Đình Thủ

Chương 7

Editor: Lầu trên có tiểu Bạch

Cơ thể Thẩm Thanh dần nóng lên, thần kinh căng thẳng đã được cởi bỏ, cậu tuy rằng đã cùng Phó Thâm làm rất nhiều lần, mỗi một lần đều xấu hổ cực kỳ, nhiều tư thế, trò nhập vai cho dù là lúc cậu đóng vai chủ nhân, cũng đều bị Phó Thâm làm cho không chỗ dung thân. Nhưng lúc này đây cậu lại chủ động leo lên vai Phó Thâm, không ê thẹn nữa, đưa mình đến trước mặt Phó Thâm.

Cậu tựa như một tín đồ thành kính, đem bản thân mình hiến tế cho Phó Thâm.

Hành động này của cậu lọt vào trong mắt Phó Thâm, trở thành liều thuốc kí©ɧ ɖụ© tốt nhất. Thiếu niên mang vẻ mặt xấu hổ, lại tựa như quyết tâm muốn buông thả, đều đang trêu chọc thần kinh của hắn.

Hắn thở hổn hển, hôn từ ngực thiếu niên xuống đến giữa hai chân, dọc đường đi lưu lại những dấu hôn ướŧ áŧ, khiến mỗi một tấc trên làn da cậu từ trắng trở nên hồng nhuận, thẳng đến đi xuống háng, nhìn đến chỗ xinh đẹp kia mang theo bọt nước. Hắn tựa như bị cái miệng nhỏ ấy mê hoặc, ôn nhu mà hôn nó.

"Ưʍ... " Ngực Thẩm Thanh phập phồng, đầu lưỡi linh hoạt của người đàn ông chui vào trong hậu huyệt cậu, liếʍ láp vách thịt non mẫn cảm, cậu luồn tay vào tóc của hắn, hai má đỏ lên, lại theo bản năng nhích hậu huyệt tới gần hắn, khát vọng càng nhiều.

Đây là lần đầu tiên Phó Thâm khẩu giao cho cậu. Cậu vẫn luôn biết, Phó Thâm không thích khẩu giao, mà mình cũng ngại dơ, không muốn làm cho Phó Thâm. Chỉ là khi bị cánh môi của hắn ngậm lấy, cậu đã không thể ức chế được mà chảy nước, cậu có thể cảm nhận được sự cẩn thận, ôn nhu cùng quý trọng của Phó Thâm đối với mình.

Du͙© vọиɠ ở trong thân thể quay cuồng, lúc trước cậu còn ghét cái bản tính thần phục của Omega, nay cậu lại nguyện làm nô ɭệ cho du͙© vọиɠ, dâng cả đời cho chúa tể Phó Thâm.

Dòng dâʍ ɖị©ɧ phun ra làm dính ướt mái tóc đen của Phó Thâm, bị đầu lưỡi linh hoạt của hắn công hạ, tiếng nhóp nhép cùng tiếng thở dốc của Omega càng ngày càng to. Thẩm Thanh nheo mắt, hơi nước lưu lại trên lông mi, đột nhiên trong đầu xuất hiện làn sương trắng mờ ảo, chính cậu cũng trở thành một sợi mây bên trong.

Tìиɧ ɖu͙© được đẩy đến đỉnh, Thẩm Thanh ở Phó Thâm trong miệng cao trào, hậu huyệt không ngừng phun ra nước da^ʍ, bị Phó Thâm nuốt hết.

Giờ phút này cậu giống như đã mất đi thần trí, tìиɧ ɖu͙© cuồn cuộn không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ não bộ.

Thẳng đến khi Phó Thâm buông cậu ra, phía trước bắn ra dòng tinh loãng, càng ngày càng nhiều, cho đến khi chất lỏng cuối cùng phun từ miệng niệu đạo ra, trên giường đã đọng một vũng nước xuân.

Cậu bị miệng của Phó Thâm làm cho mất khống chế.

Bé cưng thật đáng yêu.

