Đông, đông ──
Thanh âm kia cơ hồ phát ra từ mặt hắn, có người ở bên kia đang gõ cửa…… Mà bên này, hai nam nhân đang làm một việc cực kỳ dâʍ ɭσạи. Không không, không đúng! Chuẩn xác mà nói một người nam nhân bức bách một nam nhân khác làm, hơn nữa người bị bức bách kia là idol nổi tiếng Đỗ Tường!
Đỗ Tường thân thể cứng đờ, lập tức từ bị cưỡng bách hoan ái tìm về ý thức. Hắn bắt lấy tay Đường Dương đang duỗi vào đũng quần mình, muốn đem nó túm ra. Nhưng không ngờ Đường Dương một tay cầm bộ vị hắn, giống kẻ bắt cóc bắt con tin bắt cóc vận mệnh hắn làm hắn vô pháp cứng rắn.
Đỗ Tường nhỏ giọng kháng nghị: “Mau buông ra a đại biếи ŧɦái……”
Không biết có phải cuối cùng cũng phát hiện lương tâm hay không, Đường Dương thật sự buông tay. Bất quá Đỗ Tường còn chưa kịp cao hứng, tay chính mình đã bị bắt lấy ── giống như trước đó ở phim trường, Đường Dương bao tay hắn, biến thành Đỗ Tường tự mình cầm nơi đó. Tay hắn quy luật chặt chẽ thả lỏng đều đặn, khống chế Đỗ Tường tự an ủi cho mình. Đỗ Tường ném không ra tay hắn, hơn nữa không thể không thừa nhận, dương v*t hắn cư nhiên càng thêm có tinh thần!
Hỗn đản, thời khắc mấu chốt cư nhiên liền bị tiểu đệ đệ mình bán đứng!
Ngón tay trêu đùa bộ vị phấn chấn bừng bừng, chuông cửa cùng tiếng đập cửa liên tục vang lên, Đỗ Tường vừa sảng khoái vừa thẹn. Nếu trốn không thoát gông cùm xiềng xích của Đường Dương, vậy nhịn xuống đừng phát ra âm thanh, như vậy ít nhất sẽ không bị người bên ngoài phát hiện khác thường, Đỗ Tường từ bỏ nghĩ, dùng mu bàn tay che miệng lại.
Thịch thịch thịch thịch.
Tiếng đập cửa tiếp tục, cảm giác khẩn trương khác thường nhưng khiến Đỗ Tường thêm hưng phấn. Hắn cảm thấy hai chân sắp chống đỡ không được thân thể của mình, cũng sắp vô pháp nén nổi rêи ɾỉ phát ra. Hắn cắn mu bàn tay, dùng đau đớn trong kɧoáı ©ảʍ tìm về một ít thần trí.
Có lẽ hồi lâu không ai trả lời, tiếng đập cửa ngừng lại, sau đó Đỗ Tường nghe thấy tiếng bước chân càng lúc càng xa.
May mắn……
Tay phải Đường Dương cắm ở phía sau đũng quần hắn, tay trái vuốt ve thân thể hắn. Đỗ Tường thuận theo hơn rất nhiều so với vừa rồi, cũng bắt đầu lặng lẽ lấy phương án tự an ủi thoải mái chính mình. Nhìn khuôn mặt vừa khẩn trương vừa thoải mái của hắn, Đường Dương cũng nhẫn nại không được, dùng hạ thể đứng vững cọ xát qua lại mông hắn.
Cho dù cách mấy tầng vải dệt cũng có thể cảm nhận được cự bổng cứng rắn, Đỗ Tường rõ ràng rụt lại một chút, Đường Dương theo đuổi không bỏ dán lại.
Đỗ Tường buông lỏng hàm răng: “Không cần, ư……”
Đường Dương nắm cằm hắn lại hôn lấy── không nghĩ tới lúc này đầu óc Đỗ Tường đã choáng váng cư nhiên sẽ ngây ngốc hé miệng vươn đầu lưỡi đáp lại, này bắn chết lý tính cuối cùng của Đường Dương. Hắn từ phía sau ôm trụ eo Đỗ Tường, đem hắn một phen ném tới trên giường lớn cách đó không xa, sau đó cúi người đè lên. Đường Dương vén áo Đỗ Tường lên, đem nó cuốn đến trước ngực, sau đó cúi xuống liếʍ láp đầu v* nhỏ tinh xảo của hắn, ngón tay vẫn như cũ ra sức loát động dương v*t hắn.
