Xuyên Chậm: Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Chương 329: Có trá?

Editor: Đào Tử

_____________________________

Trộm?

Cô là quang minh chính đại nhặt được nhé.

Trò chơi nhặt sao có thể gọi trộm?

Bùi Diệp nội tâm không chút dao động, thậm chí còn lẽ thẳng khí hùng, ngẩng đầu ưỡn ngực.

Thái độ của cô quả nhiên chọc giận dị thú tai thú, chỉ cảm thấy một trận gió quét qua, nháy mắt móng vuốt đã gần đến trước mắt.

Móng của nó còn ẩn chứa tử ý, nếu bị một vuốt này trảo tại trận, sợ là xương sọ, tròng mắt và óc đều phải nát.

"Tính tên này cáu kỉnh thật nha."

Dị thú tai thú tận mắt thấy móng vuốt mình xuyên thấu đại não Bùi Diệp, nhưng xúc cảm móng vuốt truyền đến lại hoàn toàn khác biệt.

Không có xúc cảm vật thật! ! !

Dị thú tai thú cấp tốc kịp phản ứng, lại nghe đỉnh đầu truyền đến tiếng cười trêu chọc của Bùi Diệp.

Hai chân nó bỗng nhiên phát lực, nghiêng người muốn né tránh kình phong trên đỉnh đầu, nhưng cuối cùng chậm một bước, trường côn trong tay Bùi Diệp lực đạo lớn, tốc độ nhanh chóng, một bên tai sói trên đỉnh đầu nó bị bạo âm ma sát. Né tránh hiểm, lỗ tai kia bỗng ù mất mấy giây.

Trường côn trong tay Bùi Diệp thất bại, thời điểm sắp đánh trúng mặt đất, mũi chân cô tiếp đất trước, uốn thân eo giảm bớt lực đồng thời lại chộp lấy trường côn xông về dị thú tai thú. Đối phương bởi vì lỗ tai phản ứng chậm một bước, chỉ kịp đem hai tay giao nhau gác trước ngực.

Một côn này rốt cuộc đánh một cú mạnh.

Dị thú hét lớn một tiếng, dồn sức về hai tay, cơ bắp cánh tay bành trướng thành thạch cứng rắn, lại vững trọng tâm.

Khi lực đạo to lớn mang kình phong chạm tới, dị thú tai thú chỉ từ từ rút lui ba bước lập tức chân sau khống chế trầm xuống, ổn định thân hình.

Bùi Diệp cầm côn cười nói: "Nhìn khá biết chịu đánh."

Ngực dị thú tai thú che kín lông dày cấp tốc chập trùng.

Trán trắng nõn toát ra mồ hôi lạnh, từng điểm mồ hôi lạnh ít ỏi hội tụ thành từng giọt, thuận theo hai má chảy xuống.

Nó vuốt vuốt bắp tay sưng tấy.

Ngoại trừ nó, không ai biết cơ bắp dưới cánh tay nó sớm bị đánh ra một dấu sưng đỏ.

Dị thú tai thú thần kinh tương đối nhạy cảm, đối với cảm giác đau cũng mạnh hơn người bình thường, một côn đó của Bùi Diệp không chỉ là lực mạnh đơn thuần, còn kèm theo một tầng nguyên khí. Nguyên khí của Bùi Diệp xâm nhập cơ bắp cánh tay nó, không chút kiêng kỵ phá hư mạch máu nhỏ bé.

Nó bị Bùi Diệp đánh một cú, lại thêm nó hoài nghi là Bùi Diệp trộm bảo bối của nó, lửa giận càng tăng cao.

Cặp mắt đỏ tươi gần như muốn phun ra cỗ lửa, thiêu đốt Bùi Diệp thành tro tàn.

Bùi Diệp không sợ chút nào.

Ánh mắt không thể gϊếŧ người.

Bị hai mắt trừng nhiều cũng không thiếu một miếng thịt.

Quả nhiên thái độ của cô tiến một bước làm dị thú tai thú phát bực.

Đối phương đột nhiên ngửa mặt lên trời hét dài, một trận sóng khí đỏ tươi lấy nó làm trung tâm ngang ngược khuếch tán hướng bốn phía, những nơi đi qua đều hóa thành mục nát.

Bùi Diệp một tay bấm pháp quyết tạo kết giới, nhờ đó ngăn chặn dị năng dị thú tai thú.

Cô không sợ, nhưng thành viên thiên đoàn "Ngày Zombie" lâm vào khổ chiến bên cạnh không có khả năng không sợ.

"Tính tình táo bạo như thế? Chúng ta dùng võ kết bạn, hòa bình giao lưu không được sao?" Bùi Diệp thấy một lớp kết giới không thể ngăn cản dị năng dị thú tai thú, cười lại bổ chín lớp, "Tôi không biết tại sao cậu suất lĩnh kẻ dưới tay công kích tôi như thế, bọn tôi chỉ đi ngang qua thôi. "

Dị thú tai thú bỗng nhiên phát ra tiếng rống giận dữ làm người đinh tai nhức óc, dưới chân phát lực đánh tới.

"Cậu hình như nghe hiểu lời tôi?"

Trong phạm vi tinh thần lực, cô có thể thuấn di đến bất kỳ một vị trí nào.

Chỉ cần Bùi Diệp phản ứng thần kinh nhanh hơn địch nhân, địch nhân không có khả năng đánh trúng cô.

"Tôi quấy nhiễu cậu à?"

