Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 32: Gia Viên Mới

Một đêm trôi qua.

Sáng sớm, ánh nắng chiếu rọi đại địa, vạn vật thức tỉnh.

Trong sơn cốc, các tộc nhân ào ào chạy ngược chạy xuôi, thu thập vật tư, nhóm lửa nướng thịt, chuẩn bị bắt đầu một đoạn hành trình mới.

Không khí còn tràn ngập mùi máu tanh, trên đồng cỏ cũng đầy các vết đỏ, còn đám thi thể Khủng Lang... Đã sớm bị tộc nhân lột da xử lý.

Da sói có thể chế thành áo da, trăm bộ da sói, đủ để mấy ngàn người sử dụng một thời gian.

Lúc này, Cổ Trần vẫn còn ngồi trên đá lớn, cơ thể ánh lên một tầng quang mang, vô cùng thần thánh.

Hô!

Chỉ thấy Cổ Trần bỗng thở một hơi, hơi thở như cuồng phong vũ bão, cát bụi bắn lên, cảnh tượng kinh người khiến không ít tộc nhân hoảng sợ.

- Rốt cục khôi phục!

Cổ Trần lẩm bẩm tỉnh lại, hai mắt mở ra, tinh quang lóe lên liền ẩn lại.

Qua một đêm tu dưỡng, vết thương trên cơ thể hắn đã được chữa trị, vết thương lít nha lít nhít trên thân cũng đã sớm biến mất.

Còn nội thương trong cơ thể? Dưới khí huyết bàng bạc uẩn dưỡng cũng đã sớm khôi phục.

Thể phách cường đại, chỗ tốt cũng kinh người như thế.

Cổ Trần không thể không kinh thán, sức khôi phục của hắn thực sự không thường, một đêm đã có thể trở lại đỉnh phong.

Hơn nữa, hắn cảm thấy cơ thể rõ ràng lại tiến bộ không ít, lực lượng tăng mạnh một đoạn, một cỗ cảm giác thoải mái không nói nên lời, lực lượng cường đại còn ấp ủ trong cơ thể.

- Quả nhiên, sinh tử đại chiến mới là cách ma luyện tốt nhất.

Cổ Trần nở nụ cười thỏa mãn, đại chiến đêm qua mang lại cho hắn rất nhiều thu hoạch.

Trong đó, thu hoạch lớn nhất là tín niệm của hắn, phải biết, hắn vốn chỉ là một thanh niên bình thường của thế kỷ 21, từ lúc sống lại tới nay, còn chưa thể quen với thế giới đầy vũ lực và chết chóc này.

Hắn đứng dậy, cầm Cốt mâu đi tới phía tộc nhân còn đang bận rộn.

- Tộc trưởng!

- Tộc trưởng!

Nhìn thấy Cổ Trần đi tới, đám tộc nhân ào ào dừng lại, cung kính hành lễ, tràn đầy kính sợ với vị tộc trưởng trẻ tuổi này.

Đối với các tộc nhân hành lễ, Cổ Trần đều gật đầu đáp lại.

Một đường đi tới, nhìn các tộc nhân vui vẻ làm việc, không nhịn được mà nhớ lại trận chiếm đêm qua, giờ nghĩ lại, đúng thực quá mạo hiểm.

Đầu Ngân Nguyệt lang vương kia rất mạnh, bạch sắc quang nhận kia lại càng khủng bố dọa người.

Man Hoang thế giới này hết sức nguy hiểm.

Muốn sinh tồn, nhất định phải có lực lượng đủ mạnh, nếu không đối mặt với Hung thú cường đại, bộ tộc mấy ngàn người cũng chỉ có thể trở thành mồi ăn.

Cổ Trần thoáng qua mấy suy nghĩ, nghĩ làm sao để cả tộc cùng có thể mạnh lên.

Lực lượng một người chung quy có hạn, chỉ dựa vào hắn, bộ lạc khó thể sinh tồn.

...

Đám người theo lệnh của Cổ Trần, thu thập huyết dịch của đám Khủng Lang.

Cổ Trần muốn dùng huyết dịch đám Khủng Lang này để giúp tộc nhân luyện Man Ngưu quyền, còn việc đến cùng có thể giúp tộc nhân tăng thực lực hay không, vẫn là một ẩn số.

- Tộc trưởng, đã chuẩn bị xong.

Lúc này, Hắc Thổ vội vàng chạy tới, báo cáo các tộc nhân đã hoàn thành công việc.

Cổ Trần khẽ vuốt cằm, đảo mắt nhìn mấy ngàn tộc nhân, đột nhiên cảm thấy hào tình vạn trượng, hắn muốn dẫn bộ lạc này, không ngừng trở nên cường đại, khai sáng một mảnh văn minh cường thịnh.

- Xuất phát!

Cổ Trần phất tay hét lớn, cầm Cốt mâu dẫn đầu bước ra khỏi sơn cốc, dọc theo thượng du sông nhỏ một đường đi lên, tìm kiếm một mảnh gia viên mới.

...

Đội ngũ một đường tiến lên, gặp không ít phiền phức, đương nhiên, chỉ là một số dã thú bình thường tập kích, các tộc nhân đều có thể giải quyết dễ dàng.

