông mở một shop quần áo, ôm tâm tình trêu chọc nói muốn nhìn thấy bộ dạng của hắn bán quần áo.
Đàn ông bán quần áo phụ nữ, nói đến cùng vẫn có chút xấu hổ, nhưng bây giờ còn có chủ tiệm bán nội y là nam, Nạp Lan Tông là thanh niên tốt, mặt dày chút,có thể làm đại sự.
"Bốn vị đại tiểu thư đại giá quang lâm, không có từ xa tiếp đón, thất kính thất kính." Nạp Lan Tông ôm quyền.
Phan Tịnh hỏi: "Chúng tôi năm người, rốt cuộc như thế nào liền biến thành bốn người? Thiếu người nào?"
Nạp Lan Tông kéo Nạp Lan Chi qua: "A Chi là người của tôi, liền không thể tính ở bên trong."
Mộc Uyển Tình giữ chặt Nạp Lan Chi, hướng hắn kɧıêυ ҡɧí©ɧ cười: "Cái gì mà người của cậu! A Chi chính là người của chúng tôi, tiểu Tông, còn không mau hảo hảo hầu hạ!"
Mấy người cười thành một đoàn.
"Tiểu Tông, như thế nào gọi kỳ quái như vậy!"
Nạp Lan Tông bại trận đầu hàng.
Mấy người các cô ở trong tiệm đi tới đi lui chọn quần áo, Phan Tịnh không thích phong cách quần áo nữ tính, nhìn trúng một cái quần kiểu hip-hop, dáng rộng, có chút cảm giác Street Dance Hàn Quốc.
Lâm Nguyện thử một cái váy chiffon màu trắng gạo, phong cách thoải mái nhẹ nhàng, rất hợp với cô ấy.
Nạp Lan Tông ngại đòi giá cao, cân nhắc trong chốc lát nói: "Cái kia, quần hai trăm, váy hai trăm hai."
Phan Tịnh hiệp xúc nói: "Nha, quần hai trăm, váy hơn hai trăm a, Nạp Lan đại soái ca không được nha!"
"Tôi cùng A Chi đi Thượng Hải tìm xưởng bán sỉ quần áo, bên kia tìm hàng hiếm, cái quần kia xem như một trong những cái hiếm nhất trong quán rồi."
"Hai trăm hai, con số này không được tốt a, câu đang coi tiểu Nguyện là đồ ngốc sao?"
Oan uổng Nạp Lan Tông, muốn khóc, "Tuyệt không có ý này a, hai trăm, đều hai trăm!"
Lâm Nguyện cùng Phan Tịnh cười cười thanh toán tiền.
Nạp Lan Thừa Lập vì Nạp Lan Chi thi đấu nên khó có được một ngày nhàn rỗi, ngày ấy đấu vòng loại Nạp Lan Tông cũng đóng cửa hàng. Đón Mộc Uyển Tình cùng Lâm Nguyện, đến nhà thi đấu bơi lội trung tâm thành phố, cầm số báo danh, Nạp Lan Chi phân đến tổ thứ 8, số 5, hiện tại tổ đầu tiên còn chưa bắt đầu, Nạp Lan Thừa Lập mang các cô đi ăn trước.
Gần nhà thi đấu có một tiệm cơm Tây.
Nạp Lan Thừa Lập cắt từng chút từng chút bò bít tết, đưa đến trước mặt Nạp Lan Chi.
Nạp Lan Tông thấy nhiều nên cũng không để ý, Mộc Uyển Tình cùng Lâm Nguyện đều thực kinh ngạc, đây là lần đầu tiên nhìn thấy có người ba ôn nhu săn sóc như vậy.
Lâm Nguyện nhẹ giọng nói: " chú Nạp Lan thật đúng là người ba tốt."
"Con gái là tình nhân kiếp trước của ba mà! Chờ về sau A Chi có bạn trai, liền không tới phiên người ba này nữa." Nạp Lan Thừa Lập ha ha cười.
Mộc Uyển Tình cắn nĩa, cảm giác chua xót từ trong cổ họng nảy lên.
Lâm Nguyện cười nói: "Có người ba như vậy không cần bạn trai cũng được."