Giường mềm như bông làm cho Đỗ Tường thả lỏng, hết thảy địa phương mẫn cảm trên người đều tụ tập tới một chút. Bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© bị Đường Dương vuốt ve, kí©ɧ ŧɧí©ɧ qυყ đầυ đẩy hắn đến cực hạn kɧoáı ©ảʍ. Đỗ Tường vô ý thức đong đưa vòng eo, ở trong tay của hắn thọc vào rút ra. Hắn thậm chí còn bắt lấy tay Đường Dương, làm hắn không thể rời đi.
“A, ưm…… ưʍ.”
Hạ thân Đỗ Tường dựng thẳng, kêu rên bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong tay Đường Dương.
Nhìn thấy biểu tình khi đạt tới cao trào của hắn, Đường Dương ngẩn ra vài giây, tiếp theo hắn đem chất lỏng trong tay quệt lên vùng bụng dưới đang bại lộ ra không khí của Đỗ Tường. Kɧoáı ©ảʍ bắn tinh làm Đỗ Tường thất thần, hắn chỉ thấy Đường Dương trước mắt bỗng nhiên bỏ đi áo thun, lộ ra thân thể gầy nhưng rắn chắc lại không mảnh khảnh.
Hoàn toàn ở trạng huống ngoại Đỗ Tường lại vẫn xem đến ngây người, hắn duỗi tay sờ sờ l*иg ngực bằng phẳng của Đường Dương, hàm hồ nói: “Dáng người của cậu thật tốt……”
Đường Dương tựa hồ nghe thấy "lý tính" trong óc mình "bang" một tiếng đứt đoạn, hắn nhào qua đem Đỗ Tường đè ở dưới thân. Đỗ Tường mơ màng hồ đồ cuối cùng cũng ý thức được không đúng, ra sức dùng cả tứ chi chống cự. Đường Dương nhíu mày, đem áo thun cởi lúc trước xé toạc ── thật nên cảm tạ hàng rẻ tiền mua ở bên quán ven đường, không phí nhiều sức lực một kiện quần áo liền từ giữa tách ra. Đường Dương đem nó tùy ý vặn thành dây thừng, trói lại hai tay Đỗ Tường.
“Đừng như vậy a Đường Dương!” Đỗ Tường thật sự sợ hãi, hắn cảm thấy Đường Dương trước mặt không phải người trước đây sẽ trêu chọc hắn, nhưng sẽ không chân chính thương tổn hắn.
Đường Dương kéo quần của mình ra, lộ ra hưng phấn đã vận sức chờ phát động.
“Đừng, đừng a…… Coi như tôi cầu xin cậu……”
Đường Dương muốn tách chân Đỗ Tường ra, Đỗ Tường liều mạng khép lại. Đường Dương sắc mặt biến đổi, ngạnh túm quần hắn vài cái.
“Quần tôi là a mã ○ tân khoản! Đừng túm loạn!”
Đường Dương làm sao để ý tới, đôi tay hắn kéo một cái ống quần, quần ngoài của Đỗ Tường cứ như vậy bị kéo xuống toàn bộ.
Chương 10 ( Hạ)
Hai cái đùi trần trụi liền như thế bại lộ trong không khí, Đỗ Tường ý thức được tính nghiêm trọng. Hắn nâng đùi phải lên hướng trên đầu Đường Dương đá vào, Đường Dương phản xạ nâng cánh tay lên chắn, thuận tiện bắt được mắt cá chân hắn.
Đường Dương kêu rên, Đỗ Tường nhìn đến trên cánh tay hắn lại bắt đầu chảy máu.
Đỗ Tường đánh thương lượng: “Cậu xem, lại chảy máu…… Chúng ta dừng lại trước, để tôi, tôi đưa cậu đi bệnh viện……”
Đường Dương không chút nào để ý tới miệng vết thương, nắm lấy hai cái mắt cá chân hắn tách ra.
“Đừng xem thường cái kia!” Đỗ Tường hấp hối giãy giụa, “Xử lý không tốt sẽ nhiễm trùng, gãy xương, uốn ván, tử vong! Cậu còn chưa diễn qua nam chính liền chết như thế mệt không!”
Cùng với tiếng thét chói tai, Đường Dương quỳ xuống ngồi giữa hai chân hắn, để hai chân vòng lấy mình.
Loại tư thế này Đỗ Tường mặt đỏ đến không được, cho dù muốn tránh thoát, cũng chỉ là đem hai chân đánh càng khai mà thôi.
“Hạ lưu! Biếи ŧɦái! Đê tiện!” Nằm ở trên giường Đỗ Tường duỗi chân mắng.
Đường Dương không rên một tiếng cởϊ qυầи lót hắn, lộ ra bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© mới vừa bắn tinh mềm nhũn. Đỗ Tường còn không có tới kịp phát giác hạ thể bỗng nhiên chợt lạnh, Đường Dương đột nhiên cúi xuống một ngụm ngậm lấy bộ vị hắn.
