Xuyên Nhanh: Đẩy Ngã Nam Thần

Chương 17

Lục Sanh mơ mơ màng màng bị nam nhân ôm vào bồn tắm, ngâm trong nước ấm, cả người đều giãn ra, ngay cả eo tê mỏi đến không cảm giác đều thoải mái một ít.

Thẩm Lâm Thần ngồi vào trong bồn tắm, đem Lục Sanh ôm vào trong ngực.

Vật nhỏ ở trong ngực hiển nhiên bị khi dễ đến tàn nhẫn, đôi mắt sương mù trống rỗng, trên má ửng đỏ say lòng người còn chưa rút đi, trên má còn dính vài sợi tóc, tất cả đều lộ ra vẻ nhu tình đây là biểu hiện vừa mới trải qua một hồi vui sướиɠ và vui thích.

Nhìn cậu an an tĩnh tĩnh nằm trong lòng ngực của mình bộ dáng ngoan ngoãn, Thẩm Lâm Thần bên môi nở một nụ cười, duỗi tay ở trên má ửng đỏ mê người của cậu nhẹ nhàng sờ sờ.

Lục Sanh sức lực để trừng anh ta đều không có, toàn thân đều mềm như nước, giọng nói đã sớm chết lặng.

Chỉ cần vừa nhớ tới vừa rồi nam nhân này không biết thoả mãn bộ dáng hung ác, cậu liền một trận ảo não, ở trên giường kɧıêυ ҡɧí©ɧ nam nhân này, quả thực cậu đã làm một việc không sáng suốt.

Thẩm Lâm Thần môi tiến đến bên tai cậu, tiếng nói trầm thấp gợi cảm đến cực điểm, "Muốn hay không ở trong nước thử một chút?"

Anh ta vừa nói xong, Lục Sanh gân xanh trên trái lập tức giận giật.

Còn tới, eo của cậu đều phải đứt có được không?

Tên cầm thú này rốt cuộc là bao nhiêu năm chưa làm qua, thật lòng tham không đáy?!

Lục Sanh nâng khuỷu tay, hung hăng ở thục vào bụng nam nhân một cái, "Muốn tới chính anh tới, tôi không có hứng thú phụng bồi!"

Thẩm Lâm Thần cắn một cái, không tức giận mà cười cười, duỗi tay ôm lấy eo của cậu, trong nháy mắt liền đem người lật ngược lại.

Nhìn vật nhỏ trước mắt ngực trắng nõn bây giờ đã rậm rạp vệt đỏ, ánh mắt anh ta bỗng dưng trầm xuống, mãng liệt du͙© vọиɠ nháy mắt cuồn cuộn đi lên, hung hăng cọ cọ trong lòng ngực thiếu niên.

Lục Sanh lúc này cơ thể cực độ mẫn cảm, làm sao có thể chịu được trêu đùa như vậy, cậu lạnh mặt trừng anh, giọng nói khàn khàn : "Thẩm Lâm Thần, anh một vừa hai phải thôi!"

Lại đến một lần, cậu thật sự ăn không tiêu, ngày mai đừng mong xuống được giường!

Thẩm Lâm Thần tay ở sau eo của cậu chỗ mẫn cảm nhẹ nhàng vuốt ve, không có nửa điểm ý tứ một vừa hai phải.

"Bảo bối, chỉ cần em đáp ứng cùng Thẩm Vĩ chia tay, em nói cái gì tôi đều làm theo, hửm?"

"Không!"

Lục Sanh không hề nghĩ ngợi, trực tiếp cự tuyệt.

Cậu đương nhiên sẽ cùng Thẩm Vĩ chia tay, nhưng tuyệt không phải bây giờ!

Chỉ cần tưởng tượng đến Thẩm Vĩ đã sớm cùng Lục Miểu thông đồng ở bên nhau, thậm chí Lục Miểu trộm đi ngọc bội của cậu, chiếm đoạt thân phận của cậu, giả tạo bệnh lý lừa cậu đi bồi Diêu Thành, những việc đều có Thẩm Vĩ tham dự, cậu tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha người này!

Lục Sanh vĩnh viễn quên không được, những video lúc cậu bị Diêu Thành làm nhục, bị người đăng lên trên mạng, cùng đường đi tìm Thẩm Vĩ hỗ trợ, lại nhìn đến hắn cùng Lục Miểu ôm nhau.

Bọn họ thân mật khăng khít mà ôm hôn, nhìn thấy cậu xuất hiện, Thẩm Vĩ đáy mắt có chỉ là khinh miệt cùng khinh thường.

Lúc Lục Miểu an bài người đem ma túy quá liều rót tiến trong miệng cậu, Lục Sanh đã từng đau khổ cầu xin quá Thẩm Vĩ, cầu hắn cứu cứu cậu, nhưng đổi lấy lại là chế nhạo cùng nhục nhã.

Thẩm Vĩ ngay từ đầu cùng cậu ở bên nhau, liền biết cậu là người của Lục gia, nhưng là hắn bị Lục Miểu câu dẫn, cuối cùng lựa chọn làm Lục Miểu chiếm đoạt thân phận của cậu, từng bước một thiết kế hãm hại cậu!

Hai người cậu đã từng thân cận nhất, lại thân thủ đem cậu đẩy mạnh vào địa ngục!

Những việc đó, dù đã trải qua mười cái thế giới, lại vẫn khắc sâu vào tận đáy lòng của Lục Sanh, làm như thế nào đều quên không được.

Thẩm Lâm Thần nhìn mây mù dày đặc dưới đáy mắt của Lục Sanh, bỗng nhiên thấy sắc mặt của cậu trở nên lạnh lẽo ngột ngạt không chút biểu cảm, trái tim anh ta hơi co rút đau đớn.

Cái gì cũng chưa nói, anh ta duỗi tay đem người ôm vào lòng thật chặt, chặt đến hận không thể đem người hoà thành một thể.

"Ngoan, việc không vui không cần suy nghĩ, từ nay về sau không có người nào dám lại thương tổn em, tôi vĩnh viễn sẽ ở bên cạnh em!"