Uống Một Ly Sữa Trước Khi Ngủ

Chương 3

Chương 3: Bị hút sữa trong WC

Giọng Lục Dương trầm thấp. Hơi thở nóng ấm phả vào tai cậu khiến Nguyễn Bạch khẽ run rẩy, rụt cổ lại.

Trong đầu cậu vang lên một tiếng, cảm nhận được lông tơ phía sau lưng đều đựng đứng cả lên. Ngượng ngùng duỗi tay đẩy hắn, cậu muốn tránh khỏi vòng vây ấy. Song cánh tay lại bị đối phương bắt lấy, thân dưới cũng bị đùi hắn đè lại không động đậy được.

"Lục Dương! Cậu còn xem tôi là bạn... thì buông tôi ra ngay! Lát nữa tôi còn phải đi học..." Lời nói uy hϊếp nhưng lại mang theo giọng mũi cùng âm thanh khóc nức nở nên trông càng yếu thế hơn. Càng khỏi nói đến vạt áo vẫn đang nửa mặc nửa khoác, hai đầu vũ bại lộ trong không khí vẫn còn giữ vệt sữa mờ ám. Quả thật giống như con dê nhỏ ở dưới thanh đao có thể gϊếŧ nó bất cứ lúc nào, hoàn toàn không có miếng uy hϊếp gì.

Nguyễn Bạch có ngoại hình thanh tú, đáng yêu. Kiểu con trai đáng yêu như thế không chỉ được mỗi con gái yêu thích. Do nhà của bọn họ rất gần nhau, chơi với nhau từ bé đến lớn, đến cả đi học cũng cùng chung một đường. Thế nên hắn không chỉ bắt gặp con trai quấy rối Nguyễn Bạch một lần, bọn họ đều bị Lục Dương đuổi đi. Song hắn cũng chẳng có ý nghĩ gì với cậu, chỉ xem như là một bạn nhỏ gầy yếu, cần được bảo vệ như em trai.

Tuy nhiên, trong phút chốc này, một khao khát mãnh liệt không kiềm chế được kêu gào hắn hung hăng hút lấy nguồn sữa trước mắt. Lục Dương bỗng ý thức được hắn đang sinh ra rung động với Nguyễn Bạch.

Lục Dương cúi đầu liếʍ núʍ ѵú mềm mại thật nhẹ nhàng. Thế mà chân Nguyễn Bạch lập tức nhũn ra, đầṳ ѵú chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhỏ này lại ồ ạt chảy sữa.

"Đừng... đừng liếʍ chỗ đó mà...!" Nức nở kêu lên, cậu ngã vào l*иg ngực hắn. Nguyễn Bạch thở hổn hển, lông mi như cánh quạt run run.

"A Bạch à, cậu định về lớp học với bộ dạng này à? Chẳng lẽ cậu không ngửi thấy mùi sữa trên người mình nồng như thế nào?" Hắn dời miệng đi một chút. Bàn tay phủ lên vυ' cậu, không nhanh không chậm xoa bóp. Xúc cảm trơn mềm này thật dễ chịu. Sau đó hắn điên cuồng xoa nắn bầu ngực nhỏ, đôi vυ' trắng như tuyết run rẩy mãnh liệt. Núʍ ѵú đưa qua đưa lại, thỉnh thoảng còn tiết ra vài giọt sữa thơm ngọt. Nhìn dâʍ đãиɠ biết bao.

"Hức... Tôi không..." Nguyễn Bạch xấu hổ vặn người muốn né tránh. Song tránh không thoát khỏi bàn tay giữ chặt cái eo mềm mại của cậu.

*Không phải lộn xưng hô đâu. Lúc nào giận thì xưng tôi, còn những khi bình thường hay ngại ngùng thì tui thích để xưng mình hơn.

Lục Dương lại cúi đầu xuống hai cái bánh bao lần nữa, hít một hơi sâu. Hương thơm ngào ngạt của sữa nhanh chóng tràn đầy khoang mũi hắn. Chẳng thèm suy nghĩ gì thêm, hắn ngậm lấy đầṳ ѵú mà cắи ʍút̼ mạnh hơn hẳn vừa nãy. Có thể nói là rất thô bạo.

