Sơn Hà Tình Sắc

Chương 24: Điên cuồng lạm giao!!

Chương 24: Điên cuồng lạm giao!!

*giao hoan quá độ.

Tác giả: Quân Đại

Editor: nanaluvsj/Shenllino

☆☆☆

Quay lại thời điểm Bùi Thiếu Lăng giữa chừng phải rời tiệc chữa thương, tai mắt Đường Dạ Vũ gài vào kịp thời báo cáo tình huống lại cho cậu ta. Biến cố này đối với Đường Dạ Vũ mà nói chính là vận may ngoài ý muốn trời cho, gian xảo nói: "Bùi Thiếu Lăng không thấy đường cũng tốt, sau này hợp tác chúng ta tuyệt đối sẽ chiếm ưu thế. Còn nữa, những tấm hình kia trong tay chúng ta có thể đem ra dùng, dù sao hắn ta cũng sẽ không biết. Lúc đó cứ đổ hết lên đầu Lê Mộ. Ta không chỉ muốn có quyền lực Lê gia, còn muốn cậu ta mất sạch mặt mũi ở xã hội thượng lưu này."

Cố vấn Đường gia hơi có vẻ khó xử nói: "Mấy tấm ảnh kia không mang đến bữa tiệc, đều cất ở phủ Tổng thống, huống chi số lượng cũng không đủ. Nếu vẫn muốn nói, tôi cần thời gian chuẩn bị."

Đường Dạ Vũ thờ ơ nói: "Cứ làm đi, càng lớn chuyện càng tốt. Không phải là kéo dài thời gian thôi sao, để ta."

Đuổi thủ lĩnh cố vấn đi, Đường Dạ Vũ ung dung thong thả đi lên sân khấu sáng đèn. Nhân viên chuẩn bị tỏ ý đã chuẩn bị xong chỗ ngồi và micro, còn trải thảm lông bên trên. Đường Dạ Vũ cầm micro lên, nói: "Xin các vị giữ im lặng. Là người tổ chức bữa tiệc rượu này, tôi có mấy lời muốn nói với các vị. Phiền các vị nhìn lên đây, được không?"

Đám đông mua vui nghe vậy nể tình dời sự chú ý lên người Đường Dạ Vũ. Thanh niên xinh đẹp trên sân khấu đang nhàn nhạt cười với bọn họ, áo sơ mi trắng phối với quần jeans trễ eo, trang phục đơn giản nhưng làm cậu ta toát lên mấy phần mùi vị.

Đường Dạ Vũ thoả mãn hưởng thụ ánh mắt theo dõi xung quanh, khơi lên hứng thú của mọi người, mới đùa giỡn nói: "Vì vài nguyên nhân, tiệc rượu sợ là không thể không kéo dài. Tôi thành thật xin lỗi các vị, cho nên đã tự mình chuẩn bị một tiết mục để bồi thường. Có điều, để tiết mục sau đây diễn ra thuận lợi, trước tiên tôi phải làm vài việc."

Dứt lời, cậu ta đứng dậy tới trước sân khấu, hai tay đầu tiên là vén lên eo thon vuốt ve hai vòng, sau đó để quần jeans hơi rộng ma sát lên dươиɠ ѵậŧ ướŧ áŧ. Gần như tất cả mọi người đều chăm chú nhìn vào hạ thể cậu ta gồ lên một khối nhỏ, ánh mắt sắc bén như dao hận không thể cắt quần, đem vật bên trong nhìn cho rõ ràng. Đường Dạ Vũ thấy mọi người bị mình câu dẫn đến trong lòng ngứa ngáy khó nhịn, tương đối biết nắm chắc thời cơ, ngón tay linh hoạt khoan thai mở từng nút áo, kéo dây kéo xuống, 'soạt' một tiếng quần liền rơi xuống đất.

