Tẩy rớt đánh dấu?
Hà Hoan cười trào phúng.
Đánh dấu xác thật là có thể tẩy rớt, nhưng hậu quả lại không nhỏ.
Hậu quả chính là, tinh thần của omega sẽ bị thương, thân thể bị hao tổn, rất có thể sẽ mất đi năng lực sinh dục.
Sedland là vì trả thù, nên muốn đem y làm ngoạn vật mà cầm tù sao?
Thanh âm Hà Hoan lạnh băng: "Tôi cự tuyệt."
"Hà Hoan!" Hà Huân lạnh giọng quát lớn.
Ông ta thập phần bực vì Hà Hoan không ngừng khiêu chiến uy tín gia chủ của ông.
Nhưng yêu cầu của Sedland xác thật là quá mức, Hà Hoan dù thế nào thì vẫn là đại nhi tử của ông.
Hà Huân ngược lại lại nghiêm túc nói với Sedland: "Di chứng của việc tẩy rớt đánh dấu quá lớn."
Sở Mỹ Huyên cũng khuyên bảo: "Đúng vậy, omega tẩy rớt đánh dấu hoàn toàn giống như mất nửa cái mạng. Dì tin tưởng con đối với Tiểu Hoan vẫn có tình cảm, chỉ là tức giận nên lỡ lời, hơn nữa, đánh dấu hoàn toàn không phải là còn có thể dùng tinh thần lực bao trùm sao?"
Sedland nghe một câu đánh dấu hoàn toàn, một câu đánh dấu hoàn toàn, lửa đốt trong lòng càng cháy mạnh hơn: "Y cũng xứng sao?!"
Tinh thần lực là vũ khí cường đại của alpha —— dư thừa tinh lực, thể lực, thì hậu đại càng ưu tú.
Nếu bị hao tổn, lấy kỹ thuật y học trước mắt, vô pháp chữa trị.
"Sau khi kết hôn, anh và ca ca chính là bạn lữ hợp pháp, anh không thể vì anh ấy mà hao phí một chút tinh thần lực được sao?"
Thanh niên đi theo Sở Mỹ Huyên đột nhiên nói chuyện.
Hà Hoan hơi ghé mắt, người này là Hà Cẩm, nhi tử của Sở Mỹ Huyên, là một omega.
Dựa vào diện mạo của Sở Mỹ Huyên, thiếu vài phân nữ tính, thiên vào minh diễm, ngũ quan phi thường có tính công kích, giống đá quý có góc cạnh rõ ràng, rất sáng mắt.
Bất quá nội tâm của vị này cùng với giá trị nhan sắc kém xa rất nhiều, rất giống công chúa Bạch Tuyết cắn một ngụm quả táo độc xinh đẹp.
Hà Hoan dựa vào thân cây, xoa xoa vai nhức mỏi, một bộ dáng xem diễn không chút để ý.
Sedland nhìn thái độ đứng ngoài cuộc của y, ác khí trong bụng tăng cao: "Việc này không thương lượng gì cả, tẩy rớt đánh dấu, hoặc là giải trừ hôn ước!"
Phụ thân Sedland lãnh đạm nói: "Sedland là người thừa kế của gia tộc Gibbs chúng ta, tuyệt đối không thể vì loại chuyện này mà tiêu hao tinh thần lực. Hà Hoan làm ra chuyện làm bẩn danh dự của gia tộc Gibbs, hẳn là nên lập tức giải trừ hôn nhân."
Bốn chữ "Giải trừ hôn nhân" chính là ma chú, gắt gao bay lượn trên đỉnh đầu Hà Huân.
Gia tộc Gibbs nắm giữ quyền khai phá tài nguyên khoáng sản ở tinh cầu El, Hà gia về sau có thể phát triển lớn mạnh hay không đều là dựa vào cây đại thụ này.
