Âm Luật Vô Tình

Chương 14: Vén Ra Bức Màn Thần Bí Đằng Sau Sinh Hoạt Khu Bình Dân Tại Địa Phủ

Nam Mô A Di Đà Phật !!!

Sau khi “Âm Luật Vô Tình” trình bày ra, một số người cho là văn chương viết ra do phụ đồng hay nhập hồn. Do đó, ở đây đặc biệt nhấn mạnh một lần nữa, là sau khi A Ngọc ngồi thiền nhập định, tâm không tạp niệm mới tập trung tâm lực và nương nhờ Phật lực gia trì, trong trạng thái rất tỉnh táo mà ngồi hoa sen trắng trong sát na đến Địa Ngục. Nên sách “Âm Luật Vô Tình” này, nội dung đã qua ba lần bốn lượt tới lui Địa Ngục chỉnh sữa, giá trị tham khảo rất cao ! Nếu như có sai sót thì đều do A Ngọc tu không đến mà nghe sai, nhưng tâm vì Phật bồ tát làm việc cùng lợi ích tất cả chúng sinh trì giới thì tuyệt đối chân thật vậy !

Do đó sách “Âm Luật Vô Tình” là tuyệt đối không giống phụ đồng, nhập xác trong nhân gian hay khởi linh nằm mộng mà viết ra đâu, kính mong chư vị độc giả lưu ý.

Cảm ân Phật lực gia trì ! Ngồi hoa sen trắng xuất phát.

A Ngọc hướng về Phán Quan hợp chưởng hành lễ !

Hôm nay muốn hỏi Phán Quan: “Địa phủ khu bình dân có thuộc quỷ đạo không ?”.

Phán Quan nói: ” Khu bình dân là thuộc trong quỷ đạo. Tức là chúng sinh lúc còn sống không thiện không ác, không có làm việc đại thiện nào mà cũng không làm việc đại ác nào, cứ một đời bình thường trải qua. Khi tuổi thọ hết, sẽ được Hắc Bạch Vô Thường dẫn vào đại điện thẩm vấn, xem sổ ghi chép thiện ác. Chúng sanh không có nghiệp Địa Ngục thì được phân chia đến khu bình dân này; nếu như có đại thiện nghiệp thì được thăng lên hoặc về nhân gian đầu thai.

Hôm nay sẽ tham quan khu bình dân, Ah ! trong một niệm đã đến khu bình dân rồi. Nơi đây cảm giác dễ chịu hơn Địa Ngục nhiều lắm, ít nhất khỏi thọ hình phạt. Nhìn thấy sinh hoạt của chúng sanh tại đây, không khác gì dương gian, mọi người rất tự do. Chúng sanh khu bình dân có thể tự do hoạt động, tự do buôn bán trao đổi.

Nơi đây có người lớn trẻ nhỏ và tiệm quán bán đồ, có trời màu tro, không có mặt trời, càng không có mặt trăng và ngôi sao. Quần áo của bọn họ trông có vẻ mờ mờ, không có thân máu thịt, cảm giác hình thể của họ bay là là, không giống chúng sanh dương gian đi đường bị lực hút của trái đất vậy, đó là một trong những sự khác nhau.

Tôi qua đó xem thử, phía trước tụ tập một nhóm bình dân quỷ đạo. A ! thì ra là hành lang nơi bán tạp hóa. Hành lang này rất dài hai bên đều có sạp hàng hóa; mỗi sạp có hai ba người chủ, có cái chỉ có một người đang buôn bán.

Ở đây cũng có khu ăn uống, xem thử bọn họ ăn những gì. Ah ! sao đồ ăn của bọn họ đều không có độ ấm, toàn là nguội lạnh. Tất cả đồ ăn hình như là rất nhẹ, như một vật phẩm, nhưng khi cầm trong tay thì cảm thấy như vật không trọng lượng. Tại dương gian cầm ly nước thì cảm thấy có trọng lượng nhưng đồ vật ở đây lại không có cảm giác đó. Lại tiếp tục xem các linh thể tại khu bình dân ăn bằng cách nào ! Bọn họ ăn bằng cách hít vào rất nhanh. Lúc này, đột nhiên nghe một bà chủ gọi tôi.

“Chào bà chủ ! đây là gì vậy ? “

“Đây là canh thanh nhuận vừa làm xong, uống hết năm sau uống tiếp”.

Oa ! Một năm uống một lần ? Linh chi cũng không có công hiệu như vậy ! Một năm uống một lần, dinh dưỡng thật nhiều vậy !

Lúc này, tay bà chủ chạm vào tay tôi.

Bà ta nói: “Nhiệt độ cơ thể của cô rất cao đó ! cần bảo trọng, đến uống một tô xem ! uống xong sẽ giảm thấp nhiệt độ cảm giác dễ chịu”.

Tôi cười nói: “Cám ơn! hôm nay không uống”.

Tại dương gian nhiệt độ cơ thể của tôi từ nhỏ đã rất thấp, đến khu bình dân lại trở thành cao rồi.

Trên đường đi nhìn thấy các hồn tự do mua đồ. Khu bình dân này trông có vẻ rất bình đạm, lại có âm khí, nhưng vẫn tốt hơn Địa Ngục rất nhiều lần.

Tôi thỉnh giáo Phán Quan: “Tuổi thọ chúng sinh khu bình dân trung bình là bao nhiêu tuổi vậy? Bọn họ ăn bằng cách hít phải không? “.

Phán Quan nói: “Thọ mạng ngắn nhất là 300 năm, dài nhất là 1500 năm, nếu như có thiện căn tu hành thì sớm thọ chung được thăng lên làm người hoặc lên trời. Còn đồ ăn thì bọn họ không cần ăn 3 bữa như con người tại dương gian; bọn họ sống nhờ vào xúc thực, hấp thu tinh hoa của thực phẩm, ăn một lần có thể no 1 năm.

Nếu như con cháu tại dương gian cúng tế vào lúc thanh minh tháng tư thì đủ no một năm.

Nhưng phải nhớ là không được dùng thịt cúng tế, nếu không sẽ làm tăng trưởng tội nghiệp của người chết. Con cháu tại dương gian phải dùng đồ chay, hoa tươi, trái cây mà cúng tế. Đương nhiên tốt nhất là tụng kinh niệm Phật, tích đức hành thiện, hồi hướng cho người mất để đền ơn dưỡng dục, giúp người mất sớm ngày siêu thăng. Hôm nay đến đây là đủ, sau khi về đừng quên nói cho người đời biết, không được dùng thịt bái tế tổ tiên mà làm người mất chịu thêm khổ”.

Lần này đến khu bình dân tại địa phủ tham quan học hỏi, làm A Ngọc mở mang tầm nhìn, tăng trưởng kiến văn, học được không ít điều; con người sau khi chết làm quỷ lại có một không gian thế giới khác tồn tại, tiếp tục sinh mạng nghiệp báo chưa xong.

A Ngọc cảm ân Phán Quan chỉ dạy ! Ngồi hoa sen trắng về nhà thôi.

Nam Mô A Di Đà Phật !!!