"Ân... hảo thô... tiểu ca hảo bổng..."
"Tao huyệt thật khẩn, thả lỏng chút, đừng cắn chặt như vậy."
" Ân... nóng quá... đại gà vừa đại vừa cứng... thiêu chết tiểu bức rồi..."
Lạc La cong eo rêи ɾỉ, bắt lấy tay Trần Việt đặt lên ngực mình, mông cũng không nhịn được mà lắc lư.
Trần Việt bị nàng tao đến phát ngoan, hai tay nắm lấy bầu ngực Lạc La liền bắt đầu dùng lực, mông thịt đại khai đại hợp thao lên.
"Ân... aaaa... cứng quá... lớn quá..."
"Tao huyệt thật giỏi."
Trần Việt đè nàng xuống sofa, tư thế sau nhập vốn khiến côn ŧᏂịŧ càng vào được sâu, kích thước của hắn lại kinh người, tiểu bức thực sự bị hắn chọc đến lại tô lại sảng, vách tường càng không ngừng hấp liếʍ, ra sức hút lấy nam căn.
Lạc La rêи ɾỉ phá thành mảnh nhỏ, bị hắn đâm đến bắn ra, mông thịt vừa rời khỏi lại bị hai cánh tay sắt thủ sẵn ngang hông kéo lại, miệng huyệt bị căng đến phồng lên, xương mu bị hai viên tinh tử nặng trĩu không ngừng đập đánh, quả thực đáng thương không chịu nổi.
Sofa mềm mại nhưng tư thế quỳ khiến hai đầu gối chịu lực, lại bị Trần Việt eo hổ mãnh cắm, chẳng mấy chốc Lạc La liền có chút ăn không tiêu, đầu gối cấn đến phát đau.
"Tiểu ca... đổi tư thế... đầu gối đau quá..." Lạc La thút thít kêu lên.
Trần Việt nghe nàng nghẹn ngào liền yêu thương không được, lập tức đổi thành tư thế đối mặt, đem nàng bế lên đặt ngồi lên thành sofa, hai tay đỡ lấy mông nàng, mông càng sử lực, tăng nhanh luật động.
Lạc La chủ động hôn lên môi Trần Việt, hé miệng cuốn lấy lưỡi hắn cùng múa. Hai người môi lưỡi đẩy đưa, nước bọt trong suốt theo khoé miệng chảy xuống.
"Ân... nhanh quá... tiểu ca... ngươi chậm chút..."
Trần Việt cảm nhận được huyệt thịt gắp gao co chặt, cái miệng nhỏ ở cuối đường cũng bị hắn đâm đến mềm liền biết nữ nhân săp đến cao trào. Hắn bỗng ác ý dừng lại, chậm rãi ma hợp, mỗi lần đều rút ra đến khi chỉ còn qυყ đầυ hôn lên miệng huyệt rồi lại từ từ đẩy ra từng tầng mị thịt đâm vào đến tận cùng.
Giống như gần chạm đến đỉnh liền bị kéo lại, Lạc La khó chịu muốn bạo, bất mãn xoay mông chủ động đón ý hùa theo mỗi lần hắn thâm nhập.
"Ân... tiểu ca... nhanh chút... cho ta..."
"Tao huyệt không phải muốn chậm một chút?"
Lạc La nức nở một tiếng, móng tay cong vào mông Trần Việt, kéo ra hai vệt trắng, chốc lát liền bắt đầu đỏ lên, thấm máu.
"Tê... tiểu dã miêu, như thế không chịu nổi đùa? Được, cho ngươi, đây là ngươi muốn, không cho nói dừng."
Trần Việt lần nữa bế bổng nàng lên, ngồi xuống sofa, biến thành tư thế nữ ngồi trên nam, miệng huyệt không những đem nam căn to lớn nuốt trọn mà còn đè ép lên hai túi tinh tử, cảm nhận được trữ lượng khả quan của hắn.
Lạc La cũng không có thời gian thất thần lâu lắm liền bị Trần Việt đại khai đại hợp đưa lên cao trào vừa bị bỏ dở, nàng sảng đến ngưỡng cổ, không nhừng thét lên.
"Aaaa... tiểu ca hảo bổng... thao ta thật thích..."
"A... tiểu ca... ta tới... ta tới rồi..."
