Bốn người bọn chúng nằm ở nhóm mười người đứng đầu bảng Thiên Anh, lúc này lại bị một thiếu niên cảnh giới Linh Phách tầng sáu chặn lại, thậm chí cả bốn người kết hợp còn không thể gϊếŧ chết được Tần Ninh, vậy sau này danh tiếng của bọn chúng trong ba mươi sáu cương quốc e là sẽ mất hết.
Cho nên lần này, đã ra tay thì phải gϊếŧ chết Tần Ninh hoàn toàn! Bốn người lúc này đều tung chiêu của mình, xông về phía Tần Ninh.
“Vậy mới thú vị chứ!”
Tần Ninh bước ra, hai tay ngưng tụ kiếm khí âm dương.
“Âm dương chém!”
Hai kiếm cùng chém ra, kiếm dài đen trắng hội tụ linh khí, mang theo một hơi thở bá đạo vô cùng.
Giây phút này, toàn bộ cơ thể Tần Ninh phảng phất như bộc phát ra một hơi thở đặc biệt. Ánh sáng màu vàng đó thu lại rất nhiều, nhưng lại mang hơi thở áp bức, rồi dần dần trở nên mạnh mẽ hơn gấp vạn lần.
“Cảnh giới của công tử...”
Vân Sương Nhi kinh ngạc thốt lên.
Hơi thở của Tần Ninh, cường độ của linh khí đã đạt đến cảnh giới tầng bảy.
Không chỉ vậy, hơi thở linh khí nồng hậu đó cũng đang tăng dần lên.
“Kim thể đại thành rồi!”, Diệp Viên Viên cũng sửng sốt không thôi.
Vụt...
Mà lúc này, kiếm của Tần Ninh đã chém ra.
Ngay sau đó, bóng dáng của hắn cũng xông tới.
Khi kiếm vung đến, hơi thở mạnh mẽ khiến người ta không dám nhìn thẳng.
“Tiếp một chưởng của ta đây!”
Trong lúc Tần Ninh đang bay đến, thì bắn một quyền về phía Vân Chấn.
Oanh...
Thấy Tần Ninh xông đến, sắc mặt Vân Chấn trở nên lạnh lùng, lập tức vung đấm ra đỡ.
Nhưng khi hai đấm va vào nhau, Vân Chấn lập tức hối hận.
Sức mạnh to lớn đó như sắt thép vung thẳng đến.
Một tiếng đùng vang lên, tay của Vân Chấn lúc này trở nên mềm oặt, máu thịt lẫn lộn, sắc mặt hắn ta trắng bệch, chật vật quay về.
Ông...