Nếu không có mạng lưới quan hệ liên hôn này, sẽ không được hưởng đặc quyền đèn xanh, hạng mục này tuyệt đối sẽ bị người cướp đi, Hà Huân đã đầu tư hơn phân nửa Hà gia, không đoạt được tuyệt đối sẽ rơi vào vực sâu phá sản vạn kiếp bất phục.
Hà Huân lấy lại bình tĩnh, hơi mang lấy lòng nói: "Gibbs tiên sinh, độ xứng đôi giữa Hà Hoan và Sedland chính là cao tới 80, sau khi bọn họ kết hợp, tinh thần lực của Sedland ít nhất sẽ tăng gấp đôi, so sánh với việc tiêu hao tinh thần lực cho bao trùm đánh dấu, căn bản là không đáng nhắc tới."
Gibbs ngạo mạn nâng cằm: "Đối với quý tộc trăm năm mà nói, ích lợi cá nhân kém danh dự gia tộc rất nhiều."
Khuôn mặt Hà Huân hơi run rẩy, là tức giận vô pháp phản kích sau khi bị nhục nhã.
Sở Mỹ Huyên dán lên cánh tay Hà Huân, trấn an chụp đầu vai ông ta: "Kỳ thật, kỳ thật hiện tại chữa bệnh phát đạt, thương tổn khi tẩy đánh dấu với omega đã không lớn như trước kia nữa." Bà ta nói, lặng lẽ cấp cho Hà Cẩm một ánh mắt.
Hà Cẩm cũng nhanh chóng hát đệm: "Đúng vậy, hai tháng trước bệnh viện Đức Sâm tuyên bố ở phương diện này lấy được đột phá lớn, trường học của bọn con cũng có một đồng học đi làm, cũng không có di chứng gì, hiện tại đã trở về đi học."
Cơ bắp căng chặt của Hà Huân thả lỏng ra: "Thật sự?"
Sedland vừa nghe, liền nhanh chóng mở trí não trên cổ tay ra: "Ta nhận thức viện trưởng bệnh viện Đức Sâm, lập tức an bài giải phẫu."
Hà Hoan nhìn một màn trước mắt chỉ cảm thấy hoang đường và buồn cười: "Muốn tẩy chính anh tẩy đi."
Nhóm người này chỉ lo ích lợi của mình, hoàn toàn không hỏi ý kiến của y, căn bản là không đem y như con người mà đối đãi.
Sở Mỹ Huyên vội vàng nói: "Tiểu Hoan, tẩy rớt đánh dấu đối với mọi người đều là chuyện tốt, liền tính là con không vì chính mình suy nghĩ, cũng phải vì ba ba con mà suy nghĩ a!" Bà ta ôn nhu nhìn vào mắt Hà Huân, lại nói với Hà Hoan: "Đừng làm ba ba con khó xử, được không?"
Hà Hoan liếc bà ta: "Bà nghe không hiểu tiếng người?"
"Câm miệng! Nơi này không có chỗ cho mày nói chuyện!" Hà Huân bạo rống.
Nếu không phải bị ảnh hưởng tính chất biệt lập của tin tức tố, ông ta thật muốn đánh chết nghiệt tử này.
Ngũ quan Gibbs tràn ngập phẫn nộ: "Hà tiên sinh, đây là vũ nhục đối với gia tộc Gibbs của ta, ba ngày sau ta sẽ mời phóng viên tới, tuyên bố giải trừ hôn ước giữa hai nhà, đồng thời thu hồi đặc quyền khai phá tinh cầu El."
"Gibbs tiên sinh!" Trên trán Hà Huân chảy ra mồ hôi lạnh, ông ta cũng không rảnh lo thể diện: "Tôi sẽ lập tức an bài Hà Hoan tẩy rớt đánh dấu!"
Ông ta quay đầu, đang muốn mạnh mẽ mệnh lệnh Hà Hoan tiếp thu an bài.
Kết quả trước mắt nào còn có thân ảnh Hà Hoan.
