Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 81: Em Chính Là Điểm Yếu Của Tôi

Dường như Tư Lệ Đình rất thích trêu đùa cô giống như thế này, biết rõ lỗ tai là chỗ mẫn cảm nhất của cô anh còn có ý giở trò xấu.

Trân Ni nghe được giọng nói hoảng sợ của cô mà hỏi: “Làm sao vậy Tiểu Tô?”

“Không có gì đâu chị Trân Ni, chỉ là chân tôi hơi đau một chút mà thôi.” Tô Cẩm Khê vội vàng tìm cớ.

Không quen nói dối nên cô đỏ mặt, hết lần này tới lần khác Tư Lệ Đình lại càng không an phận hon, thuận theo vành tai cô mà hôn dọc xuống.

“Tôi nghe Tiểu Châm nói vị tổng giám đốc kia chỉ gặp một mình cô mà thôi, cô với anh ta bàn luận đến đâu rồi?” Trân Ni cũng có chút quan tâm đến tiến triển.

Tô Cầm Khê nhìn lướt qua người đàn ông đã hôn đến chỗ xương quai xanh của cô, nghiến răng nghiến lợi mà trả lời: “Bàn cũng không tồi, chỉ là có một chuyện tôi muốn thương lượng với chị.”

“Cô nói đi.”

“Tổng giám đốc nói có thể hợp tác với tập đoàn nhà họ Đường, nhưng nhất định phải do tôi phụ trách.”

Giọng điệu Tô Cảm Khê hơi thay đổi một chút, đem câu nói lúc đầu của Tư Lệ Đình thay đổi một ít, dù sao câu nói kia cũng quá mờ ám rồi.

“Tiểu Tô, quan hệ của người chú kia của cô với tổng giám đốc rất tốt à? Vậy mà có thể làm cho đội ngũ xưa nay không hợp tác với chúng ta thay đổi quy tắc.”

Trân Ni mừng rỡ, không nghĩ tới nhanh như vậy Tô Cẩm Khê đã cầm được hợp tác rồi.

Về phần người phụ trách mặc dù có hơi vượt quyền một chút, có điều chuyện hợp tác này vốn chính là dựa vào quan hệ của chú Tô Cẩm Khê mới giành được.

Đối với Trân Ni mà nói chỉ cần có thể đạt được cơ hội lần này là tốt rồi, như thế này các cô có thể tiếp tục duy trì tổ A mà không còn sợ bị giáng cấp nữa.

“A…… Quan hệ của bọn họ…… Hẳn là rất tốt rồi.” Nếu chị Trân Ni đã cho rằng liên quan đến chú mình, Tô Cẩm Khê cũng sẽ thuận theo ý cô ta mà nói luôn.

Tránh để mình càng giải thích càng rối, Trân Ni cũng sẽ không để ý chuyện của cô với tổng giám đốc đâu, chỉ cần có thể hợp tác thì tốt rồi.

“Không thành vấn đề, chỉ cần cô thành công thì chuyện gì cũng dễ thương lượng hết, Tiêu Tô, cô đúng là cứu tinh của tôi mài”

Mắt thấy công của tổ B đã gần vượt qua tổ A, Trân Ni mặt mày ủ rũ cả buổi rồi, lần hợp tác này đúng là hạn lâu ngày gặp được trận mưa mà.

“Chị Trân Ni ơi chuyện này tổng giám đốc còn nói tất cả quá trình của hạng mục lần này tôi đều phải phối hợp.”

“Nói cách khác thì lúc tôi ở công ty, nếu như Đề Hoàng cần tìm tôi, bât cứ lúc nào tôi cũng phải đến đó, chuyện này cũng không thành vấn đề sao?”

Trước tiên Tô Cẩm Khê đem tất cả mọi chuyện nói rõ ra hết, tránh để sau này có vấn đề gì Trân Ni lại nói cô bỏ bê công việc nữa.

“Ôi tiểu tổ tông của tôi, chuyện hợp tác lần này đừng nói là đối với tổ chúng ta, đối toàn bộ công ty mà nói cũng là một thời cơ tốt đó.”

“Vì vậy nếu cô đã bắt được rồi, tổng giám đốc Đường chắc chắn sẽ rất vui, hơn nữa bởi vì cô mà quan hệ của chúng ta với tập đoàn Đế Hoàng cuối cùng cũng phá vỡ khỏi sự lạnh lùng này rồi.”

