Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 1659

Chương 1659

Cơ thể ông ta lóe lên, đặt tay lêи đỉиɦ đầu Tân Trạm.

Một cỗ ma khí kinh thiên bắt đầu xâm nhập.

“Cơ thể này, cũng không phải bản thân của cậu, đâu là con rối!”

Tố Thế Ma Tôn không nắm thấy tình không sao, vừa nắm thấy thì sắc mặt liền thay đổi.

“Không sai, hơn nữa là tiền bối bị mắc lừa rồi”

Khóe miệng Tân Trạm khẽ cong lên bày ra một nụ cười, sau đó cơ thể liền phình ra rất lớn, giống hệt như là bong bóng, vô linh khí trong cơ thể bắt đầu di chuyển hỗn loạn.

“Cậu nói chuyện lâu với tôi lâu như vậy, là vì làm cho linh khí hỗn loạn hơn”

Đồng tử Tố Thế Ma Tôn co mạnh lại, lập tức lùi về phía sau.

Âm!

Lúc con rối Tân Trạm đã trương phình đến cực điểm, nổ mạnh một phát.

Linh khí mạnh mẽ tản ra bốn phía, ánh mắt chói mắt phóng lên cao, khí tức cuồng bạo, giống như sóng lớn cuồn cuộn, điên cuồng mà cuộc ra bốn phía.

Tế đàn đó cứ như là rất quan trọng với Tố Thế Ma Tôn, ông †a lùi về sau mấy bước, lại dừng lại ở trên tế đàn, luồng ánh sáng màu đen huyền bí tuôn ra, bao trùm lấy mọi vật.

“Âm”

Trần công tử nhận được truyền âm của Tân Trạm, phát hiện lực hút của lốc xoáy này đã giảm xuống, lập tức nghiến răng mà tự nổ.

Người phụ nữ mặc đồ đỏ cũng lựa chọn như vậy.

Hai cỗ sức mạnh liền nổ tung, phối hợp với việc Tân Trạm tự nổ, chấn động đến khí đen bao trùm xung quanh làm nó run rẩy kịch liệt, trong nháy mắt lộ ra rất nhiều khe hở.

Trong nháy mắt cột đá trong đại điện liền sụp đổ, trên mặt đất liên tục xuất hiện như vết nứt, mái ngói phía trên đại điện rơi lã chã xuống, khói bụi bốc lên mù mịt.

Nguyên thần hai người bay lên, vượt qua khe nứt nơi làn sương đen, nhanh chóng lao ra ngoài.

Người phụ nữ mặc đồ hồng kia vẫn còn do dự, vẫn đang luyến tiếc cơ thể này, cô ta muốn đưa cả cơ thể này rời đi, nhưng vừa định thoát ra, thì sức hút lại khôi phục lại.

Sắc mặt cô ta liền thay đổi, còn muốn thoát cũng không kịp rồi, kêu thảm lên một tiếng rồi bị hút thành thây khô, cũng nổ tan mà chết.

Ngoài làn sương đen, vốn dĩ đám người đang vây quanh nghỉ chân, bầu không khí yên lặng.

Nhưng đột nhiên, bọn họ cảm nhận được linh khí của đất trời đang hỗn loạn, mặt đất rung động, từng tia sáng bay ra khỏi đại điện, đám sương đen cũng trở nên run rẩy kịch liệt.

Sau đó ầm lên một tiếng, đại điện liền sụp đổ ầm ầm, điên cưồng tràn ra xung quanh, giống y hết như gió lốc thét gào.

Trần công tử và người phụ nữ kia đều là cường giả trên cảnh giới Phân Thần cấp bảy, sức mạnh của tự nổ, vô cùng dữ dội.

Trời đất chấn động, khí tức làm cho người khác cảm thấy bị đè ép, tia sáng phóng ra bốn phương.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

Toàn bộ mọi người đều cảm thấy khí tức như vậy, ngực bị đè nén, thầm giật mình trong lòng, dồn dập đi ra phía sau để tránh.

Giữa vô số dòng chảy hỗn loạn, có một luồng khí tức không thể quan sát được bay từ giữa ra, trực tiếp chui vào trong đám người, bay ẩn nấp vào trong đầu ở cơ thể Tân Trạm.

Cơ thể Tân Trạm khế vụt một cái, ý thức quay trở về, làm cho anh thanh tỉnh trong nháy mắt.

“Bị tôi đoán trúng rồi, chuẩn bị rời đi đi” Tân Trạm trầm giọng nói.

“Không ngờ được, pho tượng đó lại là Ma Tôn”

Sắc mặt Liễu Mông cũng trở nên âm trầm, thu Cửu Phương Linh Lung Tháp vào trong tay áo.

Muốn lừa gạt Ma Tôn cũng không dễ dàng gì, mặc là bị nhốt tại đây rất nhiều năm, khí tức của Ma Tôn đã trở nên yếu ớt.