Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 1878

Chương 1878

Mọi người đều hiểu tình huống là thế nào.

Bang chủ Quỷ Hải cũng sâm mặt.

“Cậu Diệp, cậu thu hút ác ma tới, thiếu chút nữa hại chết toàn bộ tu sĩ, chúng tôi chưa tìm cậu tính sổ thì thôi, cậu còn dám uy hϊếp chúng tôi ư?”

“Đám tu sĩ thực lực không đủ thì cho dù bị gϊếŧ cũng xứng đáng”

Diệp Phong lạnh lùng cười nói: “Nhưng chí bảo kia chính là đồ gia truyền của nhà họ Diệp, nếu không đưa ra, nhà họ Diệp sẽ không bỏ qua cho người đó.”

“Diệp Phong, anh ăn nói kiểu gì đấy hả?” Lương Nhược Mỹ nhíu mày.

“Ha ha, Lương Nhược Mỹ, cô còn cho rằng vẫn như trước đây à? Miệng sinh ra trên người tôi, tôi nói thế nào là tự do của tôi đấy. Tóm lại, tôi đã nhớ mặt toàn bộ người ở đây rồi, nếu không ai thừa nhận, nhà họ Diệp sẽ lần lượt gõ cửa từng nhà”

Diệp Phong kiêu ngạo vô cùng, không buồn che giấu mà uy hϊếp.

Dù sao cũng muốn cạch mặt với Lương Nhược Mỹ, không cần phải làm bộ công tử khiêm tốn gì nữa nên anh ta lập tức liền lộ ra bản tính.

Lương Nhược Mỹ tức tới mức căn chặt răng, không ngờ bản thân mình lại hoàn toàn nhìn nhầm người.

Mà lúc này sắc mặt mọi người xung quanh còn khó coi hơn, Diệp Phong này thật đúng là vô sỉ, vậy mà lại dựa vào nhà họ Diệp để uy hϊếp tất cả mọi người.

Tân Trạm híp mắt, vừa định nói gì đó.

Thì một bóng người đột nhiên chạy lại, một bàn tay tát mạnh lên mặt Diệp Phong.

Cái tát này thật sự rất mạnh, Diệp Phong còn chưa phản ứng kịp thì đã trực tiếp bị tát bay, giống như một quả bom mà đùng một tiếng ngã xuống giữa Quỷ Hải.

Một làn sóng lớn đột nhiên lan rộng, tiếng hét thảm thiết vang lên, Diệp Phong ôm má mình bay ra, vừa mở miệng vậy mà lại phun ra mấy cái răng.

“Anh dám đánh tôi.”

Diệp Phong chỉ vào Tân Minh gào lên.

Mình đường đường là quý cậu của nhà họ Diệp, trước nay đều là người khác nịnh nọt, phục tùng anh ta, đâu có người nào dám đánh anh ta chứ.

“Đánh mày thì sao chứ?” Tân Minh ôm cánh tay cười lạnh nói: “Ông đây đã sớm muốn đánh mày, chẳng qua bây giờ mới tìm được cơ hội mà thôi”

Tân Minh phi qua, đưa tay tóm lấy cổ áo Diệp Phong lôi anh ta lên.

Diệp Phong hoảng sợ, sức mạnh trong người Tân Minh sôi trào như biển, bị anh ta tóm một cái vậy thôi mà linh khí toàn thân lại cứ như bị ngưng đọng, không dùng được nữa.

Tiếp theo Tân Minh liền bắt đầu ra chiêu, anh ta đánh cho.

Diệp Phong một trận nhừ đòn, từng trận tay đấm chân đá như gió táp mưa sa kia khiến toàn thân Diệp Phong đều sưng phù đến nỗi mẹ anh ta cũng nhận không ra.

“Hai người các cậu, nâng Diệp công tử về lại thuyền, đừng để cậu ta chết trên Tiên Chu là được” Bang chủ Quỷ Hải đứng ở một bên xem, ngay cả một chút ý định giúp đỡ cũng không có.

Đợi sau khi Diệp Phong bị đánh ngất ông ta mới sắp xếp cho hai tên thuộc hạ lôi Diệp Phong như lôi heo mà đưa đi.

“Tân Vương thể của đại ca có cảnh giới cao hơn chúng ta không ít”

Trong lòng Tân Trạm âm thầm suy ngẫm, vừa nãy Tân Minh không dùng đến thuật pháp, chỉ là phối hợp một chút thể thuật với Tân Vương thể liền có thể khiến Diệp Phong ngay cả cơ hội động thủ cũng không có liền bị đánh ngất đi.

Sau khi về lại trên Tiên Chu.

Bang chủ Quỷ Hải trực tiếp mời Tân Trạm đến tầng cao nhất trên Tiên Chu, sau đó sắp xếp cho anh một căn phòng cao cấp nhất.