“Về phần muốn cô luôn luôn đi theo đó cũng là bình thường thôi, cô ngoan ngoãn mà tiếp đãi tổng giám đốc của Đế Hoàng đi, nói không chừng sau này còn có thể có được hợp khác khác nữa đó.”

Suy nghĩ của Trân Ni thay đổi nhiều hơn, đây chỉ là mới bắt đầu mà thôi, thay đổi nhanh hơn nữa.

“Thế chị Trân Ni đồng ý rồi đúng không?”

“Đương nhiên là đồng ý rồi, Tiểu Tô, bây giờ cô đang ở đâu vậy?”

*Còn đang ở Đề Hoàng bàn chuyện hợp tác đây, tôi sợ phía cô không cho phép, cho nên mới hỏi cô trước.”

“Sao tôi lại không đồng ý chứ? Đây là chuyện tốt đó, cô ngoan 3 ngoãn bàn đi, từ từ mà bàn, nhất định không nên đắc tội với vị tổng giám đốc kia đó.”

Cách bên kia điện thoại Tô Cảm Khê cũng có thể cảm nhận được sự vui vẻ trên mặt của Trân Ni: “Vậy được rồi chị Trân Ni, tôi cúp máy trước đây.”

“Cố lên nha Tiểu Tô.” Giọng nói vui sướиɠ của Trân Ni biến mắt ở trong điện thoại, Tô Cẩm Khê đương nhiên không tưởng tượng nổi Trân Ni có bao nhiêu vui vẻ.

Quan hệ lúc trước của Đề Hoàng với tập đoàn nhà họ Đường, lần này đừng nói là cô ta, cho dù là Đường Minh tự mình đến bàn bạc cũng chưa chắc sẽ gặp được vị tổng giám đốc kia.

Mà cô còn dùng chưa đầy nửa tiếng để làm xong tất cả mọi chuyện, Trân Ni còn không nhanh mà đem cô nâng lên cao thì làm sao được.

Mặc dù bây giờ trong lòng Trân Ni vẫn cho là Tô Cảm Khê dựa vào người chú lợi hại kia mới thành công, nhưng mà chuyện làm ăn này chính là như vậy, có quan hệ đương nhiên tốt hơn so với không có quan hệ rồi.

Chỉ cần có thể đạt được mục đích, ai cần quản ai dùng thủ đoạn gì chứ, huống hồ thủ đoạn thối nát trong thương trường cũng có rất nhiều nữa.

Vừa cúp điện thoại, giọng nói gợi cảm của Tư Lệ Đình liền vang lên bên tai cô: “Hình như quản lý của em rất vui vẻ thì phải.”

Tô Cẩm Khê có chút xấu hổ: “Chú cũng nghe thấy rồi sao.”

“Nói chuyện lớn tiếng như vậy chỉ có kẻ điếc mới nghe không được thôi, quản lý của em đúng là người sáng suốt mà.”

Tô Cẩm Khê không hiểu: “Chú mới chỉ nghe chị ta nói mấy câu mà thôi, thì đã biết chỉ ta rất sáng suốt rồi à?”

“A, người có thể hiểu được dùng lợi ích nhỏ đổi lấy thu hoạch lớn chẳng lẽ không sáng suốt à?”

“Vật nhỏ này, chẳng lẽ em còn chưa hiểu sao, em cũng chỉ là một con cờ trong tay của quản lý em mà thôi.”

“Lúc này đừng nói là để em làm người phụ trách hạng mục, cho dù để em leo lên giường tôi, sợ rằng quản lý của em cũng có thể tự mình chuẩn bị bαo ©αo sυ cho em nữa đó.”

Tô Cầm Khê nghĩ đến khuôn mặt tươi cười của Trân Ni, cũng không muốn thừa nhận cô ta là người hám lợi.

“Chú ba, chú đừng nói nghiêm trọng vậy chứ, chị Trân Ni chỉ là muốn hợp tác với chú mà thôi, không phải như chú nói đâu.”

Tư Lệ Đình cười khẩy: “Không phải giống như tôi nói sao? Cô nhóc, xem ra em ngốc hơn so với trong tưởng tượng của tôi đó.”

“Thôi được rồi, em mới từ trường học ra, không hiểu quy tắc của xã hội này cũng rất bình thường, vậy hôm nay để tôi nghiêm túc dạy cho em một khóa.”

