Trường Sinh Giới

Chương 15: Nhân thú tác chiến

Mặc dù quang hoa xung quanh rất yếu nhược, nhưng vẫn có thể thấy được mười mấy con cự viên này tựa hồ như đang tu luyện một công pháp gì đó rất giản đơn. Tiêu Thần đúng là có chút kinh ngạc, hắn không khỏi nhớ tới mấy loại yêu quái được lưu truyền tại nhân gian giới, không phải bọn chúng cũng hấp thu tinh hoa của nhật nguyệt để tu hành sao?

Trong mười mấy con cự viên, con đầu đàn là thần dị nhất, nó không những hấp thu lượng lớn nguyệt quang tạo thành một quang cầu lúc ẩn lúc hiện mà toàn thân đều lấp lánh hào quang, hiển nhiên nó đã thông linh, tu luyện đã có thành tựu nhất định.

Hai ngày tiếp theo, mười mấy con cự viên vào mỗi buổi chiều đều qua chỗ Tiêu Thần ăn uống, đương nhiên lượng thức ăn của chúng thực sự quá lớn khiến cho Tiêu Thần tương đối bận rộn.

"Grào…" xa xa ở sâu trong rừng truyền lại một tiếng hổ gầm, bất quá sau đó thì im bặt. Không lâu sau mười mấy con cự viên chạy lại, trong tay của con huyết sắc cự viên là một con Kiếm Xỉ Hổ dài tầm ba thước, đến trước mặt Tiêu Thần quảng xuống.

Tiêu Thần trong lòng thầm kinh ngạc, con cự viên này chiến lực quả nhiên mạnh mẽ, con Kiếm Xỉ Hổ kia chính là trúng một đòn mà mất mạng, cả đầu bị đánh nát vụn từ đó có thể tưởng tượng được sự đáng sợ của con cự viên bốn tay này.

Sau khi đám cự viên bỏ đi, Tiêu Thần lại bắt đầu tu luyện pháp quyết trị liệu thương thế của mình, thời gian là sinh mạng nên hắn phải nhanh chóng khôi phục nguyên khí trong thời gian ngắn nhất.

Nói cũng kì quái, hai ngày này hắn không thấy bất cứ dấu vết gì con độc giác thánh thú, dường như nó đã biến mất vậy khiến cho trong lòng Tiêu Thần có chút lo lắng, thầm mong nó không có chuyện gì xảy ra, dù gì thì hòn đảo này quá thần bí và hung hiểm.

Sang ngày hôm sau, con độc giác thánh thú nhỏ lại xuất hiện, lúc này hắn mới hết lo lắng. Tiểu thiên mã vẫn nhát gan như cũ nhưng lại rất tò mò, chỉ một cơn gió thổi qua cũng giật mình bỏ đi, trừ những lúc thụ hưởng nhờ thiên địa linh khí để tu luyện ra nó cũng rất thích quan sát Tiêu Thần, trông nó giống hệt như một đứa trẻ con tò mò vậy.

Ba ngày nữa trôi qua, thân thể Tiêu Thần rất thuận lợi khôi phục lại. Nhưng đúng vào đêm hôm đó, Tiêu Thần lại gặp phải nguy hiểm, Triệu Lâm Nhi rốt cục đã xuất hiện! Hoàng gia thiên nữ đã đột phá khu vực phong tỏa của Thượng cổ hung thú Bạo long truy tìm đến đây. Lần này nàng quyết không thể thất thủ, quyết tâm chỉ một trận trừ đi đại họa.

Nàng chậm rãi bước đến, thân thể tuyệt mĩ được bao phủ bởi ánh trăng thanh khiết trông nàng càng thêm xinh đẹp. Cả khu rừng dường như bừng sáng, lại thêm xung quanh không ngưng fvang lên những tiếng thú rít gào, trong khung cảnh như vậy dường như càng tôn thêm vẻ thánh khiết xuất trần của nàng, lúc này nàng tựa như là tiên tử từ trên chín tầng trời hạ xuống hòn đảo hoang này.

Dung mạo của nàng hoa nhường nguyệt thẹn, nghiêng nước nghiêng thành nhưng Tiêu Thần cung không có tâm trạng để ngắm nhìn, hiện tại đối với hắn mà nói nàng chính là một nữ tử thần mà thôi.

Tiêu Thần không bỏ chạy mà từ từ lui dần về nơi trú ngụ của đám cự viên.

Mười mấy con cự nhân lúc này đang hấp thu nguyệt quang, tuy thấy Tiêu Thần tiến vào lãnh địa của chúng nhưng không có cử động gì gây nguy hiểm cho hắn, mấyngày nay chúng đều sang chỗ của Tiêu Thần ăn uống nên giờ rất quen thuộc với người láng giềng này..

Triệu Lâm Nhi nắm chặt thần kiếm trong tay, sắc mặt kiên định truy theo, nhưng khi đi vào trong đám loạn thạch nàng liền ngây người đứng lại. Mười mấy con cự viên đứng ở trên đám loạn thạch tựa như mười mấy tấm thạch bia to lớn, dưới ánh trăng lưu lại mười mấy bóng ảnh khổng lồ.