Ăn cơm xong thời điểm trở lại nhà thi đấu, cũng mới tiến hành đến tổ thứ 4, người trong tổ này ít nữ, chỉ có một số người tham gia, trong thính phòng nam sinh nhưng thật ra không ít, chẳng qua những cô ấy chuyển động cũng rất tốt.
Ở ngoài nhìn trong chốc lát, đến lượt tổ 7 chuẩn bị, Nạp Lan Thừa Lập mang cô đi vào phòng nghỉ phía sau tìm người phụ trách tổ 8.
Đổi xong áo bơi ra ngoài, Nạp Lan Chi tùy tiện tìm cái góc ngồi xuống, ở phương diện này mọi người không biết ai với ai, phòng nghỉ thực an tĩnh.
Loại thi đấu nghiệp dư này, tuyển thủ chuyên nghiệp tham gia rất ít, người học bơi chuyên nghiệp tới tham gia là muốn đạt giải bổ sung thành tích, còn người nghiệp dư lại hướng về tiền thưởng mà tham gia.
Ở tình huống không rõ thực lực của những người khác, cô chỉ có thể thông qua quan sát mới biết được thực lực đối thủ thế nào. Giống như người chuyên nghiệp, cánh tay đều sẽ tương đối phát triển, người không chuyên lên sân khấu thi đấu còn không biết khởi động thân thể.
Thời điểm người phụ trách tiến vào thông báo chuẩn bị thi đấu, Nạp Lan Chi bắt đầu khởi động thân thể, chuẩn bị xong, vừa lúc lên sân khấu.
Đứng ở phía trước đường bơi số 5, Nạp Lan Chi nhìn thấy Mộc Uyển Tình bọn họ, mấy người hướng cô vẫy tay.
Nạp Lan Chi hướng bên ấy cười, thu liễm tâm tư.
Kiểm tra bể bơi xong, súng lệnh của trọng tài vang lên, một loạt các tuyển thủ lấy các loại tư thế nhảy vào trong nước, không phải giải đấu chuyên nghiệp, tuyển thủ dự thi chất lượng cũng sẽ so le không đồng đều, dẫn tới người xem trên đài một trận cười vang.
Nạp Lan Chi dần dần vượt lên, bơi phía trước các thí sinh khác, không tốn chút sức nào, giống như một con cá bơi ở trong cái hồ của mình.
"Vẫn là A Chi bơi tốt nhất, cậu xem cái thí sinh kia còn bơi tới đường bơi của người khác, a ha ha ha!" Mộc Uyển Tình cầm máy quay không ngừng quay chụp.
Nạp Lan Tông chụp ảnh, "Tuyển thủ đạt chuẩn không có nhiều, A Chi đã gần xem như dân chuyên nghiệp, tham gia thi đấu loại này, quá low."
Nạp Lan Chi đã bơi tới bờ đối diện, sắp sửa bơi vòng lại. Cô nhẹ nhàng trở mình, hai chân ở trên vách bể dùng sức vừa giẫm, lực đàn hồi đem cô đẩy ra xa, có một số người còn đang bơi được nữa đường, Nạp Lan Chi đã trên đường bơi trở về.
Người xem trên đài đều vỗ tay.
"Cái người số 5 kia thật lợi hại, bơi thật nhanh, bơi còn rất đẹp, cảm giác một chút cũng không cần dùng sức."
"Từ lúc bắt đầu thi đấu đến giờ, cô gái kia là người đẹp nhất, dáng người cũng tốt."
Nạp Lan Chi chạm vào điểm cảm ứng khí, trên màn hình lớn nhảy ra bảng xếp hạng, tên cô thoáng hiện ở hạng nhất, cô dựa vào trên vách bể, hơi thở dốc, nhìn đám người vỗ tay hoan hô, Nạp Lan Chi hơi có chút ngượng ngùng, nhưng mà, cảm giác như vậy cũng không tồi.
Nạp Lan Chi thuận lợi mà thông qua vòng đấu loại, tiến vào vòng đấu tiếp theo.
Mộc Uyển Tình sau khi về đến nhà lập tức đem video cắt nối biên tập một chút, truyền tới Weibo.