Cao trào qua đi, ý thức của Thẩm Thanh đã tan rã, ngơ ngác nhìn trần nhà, thở hổn hển. Phó Thâm ôm cậu vào trong ngực, hôn lên đôi môi mềm mại, đem chất lỏng trong miệng đẩy qua cho cậu.

"Nếm thử hương vị của mình đi."

"Ư ưʍ..."

Thẩm Thanh nghe lời hé miệng, vươn đầu lưỡi cùng Phó Thâm dây dưa, nước bọt từ kẽ hở chảy ra, đọng lên xương quai xanh phiếm hồng của Thẩm Thanh, phá lệ sắc tình. Thẩm Thanh cảm nhận không khí trong l*иg ngực như đang bị Phó Thâm hút hết, cậu nghênh đón sự trêu đùa của hắn, hậu huyệt lại bắt đầu khô nóng khó nhịn.

Giọng Phó Thâm trầm thấp mang theo mùi tìиɧ ɖu͙©, "Cục cưng, mở chân ra nào."

Hắn dùng tay đè lại xương mu của Thẩm Thanh, lòng bàn tay vuốt ve da thịt mẫn cảm, làm Thẩm Thanh nhịn không được mà rùng mình.

Thẩm Thanh theo bản năng mở rộng hai chân, trong mắt như chứa nước, bộ dạng mặc người nhào nặn.

Phó Thâm đưa ngón tay thâm nhập vào nơi đã sớm ướŧ áŧ kia, cao trào qua một lần hậu huyệt đã thích ứng được với việc dị vật cắm vào, ngón tay hắn đi vào, đã nhanh chóng bị vách thịt non gắt gao hút lấy.

Phó Thâm cười, "Muốn đến vậy sao?"

Thẩm Thanh mới vừa trải qua cảm giác cao trào, lại cảm thấy thẹn mà cắn môi, "Muốn... Muốn..."

Phó Thâm cười nhẹ, tìm được điểm mẫn cảm của cậu rồi ấn vào, khiến cho Thẩm Thanh khóc lóc xin tha, di chuyển đều tay để chờ cậu phát ra tiếng rêи ɾỉ, hậu huyệt rất phối hợp co rút lại. Lúc Phó Thâm rút ngón tay ra, dâʍ ɖị©ɧ cũng theo miệng huyệt chậm rãi chảy ra, hắn nâng du͙© vọиɠ nhắm ở giữa hai chân Thẩm Thanh, giọng khàn khàn, "Bé cưng, anh muốn đi vào."

Thẩm Thanh nhìn hắn, nỗ lực mở lớn hai chân.

"Ưʍ...A.. "

Cây gậy thô to chậm rãi cắm vào hậu huyệt của Thẩm Thanh, đâm từ từ cho đến khi đỉnh qυყ đầυ của hắn chạm đến miệng khoang sinh sản của cậu, cơ thể của Thẩm Thanh liền căng chặt lên.

Phó Thâm cũng là lần đầu cắm vào sâu như thế, vách thịt ấm áp bao bọc dương v*t của hắn, nhịn xuống du͙© vọиɠ muốn đâm lỏng, an ủi Thẩm Thanh.

"Bé cưng, thả lỏng nào......" Hắn thở gấp, ngậm lấy vành tai của Thẩm Thanh.

"Ư...... A......" Thẩm Thanh ở dưới thân hắn dần dần lơi lỏng, hai chân không tự giác cuốn lấy eo Phó Thâm.

Thừa dịp cậu thả lỏng, Phó Thâm bắt đầu đâm thọc vào mãnh liệt.

"A...... Anh ơi...... Chậm...... Chậm lại một chút...... Ư......" Thẩm Thanh quăng giáp đầu hàng trước Phó Thâm, chỉ có thể nương theo động tác thọc vào rút ra của hắn mà đong đưa.