Nguyên lai Hà Hoan đã sớm đi xa, Hà Huân nhanh chóng gọi người lại: "Hà Hoan, nếu mày dám không đi, tao sẽ tịch thu danh nghĩa tài sản của mày, hủy bỏ tư cách kế thừa tài sản của mày!"
Bước chân Hà Hoan không tạm dừng chút nào, khi đi ngang qua phụ tử Sedland, thả ra tin tức tố cường hãn, khiến cho hai người chật vật lùi lại vài bước.
Hà Huân tức giận đến mức tay đều run run.
Sở Mỹ Huyên nhanh chóng thuận khí cho ông ta: "Lão công, đừng tức giận hỏng thân mình."
Đồng thời ngón cái và ngón trỏ trên tay trái bà ta cọ xát vài cái, đây là ám hiệu giữa bà ta và Hà Cẩm.
"Anh, anh biết phóng viên sẽ làm gì không?" Hà Cẩm nhanh chóng chạy tới chỗ Hà Hoan.
Như thế hơi làm cho Hà Hoan hiếu kỳ, dừng lại bước chân.
"Các phóng viên khẳng định sẽ hỏi Gibbs tiên sinh nguyên nhân giải trừ hôn ước." Hà Cẩm là omega, không chịu ảnh hưởng tính chất biệt lập của tin tức tố, chạy tới trước mặt Hà Hoan: "Nếu đại chúng biết anh dưới tình huống có vị hôn phu lại làm ra loại chuyện này...... Loại chuyện không tốt về phẩm hạnh, về sau anh còn có thể dừng chân ở giới giải trí sao?"
Giới giải trí?
Hà Hoan bừng tỉnh, chức nghiệp của nguyên chủ là một diễn viên.
Gibbs mời phóng viên tới, không chỉ là uy hϊếp Hà Huân, còn bóp lấy uy hϊếp nguyên chủ, nhất tiễn song điêu sao?
Mẫu thân của nguyên chủ cũng là diễn viên, là một nữ thần quốc dân có danh hiệu siêu cấp minh tinh, thời điểm sự nghiệp như mặt trời ban trưa lại gả cho Hà Huân, bị bắt gián đoạn sự nghiệp diễn viên.
Tiếc nuối này bị bà mang vào phần mộ.
Nguyên chủ làm diễn viên, chính là vì hoàn thành di nguyện của mẫu thân.
Đáng tiếc hắn tuy rằng mang nhiệt tình cùng mộng tưởng, cũng chịu nỗ lực chịu khổ, lại nề hà thiên phú hữu hạn, giãy giụa mấy năm vẫn chỉ ở tuyến năm sáu.
Hà Hoan đối với thân tình như vậy thực cảm động, nhưng y không tính toán tiếp tục lưng đeo gông xiềng này.
Y đối với diễn kịch không có hứng thú, nhún nhún vai: "Tùy các người."
Tất cả mọi người đều ngây ngẩn, Hà Hoan đối với sự nghiệp diễn viên nhiệt tình yêu thương tựa như yêu sinh mệnh.
Hà Huân còn nhớ rõ lúc trước ông ta không đồng ý Hà Hoan làm diễn viên, Hà Hoan liền ở cửa văn phòng ông ta quỳ hai ngày hai đêm.
Vẫn là Sở Mỹ Huyên thiện tâm, nhiều lần khuyên bảo hài tử quá đáng thương, ông ta mới miễn cưỡng đáp ứng.
"Ca ca, anh vì cùng chúng ta trí khí, ngay cả diễn viên cũng không làm nữa sao? Anh về sau sinh hoạt như thế nào a?" Hà Cẩm cảm thấy có chút buồn cười, Hà Hoan cái gì cũng không biết, trừ bỏ diễn một ít áo rồng, thoát ly Hà gia thì lấy cái gì mà sống?