Khẩu khẩu khẩu khẩu khẩu giao?! Lông cả người Đỗ Tường đều kinh dựng lên, Đường Dương lại vẫn như cũ không có biểu tình gì, giồng như đang làm một chuyện rất bình thường.
Khoang miệng ướt nóng bao vây lấy dương v*t, đầu lưỡi kí©ɧ ŧɧí©ɧ đỉnh lỗ nhỏ mẫn cảm nhất, Đỗ Tường tiểu đệ đệ lại một lần nữa ở thời khắc mấu chốt bán đứng hắn.
Đỗ Tường gương mặt đỏ lên, hô hấp càng ngày càng dồn dập, hắn nghiêng đầu khó nhịn cọ xát trên khăn trải giường. Hai chân không tự chủ được tách ra làm hàm Đường Dương càng sâu, đây là lần đầu tiên hắn thể nghiệm kɧoáı ©ảʍ uyển chuyển như vậy giống như sắp thành tiên.
Cho nên so với lần trước càng mau hơn, Đỗ Tường tiết.
Đỗ Tường thất thần thở hổn hển, ngực cũng lúc lên lúc xuống. Thiên a đã hai lần, Đường Dương này là chuẩn bị ép khô hắn làm hắn tinh tẫn nhân vong sao? Đỗ Tường híp mắt nhìn, lại phát hiện ánh mắt Đường Dương gắt gao nhìn chằm chằm hạ thân hắn…… Không, nói đúng ra, là mông hắn. Sau đó ngay sau đó, ngón tay hắn thấm đẫm tϊиɧ ɖϊ©h͙ chọc vào……
“Đường Dương tôi gϊếŧ cậu cậu cậu cậu ──!”
Đường Dương lông mày cũng chưa động, tựa hồ đã quen hắn chỉ nói to mà không làm. Địa phương chưa bao giờ bị xâm phạm qua thực khô khốc, cho dù trên ngón tay có chất lỏng, nhưng cũng khó có thể khuếch trương. Hơn nữa Đỗ Tường chủ quan thượng cố tình bài xích, vô luận như thế nào đều chỉ có thể chọc vào hai ngón tay. Đường Dương gấp không chờ nổi nắm lấy dương v*t đưa tới cửa động so sánh, chỉ có thể nhét vào một chút.
“A a a a a a không cần a a a a a!” Đỗ Tường cho rằng hắn đã chuẩn bị xong, lôi kéo yết hầu ồn ào.
Hắn là thật sự sợ hãi, thân thể Đường Dương bỗng nhiên cứng đờ. Đối với Đỗ Tường có lẽ thật sự quá miễn cưỡng, hắn không nên đem du͙© vọиɠ mãnh liệt của chính mình áp đặt lên người hắn.
Bên kia Đỗ Tường cảm thấy trước mắt hắn đang gặp phải sự tình khủng bố nhất cuộc đời mình, hắn cần phải tìm mọi cách tự cứu. Đỗ Tường suy nghĩ một vòng chính mình sẽ cái gì, hắn là một diễn viên…… Đúng rồi! Hắn biết diễn kịch!
Thế là, trước mắt Đường Dương chuẩn bị từ bỏ xuất hiện một cảnh tượng như vậy: Đỗ Tường bị hắn đè dưới thân sắc mặt ửng đỏ, quần áo hắn bị cuốn đến ngực, hai núʍ ѵú đỉnh kiều sung huyết trước khuôn ngực bằng phẳng. Nửa người dưới hắn cái gì cũng chưa mặc, đôi chân còn kẹp lấy chính mình. Đúng rồi, còn có cổ tay của hắn, bị dây thừng vặn thành từ cái áo thun rách trói chặt. Cứ như vậy Đỗ Tường cả người đều mang theo hơi thở chịu ngược bỗng nhiên trong hai mắt mang theo ướŧ áŧ cầu xin nói: “Không cần cắm vào ……”
Hắn không biết, dưới loại tình huống này nói ra những lời này ở trong óc Đường Dương tự động chuyển hóa thành “Nhanh lên cắm vào”. Đường Dương giống như mất khống chế mà ngăn chặn thân thể hắn, hắn cũng mặc kệ khuếch trương, đem toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Đỗ Tường quệt lên trên dương v*t mình, bẻ mông Đỗ Tường ra, đỉnh vào.
“Đau quá a a a a a ──”
Nước mắt Đỗ Tường lúc này là thật sự bị ép ra, hắn ủy khuất lại không tiền đồ khóc, những giọt nước mắt lớn từ khóe mắt chảy xuống. Đường Dương tạm dừng lại, cúi người liếʍ liếʍ khóe mắt hắn, Đỗ Tường nổi giận đùng đùng mà tàn nhẫn cắn bờ vai hắn.