Trời nắng đầu gỗ: Mỹ nhân ngư xinh đẹp nhất! A Chi nhà chúng ta siêu siêu tuyệt./@ sơn chi cute/ video
nl Tông: Chuyển phát Weibo: Không hổ là em gái anh! / @Trời nắng đầu gỗ: Mỹ nhân ngư xinh đẹp nhất! A Chi nhà chúng ta siêu siêu tuyệt./@ sơn chi cute/ video
Trời nắng đầu gỗ trả lời nl Tông: Thân là đại cữu tử mặt đâu!
nl Tông trả lời Trời nắng đầu gỗ: Đại cữu tử là ai a, tôi nhận thức sao?
Trời nắng đầu gỗ trả lời nl Tông: 囧
Xét thấy hai người danh khí cùng địa vị ở Đức Uy, lần phát Weibo này nhanh chóng lan truyền lấy học sinh trường Đức Uy làm trung tâm bùng phát đi.
Nhà ta tuyền ca ca: Đẹp đẹp đẹp! Thiệt tình, em gái này đến thật đúng lúc, dùng khuôn mặt này tham gia giới giải trí cũng đủ xem.
Happy: Tốc độ tốt đẹp cảm kiêm cụ, khó được. Hy vọng cô bé này cố lên, về sau vì đất nước làm vẻ vang.
dfv: Ha hả, chẳng qua là cuộc thi cấp thấp không chuyên, tham gia đều là mấy tuyển thủ nghiệp dư. Dựa vào khuôn mặt có thể bơi được bao lâu.
Ta là gia gia của ngươi: U tây, em gái A Chi đẹp tạc thiên, tên ngốc bức nào nói học muội của lão tử dựa mặt! Học muội chính là mặt quá đẹp thì thế nào! Đẹp như vậy làm ngươi ganh tỵ đi!
Phan Phan: A Chi làm tốt lắm, bơi cho bọn họ nhìn xem, lớn lên xinh đẹp liền không thể bơi tốt sao? ps: A Chi dáng người cũng thực tốt.
Vô số người dũng mãnh vào Weibo của Nạp Lan Chi, một buổi tối, Weibo của cô liền nhiều thêm mấy trăm fan, chiếm phần lớn là học sinh của Đức Uy, sau đó phía dưới Weibo liền bắt đầu bị các loại người công chiếm.
"A Chi muội muội hảo ~ cố lên nga ~" "Mặt của học muội chính là thiên bẩm, bơi lại càng giỏi, yêu ngươi nàm xao đây?"
Nạp Lan Chi trả lời hai bình luận trên: "Trăm ( bách hợp ) cơ ( làm, cơ ) vô nhai, thí chủ, quay đầu lại là bờ." "xiawei ( đều là đệ nhất thanh ) lâu!"
Những người khác nhắn lại liền càng hăng say, biến thành "Hảo manh a, em gái nói chuyện thật thú vị, không nghĩ tới." "xiawei có ý tứ gì a?" "Phát hiện muội tử ẩn hình thuộc tính đậu bức."
Đấu loại là ở ba ngày sau, Nạp Lan Chi mỗi ngày chạy bộ một giờ, bơi một tiếng rưỡi, bảo trì trạng thái. Lúc trước huấn luyện lấy luyện tốc độ làm chủ, cô luyện tập thời gian không phải rất dài, nhưng cô có mười mấy năm bản lĩnh, muốn tiến bộ là chuyện dễ như trở bàn tay. Nạp Lan Thừa Lập không hy vọng một lần là xong, kế hoạch của ông phân ra từng giai đoạn, đi từng bước một tăng mức huấn luyện.
Đấu loại cũng thực mau liền tới, Mộc Uyển Tình vẫn mang theo máy quay của cô ấy tới, đấu loại như cũ không phải hai ngày cuối tuần, Thẩm Dĩnh không thể nghỉ, chỉ có thể tiếc nuối mà xem video.
Đi trước báo danh, lãnh số hiệu, đấu loại cô ở tổ thứ 5 số 6, dự tính thời gian thi đấu là buổi chiều 1h30', vẫn giống lần trước tìm cái tiệm ăn, ăn cơm.
"Nạp Lan Tông, Mộc Uyển Tình!"