“Tôi vừa dậy đã không thấy bóng dáng của cô ấy đâu rồi, tôi hỏi người có mặt ở chỗ đó tối qua, bọn họ đều nói chưa từng thấy cô ấy.” Vân Nhị sắc mặt vô cùng thất vọng.
Sáng hôm sau, những chú chim trên nhành cây thì thầm hót, Cố Cẩm lười nhát duỗi eo một cái, nhìn đồng hồ đúng chín giờ rưỡi.
Bên cạnh vốn là chỗ nằm của Tư Lệ Đình nhưng hôm nay.
lại trống trơn, trống đến mức không chỉ là cái giường mà trong lòng cô cũng thấy trống trải một phần nào đó.
Cô đứng dậy đi tắm rửa, mấy ngày nay đều là hai người cùng nhau thức dậy vừa nói vừa cười, lúc cô đánh răng đều là anh đứng ở phía sau chải lại mái tóc rối của mình, tránh cho tóc rủ xuống.
Rõ ràng hơn một năm qua đều là một mình cô làm tất cả cả mọi việc, bây giờ mới chỉ làm lành lại với anh được mắy thôi, mà cô đã thấy không quen khi thiếu anh rồi.
Buổi sáng không có Tư Lệ Đình, cho dù ánh mặt trời có đẹp đến mức nào, dường như cũng không thể làm cô cảm thấy vui vẻ.
Cô không có ý định tự mình làm bữa sáng, nên lúc lái xe đã vào đại một cửa hàng tiện lợi mua một miếng bánh sandwich và một ly cà phê rồi đi tới công ty.
Tiểu Đào nhìn thấy tay cô đang xách ly cà phê hòa tan thì cất giọng hỏi: “Cô chủ, néu như chị muốn uống cà phê, thì tôi có thể xay cà phê bây giờ cho chị, những loại cà phê hoà tan này không hề đúng vị.”
Cố Cẩm uống một ngụm, trong miệng có vị đắng nhàn nhạt, vị đắng này từ miệng tràn vào trong yết hầu.
*Trước khi tôi chưa trở thành cô chủ của nhà họ Có, ngay cả cà phê một bịch mộc đồng tôi cũng uống.” Cô cười nhẹ một tiếng.
Thời gian đó cô thuê một căn phòng đơn, tiền thuê phòng rất rẻ, phòng lại chỉ, mỗi ngày thắt lưng buộc bụng sống qua ngày.
Cô chưa từng cảm thấy có gì là không ổn, sau khi trở thành thiên kim nhà họ Cố cô cũng không cố tình khoa trương.
“Cô chủ, bây giờ không giống trước đây, cô là tổng giám đốc Cố cao cao tại thượng, từng lời nói từng hành động của cô đều đại điện cho nhà họ Có.”
Nghe Tiểu Đào lại lên lớp với mình, Có Cẩm Khê vội vàng ngăn lại: “Được rồi được rồi, sau này tôi sẽ không uống cà phê hòa tan nữa.”
Rõ ràng tuổi tác của Tiểu Đào vẫn còn trẻ, nhưng có lúc nói chuyện lại giống như bà lão đã từng trải qua nhiều chuyện đời, Cố Cẩm không hề thích nghe những lời dạy bảo của cô.
“Cô chủ, lúc trước cô bảo tôi đi điều tra nhà họ Tô, gần đây nhà họ Tô và nhà họ Hoắc có ý giao quyền lực lại cho Tô Mộng.
Tô Mộng bây giờ là phó tổng giám đốc của tập đoàn nhà họ Tô, hợp tác với nguồn lực nhà họ Hoắc, muốn cố gắng xoay chuyền tình thế.”
*Ò2? Cô ta muốn xoay chuyển tình thế thế nào?” Có Cẩm nghe đến đây liền cảm thấy cực kỳ mắc cười, Tô Mộng lúc trước chỉ biết ăn chơi trác tán, cô ta thì có thể làm gì chứ?
Không chỉ như thế, thành tích của cô ta ở trong trường môn nào môn náy đều thi trượt, Có Cẩm không tin cô ta có thể cứu vớt được nhà họ Tô.
“Cậu Tôn Vũ đã về nước, cậu Tôn với nhà họ Hoắc có chút giao hảo, nhà học Hoặc muốn lợi dụng mối quan hệ giao hảo này hợp tác với cậu Tôn làm một dự án.”
Cái tên Tôn Vũ này Cố Cẩm đã từng nghe rất nhiều lần, trong vòng một năm ở nhà họ Có, cô đã nhận được sự bồi dưỡng về mọi mặt, nắm rõ như lòng bàn tay tên của các nhân vật.
“Tiểu Đào, cô giúp tôi làm một chuyện.”
“Cô chủ cứ dặn dò.”
“Dùng giá tiền gấp đôi mua lại dự án đó của bọn họ.” Cố Cảm ngắm nghía bộ móng trên tay.
Dựa vào tình hình nhà họ Tô hiện tại, cho dù là không cần hỏi Cố Cẩm cũng có thể đoán ra được phần nào, nguồn vốn đầu tư sẽ không quá ba chục triệu.
“Được ạ cô chủ.”
Cố Cẩm cằm sơ đồ quy hoạch lên: “Dự án của nhà họ Tô chỉ là dự án nhỏ, dự án của công ty chúng ta mới là dự án lớn cho nên phải tốn nhiêu tâm sức với nó.”
“Cô chủ, tài liệu ké hoạch tôi đã làm xong, chị có thể xem sơ, chị muốn xây dựng một khi nghĩ dưỡng dưới xa hoa dưới nước, ước tính cần phải bỏ ra trên dưới mười tỷ.
Tôi mới lên nhận chúc e rằng sẽ khó mà thuyết phục được các lãnh đạo cao cấp cho dù số tiền lớn như vậy, nguồn vốn lưu động của chúng ta không đáp ứng nồi.”
“Vấn đề này tôi đã nghĩ đến từ lâu, chúng ta chỉ cần hợp tác với công ty khác là được rồi, tìm hai ba công ty, một là có thể giảm độ nguy hiểm, hai là có thể mở rộng nguồn vốn.”
“Được ạ tiểu thư, vậy tôi sẽ nói tin tức này ra ngoài, mặc dù dự án lần này có chút mạo hiểm, nhưng một khi đã xây dựng thành công, nhất định sẽ trở thành tâm điểm chú ý của toàn thế giới.”
“Ừ”
Tiểu Đào rời đi, Cố Cẩm nhìn điện thoại trong tay một cái, vẫn chưa có cuộc gọi nào của Tư Lệ Đình, cô lại thở dài, uống một ngụm hết sạch cà phê trong cốc.
Những lời mà cô đã ngày hôm qua có phải quá đáng lắm không? Lúc đó cô giận đến phát hỏa nên cũng chẳng quan tâm điều gì.
Lúc này Cố Cẩm cảm thấy hoài niệm thời gian trước đây, lúc đó mỗi ngày cô và Tư Lệ Đình đều ở bên cạnh nhau, không cần phải suy nghĩ quá nhiều về điều gì.
Nhưng bây giờ trùng sinh trở lại, mối quan hệ giữa cô và anh đã có một vài sự thay đổi nho nhỏ.