Có điều một đường đi tới, Cổ Trần vẫn luôn cảm thấy có gì đó đang đi sau hắn, nhưng tìm kiếm mấy lần vẫn không thể phát giác, không khỏi cảm thấy bất an.

- Là đầu Ngân Nguyệt lang vương kia sao?

Cổ Trần suy nghĩ, hắn tuyệt đối chắc chắn, có thứ gì đó đang ẩn nấp đi sau hắn.

Một đường hữu kinh vô hiểm kéo dài chừng năm ngày.

- Tộc trưởng, lương thực dự trữ đã không còn nhiều nữa.

Sáng ngày thứ 6, Cổ Trần vừa mới dậy, đã nghe Hắc Thổ ngưng trọng tới báo cáo, lương thực đã gần cạn.

Bộ lạc ban đầu có hơn ngàn người thì không sao, nhưng sau khi sát nhập Hắc Thủy bộ lạc, nhân số lên tới hơn bốn ngàn người, lập tức khiến tốc độ tiêu hao lương thực tăng lên mấy lần.

- Ta đã biết!

Cổ Trần bình thản, không chút biến hóa.

Hắn đứng yên trên gò núi, yên lặng nhìn về nơi xa, thế giới mênh mông, con đường phía trước tràn đầy long đong không rõ.

- Tiểu Hắc, đi phía trước dò đường!

Trầm mặc hồi lâu, Cổ Trần bỗng nói với Hắc Thổ bên cạnh.

Thần sắc Cổ Trần đầy bĩnh tĩnh, ánh mắt thâm thúy nhìn về xa.

Năm ngày, năm ngày vừa qua hắn một mực luyện Man Ngưu quyền, lại cũng truyền thụ cho các tộc nhân, thu hoạch đều không nhỏ.

Không chỉ Cổ Trần tiến bộ, các tộc nhân cũng không chậm bước, đặc biệt là Hắc Thổ.

Thiên phú của Hắc Thổ trong đám người cũng như hình thể của hắn, tốc độ tu luyện Man Ngưu quyền vô cùng kinh người, chỉ vẻn vẹn năm ngày, liền có thể nắm giữ Thiên Quân chi lực, không thể không khiến người kinh thán.

Đương nhiên, không thể bỏ qua công lao của đám Khủng Lang, có huyết dịch hung thú góp sức tôi thể, luyện Man Ngưu quyền tự nhiên cũng làm ít công to.

Một đường đi tới, khí chất trên người Cổ Trần không ngừng biến hóa, trở nên càng thêm cẩn trọng thâm trầm, tựa như một đầm Man thú ẩn nấp, tràn ngập áp bách, khiến các tộc nhân lại càng thêm kính sợ hắn.

- Vẫn chưa thể lĩnh ngộ Nguyên Thủy Chân Phù trên Bảo cốt.

Nhìn Hắc Thổ dẫn người đi dò đường, Cổ Trần không nhịn được mà thở dài.

Trong mấy ngày rồi, ngoài việc luyện quyền với đi đường, hắn vẫn không ngừng nghĩ cách tìm hiểu huyền bí trên Bảo cốt, muốn lĩnh ngộ Nguyên Thủy Chân Phù trên đó.

Chỉ tiếc đều thất bại, tựa như Nguyên Thủy Chân Phù trên đó căn bản không thể lĩnh ngộ ra, đầu đuôi không có, khó thể nhập môn.

- Tộc trưởng, mau tới đây nhìn!

Trong lúc nghĩ nghĩ, một tiếng kêu vội từ phía trước truyền tới.

Cổ Trần tỉnh thần nhìn lại, là Hắc Thổ đang từ xa ngoắc ngoắc hắn, khuôn mặt đầy vẻ hưng phấn, tựa như phát hiện cái gì đó.

Cổ Trần nhìn theo, lập tức cầm Cốt mâu đi tiến đến, rất nhanh đã tới.

- Tiểu Hắc, có phát hiện?

Cổ Trần vừa tới liền hỏi.

Chỉ thấy Hắc Thổ đầy hưng phấn, nói không nên lời chỉ về phía trước, mấy lần muốn biểu đạt đều không thể nói rõ.

Cổ Trần bất đắc dĩ lắc đầu, chỉ có thể tự mình đi tới xem rõ ngọn ngành, đến cùng là thứ gì lại khiến Hắc Thổ nói cũng không thể nói rõ như vậy?

- Đây là...

Sau một khắc, hắn cũng bị cảnh tượng trước mắt hút cả linh hồn.

Phía trước là một mảnh thung lung, ba mặt là núi, cực kỳ hiểm trở.

Mặt trước lại có một con sông ào ào chảy vội, trên núi còn có một cái thác bạc, bốn phía hoa nở chim hót, cảnh vật tươi tốt xanh um, quả thực là một mảnh thế ngoại đào nguyên.

- Chính là chỗ này!

Cổ Trần đầy kích động, ánh mắt nhìn thung lung tuyệt diệu trước mắt mà bốc lên quang mang sáng rực.

Gia viên, tìm được rồi!

Nghe được tin tức này, toàn bộ tộc nhân đều hưng phấn.