“Tê ──”
Hắn thống khổ kêu, Đỗ Tường hoàn toàn không có tính toán nhả ra. Hơn phân nửa dương v*t Đường Dương đã nhét vào trong lỗ mông Đỗ Tường, hắn đợi một hồi lâu mới bắt đầu thử trừu động vài cái. Tuy rằng có tϊиɧ ɖϊ©h͙ làm bôi trơn nhưng hiển nhiên Đỗ Tường còn phi thường không quen, bởi vì bả vai chính mình lại đau đớn vài phần.
Đỗ Tường tựa như một dã thú con nhu nhược đáng thương bị thương nép vào trong lòng ngực Đường Dương.
Đường Dương sờ soạng đến dương v*t hắn vuốt ve, định lấy này dịch khai hắn lực chú ý. Quả nhiên, hàm răng cắn chặt bả vai buông lỏng ra một ít, trong miệng phát ra tiếng hừ hừ tựa đau tựa sảng. Nhận được tín hiệu Đường Dương lớn mật trừu động du͙© vọиɠ chôn sâu của mình vài cái, bả vai lại lập tức khôi phục đau đớn.
Vẫn là không được…… Đường Dương thở ra, tiếp tục vì hắn loát lộng.
Ba người xa lạ lúc trước hạ dược trên người hắn đánh thật tàn nhẫn độc ác, tuy rằng ý thức hắn vẫn có vài phần thanh tỉnh, cũng nghĩ tới đẩy Đỗ Tường ra…… Chính là…… Đường Dương cúi đầu, ôm chặt Đỗ Tường.
Tràng đạo ềm mại ấm áp kẹp lấy dương v*t Đường Dương, hắn cố nén du͙© vọиɠ thọc vào rút ra, mà là chậm rãi tiến vào, chậm rãi quấy ở trong lỗ nhỏ hẹp. Đỗ Tường vẫn cắn bờ vai của hắn, thân thể sợ hãi khẽ run rẩy.
Đường Dương tiêu phí một ít thời gian, thẳng đến khi qυყ đầυ đỉnh đến điểm nào đó, mông Đỗ Tường đột nhiên khép lại một chút. Đường Dương thử chọc lại vài cái, Đỗ Tường thậm chí buông lỏng răng ra, thở dốc mà kêu ra tiếng: “Đó là cái gì, thật kỳ quái…… A, a……”
Trong tiếng kêu của hắn, nhẫn nại của Đường Dương cuối cùng cũng tới cực hạn, hắn nâng đùi Đỗ Tường lên đối với vị trí kia đĩnh động vài cái. Tuy rằng Đỗ Tường vẫn phản ứng kháng cự, nhưng đã không còn kịch liệt như trước nữa. Đỗ Tường nửa híp mắt rêи ɾỉ vài tiếng, bỗng nhiên lại lần nữa cắn bả vai Đường Dương── bất đồng với chấn kinh khủng hoảng vừa rồi, hiện tại Đỗ Tường tựa hồ là chịu không nổi từng trận kɧoáı ©ảʍ truyền đến từ trong thân thể.
Đường Dương mặc hắn cắn, nhưng cũng không còn đè nén du͙© vọиɠ của mình nữa. Hắn đem dương v*t chính mình rút ra một nửa, lại đỉnh vào thật sâu, tràng đạo mềm mại gắt gao ngậm lấy côn th*t hắn, thành ruột mẫn cảm bị thịt cực nóng cọ xát qua lại, cổ họng Đỗ Tường trong miệng phát ra tiếng kêu rên mơ hồ không rõ.
Đường Dương đong đưa phần hông chống đối mông hắn, cái mông trắng nõn của Đỗ Tường bị đánh thành màu phấn hồng, thật là da^ʍ mĩ sắc tình. Cảm giác quá thoải mái làm Đường Dương không rảnh để y đến cảm thụ của Đỗ Tường, lần này đến lần khác thọc vào rút ra mật huyệt hắn, mỗi lần rút ra không đến nửa giây, lại lập tức đem lỗ mông của hắn lấp đầy.
Cảm nhận được biên độ hơi run rẩy của Đỗ Tường dưới thân, cửa hậu môn cũng bắt đầu co rút. Vì vậy Đường Dương gia tốc đong đưa, đem cái mông hắn đập bạch bạch rung động.
“Đỗ Tường, Đỗ Tường……” Đường Dương không hề kiềm chế đùi hắn, mà là ôm lấy hắn, “Đỗ Tường……”
Tiến đến thời điểm cao trào Đỗ Tường buông lỏng miệng ra, Đường Dương cúi đầu, ôn nhu hôn lên hắn.
Tác gia nói:
Cuối cùng HHHHHHHH xong rồi!