Sắc Tình Hệ Thống - Hồi Mâu Nhất Tiếu

Chương 10: Xe vận tải tài xế (3) - cao H

Lý Quân dựa lưng vào tường, trong lòng ôm Lạc La đã mê man bất tỉnh, thỉnh thoảng lại ác ý đỉnh hông, hài lòng nghe nàng nức nở oán hận.

Hắn đốt 1 điếu thuốc, đôi mắt tối tăm không rõ nhìn bé con trong lòng.

Nàng sinh được hảo, da thịt tuy không đủ oánh bạch nhan sắc lại cũng đủ khoẻ mạnh, thân hình vừa vặn, không đủ trước đột sau kiều, ngực đại mông to nhưng đủ cân đối. Cốt cách dài nhỏ, một mái tóc dài phủ lên vai liền che khuất gần hết tấm lưng ong, nàng quả thực chính là tổng hợp từ sở thích của hắn mà đắp nặn. Hơn nữa, ngay cả phương diện tính ái cũng phù hợp đến bạo. Chưa có nữ nhân nào chịu được hắn bắn tinh từ đầu đến vĩ còn có thể chỉ đơn giản mê man đi qua như nàng.

Là vô tình hay cố ý sắp đặt, là cố ý, vậy hắn có thể hảo hảo chơi đùa 1 phen, còn nếu vô tình, vậy càng phải hảo hảo chơi đùa.

Nhìn nàng nhíu mày dụi vào ngực hắn né tránh khói thuốc, Lý Quân vươn tay dập thuốc, nam căn chưa từng mềm xuống vẫn chôn sâu trong cơ thể nàng càng lúc càng nóng bỏng. Tiểu nữ nhân, hôn mê rồi vẫn cắn chặt như vậy, tiểu huyệt kẹp đến muốn hắn mệnh.

Lý Quân như trả thù mà ôm nàng đỉnh làm mấy chục hạ, kinh ngạc phát hiện bụng nhỏ dường như không cổ khởi như vừa rồi. Là hắn nhìn nhầm rồi sao?

Mặc kệ nhìn nhầm hay không, nàng còn chưa bị chơi đến hỏng vậy cũng đừng trách hắn thao lạn này chương huyệt.

Lý Quân câu lên khoé môi, đem nàng đổ nằm xuống giường, eo hổ lại bắt đầu luật động lên, đổi lại những tiếng rêи ɾỉ đứt quãng của Lạc La trong mơ.

Lạc La buồn tiểu, bụng căng đến muốn nứt.

Mơ màng mở mắt, ánh vào mi mắt là gương mặt nam nhân anh tuấn nhìn nàng chằm chằm, mồ hôi như mưa nhỏ xuống thân thể nàng. Lạc La bị doạ đến run lên, hoa huyệt bất ngờ một gắp, vốn đã gần đạt cao trào lại trong phút chốc kẹp đến gắt gao.

Lý Quân gầm lên một tiếng, lại đỉnh vào tử ©υиɠ bắn tinh.

Lạc La bị cơn no trướng tập kích, vừa sảng vừa sợ đến bật khóc, một kéo một kéo thút thít khóc, tao huyệt lại vẫn không quên mυ'ŧ chặt lấy côn ŧᏂịŧ.

Lý Quân hồng mắt đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ rót mãn cho nàng, từng luồng bạch trọc phụt phụt phun gần 2 phút mới hoàn.

"Đi ra... quá căng... ta không chịu được" Lạc La đau khổ cầu xin, nước mắt đong đầy hốc mắt.

"Ân?" Hắn câu lấy khoé môi, ác ý thúc hông vài hạ.

"Ân... đau..." Lạc La đáng thương rên lên.

"Nhìn xem, ngươi hàm chứa ta 2 lần bắn tinh còn vẫn có thể hảo hảo nói chuyện, tiểu tao huyệt hảo bổng nha."

Lạc La không thể tin được nhìn Lý Quân, hắn rõ ràng nhìn qua thật thanh lãnh, vậy mà ở trên giường cũng nói ra những lời xấu hổ như vậy. Nam nhân, quả nhiên đều là cầm thú.