Lạc La nháy mắt đạt đến cao trào, tử ©υиɠ cũng bị đâm mở, âm tình phụt một tiếng phun thẳng vào qυყ đầυ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ nam căn giật giật, mã mắt buông lỏng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ giống như vòi nước bị áp súc lâu lắm, vừa mở liền không thể khống chế, phụt phụt phụt bắn thành từng luồng, xối thẳng vào tử ©υиɠ Lạc La.
Trần Việt cũng bị tình huống bất ngờ làm cho luống cuống, vừa tính thối lui liền bị Lạc La ôm chặt kẹp lấy bên hông, thở dốc ngăn cản "Tiểu ca... cho ta... bắn hết cho ta..."
Tiểu huyệt như hưởng ứng chủ nhân, càng ra sức mấp máy đè ép, mυ'ŧ đến Trần Việt muốn bạo.
Hắn nghiến răng bạo thô khẩu, càng xiết lấy mông nàng kéo sát về giữa háng, tinh quan vẫn không có dấu hiệu cạn kiệt.
Bạch tinh nóng bỏng, chiếu thẳng vào tử ©υиɠ Lạc La phun dũng không ngừng. Quả nhiên trữ hàng rất nhiều, Lạc La cảm thấy như bụng đều bị bắn cổ lên rồi mà Trần Việt vẫn đang ở trong cơ thể nàng giật lên, bắn thẳng không ngừng.
"Ân... tiểu ca hảo bổng... tϊиɧ ɖϊ©h͙ thật nhiều..." nàng ôm cổ hắn, kéo lưỡi hắn sang, học theo tiểu huyệt hút chặt nam căn, mυ'ŧ lấy lưỡi hắn không ngừng thở dốc, giống như tiểu huyệt hút lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙, môi lưỡi cũng hút lấy nước bọt của hắn.
Trần Việt bị nàng câu đến xương cụt đều tô, vừa thao vừa bắn, gần 2" mới đem toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ độ cho nàng.
Bụng nhỏ thoáng đột, tất cả đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn.
Ting- ký chủ hoàn thành nhiệm vụ thu thập tϊиɧ ɖϊ©h͙ A cấp, số lượng vượt tiêu, thưởng 1600 tinh phân. Kiến nghị tiếp tục kéo dài tính ái, thu thập thêm tϊиɧ ɖϊ©h͙ chất lượng tốt.
Ngoại bán tiểu ca (4) - cao H
Trận tính ái này kéo dài gần 1 tiếng, Lạc La một bên mệt mỏi dựa vào ngực Trần Việt thưởng thức cơ ngực trong tay, một bên hưởng thụ côn ŧᏂịŧ nửa mềm còn tắc trong hoa huyệt chậm rãi ma sát kéo dài kɧoáı ©ảʍ.
"Tiểu dã miêu, vẫn chưa uy no ngươi?" Trần Việt nâng cằm nàng lên, nụ hôn nhỏ vụn rơi xuống khoé môi Lạc La.
Nàng thoả mãn hừ hừ, thoáng nâng mông lên cầm xuống tinh túi vân vê xoa nắn.
"Tiểu ca còn nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ như vậy chưa bắn cho ta đâu~"
Mắt hắn nheo lại, cổ thoáng ngửa lên hầm hừ thích ý. Lạc La rất có thành tựu cảm mà sấn tới, hôn lên yết hầu hắn mời gọi.
"Tiểu ca, lại đến một pháo, thế nào?"
"Vui lòng phục vụ!" Hắn nở nụ cười tà tứ, hơi dùng lực liền bế bổng nàng lên, cắm huyệt đi tìm phòng ngủ.
Lạc La bớt thời gian chỉ đường cho hắn, nhân lúc dựa vào vai Trần Việt liền lặng lẽ uống 1 viên hoàn nguyên đan, lấy sức tiếp tục chiến đấu.
Quãng đường từ phòng khách vào đến giường, côn ŧᏂịŧ chôn trong cơ thể Lạc La đã thức tỉnh hoàn toàn, sinh cơ bừng bừng mà thao lộng.