Mọi người đơn giản là trợn mắt há mồm nhìn Đường Dạ Vũ trần trụi ngay trước mặt bọn họ, các cô gái làm giả vờ xấu hổ che mắt, nhưng trong tối không bỏ sót chút động tác nhỏ nào, còn nghĩ muốn nhìn nhiều hơn, không hề thua kém nam giới. Còn các đấng mày râu thì phản ứng đơn giản hơn, da^ʍ ô quét qua hai đùi trắng thon dài của Đường Dạ Vũ, dươиɠ ѵậŧ nhỏ nhắn hứng gió run run, còn có âm mao bồng bềnh. Dĩ nhiên khiến đám sói này sôi máu cũng không phải chỉ nhiêu đây, trên da thịt non mịn kia kéo dài các loại dấu vết không giống nhau nông sâu đủ cả, nhìn bộ dạng và phương pháp tuyệt đối là những người khác nhau, cho đến số lượng, xem như vậy là đủ.

Nhưng đám đàn ông dâʍ ɭσạи cùng đãng phụ này lên giường không phải vì tình yêu, khả năng lớn nhất là để thoả mãn du͙© vọиɠ. Đường Dạ Vũ đã trải qua sa trường, nói ít là cũng đã bị mấy trăm đàn ông 'ngủ' qua, thế nào không biết tật xấu thâm căn cố đế của bọn họ. Cậu ta dường như không nghe được tiếng thở dốc nặng nề và bỡn cợt hạ lưu dưới sân khấu, bình tĩnh trở về chỗ cũ, tựa như đối đãi với tình nhân ôn nhu vuốt ve dươиɠ ѵậŧ của mình, đến khi đỉnh đầu tràn ra chất lỏng trong suốt, ánh mắt quyến rũ bay loạn: " 'Cậu bé' này cũng vì làm trễ thời gian của các vị mà cảm thấy xấu hổ quá, cũng yếu mềm không yên 'khóc' rồi này. Nếu không có ai hảo tâm lên 'an ủi', tôi không thể làm gì khác là để nó 'rơi lệ' mãi."

Một miếng đậu hũ lớn như vậy rõ ràng để người tuỳ tiện ăn, ai có thể nhẫn tâm bỏ qua. Lúc này liền không ít người cũng 'rục rịch', Đường Dạ Vũ chợt lên tiếng: "Em biết mọi người cũng muốn tới giúp em 'yêu yêu' tiểu khả ái này, thậm chí làm chuyện quá đáng hơn, nhưng em đuối lý, không thể làm gì ngoài 'đồ chơi' cho các người phát tiết. Nhưng mà, nhiều người quá em chịu không nổi, chi bằng chọn bảy người quyên nhiều tiền nhất đại diện lên đi. Tất nhiên, những người khác không cần phải thất vọng, em sẽ cố gắng cho mọi người thấy rõ, không chừng nhìn tiểu huyệt này bên trong cắm mấy khúc dươиɠ ѵậŧ dâʍ đãиɠ khóc lóc còn sướиɠ hơn tự tới chơi nha ~ "

Lời này mặc dù đã làm lui chân một số người, nhưng du͙© vọиɠ bọn họ bừng lên không thể thu, không ít người bình thường vui vẻ nói đạo lý giờ đã cởϊ qυầи, ý da^ʍ nửa thân dưới của Đường Dạ Vũ mà tự xử.

Người hầu Đường gia giả vờ cầm một danh sách dài, thực tế trên đó Đường Dạ Vũ đã sớm chọn xong, mấy người bị cậu ta nhìn trúng vốn sau tiệc sẽ dẫn về phòng 'chơi đùa', tuy nhiên có thể ở trước mặt mọi người một bên nhìn người khác tiết dục, một bên bị chơi thì không còn gì tốt hơn, không chỉ khắp chỗ trên cơ thể bị dươиɠ ѵậŧ dâʍ ɭσạи, còn có thể nhìn hết dươиɠ ѵậŧ của lũ đàn ông già trẻ lớn bé khi tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, nhìn bọn họ chảy nước miếng với mình, nhân tiện diễn ra một màn tiệc đông cung sống, kí©ɧ ŧɧí©ɧ lòng người biết bao.

Người hầu đọc xong danh sách liền cung kính lui xuống, những người được gọi tên cũng có mấy người kinh ngạc, bởi họ căn bản quyên góp không bao nhiêu tiền, nhưng đây là cơ hội hiếm có, sẽ không ai bỏ qua.

