Xuyên Đến Tinh Tế Thành Đan Pháp Thần

Chương 121: Trùng thú trung cấp

Truyện chỉ đăng tại 𝓦𝓪𝓽𝓽𝓹𝓪𝓭 @tieucamap210.

__________

Buổi tối ở Đế Quốc Azilla, khi mà tất cả mọi người ở các tinh cầu khác còn đang chìm sâu vào giấc ngủ yên bình của mình, thì tại tinh cầu số 16 lại phải trải qua một trận chiến sinh tử.

Trùng tộc tấn công quá bất ngờ dẫn tới người quân đội không kịp chuẩn bị. Bởi vì chỉ giám sát một cuộc thi cho nên học viện cử một đội quân trung bình với kỹ năng tầm trung, cũng không có nhiều binh lính, mà phần lớn binh lính đều là cấp 5, chỉ có người chỉ huy là cấp 6 cao cấp.

Số lượng trùng tộc quá đông đảo, bên phía nhân loại đã có dấu hiệu yếu thế, trên mặt đất rãi đầy xác người, binh lính có, học viên cũng có, mà xác trùng thú lại chẳng có bao nhiêu.

Cũng không biết vì sao khi ở đây có tới 3 học viện nhưng trùng tộc chỉ tấn công mỗi học viện Magnus. Hai học viện kia thấy thế cũng nhanh chóng tiếp ứng hỗ trợ, nhưng tình hình cũng chẳng mấy khả quan.

Người quân đội của hai học viện kia cũng như học viện Magnus, toàn bộ đều là cấp 6, ngay cả cấp 7 cũng không có.

Có thể nói tình hình lúc này là cực kỳ xấu.

Số lượng trùng tộc quá nhiều, mà số lượng binh lính lại ít, cấp bậc lại không cao, mà kỹ năng chiến đấu cũng thấp.

Phần lớn những binh lính ở đây đều là những người mới tốt nghiệp, chưa từng ra chiến trường thật sự, mỗi ngày đều quanh quẩn canh gác trong học viện. Vì vậy lúc này gặp phải trùng tộc tấn công, mọi người hoảng hốt nhận ra, bọn họ không làm được gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn đồng đội và các học viên bị trùng tộc gϊếŧ chết.

Bọn họ cố gắng liên lạc với Tổng Hành Dinh nhưng tín hiệu lại bị cắt đứt, người quân đội chỉ có thể cố gắng khôi phục lại.

Mà để khôi phục đường truyền cũng không biết mất bao lâu thời gian, bọn họ chỉ có thể nói với các học viên tự bảo vệ lấy bản thân mình, cố gắng chờ đến khi tiếp viện tới.

Nếu như lúc này có ai đó đứng ra chỉ dẫn bọn họ thì tốt biết mấy.

...

Ở trên bầu trời đen tối, nơi mà mọi người nhìn không tới có một chiếc phi thuyền quỷ dị màu đen có hình dạng của một con bọ ngựa đang bay lơ lửng, mà trên thân phi thuyền có một bóng dáng màu hồng.

Trùng Công Chúa thu lại lưỡi kiếm của mình, ả ta khinh thường nhìn chiếc phi thuyền bị ả nhẹ nhàng cắt làm đôi.

Trùng Công Chúa nhìn thuộc hạ của mình từ vết chém đi vào phi thuyền, lại nhìn các học viên hoảng sợ mà chạy ra khỏi phi thuyền, một người cũng không bỏ sót.

Đúng lúc này đột nhiên chiếc máy màu đen đeo trên cổ Trùng Công Chúa phát ra tiếng bíp bíp, ánh sáng màu xanh trên máy lập tức chuyển qua màu đỏ, nhưng chỉ một giây sau liền im lặng trở lại.

Cho dù là vậy Trùng Công Chúa vẫn rất hưng phấn, nhìn xem ả ta phát hiện được cái gì.

Không gian Năng Lượng Chính, thế mà không gian Năng Lượng Chính lại ở chỗ này.

Gϊếŧ Thiên Tử Dật, có được không gian Năng Lượng Chính, vị vua kế tiếp còn không phải là ả ta hay sao?

Nghĩ vậy, Trùng Công Chúa lập tức hạ lệnh với đám thuộc hạ trùng thú: "Mau, mau tìm kẻ đó cùng với không gian Năng Lượng Chính!"

...

Một nhóm Thiên Tử Dật thẳng tiến mà rời khỏi phi thuyền. Bọn họ đã nghe thấy thông báo của quân đội, bọn họ cần tìm một nơi an toàn để chờ đợi quân cứu viện, ít nhất là phải rời khỏi cái phi thuyền tràn ngập trùng thú này.

Thế nhưng trùng tộc bên ngoài cũng đông không ít, bên ngoài hay bên trong đều như nhau, dù ở đâu cũng vậy.