Phó Thâm dồn lực xuống chân, rút côn th*t bản thân ra, đem cậu bế lên, cho cánh tay của cậu vòng lấy cổ mình, lại đâm mạnh lên trên, miệng khoang sính sản đã mở ra một phần nhỏ, qυყ đầυ dọc theo mà đi vào.

"A...... Đau......" Vì chưa bao giờ bị xâm nhập quá sâu, nên khi Phó Thâm vừa tiến vào khoang sinh sản, Thẩm Thanh đã bị đau đến ứa cả mồ hôi lạnh.

Phó Thâm dừng lại, ôn nhu mà an ủi cậu, hôn lên da thịt ướŧ áŧ, nói những câu da^ʍ khiến Thẩm Thanh xấu hổ vô cùng.

Thẩm Thanh trước sự ôn nhu của hắn không hề có sức chống cự, nỗ lực phối hợp cùng Phó Thâm mở khoang sinh sản ra. Cậu nhấc mông đè mạnh xuống, thành công cho côn th*t đâm sâu vào miệng khoang sinh sản nhỏ hẹp, đâm lút cán.

"A......"

Thẩm Thanh nức nở một tiếng, xen kẽ với đau đớn là kɧoáı ©ảʍ khiến đại não cậu bị đánh úp bất ngờ.

côn th*t mới vừa tiến vào khoang sinh sản mềm mại, sung sướиɠ cực hạn khiến Phó Thâm thiếu chút nữa đã tước vũ khí đầu hàng.

Hắn dừng lại, bình ổn tâm tình, rút ra một tý lại đột nhiên cắm vào, cắm thẳng đến hoa tâm, nâng eo Thẩm Thanh lên bắt đầu nhấp mạnh. Trứng dái đập vào mông, phát ra tiếng vang 'bạch bạch bạch'.

Thẩm Thanh hoàn toàn bị tìиɧ ɖu͙© bao phủ, buông theo động tác của Phó Thâm, phát ra tiếng rêи ɾỉ, rất nhanh lại cao trào.

Phó Thâm ngậm lấy tuyến thể của Thẩm Thanh, thời điểm du͙© vọиɠ phun trào, hắn cắn thật mạnh, răng nanh đâm qua da thịt, rót tin tức tố vào tuyến thể Omega, chôn sâu dương v*t vào khoang sinh sản nhanh chóng tạo thành kết, hắn thở gấp bắn ra dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm vào bên trong khoang sinh sản của Thẩm Thanh.

Thẩm Thanh đã vĩnh viễn thuộc về hắn.

Thời khắc ấy, thế giới tựa như đều trở nên trong suốt, chỉ còn lại tiếng thở dốc của hai người, cùng nhịp tim đập nhanh.

Cảm giác mình sắp bị đào rỗng.

...

Hành tinh chủ.

Tổng tuyển cử sắp tới, gà chó trong hành tinh chủ gần đây lại không yên.

Đầu tiên là tin tức Nguyên Hoa số xui bị bọn cướp tinh tế sát hại truyền từ hành tinh M đến. Khiến Nghiêm Đan rất tức giận, cùng ngày hạ lệnh cho phía quân đội đi báo thù cho hắn ta, cậu của Nguyên Hoa tạm thời thay hắn ta lên nắm quyền. Vị cậu lên nắm quyền tiền nhiệm này của hắn ta chưa đến một ngày, đã tẩy sạch Nguyên gia từ trong ra ngoài, đem lực lượng trong tối, ngoài sáng của Nguyên Hoa điều ra khỏi hành tinh chủ.

Ngày hôm sau, tin tức Nguyên gia quy phục phái cải cách cuồn cuộn ập đến, cùng lúc đó, mảnh đất phồn hoa ở chợ nô ɭệ ngầm bị tố buôn bán mai thúy, tổng thống đương nhiệm ra quyết định tạm dừng việc buôn bán này lại. Trong hội nghị, tổng trưởng Nghiêm Đan bị nghi ngờ có liên quan đến vụ mưu sát Thẩm Ích tướng quân đã bị quân đội tạm thời giam giữ, cuối cùng phán tội phản quốc, thông đồng với địch gộp nhiều tội cùng phạt, cắt đi chức vụ, hoãn hình phạt xử tử.