Hà Hoan nhìn thấy trong mắt gã che giấu khinh miệt, cười nhạo một tiếng: "Mẹ cậu cái gì cũng đều không biết, còn không phải vẫn sống tốt sao."
"Anh!" Hà Cẩm bị nghẹn đến mức ngũ quan có chút vặn vẹo.
Sở Mỹ Huyên thì giống như nuốt phải ruồi bọ, xanh cả mặt.
Hà Huân nghe được Hà Hoan nói không lưu tình như thế, đột nhiên ngơ ngẩn.
Đại nhi tử của ông ta luôn luôn ngoan ngoãn nghe lời, tính cách cũng thực mềm yếu, trở nên tùy hứng làm bậy như vậy khi nào?
Hà Hoan mặc kệ bọn họ, quay đầu đi.
Hà Huân rốt cuộc nhịn không được xông lên, bạo rống: "Hà Hoan, mày lặp đi lặp lại nói năng lỗ mãng nhiều lần, tao không có nhi tử như mày!"
Hà Hoan nghiêng đầu, khóe môi nhếch lên một độ cong mỉa mai: "Thật trùng hợp, tôi cũng nghĩ như vậy."
Đôi tay đem áo khoác vung, vẽ ra độ cung tiêu sái lưu loát.
U đi nhanh về phía trước, sau khi nghe thấy tiếng mắng tức giận như muốn hộc máu, búng búng lỗ tai, chỉ cho là tiếng muỗi ong ong.
......
Trên con đường đến biệt thự, sạch sẽ đến mức một con sâu cũng không có.
Hà Hoan đứng ở bên đường, đỡ eo bủn rủn, click mở trí não trên cổ tay.
Trong danh bạ chỉ có vài người, nhìn một hồi, chỉ có thể gọi chi người đại diện.
Còn tốt là bên kia thực mau liền tiếp nhận.
"Em không phải là đang nghỉ phép, chờ đã...... Nghĩ sao mà gọi điện thoại cho anh? Chờ một chút, chín vạn!"
Bằng hữu của nguyên chủ không nhiều lắm, người đại diện tên Tề Bằng này là một trong số đó.
"Tề ca, hiện tại em bị đuổi ra khỏi nhà, không xu dính túi, anh có nguyện ý trong nhà nhiều thêm một đôi đũa không?"
"A ngọa tào, lại là tôi điểm pháo?!" Bên kia truyền đến thanh âm tẩy bài ồn ào, hỗn loạn, Tề Bằng hùng hùng hổ hổ: "Em nhìn em đi, mỗi lần gọi điện thoại cho anh đều làm anh thua bài, anh không tìm em bồi tiền, em còn muốn cọ anh ăn uống sao?"
Rõ ràng là bài kỹ của gia hỏa này kém, mỗi lần đều ăn vạ lên người nguyên chủ.
Ngữ điệu Hà Hoan uyển chuyển nhẹ nhàng, chậm rì rì nói: "Em đây bán cho anh một tin tức lớn có thể kiếm tiền được không?"
Tề Bằng bên kia còn đang chơi bài, câu được câu không hỏi: "Có bao nhiêu lớn?"
Hà Hoan: "Qua mấy ngày nữa, toàn tinh tế đều sẽ biết Hà Hoan là ai."
Tề Bằng chớp chớp mắt, thực mau liền nghe hiểu huyền diệu trong đó, một tay đem bài đẩy ngã, cũng không màng bạn chơi thoá mạ: "Em báo địa chỉ đi, anh tới đón em."
Hà Hoan chờ không bao lâu, xe Tề Bằng liền đến.
Là một chiếc xe lâu đời đã rớt sơn nhãn hiệu, sớm đã dừng sản xuất vào 5 năm trước.
Linh kiện trên xe rung rung như xướng một hòa âm.