"Tình hình bên ngoài cũng không tốt lắm, chúng ta phải đi đâu để đợi quân cứu viện bây giờ?" Trần Dương Linh từ cửa sổ nhìn ra bên ngoài, một binh lính đang chiến đấu với một con trùng thú.

Người lính kia đang chiếm lợi thế, nghĩ rằng con trùng thú kia chắc chắn sẽ chết thì đột nhiên từ phía sau người lính xuất hiện một con trùng thú khác, nó chuẩn xác mà chém người lính làm đôi.

Một sinh mệnh cứ như vậy mà biến mất.

Tất nhiên cảnh này những người khác đều thấy được.

"Có một chỗ." Thiên Tử Dật bình tĩnh nhìn hai bộ phận người lính, trên một nơi, dưới một nơi.

Mọi người đều nhìn hắn, Châu Thanh trong lòng mơ hồ đoán được chỗ Thiên Tử Dật muốn nói.

Đúng như suy đoán của cậu, Thiên Tử Dật nói với mọi người về cơ sở nghiên cứu dưới lòng đất.

"Cơ sở nghiên cứu dưới lòng đất?" Đột nhiên một giọng nữ vang lên.

Mọi người nhìn lại, ngay tại ngã rẽ phía sau bọn họ là một nhóm người, mà đều là người quen biết cả.

Nhóm La Kính, nhóm Phượng Cương Vũ, nhóm Tống Thanh Thời và hai người Dương Tùng, Ôn Tuyệt.

Người vừa mới nói là Tịnh Nhã.

Phía sau cả nhóm là hai con trùng thú, có điều hai con này so với con Thiên Tử Dật gϊếŧ lúc nãy không giống. Con lúc nãy chỉ mới sơ cấp, tương tự với cấp 4 nhân loại, mà hai con phía sau này lại là trung cấp, tương đương với cấp 5 và cấp 6, còn cao cấp là cấp 7 trở lên.

Một nhóm 14 người nhưng chỉ có 8 người là có khả năng chiến đấu, mà cấp bậc cao nhất là cấp 5 cao cấp.

8 người chia làm hai nhóm, mỗi nhóm 4 người phối hợp tấn công một con trùng thú.

La Kính, Dương Tùng, La Đình và Korly sẽ phụ trách tấn công con ong bắp cày, còn Phượng Cương Vũ, Dylan, La Sơn và Ngải Lâm sẽ tấn công nhện đen.

Ong bắp cày có khả năng di chuyển tốc độ cao, ba người La Kính, La Đình và Dương Tùng đều có lôi ma pháp, có thể bắt kịp tốc độ của con ong bắp cày.

Korly không phải lôi pháp sư, gã được chia vào đội này cũng là chia đều số người hai bên.

Tương tự với nhóm Phượng Cương Vũ, nhện đen tuy không có khả năng di chuyển tốc độ cao nhưng nó có khả năng phun ra tơ nhện, mà trên tơ nhện lại có chất độc.

Có điều Phượng Cương Vũ và La Sơn, một người là pháp sư hệ bóng tối, một người là pháp sư hệ hỏa, cả hai đều có khả năng thiêu đốt tơ nhện. Hai người sẽ hỗ trợ Dylan gϊếŧ chết con nhện, còn Ngải Lâm cũng như Korly, nhưng gã ta khá hơn một chút là con nhện không di chuyển tốc độ cao, gã ta vẫn có thể đánh trúng nó.

Cát Hải Thịnh, Phượng Nhu Tinh, Tịnh Nhã, Tống Thanh Thời và Trần Tiểu Phương thì đứng ở đằng sau nhóm. Trừ bỏ Tịnh Nhã và Trần Tiểu Phương bởi vì cảm thấy hai con trùng thú kia quá ghê tởm ra nên mới núp ở đằng sau thì những người còn lại đều không có khả năng chiến đấu.

Hành lang phi thuyền tương đối nhỏ, một đám người cùng với hai con trùng thú khổng lồ đã chiếm muốn hết cái hành lang này, chuyển động khó khăn, mọi người muốn thả yêu thú ra cũng không được.

Ryze nhìn thấy vậy cũng nhanh chóng giúp đỡ, tuy rằng anh cũng không ưa gì nhóm Phượng Cương Vũ nhưng nhìn tình hình hai nhóm anh vẫn lựa chọn nhóm gã ta.

Nhóm Phượng Cương Vũ chỉ có Dylan là người gây sát thương chính, còn gã ta và La Đình phần lớn là chú tâm vào các tơ nhện nên cũng không thể gây sát thương bao nhiêu.

Mà Ngải Lâm bên cạnh cũng bị anh xem nhẹ.

Ong bắp cày thân hình to khỏe dùng cái đuôi độc của mình đâm về phía La Kính nhưng anh đã nhanh chóng dùng lôi ma pháp tránh thoát, sau đó hỏa lam cầu biến dị trên tay phóng về phía ong bắp cày.