Nghe đồn Phó tướng quân 'bất hạnh qua đời' đang dẫn dắt mười vạn quân đội đi công chiếm mấy tinh cầu bị phái thủ cựu chiếm giữ, công khai gia nhập phái cải cách, phái cải cách một đường bay lên, đè bẹp phái thủ cựu.

Đêm đó, tổng chỉ huy đương nhiệm quân đội quốc gia - Thẩm Hồng Tiên tướng quân yên lặng đi tới phòng giam nơi đang giam giữ phạm nhân, người đã không còn là Nghiêm Đan tổng trưởng như trước kia. Hai tiếng sau anh rời đi, không ai biết bọn họ nói những gì, chỉ biết khi Thẩm Hồng Tiên rời đi, Nghiêm Đan đột nhiên kích động, chạy đến cửa sổ gọi to tên của Thẩm Hồng Tiên, nhưng không nghe thấy anh đáp lời.

Sáng hôm sau, Nghiêm Đan đã tự sát ở trong nhà giam.

Từ sau khi Nguyên Hoa đứng đầu phái thủ cựu bị xảy ra chuyện, vẫn luôn bị vây trong hoàn cảnh xấu, cho đến khi Nghiêm Đan tự sát, không ít người ủng hộ phái thủ cựu bắt đầu công khai quy phục phái cải cách, chỉ còn lại một bộ phận nhỏ trưởng lão bướng bỉnh, hồ đồ của thế gia.

Trận này liên tục khiến mấy người của nhiều thế hệ rơi dài.

Sau này, một vài bình luận giả gọi đây là hoàng hôn của nô ɭệ.

Trong lịch sử đem sự kiện này gọi là "Cách mạng độc lập".

Trong các quán trà, cafe luôn lấy chủ đề này để nói chuyện, không ai cho rằng sự kiện cách mạng này gây ra ảnh hưởng tiêu cực đến mình. Không ai ý thức được sau sự kiện cách mạng này sẽ thay đổi nhịp thở trong sinh hoạt chung.

Tham dự buổi tổng tuyển cử xong, sau khi bỏ phiếu, bọn họ lại quay về lối sinh hoạt như cũ, vẫn vội vàng cho công việc, việc học, cưới vợ sinh con, cẩn thận trong kinh doanh xây dựng sự nghiệp, nhàn hạ thì bát quái, trên mạng hùng hổ thảo luận một phen, sau lại tiếp tục lao động vì tiền đồ của chính mình. Thế giới nô ɭệ cách bọn họ quá xa, bọn họ không thế nào đồng cảm như chính bản thân mình trải qua được, chỉ bàng quang, bị trào lưu thời đại đẩy về phía trước.

Ba tháng sau

Phái cải cách lấy số phiếu áp đảo thành công trong buổi tổng tuyển cử, tổng thống lại tiếp tục nhiệm kỳ, ghế chủ tịch quốc hội từ gia trưởng trong Phó gia trở thành Phó Thâm đảm nhiệm.

Tổng thống tiền nhiệm, lập tức ban bố 《 luật độc lập 》, tuyên bố chính thức huỷ bỏ chế độ nô ɭệ, mỗi một người dân đều có quyền bình đẳng, tự do với quyền và lợi ích của mình. tất cả các phiếu trong hội nghị đều được thông qua.

Đến khi tuyên cáo nô ɭệ được độc lập tự do, có quyền con người quyền bình đẳng, hành tinh chủ chính thức được mệnh danh là tinh cầu tự do, bao gồm cả hành tinh chủ, hành tinh M và 16 tinh cầu còn lại đều bắt đầu thực hành chế độ cộng hoà.

Thời đại nô ɭệ kết thúc từ đây.

