Cậu ấy cắn cắn răng.
Lần đua xe chợ đen này là do căn cứ của thành phố B cùng với vài người nước ngoài liên hợp để buôn bán, những người nước ngoài kia là đội viên của đội xe F1 đến tiến hành "giao lưu hữu nghị" với câu lạc bộ đua xe của thành phố B, liên tiếp thắng rất nhiều tay đua nghiệp dư của thành phố B.
Nghiệp dư, vốn không thể so sánh được với chuyên nghiệp, đại đa số người nước ngoài vẫn là thông suốt nhưng mà trong lòng lại không thể nghĩ thoáng được.
Mặc dù trong miệng lúc nào cũng ghét bỏ nước Z, nhưng cũng không cho phép người nước ngoài người ta ức hϊếp tới trước mặt mình.
Tô Hằng nửa nằm trên sofa lười nhác ngáp một cái, nhìn không quen bộ dạng trầm lắng này của An đại thiếu. Anh ấy thở dài một hơi, chăm chú nhìn chiếc xe chạy như bay trên khúc cua trong màn hình, dù cho là người không hiểu về đua xe như anh ấy cũng bị kỹ năng đua khéo léo này làm cho chấn động một lúc, "Cũng ổn đi, tôi cảm thấy kỹ thuật của cô bé này vẫn là không tồi đâu, ít nhất là mạnh hơn so với người trong câu lạc bộ đua xe kia của cậu."
"Anh đến rồi, tốc độ này vẫn chưa nhanh bằng tôi." An Húc hừ lạnh một tiếng, ánh mắt cậu ấy vẫn luôn nhìn chằm chằm chiếc xe trên màn hình, càng xem càng uất ức.
Đệt, lần này lại phải thua đám người nước ngoài kia rồi!
"Cậu á?" Tô Hằng nghe xong giở giọng khinh thường, lại cảm thấy bản thân không thể đánh thắng tên nhóc này, sau đó lại cứu vãn, "Đừng để ý, đây tuyệt đối không phải là đang xem thường cậu."
An Húc trừng mắt, ánh mắt cuối cùng cũng chuyển rời khỏi màn hình, không phục, "Con mẹ nó cũng là lấy được chứng nhận đua xe cấp C chuyên nghiệp đấy!"
Nghe giọng điệu khoe khoang tự đắc, tên nhóc An Húc này chính là trời sinh thiếu ngược, không thể quá dịu dàng với cậu ta, Tô Hằng lý sự, đổi ngữ khí khác.
"Thằng nhóc cậu đừng có không có việc gì liền lấy cái thứ này ra khoe khoang, có bản lĩnh thì cậu đi thi một cái cấp S cho gia xem xem!"
An Húc im lặng, "Anh không biết chứng nhận cấp Super là tay đua đua xe F1 chuyên dùng sao?"
"Cho nên nói, đám người nước ngoài lần này đến chính là tay đua F1, cậu cảm thấy cậu còn có thể chạy nhanh hơn cô gái trên đường đua kia?” Tô Hằng mỉm cười, “Đương nhiên chúng ta có thể không nói cái này, không bàn chuyện xa xôi, cậu thi cho gia một cái cấp A thôi cũng được?”
An Húc nhìn Tô Hằng một cái, không nói chuyện nữa.
Một nhát này của Tô Hằng đâm trúng tim cậu ấy.
Nhưng mà chuyện nào ra chuyện đó, cậu ta vẫn phải vắt hết óc suy ngẫm xem có biện pháp gì bổ cứu không, cũng không thể thua một đám người nước ngoài ngay ở bên sân nhà mình được, đây là chuyện không thể nhịn.
Cậu ấy nghĩ nửa ngày, kết quả ____
Cũng không nghĩ được cách gì.
"Cậu xem." Tô Hằng vẫn luôn xem video đột nhiên nói một câu.
"Hửm?" An đại thiếu vẫn đang lạc trong trầm tư suy nghĩ, dùng chỉ số thông minh không được cao lắm của cậu ấy.
"Tôi nói màn hình giám sát."
An đại thiếu phối hợp quay về hướng màn hình, sau đó ____
Sợ ngây người.
"Con bé kia, cô ấy, cô ấy, cô ấy, cô ấy vậy mà lại tăng tốc!”
Con đường tử vong này, tốc độ qua 200 có thể nói là cao thủ đỉnh của chóp rồi, lần này có ba người nước ngoài đến, chính là thuộc dạng cao thủ đỉnh của chóp kia, tốc độ xe cơ bản đều ở khoảng 220-230, điều này làm cho đám người xem video điên cuồng không thôi.
Người đứng đầu kia thậm chí ở đoạn đường giữa còn giật đến 250, nhưng mà anh ta cũng cảm thấy quá nguy hiểm rồi, khúc cua tiếp theo giảm xuống còn 240.
Dùng nhãn lực của An Húc, cậu ấy nhìn thấy tay đua sau cùng không được cậu ấy xem trọng kia vậy mà lại chạy tới 270 lận, nhìn có vẻ như vẫn đang trong trạng thái tiếp tục tăng tốc, dáng vẻ rất thành thạo, điêu luyện.
300!
Đây đã đạt đến tốc độ của xe vương khúc cua F1 năm ngoái rồi!
Đây là không thể nào!
Là phản ứng của đa số người ở hiện trường.
Ánh mắt An Húc đờ đẫn nhìn màn hình __ cậu ấy dụi dụi mắt.
Cậu ấy đang nằm mơ, đúng không?
Xe chạy quá nhanh, ngay đến cả đầu camera giám sát cũng chỉ chụp được một tàn ảnh mơ hồ.
***
Truyện được cập nhật hàng ngày tại s1apihd.com