Hai người vừa chạm đến giường, Trần Việt đã dùng tư thế truyền thống đại khai đại hợp động lên, sức nặng toàn thân đều đổ dồn lên Lạc La, hai cánh tay sắt xiết chặt lưng nàng. Mông thịt rắn chắc giống như máy đóng cọc vểnh lên rồi nặng nề hạ xuống, tốc độ nhanh đến chóng mặt, hoa dịch bị côn ŧᏂịŧ chen ra, đánh thành bọt trắng vương khắp miệng huyệt sung huyết.
Hai chân Lạc La bất lực khoác bên hông Trần Việt, tuỳ theo hắn phập phồng mà lên xuống xóc nảy.
Nằm ngửa, sau nhập, nghiêng người, kỵ mã... hai người thử rất nhiều tư thế, lại cuối cùng đều vì Lạc La không đủ sức hoặc không đủ dẻo dai mà trở lại với bình thường, nam thượng nữ hạ.
Liên tục 4 tiếng, hai người gần như không rút ra quá, làm, bắn, nghỉ ngơi, lại tiếp tục làm.
Đến cuối cùng, Lạc La đều mệt đến lười động, để mặc Trần Việt giúp nàng tắm rửa, lau khô rồi trở về giường. Nàng thích hàm chứa hắn côn ŧᏂịŧ, hắn cũng thích cảm giác ấm áp được mị huyệt bao bọc. Vậy nên dù không tính tiếp tục làm hắn vẫn đem côn ŧᏂịŧ nửa cứng nhét lại vào tiểu huyệt, một đâm đến gốc liền ôm nàng chìm vào giấc ngủ.
Lạc La trong mơ màng cảm giác dị vật nóng bỏng chen vào tiểu bức, thoải mái hừ nhẹ, còn chủ động nâng chân để hắn nhét vào, sau đó hàm đại gà tiếp tục ngủ say. Trong mơ thỉnh thoảng còn không chịu thua kém xiết chặt cơ bụng, liếʍ mυ'ŧ côn ŧᏂịŧ vài hạ.
Lần nữa tỉnh lại là vì đói bụng, trên giường không có ai, cảm giác no đủ trong cơ thể cũng không còn. Lạc La táp miệng thoáng mất mát, sờ qua tiểu bức khô ráo, hoa môi đã khép lại như thường, hoàn toàn không chút dấu vết bị chà đạp một đêm.
Nắng vàng rực rỡ xuyên qua tấm rèm nặng trịch chiếu nghiêng trên giường, Lạc La chậm rãi bò dậy, hơi mất tự nhiên xuống giường muốn tìm điện thoại điểm ngoại bán.
Dù không có cảm giác đau đớn hay nhức mỏi nhưng trải qua hai ngày túng dục, Lạc La vẫn có cảm giác đi lại như phiêu phù trên mây.
Nàng vừa mở cửa phòng ngủ liền bị tiếng máy hút mùi trong bếp thu hút, mùi vị đồ ăn bay tới kɧıêυ ҡɧí©ɧ khiến dạ dày xẹp lép réo lên hai thanh.
Trần Việt nghe tiếng động bớt thời gian ngó ra, vừa tính kêu nàng tới ăn cơm liền bị cảnh đẹp trước mắt tạp cho cứng họng, mặt mũi đỏ hồng chui trở lại phòng bếp.
Lạc La nhìn lại bản thân thân vô sợi nhỏ, nháy mắt bị vẻ mặt thẹn thùng của Trần Việt chọc cười. Nàng cũng lười mặc đồ, cứ vậy khoả thân đi vào phòng ăn.
Thưởng thức đủ tấm lưng rộng của ai đó, Lạc La bỗng nổi tính ác thú vị, tiến lên liền nhanh tay kéo xuống khoá quần Trần Việt, với tay móc ra côn ŧᏂịŧ còn đang ngủ say.
Hắn run lên, suýt chút nữa đánh rơi muôi canh, hít sâu một hơi quay đầu nhìn nàng.
Lạc La vương tay còn lại tắt bếp, kéo tiểu Trần Việt xoay qua phía mình, dựa lưng vào tủ lạnh nhàn nhã chơi đùa lên.
Trần Việt thâm trầm nhìn xuống nàng, một tay chống lên tủ lạnh phía trước, đột nhiên cúi đầu ngậm lấy đầṳ ѵú nàng mυ'ŧ mạnh một cái, đổi lấy Lạc La giật mình kêu lên.