Ngón tay anh linh hoạt chuyển đến sau lưng Tô Cẩm Khê kéo mở khóa kéo trên áo cô ra, phần eo của Tô Cẩm Khê bị anh đè xuống, căn bản là không thể động đậy được.

“Chú ba…… Chú làm gì vậy.” Tô Cảm Khê mở to mắt bối rồi nhìn anh.

Nụ cười trên khóe miệng Tư Lệ Đình càng lớn hon: “Đồ ngốc, hôm nay đến phòng làm việc của tôi không phải là Tô Cảm Khê, mà là người đại diện cho tập đoàn nhà họ Đường đến đây để nói chuyện hợp tác với tôi.”

“Chú ba, cuối cùng chú đang nói gì vậy? Tôi nghe không hiểu.”

“Không sao cả, bây giờ tôi sẽ làm cho em hiểu ngay đây.” Tư Lệ Đình hôn lên cái cổ trắng như tuyết của cô.

Rõ ràng lúc tối hôm qua anh đưa ra ý này bị mình cự tuyệt anh cũng không có tiếp tục, bây giờ đang ở văn phòng đó.

Tô Cầm Khê thật sự không hiểu sao Tư Lệ Đình anh lại không giống như Tư Lệ Đình dịu dàng tối hôm qua.

“Tiểu Tô Tô, xã hội này vốn dĩ cá lớn nuốt cá bé, nếu như kẻ yếu muốn thành công, em biết cần phải trả giá như thế nào không?” Ngón tay Tư Lệ Đình chậm rãi đi xuống.

Tô Cảm Khê chịu đựng đến nỗi cơ thể run rẩy, tập trung tỉnh thần sức lực trả lời: “Phải trả giá bằng cố gắng.”

*A, em nói cũng không có sai, đúng là phải trả giá bằng cố gắng đó. Nói cụ thể hơn một chút là một chuyện hợp tác, trên thương trường đàn ông thì phải uống rượu đến chết, vậy phụ nữ thì sao chứ?”

Tô Cẩm Khê nắm lại tay của Tư Lệ Đình, không cho anh tiếp tục nữa.

Chút sức lực này của cô vốn dĩ là không cách nào lay động được Tư Lệ Đình.

“Phụ nữ với đàn ông trời sinh đúng là khác nhau, tính theo tỉ lệ nam nữ của người lãnh đạo, đương nhiên là đàn ông nhiều hơn phụ nữ rồi.”

“Nếu như phụ nữ muốn trèo lên cao, phương pháp nhanh nhất đơn giản nhất chính là chuyện này đây.” Tư Lệ Đình mờ ám mơn trớn thân thể mẫn cảm của cô.

Tô Cảm Khê cảm thấy giờ phút này mình giống hệt như cá nằm trên thớt, chỉ có thể để mặc cho Tư Lệ Đình tấn công.

Tư Lệ Đình đối với chuyện nữ quản lý để Tô Cảm Khê dùng mỹ nhân kế này vốn luôn canh cánh trong lòng, lần này may mắn đối tượng là mình.

Nếu như không phải mình mà là tổng giám đốc Đàm kia thì sẽ như thế nào?” Tính cách đơn thuần của Tô Cầm Khê cũng không phải là chuyện xấu, nhưng mà Tư Lệ Đình lại càng muốn cô phải hiểu rõ cái xã hội xấu này hon.

Người khác sẽ không tốt giống như anh, sẽ cân nhắc cảm xúc của cô, sẽ chăm sóc cô, cho nên bây giờ chuyện anh cần làm chính là để cô biết bản thân đã phạm vào chuyện sai lầm như thế nào.

Một loại cảm giác nhục nhã từ trong lòng dâng lên, Tư Lệ Đình cảm giác được tâm trạng của cô, cũng không dừng lại động tác.

“Ngay từ đầu nữ quản lý của em đã để em đến đây sử dụng mỹ nhân ké, cô ta tạo hình cho em, để em ăn mặc hở hang như vậy, chính là vì để em đến câu dẫn tôi.”

“Chị tổ. Chị ta không phải vậy đâu.”

“Không phải à? Vậy em nói cho tôi vì sao em phải cần mặc váy ngắn như thế này đến nói chuyện hợp tác chứ hả?”

Tư Lệ Đình cười trào phúng một tiếng, thuận thế đem váy cô kéo xuống.

Tô Cảm Khê nghĩ đến những lời Trân Ni nói trước đó còn có việc lựa quần áo cho mình nữa, kỳ thật cô đã bắt đầu tin tưởng lời nói của Tư Lệ Đình rồi, chỉ là không muốn thừa nhận mà thôi.

