Trường Sinh Giới

Chương 61: Thánh thụ nhập thể

Tiêu Thần không có mở miệng lẳng lặng nhìn nàng. Trong đôi con ngươi của Yến Khuynh Thành bắn ra hai đạo thần quang, một cổ uy áp hết sức cường đại nhanh chóng vọt tới, đây là nguyên bổn uy năng của tinh thần, cùng thần thức cường đại của Tiêu Thần xông vào với nhau, đây là một hồi đối kháng thần thức, một trận quyết đấu tinh thần lực.

Vài gốc cây giữa hai người như băng tuyết gặp phải thái dương, rất nhanh đã tan vỡ.

"Ầm!"

Lực lượng thần thức của hai người đều như thủy triều rút đi, sắc mặt Tiêu Thần có chút tái nhợt, dù sao cũng vừa trải qua một hồi đại chiến, lại dùng lực lượng thần thức đánh nhau chết sống. Hắn cũng không ở tại trạng thái đỉnh phong.

Yến Khuynh Thành mở miệng nói: "Nếu Long Đảo đã định ra các loại quy củ, chúng ta dựa theo quy củ làm việc. Ngày mai bắt đầu, chúng ta tiến hành một trò chơi hợp pháp, nếu như ngươi có thể sau mười ngày truy sát của "Bất Tử liên minh" mà không chết, thì ân oán trước giờ ta sẽ không truy cứu."

Tiêu Thần biết, nàng khẳng định biết được sự tình về cái chết của Vương Tử Phong và Lưu Nguyệt là do mình. Bọn họ là sư huynh muội, tuy rằng trong đó thế như nước với lửa, nhưng dù sao cũng đều là truyền nhân của Bất Tử nhất hệ, sư huynh và sư tỷ bị gϊếŧ, cái này liên quan đến vấn đề tôn nghiêm của môn phái.

Dứt lời, Yến Khuynh Thành phảng phất như con chim hồng bị kinh động tiêu thất ở trong rừng.

Trò chơi truy sát, gặp quỷ đi! Tiêu Thần như bay nhằm về phía chỗ ẩn cư của mình.

Trở lại linh cốc cư trú, chuyện thứ nhất hắn làm chính là hướng Kha Kha mượn gốc bảo thụ nọ, tiểu gia hỏa chẳng hề để ý đưa cho hắn. Tiêu Thần đem bảo thụ cắm rễ tại trong một mảnh đất rừng, hắn ngồi xếp bằng tại trước bảo thụ bắt đầu vận chuyển huyền công, chuẩn bị hấp thu linh khí trong bảo thụ, mau chóng khôi phục nguyên khí của bản thân.

Cũng không biết trải qua bao lâu, hắn mở hai mắt, giật mình phát hiện không thấy bảo thụ đâu! Ẩn trong đó là một cảm giác không đúng nơi ngực, dưới nội thị, Tiêu Thần thất kinh, cây non thần thánh vậy mà……. Chẳng biết tại sao đã tiến nhập vào trong cơ thể hắn! Tại trong cơ thể hắn phát quang sáng chói, cùng với khí quan trong cơ thể hắn không có bất kỳ xung đột nào.

Huyệt Thương Khâu chân trái, huyệt Thương Khâu chân phải, huyệt Trung Đình ở ngực, huyệt Kiên Tỉnh vai trái, bốn huyệt đạo được thần hóa cùng tiểu thụ trong lúc đó phảng phất như có một đường ánh sáng năng lượng tương liên, tựa hồ đã hình thành một loại cân bằng vi diệu, không ngừng đem thiên địa nguyên khí hút vào trong cơ thể.

Nguyên khí của Tiêu Thần đã khôi phục, thế nhưng cảm giác lúc này là hãi hùng khϊếp vía, dù sao cũng là một gốc cây non tiến nhập vào trong thân thể hắn a! Bất quá, khi hắn kinh ngạc thì huyền công đình chỉ vận hành, cây non thần thánh cư nhiên từ trong cơ thể hắn đi ra, cắm rễ trở lại trên mặt đất.

Thần dị!

Tiêu Thần phi thường khϊếp sợ.

Đêm nay, hắn nhiều lần thử nghiệm, cũng không có thành công lần thứ hai đem bảo thụ dẫn nhập vào trong cơ thể.

Vài tràng đại chiến qua đi, cũng nên tĩnh tâm lại tu luyện một phen, Tiêu Thần quyết định thâm nhập Long Đảo tu luyện, biết đâu có thể gặp được chút kỳ ngộ, tỷ như thu hoạch được long đản. Hắn trực tiếp đem lời nói của Yến Khuynh Thành trở thành gió thoảng bên tai. Buổi sáng ngày thứ hai cùng ba bộ xương khô bắt đầu lên đường, Kha Kha cũng lười biến đi theo.

Sắc mặt tuyệt mỹ của Yến Khuynh Thành đều không tốt, cư nhiên bị người ta cho leo cây, Tiêu Thần chả mảy may đem lời nói của nàng hồi đáp, đã biến mất ba ngày rồi.

Yến Khuynh Thành đứng trước thác nước, nhàn nhạt nở nụ cười, sau đó kêu một gã thành viên liên minh tới, hướng hắn phân phó một phen, sau đó chính mình cũng rời khỏi thác nước, bắt đầu một phen bố trí.

