Khí Thiếp Vương Gia

Chương 198: Nữ Tử Điên

Không ai trả lời nàng, thật kỳ quái, nữ tử này nói chuyện thật thô lỗ a! Nàng kia đứng lên, lúc này mọi người mới phát hiện quần áo của nàng ta rất kỳ quái, ai cũng chưa từng thấy qua, tất cả mọi người đều nhìn nàng ta như quái vật

Đại khái là mọi người đều ngây ngẩn cả ra, nàng ta khó hiểu nói “Sao các ngươi đều không nói gì?”

” Cô nương! Ngươi nửa đêm canh ba hôn mê ở trên đường, không có việc gì chứ?” Tiểu sư phụ rốt cục hỏi.

” Hôn mê ở trên đường!” Nữ tử kia nhìn 4 phía, tối đen 1 mảnh, không nhịn được mà hỏi “Đây rốt cuộc là sao? Vì sao lại tối như vậy, cái gì cũng không nhìn thấy, các ngươi cầm đuốc ở đây làm gì?”

” Cô nương!” Tiểu sư phụ thấy nữ tử này điên điên khùng khùng “Cô nương, mau về nhà đi!”

” Không cần! Ngươi nhanh nói cho ta đây là sao?” Nữ tử tựa hồ có chút gấp gáp “Thật kỳ lại, vừa rồi rõ ràng ta đang xem phim, sao nơi này còn tối hơn rạp chiếu phim nữa?”

Thiên Tình thấy vậy, nói với tiểu sư phụ “Tiểu sư phụ, cho người đưa cô nương này về đi! Ta thấy đầu óc nàng không được bình thường!”

Nàng kia sửng sốt, tầm mắt hướng đến trên người Thiên Tình, cũng nhanh chân chạy tới, tiểu sư phụ lại nhanh chóng chắn ở trước mặt nàng, không cho nàng lại gần xe ngựa “Cô nương, dừng lại!”

Nàng một phen bắt lấy cổ tay nàng kia, thật kỳ quái, không có chút nội lực này, lúc này mới yên lòng, nhưng cũng không dám chủ quan

“Uy! Ngươi bắt ta làm gì? Ta chỉ muốn hỏi đây là làm sao, muốn biết phải về nhà như thế nào, xe ngựa này làm sao mà thuê được! Nhìn thật đẹp nhaa!” Nữ tử lại to giọng hỏi “Đang đóng phim sao? Phim cổ trang sao? Phim gì vậy a?”

” Ngươi rốt cuộc đang nói cái gì?” Tiểu sư phụ nhíu mi.

Thiên Tình cũng rất kinh ngạc, Sở Nghi Hiên ngồi trong xe ngựa nói “Tiểu sư phụ, nữ tử này tám phần đầu óc có vấn đề, đem cô ta đi tìm đại phu đi!”

“Công tử, ngươi hảo hảo nghỉ ngơi đi!” Thiên Tình biết hắn cố ý dọa nàng kia, liền nói với nàng kia “Cô nương, nhà cô ở nơi nào, ta cho người đưa cô về, bên ngoài rất không an toàn!”

” Ách! Không phải đâu?” Nàng kia nhíu mi, rất tức giận với phát ngôn của Sở Nghi hiên “Ai ở trong xe ngựa đó? Đem ta đi tìm đại phu? Mỹ nữ, tên nam nhân kia có phải bị điên không?”

” Lớn mật!” Tiểu sư phụ gầm lên một tiếng.” Dám ăn nói như thế với công tử của bọn ta, ngươi chán sống rồi có phải không?”

Bị quát 1 tiếng, Tần Nhiễm Nhi sửng sốt, phản bác lại “Là hắn nói xấu ta trước! Hắn mới là kẻ điên!”

“Được rồi! Ngươi đi nhanh đi!” Tiểu sư phụ quyết định không lãng phí thời gian nữa

“Ta tên là Tần NHiễm Nhi, mỹ nữ, ngươi là minh tinh nào vậy?” Tần Nhiễm Nhi tự xưng danh tính, lại hỏi Thiên Tình “Nơi này chỉ có cô là xem được, nói chuyện còn dễ nghe, bọn họ đều thật hung dữ!”

Thiên Tình mỉm cười “Ta không biết cô nương đang nói cái gì? Chúng ta đang trên đường đi, còn có chuyện quan trọng. Chúng ta phải đi tìm khách điếm để ở lại!”

” Khách điếm?” Tần Nhiễm Nhi ngẩn ra, đột nhiên giật mình nói “Mẹ nó! Chẳng lẽ ta xuyên không rồi?”

