Edit: Thùy Linh
Beta:
======================================
Lời này của Lâm Hoặc vừa nói ra, Đừng nói Cốc Tiểu Hoa, những người khác đều ngẩn người theo.
Lý Khuynh Hân phản ứng lại, nước mắt rưng rưng, cô ta cúi đầu, hai vai gầy khẽ run lên, khóc thút thít mà nói: "Thực xin lỗi, ta sẽ không đến đây nữa."
Cô ta đi nhanh hai bước lại quay người, đem cái cà mèn nhỏ đặt lên trên bàn: "Anh nhớ ăn."
Nói xong liền vừa khóc vừa chạy ra ngoài.
7 hào đột nhiên xuất hiện, lạnh lùng nói một câu: "Đây mới là cao thủ lôi kéo a..."
Cốc Tiểu Hoa: Cảm ơn,
Quả nhiên số người ăn bộ dáng này không hề ít, nhân viên đoàn phim đều nhịn không được lại đây khuyên LÂm Hoặc.
"Tiểu Lâm nha, không sai biệt lắm được, tiểu cô nương người ta cũng không dễ dàng gì, làm gì phải như thế."
"Đúng vậy, phải có khí phách nam nhân."
"Cậu nói chuyện cũng quá thẳng thắn, làm người ta tổn thương, cẩn thận về sau hỏa táng tràng."
Lâm Hoặc đợi họ nói xong, sau đó từ tốn: "Cô ta vừa tìm một tay săn ảnh để chụp ảnh."
Móng vuốt mèo cào trên mặt anh, anh vô thức nghiêng đầu, tự nhiên bắt được hình ảnh phản chiếu, cũng hiểu ý mèo con.
Cốc Tiểu Hoa ngoáy ngoáy tai, hóa ra người này đã biết từ lâu...
Tất cả mọi người đều há hốc mồm. Họ đều là những người trong vòng, au cũng có cái tôi riêng.
Lâm Hoặc nói rõ một chút, bọn họ biết mình bị người mới kia đùa giỡn, mặt biến sắc, xấu hổ tản ra.
LÂm Hoặc còn nghe thấy tiếng nghị luận của họ từ phía xa.
"Khuôn mặt kia thật sự rất có tính lừa gạt."
"Cậu qua nông cạn, tôi không có dễ bị lừa giống như vậy, Lý Khuynh Hân nói cô ta với Lâm Hoặc là thanh mai trúc mã, trước đó có hiểu lầm mới giận dỗi..."
"Tôi cũng nghe nói..."
"Đây mới là cao thủ chân chính."
Lâm Hoặc lắc đầu, không hiểu Lý Khuynh Hân tại sao biến thành như vậy, có đôi khi chính anh cũng hoài nghi trí nhớ của mình xảy ra vấn đề, cô gái ngây ngô thiện lương thời thơ ấu kia thật sự tồn tại sao?
Tích------
[Độ hắc hóa giảm 3 điểm. ]
Cốc Tiểu Hoa nhìn thấy trên bảng, 42 điểm hắc hó và 53 điểm thân mật, thở dài, cũng không biết năm nào tháng nào mới có thể kết thúc nhiệm vụ.
Cảm xúc người đàn ông này thay đổi qua nhiều, cô hoàn toàn không hiểu quy luật thay đổi ấy.
Trách không được nói, tim nam nhân giống như mò kim đáy bể...
Lâm Hoặc thấy mèo Ragdoll mặt mũi ủ rũ, nghĩ rằng cô đang hối hận vì cái móng vuốt vừa rồi.
Anh xoa đầu mèo con: "Mèo con, anh biết em không cố ý, đừng buồn."
Cốc Tiểu Hoa nhìn anh khó hiểu, cô cố tình làm gì?
Sau đó, bàn chân của cô bị Lâm Hoặc cầm lên nhìn đi nhìn lại.
BÀn chân tròn bao phủ hoàn toàn bởi lớp lông trắng muốt, nhìn không ra kẽ hở, lòng bàn chân có những miếng thịt mềm mại, móng vuốt không dài, có thể nhìn thấy các đầu nhọn.
Lâm Hoặc nhẹ nhàng vạch ra ngón chân cô: "Nên sửa lại rồi..."
Cô giật mình, tuy rằng lý trí cô nói với chính mình rằng một chút cũng không đau, nhưng mà thân thể vẫn theo bản năng muốn chạy trốn!
Lâm Hoặc nhanh tay lẹ mắt tóm lấy cô, không nhịn được nở nụ cười: "Không phải bây giờ. LẦn sau đi tắm, móng chân mềm một chút đã, sao không thấy can đảm như khi em đánh nhau bình thường."
Lòng can đảm của cô bị nhìn thấu, cơ thể nóng lên một cách đáng xấu hổ, nếu không có bộ lông rậm rạp thì khuôn mặt của cô bây giờ sẽ đỏ bừng.
"Tiểu Lâm, cậu lên hotsearch!"
Vương Phàm vội vã từ bên ngoài vào, người đầy mồ hôi, mấy ngày nay không biết hắn vội cái gì, luôn xuất thần nhập quỷ.