Đầṳ ѵú bị hút mạnh vài cái, lập tức quăng xuống gánh nặng mà giải phóng dòng sữa đối phương thèm khát. Lục Dương tham lam cướp lấy sữa tươi thơm nồng. Môi hoàn toàn bọc lấy quầng vυ', đầu lưỡi linh hoạt liếʍ láp xung quanh. Tiếng nước da^ʍ mỹ phát ra từ giữa môi lưỡi hắn. Hút một hút thật mạnh nữa làm cơ thể Nguyễn Bạch sướиɠ như điên. Cậu hổn hển thở, nắm nhẹ tóc hắn.

"Không hút sạch sữa trong ngực, lát nữa về lớp thì quần áo cậu cũng ướt đẫm thôi. Nếu bị người khác thấy thì phải làm sao đây? Hay là cậu càng bị người ta nhìn lại càng hưng phấn..." Ánh mắt Lục Dương nhìn Nguyễn Bạch đầy mê đắm. Hắn ác độc cắn lấy đầṳ ѵú rồi chậm rãi kéo. Kéo dài rồi thì đột ngột buông núʍ ѵú ra, núʍ ѵú đàn hồi về trạng thái ban đầu. Theo đó, bầu ngực như thỏ con cũng đung đưa.

"Tôi không có đâu... Ưʍ... Đừng nói nữa..." Nguyễn Bạch bị chơi đến cả người nóng lên, lại thêm lời nói thô tục của hắn kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mặt đỏ bừng. Đôi vυ' mẫn cảm giơ cao mặc người ta dâʍ ɭσạи, thậm chí cậu còn khẽ vặn eo, hướng đầṳ ѵú vào sâu trong miệng Lục Dương.

Chỉ cảm thấy dưới bụng ngày càng nóng, một dòng nước nhỏ từ sâu trong cơ thể cậu chảy ra. Khiến cậu không nhịn được kẹp chân lại, vô thức cọ cọ vào đùi hắn. Kɧoáı ©ảʍ chạy tán loạn khắp người Nguyễn Bạch. May mắn cậu còn nhớ đây là nhà vệ sinh có người qua lại nên mới vội vã cắn môi, ngăn mình lớn tiếng rêи ɾỉ.

Bị bạn thân vây lấy trong WC và dâʍ ɭσạи đùa giỡn bộ ngực mình, Nguyễn Bạch chưa từng trải qua cảm giác bị hút sữa sướиɠ như thế. Trước mắt tối sầm lại, đồng tử dần dần tan rã khiến ánh mắt cậu mơ mơ màng màng. Giờ đây chân Nguyễn Bạch đã mềm nhũn như đi trên bông, bắp chân run bần bật.

Cậu yếu ớt khóc thút thít. Tuy trong lòng kháng cự nhưng sự sung sướиɠ khi bị cắи ʍút̼ đầṳ ѵú làm Nguyễn Bạch thoải mái muốn chết. Đầṳ ѵú tê dại như có dòng điện chạy qua. Cơ thể vượt ngoài tầm khống chế của bản thân, dường như chỉ có kí©ɧ ŧɧí©ɧ không ngừng nghỉ mới là chân thật.

Có lẽ đã qua vài giây hoặc có lẽ kéo dài tận mấy phút. Trước khi Nguyễn Bạch phản ứng lại thì dưới thân cậu đã bắn ra mà chẳng có bất kỳ đυ.ng chạm nào. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ sền sệt chảy ra từng luồng làm đáy quần ẩm ướt, mát lạnh. Trên qυầи ɭóŧ cũng thấm ướt một mảng lớn.

Nhận ra sự khác lạ dưới thân Nguyễn Bạch, Lục Dương ngừng liếʍ mυ'ŧ. Từ l*иg ngực dính đầy chất lỏng lộn xộn, hắn nhìn thẳng vào khuôn mặt ửng hồng của cậu. Còn cậu lại thất thần dựa vào cánh cửa, giống như không thể tiếp nhận sự thật mình bị hút sữa mà bắn tinh. Bỗng dưng cười rộ lên, Lục Dương hôn lấy những giọt nước mắt trên khuôn mặt cậu, thấp giọng bảo: "A Bạch, cậu đừng để cho ai khác nhìn thấy bộ dạng này. Bằng không cậu sẽ bị cᏂị©Ꮒ chết trên giường mất."