Đồng thời, mười mấy đạo quang mang không ngừng tiến vào trong miệng chúng, xem ra chúng đều là loại dị chủng thông linh.

Triệu Lâm Nhi do dự, tuy biết đám dị thú này đáng sợ nhưng vừa mới đuổi kịp Tiêu Thần, nàng không muốn quả qua cơ hội này để gϊếŧ chết hắn, bởi vì thời gian càng kéo dài thì đối với nàng càng bất lợi vì thế quyết không để đối phương có thể tiếp tục tu luyện.

Nàng vận dụng "Phù quang lượng ảnh thần hư bộ" lao vào sâu trong đám loạn thạch, Thải hồng kiếm quyết không ngừng xuất ra lao về phía Tiêu Thần, màn đêm không ngừng sáng bừng lên những dãi hảo quang bảy sắc.

"Hống"

Đúng lúc này con Huyết sắc cự viên rống lên, toàn thân bừng lên nguyệt quang có vẻ vô cùng kích động. Thân ảnh cao lớn như núi lao vọt tới, mấy cánh tay dài gần hai thước vung ra đánh tan những luồng kiếm khi sau đó "Choang" một tiếng va chạm vào thanh trường kiếm tóe lửa.

Hoàng gia thiên nữ trong lòng kinh hãi, con cự viên này sức lực vô cùng mạnh mẽ vả lại còn đao thương bất nhập.

Triệu Lâm Nhi qua đòn vừa rồi đã biết sự đáng sợ của con huyết sắc cự viên, nàng không do dự quay người muốn bỏ chạy, nhưng ma ảnh chớp động, mấy chục hắc ảnh to lớn nhanh như quỷ mị đã bao vây xung quanh ngăn nàng không thể trốn chạy.

"Hống…" tiếng rít gào của cự viên vang lên không ngừng, dưới ánh trăng ma ảnh chớp động.

Tiêu Thần lúc này đang đứng ở phía xa không lên tiếng mà chỉ lặng lặng quan sát. Hắn biết đám cự viên này rất thông linh nhưng lại không nghĩ đến bọn chúng lại có thể "trượng nghĩa" đến như vậy, lại có thể giúp hắn vây khốn Triệu Lâm Nhi.

Hoàng gia thiên nữ lúc này cũng biến sắc, nàng muốn đột vây bỏ chạy liền đề thăng tu vi đến cực hạn, thân thể phảng phất như được bao phủ bời hào quang bảy sắc làm rực sáng cả bãi loan thạch.

"Phập"

Máu tươi tung tóe, một con cự viên bị một kiếm đâm xuyên qua ngực, trong nháy mắt thân thể bị vỡ vụn, vong mạng đương trương. Thải hồng kiếm quyết mà Triệu Lâm Nhi tu luyện chính là thuộc về Thiên công bảo điển, uy lực cực kì mạnh mẽ.

Lúc này, Triệu Lâm Nhi đã tăng thêm một chút lòng tin. Trừ con cự viên bốn tay ra thì đám cự viên còn lại chỉ có bàn tay là cứng rắn như thép, nhưng thân thể vẫn chưa đạt đến cảnh giới đao thương bất nhập.

"Hống!"

Huyết sắc cự viên rống lên một tiếng bi thiết, lao lên phía trước điên cuồng công kích về phía Triệu Lâm Nhi. Vô số đạo kiếm quang chém lên mình nó nhưng căn bản không làm nó bị thương mà chỉ phát ra những tiếng chan chát mà thôi. Lúc này con cự viên thủ lĩnh này đã bạo nộ, hai mắt phát ra quang mang lạnh lẽo ngập tràn vô tận sát ý, dường như muốn xé tan Triệu Lâm Nhi ra thành trăm mảnh.

Với tu vi của Triệu Lâm Nhi mà nói, nàng có thể chiến đấu ngang sức với con dị thú thông linh này, nhưng xung quanh lúc này còn có mười mấy con cự viên khác khiến cho nàng ta hiện tại lâm vào tình huống vô cùng nguy hiểm. Đúng lúc này Tiêu Thần cũng lao đến, lúcnày không cần thiết phải nói những lời dư thừa, chỉ có nắm đấm mạnh mới là đạo lí!.

"Xoạt"

Ống tay áo của Triệu Lâm Nhi bị một con cự viên cào rách lộ ra cánh tay trắng như ngọc, đồng thời bàn tay to lớn con huyết sắc cự viên cũng nắm lấy thanh trường kiếm trong tay nàng ta không ngừng bẻ thành gãy từng đoạn. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Lúc này đòn tấn công của Tiêu Thần cũng vừa đến nơi, hắn luôncho rằng binh khí mạnh nhất chính là thân thể vì thế bỏ kiếm không dùng, hai tay liên tục chuyển động theo những quỹ tích huyền bí đánh ra một luồng ánh sáng rực rỡ bắn về phía Triệu Lâm Nhi.