Một ngày này, rất nhiều liên minh đã biết được việc Tiêu Thần đáp ứng cùng Bất Tử liên minh tiến hành một hồi "tử vong truy sát" lẫn nhau trong một tháng. Tất cả đều là hành động của Yến Khuynh Thành, có người ngoài làm chứng đây là thật sự, có thể thấy được năng lực hoạt động của Yến Khuynh Thành, nàng ngụy tạo ra tất cả giả tượng, làm cho trận truy sát này hoàn toàn "hợp pháp hóa".

Lúc này, Tiêu Thần đã tiến nhập vào sâu trong Long Đảo, nhưng còn chưa tới giải đất trung ương. Long Đảo phi thường bao la, dọc theo đường đi hắn thấy được đông đảo dị cầm và man thú, hung long thì phát hiện được hai mươi mấy con, mà lại đều là tộc loại bất đồng! Nhiều lần gặp phải nguy hiểm, cái khác thì là càng nhiều mãnh thú đáng sợ.

Lúc này, hắn còn không biết Yến Khuynh Thành cũng đã dẫn người đuổi tới.

Sáng sớm ngày thứ tư, trong rừng lượn lờ đám sương, sơn lâm xanh um tươi tốt như là phủ thêm một tầng lụa mỏng nhàn nhạt. Theo ánh bình minh mọc lên, sương mây bạc như tia sáng thần tiên năm màu bị chiếu xạ phát sinh hàng loạt những tia sáng kỳ dị.

Bất quá, loại mỹ cảnh này cũng không dùy trì được bao lâu, hà vụ nhẹ nhàng di chuyển cũng chậm rãi phai nhạt.

Một ngày mới đã bắt đầu, dưới tia nắng mai trăm loài chim trong rừng uyển chuyển kêu to, hoa cỏ tươi mát tràn nhập trong rừng, phảng phất nhìn ở đây hết sức tường hòa, thế nhưng Tiêu Thần biết trong sơn lâm vô tận này ẩn giấu sát khí, rất nhiều man thú không biết tên tùy thời có thể sẽ rít gào lao ra.

Hưởng dụng hết bữa sáng, Tiêu Thần lại lần nữa lên đường, hướng trung tâm hải đảo xuất phát.

Giờ ngọ (7h sáng), Tiêu Thần tại trong sơn lâm phát hiện một con sông, dọc theo dòng nước hướng về chỗ sâu trong đảo đi tới. Đi về phía trước khoảng hơn mười dặm, thì cổ mộc bên hai bờ sông càng ngày càng nhiều mà đều là bảy tám người mới có thể ôm hết được, hơn nữa càng đi vào trong thì cổ mộc càng thêm cổ xưa.

Đi về trước vài dặm, đường sông bị đổi hướng, Tiêu Thần vẫn như cũ tiếp tục đi tới, cổ mộc che trời, đến nơi đây, mỗi gốc cổ mộc đều cần mười mấy người mới có thể ôm hết được, cổ mộc này so với ở Thụ Nhân cốc, tựa hồ chỉ có hơn chứ không kém.

Đây là một mảnh hải dương màu xanh sum xuê, Tiêu Thần phỏng chừng đã tiếp cận vùng đất trung ương của Long Đảo. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Kha Kha hiếu kỳ đánh giá hoàn cảnh xung quanh, một đôi mắt to sáng sủa không ngừng nháy động. Ba bộ xương khô tựa hồ cùng cảm ứng được cái gì, sau khi tiến nhập khu vực này, thì trở nên phi thường bất an.

Tiêu Thần từ lâu đã phát hiện phiến lâm vực này rất dị thường, mặc dù ở đây có cổ mộc che trời, biển rừng mênh mông vô bờ, thế nhưng không có bất luận điểu thú gì thường lui tới, ở đây vắng vẻ không tiếng động, an tĩnh như chết, ngay cả một tiếng gió cũng không có!

Cổ lâm tĩnh mịch, mỗi một gốc cổ mộc đều có thụ linh mấy nghìn năm, đi về trước đại khái hơn mười dặm, Tiêu Thần cảm giác như nhanh chóng đi ra ngoài. Quả nhiên, đi về trước chưa tới một dặm thì bọn họ liền đi ra khỏi biển rừng

Sau khi thấy cảnh tượng trước mắt, Tiêu Thần lập tức sợ ngây người!

Phía trước là một biển xương trắng xóa, xương khô thiếu mất cánh tay chân, xương khô của chim khổng lồ cao hơn mười thước, xương rồng cao hơn năm sáu mươi thước, hài cốt trắng muốt như một màu tuyết trắng mênh mông vô bờ. Ở đây tựa hồ là một cổ chiến trường được bảo lưu hoàn hảo! Tại sâu trong biển xương, một tấm bia đá thật lớn đồ sộ đứng sừng sững, mang theo những đám mây đen lượn lờ…...

Khiến người ta giật mình không chỉ những cái này, tại sườn tây của biển xương mênh mông, dĩ nhiên là đại tuyết sơn liên miên không dứt, ở đó hoa tuyết bay lượn, vụ khí mông lung. Tại trên phiến đảo nhiệt đới này, cư nhiên lại có tuyết sơn, thực sự khiến người ta khó mà tin được.