Ong bắp cày tuy khổ hình to lớn nhưng tốc độ của nó lại nhanh nhẹn, hơn nữa còn là trung cấp, tốc độ của nó một đám Cát Hải Thịnh nhìn không thấy cái gì.

Ong bắp cày dễ dàng né được, nó ở trong lòng khinh thường tên nhân loại này, với cái tốc độ đó mà cũng đòi so với nó.

Thế nhưng nó không biết rằng mục tiêu của La Kính không phải là nó, anh ném quả cầu về phía nó chỉ để nó né theo vị trí mà La Đình và Dương Tùng đã mai phục sẵn.

Bởi vì không gian nhỏ, ong bắp cày né cũng không xa, La Đình và Dương Tùng cả người bộc trong lôi ma pháp nhanh nhẹn mà phóng tới chỗ thân ảnh ong bắp cày vừa xuất hiện, trên tay mỗi người tích tụ một quả cầu điện.

Cả hai một trên một dưới chặn lại đường thoát của ong bắp cày. Ong bắp cày bởi vì sự xuất hiện của hai người mà giật mình, không kịp phản ứng tìm lối thoát đã bị hai quả cầu điện giật cho cháy đen.

Mùi khét lập tức lan tỏa khắp hành lang.

Nhện đen nhìn thấy đồng bọn của mình bị gϊếŧ chết, nó tức giận hét lên, căm hận mà phun tơ nhện về phía Dylan, tên nhân loại yếu ớt muốn gϊếŧ nó.

Thế nhưng tơ nhện còn chưa kịp chạm vào người Dylan đã bị một luồng sức mạnh màu đen ăn mòn, ngay sau đó là một đám lửa chạy dọc xung quanh bao nhện đen bên trong.

Nhện đen không sợ hãi, nó phun ra tơ nhện độc dập tắt đám lửa.

Đúng lúc này đột nhiên một cơn gió mạnh mẽ đập vào đầu nhện đen, nhện đen hét thảm một tiếng, đầu của nó lập tức trào ra máu xanh.

Nhện đen dựng lên một bức tường tơ nhện bảo vệ bản thân, nó đỏ mắt nhìn cái kẻ vừa gây thương tích cho mình.

Ryze bay trên không trung, dưới chân anh là hai ngọn gió nhọn hoắt, một bên ngọn gió đang có máu xanh nhiễu xuống.

Phượng Cương Vũ và La Sơn nhân lúc nhện đen bị thương dồn toàn lực mà thiêu đốt bức tường tơ nhện bảo vệ của nó. Bóng tối cấp 5 cao cấp cùng hỏa cấp 4 đỉnh cấp kết hợp với nhau, tơ nhện dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy nhanh chóng bị ngọn lửa màu đen thiêu đốt.

Dylan và Ryze chưa từng chiến đấu cùng nhau cũng hiểu ý, ngay khi bức tường tơ nhện sụp đổ, Ryze bay tới dùng phong ma pháp tấn công nhện đen, nhưng do không gian hành lang hẹp, anh không thể dùng những chiêu thức mạnh mẽ.

Thế nhưng bù lại anh có thể do chuyển tốc độ cao, nhờ vậy cũng gây cho nhện đen một ít thương tích.

Nhện đen không theo kịp tốc độ của Ryze, lại còn bị anh làm cho bị thương, bị một tên nhân loại yếu ớt đáng ghét gây thương tích là một nổi sỉ nhục với nó.

Nhện đen tức giận gào lên, tiếng gào vang vọng khắp hành lang khiến mọi người đau cả tai.

Trùng tộc khinh thường nhân loại, đây là điều ai cũng biết.

Trùng tộc tuy rằng có trí tuệ như nhân loại, nhưng bọn chúng lại rất hiếu chiến, một khi đã tức giận thì rất dễ mất đi lý trí, nhân loại cũng dựa vào đó mới có thể sống sót qua mùa kiếm ăn của trùng tộc.

Nhện đen tức giận, nó chưa mất lý trí nhưng cũng gần như là vậy, sơ hở cũng đã bắt đầu lộ ra. Dylan nhân lúc đó mà đập tay xuống mặt sàn hành lang, mặt sàn phía dưới nhện đen lập tức trồi lên mấy ngọn đá nhọn hoắc to lớn đâm xuyên qua người nó.

Nhện đen gào lên một tiếng thê thảm, Phượng Cương Vũ và La Sơn cũng nhân lúc này phối hợp chiêu thức, ngọn lửa đen thiêu đốt ăn mòn nhện đen đến một giọt máu cũng không còn.

Hai con trùng thú tuy rằng là trung cấp, nhưng cũng chỉ là thuộc loại trung cấp mới thăng cấp, nhóm La Kính và Phượng Cương Vũ vẫn xoay sở được.