Hà Hoan vừa ngồi lên xe, Tề Bằng liền bóp mũi, khoa trương ngoảnh đầu ra khỏi cửa sổ: "Em mẹ nó đi chỗ nào lộng một thân tin tức tố alpha, khí vị này cũng thật mạnh, làm anh là beta còn chịu không nổi."
Hà Hoan nằm ở ghế sau, thích ý duỗi tứ chi: "Vậy anh mở điều hòa đi."
Tề Bằng phun một ngụm: "Mở điều hoà cái gì, mở cửa sổ thổi gió tự nhiên, bảo vệ môi trường lại còn tiết kiệm."
Hắn thông qua kính chiếu hậu thấy cổ và ngực Hà Hoan đều là tảng lớn dấu vết, ngạc nhiên: "Em thật sự làm?"
Hà Hoan mặt mày thoả mãn, cả người lười biếng.
Tề Bằng cảm thấy y tựa như một yêu tinh đã hút no dương khí, mị thái hồn nhiên.
Trước khi khai trai cùng sau khi khai trai có chênh lệch cũng quá lớn đi, trực tiếp từ một đóa tiểu bạch hoa biến thành một bông hồng quyến rũ.
Tề Bằng một bên nhìn tình hình giao thông, một bên tò mò xuyên thấu qua kính chiếu hậu nhìn Hà Hoan, cười nói: "Anh cứ có cảm giác như em đã thay đổi cá nhân hoàn toàn, này, có phải là rất sảng khôg?"
Hà Hoan mặt mày thoả mãn, thích ý duỗi tứ chi: "Cũng không tệ lắm."
Tề Bằng thần bí hề hề thò lại gần, chế nhạo y: "Không nghĩ tới Sedland bề ngoài thân sĩ, ở trên giường lại mạnh như vậy, hắc hắc......"
Hà Hoan lắc lắc ngón tay: "Không phải anh ta nga, em cùng hắn giải trừ hôn ước."
"Ha?!" Tề Bằng cả kinh trợn tròn mắt, ngón tay niết mũi cũng thả lỏng, tin tức tố alpha bá đạo xông thẳng vào trán hắn, thiếu chút nữa làm hắn hắn choáng váng, gió tự nhiên một chút cũng không dùng được.
Hà Hoan liền đem chuyện phát sinh lúc trước nói cho hắn.
"Có phải anh cảm thấy em siêu đáng thương, làm anh có một loại xúc động hận không thể hóa thân thành thiên sứ tới cứu vớt em đúng không?"
Biểu tình Tề Bằng xác thật thực phẫn nộ: "Anh mẹ nó mới đáng thương! Sau khi mời phóng viên, em liền sẽ bị mang lên cái mũ không biết liêm sỉ, hiện tại quay chụp 《 Thế giới hộp dị 》 cũng sẽ chịu ảnh hưởng, rất có thể phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng! Lão tử mệt quá độ rồi được không?!"
Hà Hoan nghiêng đầu, lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường: "Nhưng vì bọn họ mời phóng viên, anh mới có thể kiếm lớn a."
Tề Bằng bị tươi cười của y quơ quơ thần, trước kia sao hắn không phát hiện Hà Hoan mị như vậy: "Em có ý tứ gì?"
Hà Hoan chớp chớp mắt, thủy sắc lưu chuyển tất cả đều là giảo hoạt: "Trước tiên để em nghỉ ngơi một chút, ngày mai đi bệnh viện một chuyến."
Tề Bằng tức giận nói: "Dùng một lần nói cho hết lời đi."
Hà Hoan: "Đương nhiên là chứng minh, em không bị đánh dấu hoàn toàn."
Tề Bằng nhìn một thân dấu vết trên người y, còn có tin tức tố tràn ngập toàn bộ xe: Em mẹ nó đang chọc anh sao?
Tác giả có lời muốn nói:
Công: Một giấc ngủ dậy tức phụ chạy, các ngươi còn muốn tẩy rớt đánh dấu trên người em ấy???