"Ăn cơm trước?" Hắn hỏi, ánh mắt ngày càng trầm nặng, côn ŧᏂịŧ đã sẵn sàng ứng chiến.
"Được, ăn cơm trước." Lạc La mỉm cười, dẫm lên chân Trần Việt đứng thẳng, đem côn ŧᏂịŧ kẹp giữa hai chân chặn ngang trước tiểu huyệt, tay vòng lên ôm lấy cổ hắn.
Trần Việt lại hít sâu một hơi, đè xuống kích động muốn thao chết tiểu dã miêu trước mặt, mang theo nàng xắp bát, bưng canh.
Tiểu bức bị sức nóng của côn ŧᏂịŧ huân cho nước sốt giàn giụa, Trần Việt mỗi bước một bước qυყ đầυ liền đung đưa cọ sát qua miệng huyệt, ngứa đến khó nhịn, Lạc La lại cực kỳ hưởng thụ.
Có trời mới biết nàng may mắn đến thế nào mới gặp được sắc tình hệ thống, dựa vào hệ thống khai phá ra cuộc sống tính phúc này.
Trần Việt chịu đựng bên bờ vực nổ tung, thu xếp xong bàn ăn liền yên lặng nhìn Lạc La "Ăn như thế nào?"
Lạc La đẩy hắn ngồi lên ghế, cởi bỏ quần áo, để hai thân thể trần trụi gặp nhau, bàn tay trực tiếp đỡ lấy côn ŧᏂịŧ chậm rãi đưa vào miệng huyệt. Hoa huyệt chưa được bôi trơn hoàn toàn còn có chút khô khan bị côn ŧᏂịŧ quá khổ tạo nên, vách tường bị cảm giác no trướng phong phú bức cho muốn điên.
Lạc La nhịn xuống cảm giác đau rát nhè nhẹ, tiếp tục chậm rãi đẩy đưa đến khi tiểu bức hoàn toàn dung nạp nam căn mới dừng lại thở dài một hơi thoả mãn "Ân... cứ như thế này ăn..."
Trần Việt nắm tay đến nổi đầy gân xanh, chịu đựng nhìn nàng chầm chậm nuốt xuống nam căn.
"Ngươi uy ta..." Lạc La một bên đưa đẩy eo hông, một bên ôm lấy cổ Trần Việt làm nũng.
Hắn cũng rất nghe lời, đem từng món nàng muốn ăn uy đến bên miệng nàng. Uy nàng một miếng, hắn cũng đi theo ăn một miếng.
Trong quá trình Lạc La vẫn nhẹ nhàng đong đưa eo, đứng lên ngồi xuống vài hạ, Trần Việt cũng thỉnh thoảng góp chút sức mọn đĩnh eo vài lần. Một bữa cơm ăn hết nửa tiếng lại khiến cả hai đầu đầy mồ hôi.
Lạc La vừa nói no rồi liền bị Trần Việt nâng lên nặng nề hạ xuống "Vậy giờ đến lượt ta!"
Hắn đem nàng bế dậy, đặt lên mép bàn ăn liền bắt đầu điên cuồng động lên, tinh túi trải vài tiếng nghỉ ngơi đã phần nào lấy lại sức, nặng trĩu đánh vào hai cánh mông nàng.
Cuồng thao hơn mấy trăm hạ, theo lần thứ 2 Lạc La đạt tới cao trào Trần Việt cũng buông lỏng tinh quan, bắn nhanh cho nàng.
"Ân... thật nhiều... tiểu ca giỏi quá..."
Lạc La thoả mãn xúc xúc cơ bụng, ép đến từng giọt cuối cùng mới thả cho hắn rời khỏi.
Hai người trao đổi phương thức liên lạc xong mới trong ánh mắt lưu luyến của Trần Việt chia tay.
Lời tác giả: Lạc La chính là mị từ trong cốt, vừa có một đạo khẩu liền phá kén chui ra, tứ phương dâʍ ɭσạи. Hệ thống cho nàng tìm đều là chất lượng hảo nam nhân, người người có trí tuệ, có nhan trị, sống hảo, lại không muốn nàng mang thai sinh tử, mỗi lần đều được thực thương thực súng chơi đến sảng, còn có tinh phân đổi lấy tiền tài mạo mỹ, lý gì không hưởng thụ. Nói thật, ta cũng có chút hâm mộ Lạc La (~^_^/~)