Hung khí trong người nàng từ từ rút ra rồi lại nhanh chóng đâm vào, Nghê Nhược chỉ cảm thấy vùиɠ ҡíи đau rát, sợ chỗ đó sẽ hỏng mất nên nàng không nhịn được mà cầu xin lòng thương xót.
"Giáo, giáo quan đại nhân..."
"Xin người... nhẹ chút..."
Hạ Hầu Không nhìn những giọt nước mắt không ngừng rơi của nàng, giọt lệ kia như nhỏ vào tận tim khiến hắn phiền lòng, hắn vẫn cố ý lạnh lùng nói: "Rất nhanh ngươi sẽ không đau nữa."
Nhuận hoạt cao mà hắn nhờ nữ quan chuẩn bị là do Hồi Xuân Các đặc chế, trong đó có dược liệu kí©ɧ ŧìиɧ, chỉ cần vùиɠ ҡíи của nam nữ cọ xát một lúc thì dược liệu sẽ phát huy tác dụng, khiến nữ nhân không còn cảm thấy đau đớn nữa.
"Ưʍ..."
Hạ Hầu Không đã nói vậy, Nghê Nhược không dám nói gì thêm, âm thầm cắn răng chịu đựng. Chỉ cảm thấy hắn thật kỳ quặc, mới vừa rồi còn dịu dàng mà giờ lại làm bộ vô tình.
Trong căn phòng yên tĩnh chỉ còn tiếng thở gấp của đôi nam nữ cùng tiếng va chạm mỗi khi vật nam tính ra vào trong hoa huyệt, bởi vì Hạ Hầu Không bôi rất nhiều nhuận hoạt cao, tiểu huyệt của Nghê Nhược dần dần trở nên động tình dưới tác dụng của dược liệu, sau khi đưa đẩy hàng trăm lần, tiểu huyệt bắt đầu phát ra tiếng nước chảy "chụt chụt".
"Ừ... a..."
Cảm giác đau đớn trong hoa huyệt dần dần biến mất, cả người có cảm giác nhẹ bẫng, Nghê Nhược thật sự không dám nhìn thẳng vào mặt Hạ Hầu Không.
Hạ Hầu Không thực sự rất tuấn mỹ, thật ra Nghê Nhược rất muốn nhìn một cái nhưng nàng quá xấu hổ nên không dám nhìn, nhưng bây giờ không biết tại sao, sức nóng trong cơ thể khiến nàng không thể chịu đựng được, lá gan cũng lớn hơn, một đôi mắt ngấn nước dám nhìn thẳng vào khuôn mặt của Hạ Hầu Không.
Hạ Hầu Không dùng đôi mắt đen của mình nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của Nghê Nhược, bỗng dưng nói: "Thoải mái không?"
Nghê Nhược cụp mắt xấu hổ, cắn chặt môi dưới thở dốc, không trả lời hắn.
Hạ Hầu Không không làm nàng khó xử nữa, nhưng thật ra... hắn sảng khoái không chịu được.
Cơ thể xinh đẹp mềm mại của cô gái ở ngay trước mặt, mặc hắn thưởng thức, tiểu huyệt đẫm nước nhỏ hẹp ngậm chặt vật nam tính của hắn, cảm giác mềm mại, đàn hồi khiến hắn phát ghiền, động tác đưa hông càng lúc càng nhanh.
Cúi đầu nhìn một đoạn nhục bổng của mình lộ ra ngoài hoa huyệt, hai mảnh môi hồng hào theo từng đợt tấn công của hắn mà hút lấy phần cột trụ, yếu ớt mà quyến rũ.
Trong lòng biết dưới tác dụng của nhuận hoạt cao Nghê Nhược đã tiến vào trạng thái sẵn sàng, Hạ Hầu Không vững vàng chống đỡ eo, lưỡi dao vừa dày vừa dài lại sắc bén cắm sâu vào hoa huyệt xử nữ yểu điệu, chạm tới chỗ sâu nhất của tử ©υиɠ, hoa huyệt hoàn toàn mở ra không chừa lại một tấc, ép chặt không còn một khe hở.
"A a!"
Đây là lần đầu tiên Nghê Nhược bị một nam nhân đẩy đến miệng tử ©υиɠ, đôi lông mày mỏng của nàng nhíu lại, nước mắt chua xót lập tức tuôn trào.
Miệng tử ©υиɠ bị vật cứng rắn của nam nhân đè ép sưng tấy đau nhức, nhưng nam nhân vẫn đâm vào chỗ đó bằng một lực đạo không hề suy giảm, khiến bụng dưới của Nghê Nhược đau xót.
"Ưm ưʍ... a, giáo quan đại nhân..."
Nghê Nhược muốn cầu xin sự thương xót nhưng một giây sau lại đổi ý vì sợ Hạ Hầu Không bị chọc giận, quay lại trừng phạt nàng, vì vậy chỉ có thể để dị vật to lớn xông ngang đánh dọc trong cơ thể mình, mở ra những vùng đất mới.
Nhìn đôi nhũ hoa xinh đẹp không ngừng đung đưa trước mặt, Hạ Hầu Không vươn tay cầm lấy, dùng ngón tay xoa nắn hai đầṳ ѵú hồng hồng cho đến khi đầṳ ѵú sưng lên, hắn lại ngậm lấy nó, dùng sức bú ʍúŧ.
"A a! Đại nhân... ừ a..."
Hình ảnh mỹ nam tuyệt sắc ngậm đầṳ ѵú mình quá say mê, Nghê Nhược hôm nay chịu quá nhiều kí©ɧ ŧɧí©ɧ, đầu óc dần trở nên trống rỗng, chỉ cảm thấy trong cơ thể có thứ gì đó sắp trào ra.
Hạ Hầu Không có nhiều kinh nghiệm, nhìn thoáng qua cũng biết Nghê Nhược sắp đến cao trào, vì vậy càng ra sức rong ruổi trong hoa huyệt xử nữ khít chặt của Nghê Nhược, miệng cũng tăng thêm lực liếʍ mυ'ŧ.
Nghê Nhược bị nam nhân chơi đùa cũng không ngừng lại được, run rẩy một lúc thì bị đẩy đến cao trào, tiểu huyệt của nàng co rút nhanh đến đòi mạng. Hạ Hầu Không đoán chừng cũng sắp kết thúc, vì vậy hắn chỉ đơn giản đi vào một vài cái, dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi phun sâu vào bên trong hoa huyệt của Nghê Nhược...
"Vào đi."
Giọng nói lãnh đạm của Hạ Hầu Không vọng ra từ trong phòng, Phượng Nương lập tức dẫn nữ quan đi vào.
Hôm nay, thời gian của Hầu đại nhân ngắn hơn bình thường.
Khi hai người bước vào phòng Điều Giáo, Hạ Hầu Không đã ăn mặc chỉnh tề, phong thái nhẹ nhàng, khoác lên mình dáng vẻ người lạ chớ đến gần.
Phượng Nương đến bên Nghê Nhược kiểm tra, mới vừa rồi còn không nhìn thấy miệng huyệt xử nữ, hiện tại đã mở ra một cái miệng nhỏ, thoạt nhìn giống như vừa co lại sau khi bị một vật to lớn kéo căng ra.
Hai cánh hoa nhỏ nhắn thoạt nhìn như vừa bị tàn phá, sưng đỏ hơi hé mở, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng nóng hổi do Hạ Hầu Không bắn vào không ngừng tuôn ra từ tiểu huyệt, chất dịch màu trắng hòa lẫn máu xử nữ tràn ra ngoài.