Sắc Tình Hệ Thống - Hồi Mâu Nhất Tiếu

Chương 14: Cao lãnh nhiếp ảnh sư (4) - cao H

Lạc La đẩy Dương Thần xuống, lật người ngồi lên côn ŧᏂịŧ. Miệng huyệt ngồi lên thân gậy nóng đến phát bỏng, mật nước trào ra tưới đẫm thân gậy.

Nàng chậm rãi đong đưa eo nhỏ, ma xát thân gậy trước sau, hạt châu thỉnh thoảng cọ qua đầu nấm, ấn vào mã mắt.

"Ân... côn ŧᏂịŧ nóng quá..."

"Bảo bối, ngồi lên nó." Dương Thần cũng bị mị huyệt ướt hoạt cọ đến muốn điên. Xoa nhẹ eo nàng đòi hỏi.

Lạc La nâng lên thân gậy, nhắm ngay miệng huyệt, từ từ tách ra môi cánh hoa, theo động tác ngồi xuống, hoa huyệt cũng từ từ nuốt trọn thân gậy.

"Aaaa... nóng quá..."

"Bảo bối... ngươi thật mềm"

Mị huyệt chặt đến gắt gao, đường đi giống như một ngón tay cũng ngại thô. Nhưng lại mềm ướt đến không được, qυყ đầυ hăng hái đâm tới đâu mị thịt liền thối lui tới đó, bị côn ŧᏂịŧ ép lui, chỉ biết uỷ khuất đè lại thân gậy, ra sức chèn ép trở lại.

Thật là sảng đã chết.

Lạc La một ngồi liền nuốt trọn nam căn,qυყ đầυ chạm đến tử ©υиɠ khiến nàng vừa trướng vừa mỏi, hai tay chống lên bụng Dương Thần dồn dập thở gấp. Một đoạn côn ŧᏂịŧ chưa vào hết đáng thương bị nàng bỏ qua.

Mị huyệt trải qua cải tạo không chỉ khiến côn ŧᏂịŧ càng sảng, đường đi thít chặt bị côn ŧᏂịŧ tạo ra cũng khiến tiểu bức cảm nhận được rõ hơn hình dạng, kích thước của nam căn.

Lạc La đong đưa eo, mông thịt đè lên trứng dái di chuyển trước sau, xoay tròn. Côn ŧᏂịŧ khuấy đảo tao huyệt, bức lui ngứa cảm.

Nhưng càng ngày càng không đủ, Dương Thần bị nàng kẹp đến nóng nảy, ôm nàng lật người, hai tay chống bên thái dương Lạc La, một đỉnh đến cùng.

"A..." sâu quá.

Lạc La cong eo, hai chân khoác lên sau mông Dương Thần, thừa nhận từng đợt sóng triều hắn đem tới.

Thân thể phập phồng, đường cong dán sát, mồ hôi trao đổi.

Đến cuối cùng, khi Dương Thần chôn sâu trong nàng mà phóng thích, Lạc La đã mệt đến toàn thân rã rời. Rõ ràng hắn làm không nhanh, mỗi lần đều khiến nàng cảm nhận rõ hắn rút đi chỉ còn qυყ đầυ hôn lấy miệng huyệt rồi lại mạnh mẽ tách ra đường đi, đỉnh tới hoa tâm. Nhưng hắn càng bình tĩnh, Lạc La càng bị chọc cho linh hồn nhỏ bé đều run lên.

Chờ hắn bắn xong, nàng đã như vớt từ dưới nước lên, toàn thân ướt sũng.

Dương Thần hôn nàng, nụ hôn dịu dàng không mang theo chút tìиɧ ɖu͙© trải từ vầng trán xuống đến bầu ngực.

Hắn dường như rất thích ngực nàng, trong lúc làʍ t̠ìиɦ luôn thích xoa nắn hoặc hôn lên nó.

Bây giờ cũng vậy, nụ hôn nhỏ vụn không bỏ qua một tấc da thịt nào, kiên nhẫn mà trân trọng, rải lên ngực nàng.

Dương Thần ngậm lấy núʍ ѵú, đè ép liếʍ láp, cảm giác mềm mại như sắp tan ra trong miệng khiến hắn yêu thích không rời.

Côn ŧᏂịŧ nửa mềm cũng dần động tình trở lại.

Lạc La cảm nhận được hắn hưng phấn lên, mông thịt cũng đón ý nói hùa nâng lên đè về phía hắn.

"Bảo bối... vẫn còn sức?" Hắn ngẩng đầu, núʍ ѵú bị kéo theo giữa hàm răng, âm sắc lười biếng phát ra từ cuống họng ậm ờ không rõ.

"Ân... nhẹ chút..." nàng đánh nhẹ vào vai hắn, huyệt thịt giận dỗi siết chặt.

"Ân... vật nhỏ thật mang thù." Hắn rên lên, ôm lấy nàng xốc lên, bế vào phòng tắm.

Hai người tắm rửa mất gần 3h, trong quá trình Lạc La không đếm được bản thân bị hắn đưa lên cao trào bao nhiêu thứ, từ bồn tắm đến trên tường, trên bồn rửa mặt. Hắn tiếp tục bắn cho nàng 4 lần nữa. Đợi hai người nằm xuống giường, tử ©υиɠ đã bị bắn đến mỏi nhừ, bụng nhỏ cũng hơi cổ lên vì chứa tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Lạc La được Dương Thần lau sạch, thoải mái ngã vào trong chăn. Hắn nằm xuống bên cạnh, vớt tay đem nàng ôm tới, bàn tay lại theo thói quen chụp lấy ngực nàng, côn ŧᏂịŧ lại có chút ngẩng đầu chọc vào mông Lạc La.

Nàng nheo mắt, cười đến như tiểu miêu trộm được cá, lặng lẽ đưa tay nắm lấy tiểu Dương Thần, cọ qυყ đầυ vào miệng huyệt.

"Ân... bảo bối..." Dương Thần hít sâu, bàn tay xiết lại, bóp lấy phì nhũ.

Lạc La đem hắn nuốt vào tiểu huyệt, cảm nhận được sức nóng bên trong, mông nhỏ giật giật hai hạ điều chỉnh tư thế, vỗ vỗ tay hắn nghiêm chỉnh hạ lệnh "Ngủ ngon, tiểu Dương Thần."

Dương Thần khí đến bật cười, trừng phạt cắn lên vai nàng, lại biết nàng đã rất mệt mỏi, yên lặng chịu đựng cảm giác côn ŧᏂịŧ bị tiểu huyệt bao bọc liếʍ mυ'ŧ, lại khó chịu lại sung sướиɠ chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, trong ngực trống không, côn ŧᏂịŧ lại vẫn có chút ướŧ áŧ, trong phòng cũng còn lưu luyến chút mùi hương ngọt ngào khiến Dương Thần không phân biệt được đêm qua có hay chăng chỉ là 1 giấc mộng?

Hắn ngồi lặng trên giường, khoé miệng khẽ cong, ánh mắt lại nheo lại đầy nguy hiểm nhìn xuống căn trường phát quấn trên ngón tay.

Lời tác giả: bảo bối nhóm muốn ai liền thượng người đó thuyền, văn này có nam chủ, hơn nữa có thể từ giữa tình tiết thử suy đoán tâm tư của ta nga. Rất mong chờ được biết nam chủ trong lòng bảo bối nhóm là ai.