Cô không muốn nghĩ lòng người sẽ xấu như vậy.

“Chú ba, dừng lại, chú mau dừng lại đi!!!” Tô Cẩm Khê hơi bối rối, ánh mắt nhìn thấy cơ thể mình phơi bày ra ngày càng nhiều.

“Dừng lại à? Tiểu Tô Tô, em tự hỏi trong lòng xem, nếu như hôm nay người em gặp không phải là tôi mà là tổng giám đốc Đàm kia, em sẽ có hậu quả gì chứ?”

Ở sân đánh golf mình xém chút nữa bị cưỡng ép, tổng giám đốc Đàm kia còn bảo Tư Lệ Đình cùng nhau chơi cô.

Cô không dám nghĩ sâu hơn nữa, kết cục chắc chắn sẽ thảm hại hơn so với bây giờ rồi.

“Đàn ông có tiền đều có một căn bệnh chung là thích chơi đùa, chơi tiền, chơi gái, bọn họ có rất nhiều cách thức để chơi gái.”

“Chú cũng thích sao?” Tô Cẩm Khê nhìn thẳng vào đôi mắt của anh, giống như muốn nhìn sâu vào nội tâm của anh vậy.

Tư Lệ Đình bình tĩnh đối mặt với cô: “Tôi không thích, tôi chỉ thích em thôi.”

Anh nói vô cùng hời hợt, nhưng lại là lời tâm tình êm tai nhất.

Bên tai Tô Cẩm Khê đều đã đỏ bừng hết: “Chú ba, tôi biết rồi, bây giờ chú có thể tha cho tôi không?”

Ngón tay thon dài của anh mơn trớn cánh môi ngọt ngào của cô, anh nở một nụ cười không đàng hoàng: “Không thẻ, Tiểu Tô Tô, chính là tôi muốn em phải hiểu rõ một đạo lý.”

“Muốn lấy được cái gì thì phải trả giá cái đó, nhất là ở trong thương trường, từ lúc em bước vào phòng này muốn nói chuyện hợp tác với tôi, em cần phải nhận thức rõ về chuyện này.”

Một tay Tư Lệ Đình hất đi đồ ở trên bàn, đem Tô Cẩm Khê đặt lên đó.

Tô Cẩm Khê thật sự hoảng sợ, không phải là chưa từng cùng anh làm chuyện như vậy, chỉ là cô chưa từng làm dưới trường hợp như thế này thôi.

“Chú ba, nếu chú muốn làm tôi cũng không chống đối đâu, nhưng mà chúng ta chuyển sang nơi khác đi.” Vì lòng tự ái nên cô không thể làm ở đây được.

“Tiểu Tô Tô, xem ra là em vẫn còn chưa hiểu rồi, bây giờ do tôi làm chủ, em phải nghe lời tôi, em không có quyền lựa chọn.”

Phía sau là cái bàn lạnh buốt, Tô Cẩm Khê nhìn thấy váy mình đã bị cởi một nửa rồi, người đàn ông trước mặt vẫn còn nguyên âu phục giày da, đến một nếp nhăn cũng không có.

Cảm giác khuất nhục tràn ngập trong lòng cô, căn bản cô cũng không có hoài nghỉ đến dụng ý của Trân Ni.

Tư Lệ Đình ôn nhu liễm đi nước mắt trên mặt cô: “Tô Tô, em phải cảm thấy may mắn vì người em gặp chính là tôi.”

Tô Cảm Khê cảm giác được trên người nhẹ đi, Tư Lệ Đình đã rời khỏi cơ thể của cô, cô vội vàng đứng dậy mặc lại quần áo.

“Chú ba……” Cô không hiểu mà nhìn anh, vừa mới nảy rõ ràng cô cảm thấy cơ thể anh có thay đồi.

Tư Lệ Đình bất đắc dĩ thở dài, đem cô ôm vào lòng, kéo lại khóa váy cho cô.

*Tôi đúng là nghĩ muốn em ở đây, phải thật nghiêm túc mà dạy em làm người, tránh sau này em bị người ta bán rồi cũng còn không biết.”

“Nhưng mà khi nhìn thấy em khóc tôi lại không đành lòng, trên Kinh Thánh có viết, phụ nữ là xương sườn của người đàn ông.

Lời này đúng là nói không có sai, em đó, chính là điểm yếu của tôi.