"Ta muốn... muốn đi tiểu..." Lạc La thủ thỉ.

"Ta bế ngươi đi." Lý Quân tà cười, đem một chân Lạc La ghé qua, côn ŧᏂịŧ ở trong mị huyệt xoay tròn một vòng liền trở thành tư thế Lạc La quỳ rạp trên giường, hắn từ phía sau cắm trong nàng.

"Ân...." Lạc La lại đau lại sảng.

Hắn câu lấy chân nàng, dùng tư thế xi tiểu đem nàng bế lên, tiếp tục biên thao biên đưa nàng vào phòng tắm.

"Tiểu a."

"Ngươi... ngươi thả ta xuống, ta tự mình."

"Hoặc là ta xi ngươi tiểu, hoặc là chúng ta quay lại tiếp tục làm." Hắn cúi đầu phả ra hơi nóng bên tai nàng, nói đoạn còn ngậm lấy vành tai nhỏ đỏ hồng nhấm nháp, phát ra tiếng nước chậc chậc.

Lạc La tao đến không được, lại khuất cho da^ʍ uy, đành chịu đựng xấu hổ mà tiểu ra.

Lý Quân nhìn nàng ưỡn bức đi tiểu, bỗng nổi ý trêu đùa, đem côn ŧᏂịŧ một thọc, đổi lấy nàng kinh hô, giận dữ lườm hắn.

"Được, không đùa ngươi." Hắn xuy cười, chờ nàng tiểu xong lấy vòi nước giúp nàng xối qua hoa tâm, lấy khăn thấm khô lại tiếp tục mang nàng về giường.

"Ngươi đi ra được không? Trướng trướng thật khó chịu."

"Không được, hàm nó, ngủ." Lý Quân trảm đinh tiệt thiết hạ lệnh, đem nàng xoay lại liền nằm ngửa xuống giường, để Lạc La nằm đè lên hắn.

Xe vận tải lái xe (4) - cao H

Lạc La vài lần muốn nhân lúc Lý Quân ngủ mà lặng lẽ rút ra, nhưng lần nào cũng bị hắn bắt được, thiếu chút nữa lại đến một pháo. Doạ nàng sợ mất mật, ngoan ngoãn nằm trong lòng hắn ngủ 1 đêm.

Sáng hôm sau, vẫn là Lý Quân tỉnh dậy trước, Lạc La vì nhiệm vụ cưỡng chế, không cho phép sử dụng trợ giúp từ hệ thống, ngay đến hoàn nguyên đan cũng không dùng được.

Vì một lần thăng cấp này khiến nàng mệt như cẩu, không chỉ nơi riêng tư bị tàn phá đến sưng đỏ, sức lực cũng bị vắt kiệt, nếu không phải Lý Quân sáng sớm động dục tiếp tục đến 1 pháo, Lạc La có thể ngủ thẳng đến sáng ngày hôm sau.

"Đừng náo... ta mệt mỏi quá..."

"Ngươi ngủ ngươi, ta làm ta."

Lạc La muốn trợn mắt với lý lẽ của hắn. Dù ngay cả sức nhấc ngón tay cũng không có nhưng cơ thể sớm bị hệ thống cải tạo qua, vừa chạm đến tính ái liền mặc định có phản ứng, Lạc La vẫn là bị hắn gợi lên tìиɧ ɖu͙©.

Huống hồ Lý Quân kỹ thuật không tệ, côn ŧᏂịŧ lại hiếm có phù hợp khẩu vị Lạc La khiến nàng quả thực vừa yêu vừa hận.

Trải qua 1 đêm, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã được hệ thống dịch chuyển hết. Lý Quân nhìn bụng nàng bằng phẳng như thường, dấu đi ánh kinh ngạc trong mắt, khoé miệng cong lên, vui vẻ hôn lên Lạc La.

Lạc La bị hắn chặn hôn đến ngạt thở, tiếng rêи ɾỉ cũng bị nuốt trọn, hai chân bất lực trình thành M trạng, bị hắn đè lại mãnh thao cuồng cắm.

Hai cánh hoa trải qua một đêm tàn phá đã sung huyết đỏ bừng, sưng phồng lên. Ngay cả mị thịt cũng ẩn ẩn bị thao làm đến xướt da, càng đừng nói đến tao huyệt, sớm đã bị căng thành một cái động.