Lâm Hoặc nhíu mày, không nghĩ tới tốc độ của Lý Khuynh Hân nhanh như vậy.
Vương Phàm rút khăn tay, một bên lau mồ hôi, một bên đưa điện thoại cho anh: "Tiểu tổ tông đúng là thiện tài đồng tử, từ khi nó xuất hiện, ngươi đều là khách quen trên hotsearch!"
Tại sao lại liên quan đến cô?
Cốc Tiểu Hoa bám lấy cánh tay Lâm Hoặc, nhoài người ra muốn nhìn màn hình một chút.
Lâm Hoặc vẫn còn đang thắc mắc thì bị cái đầu mèo tròn tròn chắn ngang màn hình điện thoại muốn phì cười, ôm Cốc Tiểu Hoa vào lòng, chọc chọc mũi cô: "Em hiểu không?"
Cốc Tiểu Hoa cắn ngón tay, cô không phải là một con mèo thật!
Nhưng mà nói đến cũng lạ, rõ ràng là Lý Khuynh Hân tìm chó săn muốn tung ra scandal với Lâm Hoặc, kết quả hotsearch lại không có tên cô ta, tất cả đều là #Lâm Hoặc hóa trang#, # Lâm Hoặc mèo#
Thời điểm Lâm Hoặc nhìn thấy nội dung hotsearch cũng bị sốc, tài khoản kia chỉ tung ra vài tấm ảnh mờ mờ.
Trùng hợp là Cốc Tiểu Hoa cào mặt anh, anh chịu đựng cười cười muốn an ủi, Lý Khuynh Hân bên cạnh cúi đầu, tóc rủ xuống hoàn toàn che khuất mặt.
Cái này cũng không có gì, mấu chốt là tạo hình của hắn, ảnh chụp khi còn chưa tháo trang sức.
còn chưa tuyên bố cái gì, anh như này coi như là tiết lộ bí mật, bình luận phía dưới cũng đều là về hóa trang và mèo.
--A a a ca ca này cũng soái quá đi, máu kia nhìn thật gợi cảm.
--Đây là làn da của LÂm Hoặc sao, cũng quá trắng đi.
--Fan lâu năm nói với ta đó là phấn nhưng bản thân tiểu Lâm cũng rất trắng
-- Sườn mặt đẹp như vậy, cao hồ đều không ngăn được vẻ đẹp của hắn
-- ai có thể cho ta biết đây là chụp cái gì, ta có chút muốn xem a!
--nữ sinh bên cạnh là ai
--nhân viên công tác đi, không thấy đang phát cơm trưa sao
--theo ta thấy hắn bị mèo cào một chút , cả người đều trở nên ôn nhu
--a a a tấm cuối cùng kia, cảm giác như giây tiếp theo có thể ôm lấy con mèo hôn hôn
--đoàn phim cho mang mèo sao? Ngọa tào, quay phim cũng không rời khỏi người, cũng quá thích mèo đi
--đây là phụ trách với mèo nha! Không nỡ bỏ em ấy ở nhà
Lâm Hoặc sắc mặt khó coi.
Vương phàm thấy thế nghi hoặc nói: "Tiểu lâm ngươi làm sao vậy, lên hot search là chuyện tốt a, còn đều là khen ngươi!"
Cốc tiểu hoa không nói gì liếc hắn một cái.
"Không có việc gì, ta đi tìm đạo diễn." Lâm Hoặc kéo khóe miệng, trực tiếp ôm Cốc Tiểu Hoa đi tìm Lưu Sưởng.
Lưu Sưởng đang chuẩn bị quay cảnh tiếp theo, sau biết được tin tức, vẫn luôn duy trì tư thế cúi đầu xem di động không nhúc nhích.
"Lưu đạo, thực xin lỗi, ngài nói dựa theo hợp đồng muốn bồi bao nhiêu tiền, ta đều bồi cho ngài."
Lâm Hoặc nói lời xin lỗi.
Vương Phàm lúc này mới phản ứng lại, cái hot search này đã chọc phải phiền toái gì.
"Hừ hừ ~"
Lưu Sưởng cười lạnh một tiếng.
Lâm Hoặc cùng Vương Phàm càng thấy có lỗi.
Cốc Tiểu Hoa lười biếng ngáp một cái, Lưu đạo này còn rất biết giả vờ, cô thấy khóe miệng hắn đều đã giương đến mang tai.
Những bộ điện ảnh ba không như này không tư bản, không lưu lượng, không đạo diễn nổi tiếng thiếu nhất chính là cơ hội tuyên truyền.
Hot search như vậy của Lâm Hoặc, quả thực chính là vận may trời cho, người thông minh không chỉ sẽ không muốn phí bồi thường, còn sẽ nhân cơ hội cọ nhiệt độ.
"Lưu đạo, nếu không được, ta cũng có thể nghỉ......"
Lâm Hoặc còn chưa nói ra từ diễn kia, Lưu Sưởng liền ngẩng đầu, dùng sức vỗ vỗ bờ vai anh, tươi cười cực kỳ xán lạn: "Chúng ta là quan hệ gì, cần gì phí bồi thường! Ta nghe nghe mọi người trong đoàn phim nói, tất cả đều là do Lý tiểu thư làm, tiểu Lâm ngươi thật là quá đơn thuần."