Trời ạ

” Cô nương?” Thiên Tình nhíu mày, Thiên Tình bị nữ tử Tần Nhiễm Nhi này dọa cho kinh sợ, xem như đã hiểu được, cô nương này là 1 kẻ điên

“Đây là nơi nào!” Tàn Nhiễm Nhi lập tức áp chế sự nóng vội trong lòng, quyết định hỏi danh tính nơi này trước rồi nói sau

“Đây là Nguyệt quốc!” Tuy cảm thấy cô nương này rất kỳ quái, nhưng Thiên Tình vẫn gằn từng tiếng rõ ràng

“Nguyệt quốc?” Tiếng hết bén nhọn cao vυ't vang lên, Tần Nhiễm Nhi giống như bị chó cắn, kinh ngạc nhìn người trước mặt, mắt trừng to như mắt cá vàng “Trời ơi! Ta thật sự xuyên không rồi! A—-”

Tiếng kêu to đột ngột làm tất cả mọi người hoảng sợ

Sở Nghi Hiên nhìn Thiên Tình đang ở trước xe ngựa chờ Tần Nhiễm Nhi nói chuyện, lập tức không thoải mái “Thảo nhi, vào đây, để tiểu sư phụ gϊếŧ nữ tử điên này!”

“Xú nam nhân đáng chết, ngươi dựa vào cái gì mà dám gϊếŧ ta? Ngươi mới là kẻ điên!” Tần Nhiễm Nhi tuy không nhìn thấy người bên trong nhưng nghe giọng cũng đủ để lửa giận bốc cao 3 trượng “Ngươi ra đây, trốn trong xe ngựa làm gì? Đi ra để bổn tiểu thư nhìn cái mặt thối của ngươi!”

” Lớn mật!” Tiểu sư phụ gầm lên một tiếng.” Cô nương! Ngươi vẫn là mau rời đi! Đừng ở đây náo loạn nữa! Đừng có kêu thần kêu quỷ nữa, trong vòng mấy dặm đều có thể nghe thấy tiếng hét của ngươi! Nếu ngươi còn không đi, đừng trách ta không khách khí!”

” A a a…… Chẳng lẽ đây nữ hiệp trong truyền thuyết sao? Ta thật sợ nha! Nhưng ta mặc kệ, ta phải lên xe ngựa nào!” Tần Nhiễm Nhi cười hì hì “Đã xuyên qua tới đây rồi, bổn tiểu thư cũng đành chấp nhận vậy, mỹ nữ, ta phải lên đó. Ta còn chưa bao giờ được ngồi xe ngựa đâu!”

” Cô nương!” Thiên Tình thấy nàng thật sự có chút điên điên, không khỏi quay đầu lại nói với Sở Nghi Hiên “Công tử, không bằng như vậy đi, chúng ta mang nàng lên trấn trên trước, tránh cho nàng ở nơi hoang dã nàng mà bị thương, đến trấn trên rồi cho nàng ta đi, được không?”

” Được rồi! Không được cho nàng ta lên xe ngựa! Kêu thị vệ mang theo!” Sở Nghi Hiên nhíu mì, nằm trong chăn với Thảo nhi, đang ngươi ngươi ta ta, thế mà bị nữ tử này phá đám, hắn thật sự rất tức giận. Cơn tức không có chỗ phát tác, đành phải phát tiết lên người nữ tử này “Nếu còn nháo lên thì đánh cho nàng ta hôn mê!”

” Đáng chết!” Tần Nhiễm Nhi nói xong liền muốn bước lên xe ngựa nhưng bị tiểu sư phụ ngăn lại, nàng còn đang vọt tới trước

Thiên Tình liếc mắt nhìn Tần Nhiễm Nhi 1 cái thật sâu, phát hiện ra đôi mắt nàng kia rất linh động, chiếc mũi thon nhỏ, đôi môi đỏ hồng, cùng với tiếng nói thanh thanh, thật sự là 1 mỹ nhân xinh đẹp, đáng tiếc lại là ngốc tử [kẻ ngốc],thật sự đáng tiếc!

” Ta không muốn, ta muốn ngồi xe ngựa này! Xe ngựa này nhìn cũng không tồi! “Tần Nhiễm Nhi thấp giọng kêu lên “Mỹ nữ, chúng ta cùng ngồi xe ngựa được không?”

Nàng từ nhỏ đến nay chưa có ngồi xe ngựa đâu

“Cưỡi ngựa đi cô nương!” Tiểu sư phụ vừa dứt câu, liền điểm huyệt nàng, đem nàng giao cho 1 thị vệ “Được rồi! Chúng ta nhanh đi thôi!”

Thiên Tình trở lại trong xe ngựa, Sở Nghi Hiên mất kiên nhẫn níu mày hỏi “Từ đâu xuất hiện 1 nữ tử điên a! thật đáng giận!”

” A a!” Thiên Tình cười to,” Công tử, ngươi việc gì phải so đo với 1 nữ tử?”