Dù bị hắn cắm sảng muốn phiên thiên, Lạc La vẫn ẩn ẩn cảm nhận được đau đớn từ bên trong truyền đến. Miệng tử ©υиɠ có lẽ cũng bị chọc phát sưng rồi.

"Ca ca... ân... nhanh chút... ta đau quá..." Lạc La núp trong ngực Lý Quân khóc nấc.

Lý Quân biết nàng đã đến giới hạn, cũng sợ ngoạn hỏng rồi tao huyệt, ngoan đánh thêm vài chục lần liền tiết. Lạc La vừa cao trào, còn chưa kịp lấy lại hơi thở đã bị hắn bắn đến cao trào lần nữa. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng một rót, mang theo đau đớn nhè nhẹ thổi quét qua mật huyệt.

Hắn vậy mà lại tiếp tục bắn chừng 4" mới dừng, qua trình tuy không cuồng thao mãnh cắm như lần đầu, lại cũng không thiếu được đem kɧoáı ©ảʍ phát tiết lên môi lưỡi, hôn đến Lạc La tê dại, lúc tách ra còn mang theo một sợi chỉ bạc.

Lý Quân vươn lưỡi liếʍ lấy sợi chỉ bạc, cái lưỡi còn chưa đã ghiền liếʍ xuống cổ, há miệng mυ'ŧ lấy, để lại hàng loạt dấu hôn trên cổ Lạc La.

Lạc La bị hắn bắn đến phát mộng, ân a thẳng kêu không ngừng, lưng banh thẳng tắp bị hắn tắc gối đầu dưới mông nâng lên, tϊиɧ ɖϊ©h͙ càng không lậu 1 giọt, toàn rót vào tử ©υиɠ.

Bắn xong, Lý Quân vẫn chưa chịu rút lui, đem nàng bế ngồi lên, côn ŧᏂịŧ nửa mềm chôn sâu trong hoa huyệt dư vị cơn hoan lạc.

Lạc La cũng run rẩy không ngừng, kɧoáı ©ảʍ kéo dài quá lâu khiến nàng mệt đến thoát lực. Ngẩng đầu hôn qua khoé miệng Lý Quân, "Ta muốn tắm"

Hắn ngậm lấy môi dưới của nàng, nhẹ cắn hai hạ, mang nàng đi tắm. Nước lạnh xối vào cơ thể khiến Lạc La run lên, lại không quản được có lạnh hay không, chỉ muốn nhanh nhanh tắm rồi rời đi.

Lý Quân yêu thương xoa nhẹ gò má nàng, côn ŧᏂịŧ bây giờ mới từ từ rút ra. Tiểu huyệt đáng thương, miệng cũng không khép lại nổi. Nhưng kỳ lạ là ngoài hoa dịch trong suốt, không có giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ nào chảy ra.

Lý Quân nhìn Lạc La mất tự nhiên xoay mặt đi, bản thân cũng vờ như không biết mà chuyên tâm giúp nàng cọ rửa.

Lạc La chân mềm đến không được, đi lại càng đừng nói, chỉ có thể mặc cho hắn bài bố, ngoan ngoãn tắm rồi mặc đồ. Lại vì hoa huyệt xưng lợi hại, ngay cả qυầи ɭóŧ cũng không mặc nổi.

Đợi hai người thu thập xong, Lý Quân kiên quyết đem nàng đưa về nhà, Lạc La không dám chống lại, để hắn đưa nàng.

Lý Quân là lái xe tải, thường chạy ca đêm, đêm qua lại trùng hợp về sớm mà gặp được nàng. Hôm nay nhìn thấy xe hắn nàng mới biết, cái cảm giác hắn bản nhân với môi trường xung quanh quá đối lập là có bao nhiêu đối lập.

Một nam nhân trưởng đến yêu nghiệt, vẻ ngoài thanh lãnh khắc bạc, nội tâm phúc hắc sắc tình như vậy, không chỉ ở lại xóm trọ nghèo, còn làm nghề tài xế xe vận tải.