"A?"
Lâm Hoặc có chút phản ứng không kịp, hướng này cùng anh tưởng tượng hoàn toàn khác nhau.
"Trước nghỉ ngơi mười phút, lát nữa quay lại!"
Lưu Sưởng nói một câu, cất bước liền chạy.
Trước khi chạy còn không quên cúi đầu chào Cốc Tiểu Hoa một cái, còn theo Vương Phàm thay đổi cách xưng hô: "Tiểu tổ tông, lát trở về mua cho ngươi cá khô nhỏ!"
Cốc Tiểu Hoa nhếch miệng, cô thật sự không ăn cá khô nhỏ!
Vương Phàm ngây ngốc sờ sờ đầu: "Tiểu Lâm thật tốt quá! Lưu đạo không trách ngươi! Chúng ta không cần bồi thường tiền!"
"A......"
Lâm Hoặc lên tiếng, anh vẫn cảm thấy có chỗ kỳ quái.
Cốc Tiểu Hoa trộm lắc đầu với Vương Phàm, Ngốc a! Lúc này nên đòi một khoản phí tuyên truyền!
Thẳng đến mười phút sau, Lâm Hoặc nhìn đến kênh tuyên truyền của《 Nhiệm vụ nguy hiểm 》 .
@ Nhiệm vụ nguy hiểm: Âm lãnh như hắn @ Lâm Hoặc, cho đến gặp được nó 【 hình ảnh 】
Hình ảnh là khi Lâm Hoặc nghỉ ngơi trong phòng hóa trang, cùng với ảnh chụp Cốc Tiểu Hoa chơi đùa.
Lúc sau 《Nhiệm vụ nguy hiểm》tung ra ảnh của những người khác, thao tác liên tiếp, khiến bộ phim này lên hot search.
Lâm Hoặc không nhịn được mà bật cười, chẳng trách không muốn phí bồi thường, không ngờ anh lại bị dùng như công cụ tuyên truyền bằng người! Bồi thường, hẳn là một khoản phí tuyên truyền!
Tích --
【độ thân mật tăng lên 1 điểm. 】
Đang ngủ gật Cốc Tiểu Hoa:???
Cô nói mà! Tâm tư của nam nhân đừng có đoán! Đoán tới đoán lui ngươi cũng đoán không rõ!
Bên kia, Lý Khuynh Hân tìm trên hot search nửa ngày, cũng không phát hiện tên của mình.
Cô ta vừa định ném di động, Tống Trạch Trình liền gọi tới.
Từ khi yến hội lần trước kết thúc, Tống Trạch Trình liền không xuất hiện lại, cô ta lại vội vàng tìm Lâm Hoặc, hai người trong khoảng thời gian liền không có liên hệ.
Lý Khuynh Hân nhíu nhíu mày, nhéo giọng nói ho khan hai tiếng, bắt điện thoại lại là một bộ dáng nhu nhược tiếng nói: "Tống tổng?"
"Cô gần đây vội cái gì?"
Thanh âm Tống Trạch Trình có hơi trầm.
Lý Khuynh Hân sửng sốt một chút, tuy rằng Tống Trạch Trình trị số khá thấp, nhưng vẫn cao hơn người thường.
Cô ta sửa sang lại cảm xúc, giống như mất mát nói: "Liền đóng phim a...... Nhưng mà Tống tổng, anh gần đây có phải rất bận hay không?"
Giọng Lý Khuynh Hân rất ngọt, lại cố tình một chút, là có thể biểu hiện ra cảm giác ghen tuông mà lại mềm mại nũng nịu.
Nếu là trước kia, Tống Trạch Trình khẳng định rất vui vẻ.
Nhưng là giờ này khắc này, hắn nhìn ảnh chụp trên mạng, mặc dù là thấy không rõ khuôn mặt, hắn cũng biết nữ nhân bên cạnh Lâm Hoặc chính là Lý khuynh hân.
"Tôi thật là xem thường cô."
Tống Trạch Trình cắn răng nói một câu, tức giận đến mức trực tiếp ngắt điện thoại.
Lý Khuynh Hân khó hiểu nhìn di động, nhỏ giọng nói câu bệnh tâm thần, lại quay về giao diện Weibo hot search, cô ta hơi chau mày, cắn môi, xem ra nếu muốn xào tai tiếng, còn phải nỗ lực hơn mới được...... Nhưng mà không phải hiện tại.
Lâm Hoặc đương nhiên không biết mình lại bị nhớ thương, Lý Khuynh Hân liên tục mấy ngày không xuất hiện, anh thật ra rất vui vẻ an tĩnh, một lòng một dạ đóng phim cùng chiếu cố Cốc Tiểu Hoa.
Cho đến ngày nọ đột nhiên nhận được một tin nhắn xa lạ: "Tiểu Lâm a, ta bên này chuẩn bị tốt, cậu xem mấy ngày nay khi nào có thời gian, mang theo mèo của cậu tới tổng nghệ quay cái phim dẫn đường?"