Về sau, các nhà lịch sử học nói tới giai đoạn lịch sử này, đều đánh giá "cách mạng độc lập " là dấu mốc đưa thời đại tiến bộ, nhưng thời điểm này vẫn tồn tại những giới hạn nhất định, tuy rằng đã huỷ bỏ chế độ nô ɭệ, nhưng quan niệm về "Bình đẳng tự do" chưa thâm nhập được vào nhân tâm, xã hội vẫn còn tồn tại tệ nạn kỳ thị đối với nô ɭệ.

Đương nhiên đó đều là sau này.

Phó Thâm cùng Thẩm Thanh lăn lộn từ sáng đến khuya.

Đêm đó cậu đã bị Phó Thâm đánh dấu hoàn toàn, khi tin tức tố của hai người dung hợp, mà cậu cũng không vì tin tức tố mà cảm thấy không khỏe trong người. Việc này khiến cho cậu và Phó Thâm rất vui.

Sau đó, Phó Thâm lại kéo cậu làm thêm hai lần nữa, trên giường nơi nơi đều là dấu vết hoan ái của bọn họ, cơ thể cả hai người dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, nướ© ŧıểυ cùng chất lỏng không biết tên. Sau khi làm xong lần thứ hai, cậu gần như đã dùng hết toàn bộ sức lực, tùy ý để cho Phó Thâm ôm cậu đi tới phòng tắm rửa sạch.

Mà Thẩm Thanh vừa ngồi xuống bồn tắm lại như không sợ chết quấn lấy hông Phó Thâm.

Phó Thâm bất đắc dĩ, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngày mai em đừng mong xuống giường nữa."

Thẩm Thanh mặc kệ mình ngày mai còn có thể xuống giường hay không, cậu bây giờ chỉ nghĩ đến cảnh Phó Thâm sẽ hung hăng cắm vào hậu huyệt dâʍ đãиɠ của mình như thế nào, tay quấn lên trên cổ hắn, mơ màng ngậm lấy môi Phó Thâm, đưa đầu lưỡi ra mời hắn xơi.

Thế là Phó Thâm lại đè người ở bồn tắm hồ nháo thêm một lần. Thời điểm cắm vào, hậu huyệt phát ra tiếng òm ọp, dương v*t mang theo dòng nước tiến vào trong thân thể Thẩm Thanh, chọc Thẩm Thanh tê dại cả người.

Đến cuối cùng...... Thẩm Thanh bởi vì thể lực không đủ mà hôn mê mất......

Chờ Thẩm Thanh tỉnh lại, đã là chạng vạng của ngày hôm sau. Nghĩ đến việc đêm hôm trước mình quá buông thả, cảm thấy thẹn vô cùng vùi cả người vào sâu bên trong chăn.

Bác sĩ đến khám bệnh, lại bị Phó Thâm ngăn không cho vào, du͙© vọиɠ chiếm hữu của Alpha luôn luôn rất mạnh, huống chi còn là Omega mình vừa đánh dấu hoàn toàn, hắn thậm chí còn có ý nghĩ muốn khóa khóa cậu lại.

Hắn tự mình tẩy rửa sạch thân thể Thẩm Thanh, bôi thuốc lên nơi riêng tư kia của cậu. Hậu huyệt đáng thương sớm đã sưng đỏ, lúc bị cắm vào còn theo bản năng co rút lấy lòng ngón tay của Phó Thâm.

Làm xong hết thảy hắn mới hôn nhẹ lên trán của Thẩm Thanh, sau đó đi tới thư phòng gặp bác sĩ.

Miêu tả đơn giản tình huống hiện tại của Thẩm Thanh cho bác sĩ nghe, bác sĩ kê đơn thuốc, dặn dò hắn không được túng dục quá mức. Thẩm Thanh tuy rằng đang ở trong kỳ động dục, nhưng tình huống không quá ổn định, bảo hắn phải quan sát nhiều hơn.

Phó Thâm đồng ý.

Bác sĩ lải nhải một hồi lâu, mới chịu tình nguyện rời khỏi biệt thự.