Tò mò là vậy, Lạc La cũng không nghĩ càng không dám hỏi nhiều. Trên đường trở về, hắn mua đồ ăn sáng cho hai người, mua thuốc bôi và tránh thai dược cho nàng.

Không chỉ săn sóc đưa về, hắn còn tự nhiên cùng nàng ăn sáng, giúp nàng bôi thuốc, nhìn nàng ăn xong tránh thai dược, nằm vào trong chăn mới rời đi.

Ngồi lên xe, nhìn ban công đầy hoa nhà Lạc La, Lý Quân như có điều suy nghĩ.

Từ nhà hắn đến nhà nàng, chỉnh chỉnh chạy qua nửa thành phố.

Lạc La nghe được tiếng đóng cửa mới vội vàng đem 2 viên hoàn nguyên đan ăn xong. Cảm giác thân thể đau nhức dần giảm bớt, nàng mới gọi ra 1003.

Chúc mừng ký chủ thành công thăng cấp vì cấp 1, Sơ cấp nhân sĩ.

Cấp độ: 1 (sơ cấp nhân sĩ, +3600 tinh phân để thăng cấp)

Tinh phân: 8700

Phần thưởng nhiệm vụ: kỹ năng: Mị huyệt sinh hương; tinh phân: 2000; xuân dược: 3 viên; tu huyệt dược: 3 viên.

Phần thưởng thăng cấp: kỹ năng: Khẩu giao thần cấp; kim tệ: 10000; mở ra không gian cấp 1: trúc ốc.

Danh sách phần thưởng khiến Lạc La mừng rỡ không thôi, không ngờ thực hiện 1 nhiệm vụ lại được tặng thưởng nhiều như vậy, hơn nữa chỉ cùng Lý Quân làm 3 lần đã thu được 5600 tinh phân, quả thực thu hoạch pha phong.

"1003, Lý Quân này có thân phận gì vậy?"

Lạc La không tin, hệ thống lại tuỳ tiện lựa chọn một đối tượng tầm thường cho nhiệm vụ thăng cấp. Mà sự thật chứng minh, hệ thống đúng là không tuỳ tiện tuyển 1 người.

Chỉ là Lý Quân thân phận là một cái mê, với trí lực S cấp của hắn, kém lắm cũng phải hỗn được tới luật sư, giám đốc, bác sĩ đẳng đẳng. Sao có thể uỷ thân làm một tài xế xe tải như vậy?

Huống hồ bản thân hắn sinh được hảo, phong thái giơ tay nhấc chân đều cực có gia giáo, không giống một kẻ mãng phu.

Lạc La càng không tin hắn lại chỉ đơn giản là một tài xế xe vận tải!

Ký chủ không đủ quyền hạn để mở ra thân thế của đối tượng.

1003 quy củ trả lời.

Lạc La lắc đầu, nàng mới mặc kệ hắn là ai, có cơ hội lại ước cái pháo, không có cũng coi như 1 đêm tình đáng nhớ thôi.

Hiện tại càng thu hút nàng là lưỡng thăng cấp phần thưởng: kim tệ và trúc ốc.

1 kim tệ quy đổi ra tiền mặt là 1 triệu, Lạc La nàng vậy mà nháy mắt nhảy vào hàng ngũ phú bà gia trị con người hàng tỉ bạc.

Về phần trúc ốc, tuy chỉ là 1 gian nhà trúc đơn xơ nhưng dựa theo hệ thống tiết lộ, sau này thăng cấp càng cao, không gian mở ra càng nhiều, đến lúc đó khả không chỉ đơn giản là một gian nhà.

Lời tác giả: bảo bối nhóm trách ta càng viết càng phóng đại, nam chính cũng nhân ngoại hữu nhân. Đối với muội giấy nhóm thổ tào ta xin thẳng thắn thừa nhận, bổn văn vốn dĩ hư cấu, chỉ có ta muốn viết, không có viết không được. Càng đừng nói, thế giới vô kỳ bất hữu, bảo bối, cái ngươi cũng không thể vì nam nhân nhà các ngươi không như vậy liền cho rằng người khác nam nhân cũng không thể như vậy. Dù sao, các ngươi hiểu mà ^~^