Bùi Diệp một bộ tư thế đánh vỡ nồi đất hỏi đến tận cùng, không phản công cũng không hề dùng vũ lực chống cự, chỉ không ngừng thuấn di né tránh.

Một bên né tránh một bên lải nhải không ngừng.

"Tôi đâu có nói gì xấu, tôi chỉ giải thích với cậu rõ ràng, bọn tôi thật sự là một đám quần chúng ăn dưa đi ngang qua."

Dị thú tai thú mất thứ gì?

Ai cầm đồ vật đó?

Cô thật sự không biết luôn á.

Một phen giao thủ, Bùi Diệp đã nắm khá chắc dị năng của dị thú tai thú.

Con hàng này hẳn cũng có dị năng hệ phong, ngoại trừ dị năng hệ phong, còn có một loại dị năng lạ lẫm khác có thể tiêu hóa ăn mòn vật.

Dị năng hệ phong dễ đối phó, nhưng cái dị năng lạ lẫm này thì tương đối khó giải quyết.

Chớ nói huyết nhục, ngay cả phiến đá xi măng dính chạm một chút đều sẽ bị tan rã.

Chậc chậc, thật sự là kinh khủng.

"Tôi đã phí sức giải thích, cậu tốt xấu cho cái thái độ đi."

Bùi Diệp vừa hỏi thăm vừa quan sát biểu lộ dị thú tai thú, ý đồ theo phản ứng của nó phân tích ra vài điều.

"Xảy ra chuyện lập tức đem nồi ném vào người qua đường, không cảm thấy quá bá đạo?"

Cảm xúc dị thú tai thú cuồng bạo dị thường, lại thêm Bùi Diệp dùng ngôn ngữ quấy rối, công kích dày đặc xuất hiện một khoảng trống trong khoảnh khắc.

Bùi Diệp lập tức linh hoạt lợi dụng cơ hội này.

Đế giày cô ma sát cùng mặt đất phát ra tiếng ma sát bén nhọn, một phen tụ lực đặt ở trường côn trong tay.

Theo đó một tiếng vang thật lớn, dị thú tai thú và Bùi Diệp mỗi bên rút lui về phía sau.

Thì ra trước khi một côn đó rơi xuống, dị thú tai thú đã thi triển dị năng hệ phong đem Bùi Diệp bắn ra, nhưng đánh giá thấp lực đạo một côn này.

"Cậu đúng là rất chịu đánh, nếu cậu còn có thể cứu, tôi sẽ không gϊếŧ cậu."

Dị thú tai thú gào thét một tiếng, thân trên nằm phục xuống mặt đất, lấy tư thế tứ chi chạm đất nằm trên đất mặt.

Một giây sau, thân thể của nó bắt đầu bành trướng cất cao.

Thân ảnh trên mặt đất cũng từ thú nhân mang theo đặc thù dị thú hướng hóa sói.

Qua hai hơi thở liền thành một con dã sói lực lưỡng hoàn chỉnh cao hơn sáu mét màu nâu.

Con dã sói này trông uy phong lẫm liệt, tứ chi mạnh mẽ hữu lực, lưng tụ lực hơi gấp, hàm răng nhọn đầy nước bọt đυ.c ngầu.

Toàn thân trên dưới đặc thù rõ ràng nhất chính là cặp mắt đỏ tươi kia.

Dị thú tai thú từ hình thái thú nhân biến thành sói, khí thế làm người ta cảm thấy áp bách cũng liên tiếp cất cao mười mấy lần.

"Chết..."

Trong miệng dã sói phát ra một tiếng người hàm hồ.

Bùi Diệp nghe không tức giận, ngược lại lộ ra ánh mắt hiếm lạ giống nhìn thấy gấu trúc lớn.

"Mi mới vừa nói để ta cái gì?"

Bùi Diệp né tránh móng vuốt dã sói đập tới.

Móng của nó dễ dàng lưu lại một vết vuốt cào sâu hơn một mét trên mặt đất.

Nếu bị nó đánh thật, sẽ không thành bánh thịt sống?

"Chết —— "

Dã sói rất nghe lời lại rống lên một tiếng.

Gió lốc mang theo năng lực ăn mòn lần nữa hình thành, mục tiêu không còn là Bùi Diệp mà là lũ sâu kiến đi cùng Bùi Diệp.

Uy loại dị năng công kích này, mười tầng kết giới cũng không ngăn được.

Bùi Diệp không chút do dự mở tinh thần lực, một đao chặt đứt cỗ gió lốc này.

Trước kia trên mặt còn mang nụ cười, lúc này một mặt băng tuyết.

"Tôi không có ý định gϊếŧ cậu, nhưng cũng không có ý định tuỳ tiện buông tha cậu."

Đợi hư ảnh xuất hiện, con ngươi đỏ tươi của dã sói lóe lên giãy dụa kịch liệt, động tác công kích liên đới cũng đình trệ.

Bùi Diệp hơi vặn lông mày.

Nhưng không có buông lỏng cảnh giác.

Phản ứng của dị thú tai thú quá mức khác thường.

Cô không có làm cái gì, vậy mà khí thế địch nhân hung hăng lại như xe bị tuột xích rồi?

Sự tình ra khác thường tất có yêu!

Trong này tuyệt đối có trá!

______________________

Đào: Nghỉ một thời gian kiểm tra, hóng drama tai nạn

Hỏi thăm tác giả kỳ 2 theo yêu cầu: Xuân Phong Lựu Hỏa