Người đầu tiên bước lên là một nam nhân đeo mắt kính lịch sự, động tác hắn ôn nhu cầm dươиɠ ѵậŧ đã ướt đẫm, từ trên xuống dưới lần mò đùa bỡn, nhưng trước sau vẫn không có kí©ɧ ŧɧí©ɧ kịch liệt. Đường Dạ Vũ bị làm lửng lửng lơ lơ, khao khát không thôi, không nhịn được hừ một tiếng: "Anh yêu giỏi lắm, bóp em mạnh hơn được không... Để em cảm nhận anh thật tốt a..."

Nam nhân đeo kính sao có thể dễ dàng thoả mãn cậu ta, ranh mãnh hỏi: "Không phải cậu hướng chúng ta bồi tội sao, sao có thể để mình thoải mái chứ? Mau tới dỗ cây dươиɠ ѵậŧ của anh này, dỗ tốt lại sờ cậu mạnh hơn, cho cậu sung sung sướиɠ sướиɠ bắn..."

Đường Dạ Vũ giận dỗi dùng khoé mắt liếc hắn, tuy thế vẫn là nghe lời nhét tay vào trong quần nam nhân, an ủi dươиɠ ѵậŧ đã dựng thẳng của hắn, vừa sờ vừa nói nhỏ: "Ha ha... Anh khoẻ quá đi... Là cây dươиɠ ѵậŧ bự nhất em từng sờ, ưm ha... Thật muốn liếʍ liếʍ nha... Anh cũng sờ em nhanh một chút, chúng ta cùng nhau bắn... Tới bước kế tiếp đi... Còn tận sáu người nữa, em cũng phải cho họ chơi..."

Nam nhân đeo kính kích động gầm lên: "Hừ hừ... Bé da^ʍ đáng chết, cầm dươиɠ ѵậŧ bự ông đây còn không thấy đủ. Hừm... Mẹ nó, cưng rốt cuộc sờ bao nhiêu dươиɠ ѵậŧ đàn ông rồi?"

Ngay lúc hai người đang đối mặt nhau thủ da^ʍ, trên sân khấu lại thêm hai người, đều là mãnh nam cơ bắp mạnh mẽ. Tên mặc áo ba lỗ màu đen ôm Đường Dạ Vũ từ phía sau, cười nói: "Cậu ta là tao hoá cực phẩm như vậy, chơi nhừ cái dươиɠ ѵậŧ bé xinh này cũng bắn không ra, nếu muốn cao trào phải dùng phía sau. Tôi nói đúng không, tiện chủng?"

Đường Dạ Vũ ngẩng đầu thét chói tai: "A... Mãnh nam, anh... nói quá đúng... Mau dùng dươиɠ ѵậŧ bự của anh chơi em, ha... Cơ bắp anh đẹp ghê, cơ thể thật cường tráng, nha... Dươиɠ ѵậŧ đâm đến cái mông, tiến vào..."

Nam nhân bắp thịt không nói hai lời tiến vào, sung sướиɠ đến mức hừ hừ kêu to: "Ôi chao mẹ ơi, đây chính là cái mông của thái tử gia nha... Thật nhiệt tình, ha... Anh cũng ngửi được mùi dâʍ đãиɠ cưng... Kẹp anh chặt nữa..."

Một nam nhân cơ bắp tay trần khác hiển nhiên sao chỉ đứng nhìn, hắn thô lỗ xé áo sơ mi trắng của Đường Dạ Vũ, để cậu ta hoàn toàn trần trụi bị mấy tên đàn ông cùng nhau gian da^ʍ. Hai đầṳ ѵú còn sưng lớn, rõ ràng cách đây không lâu còn bị chơi đùa ác liệt. Hắn ta mò tay vào, tìm được hai vυ' sung huyết liều mạng xoa nắn, bàn tay thô dày to lớn khiến thịt vυ' nhộn nhạo kí©ɧ ŧɧí©ɧ trước nay chưa từng có. Đường Dạ Vũ không chút keo kiệt khen to: "A... Trời ạ... anh bóp sao mà sướиɠ quá... Sau này mỗi ngày đều xoa vυ' em đi... Bóp thật to... ha... Như vậy có thể nhiều hơn hai tay cùng chơi vυ' em, ưʍ... Em đứng không vững... Mãnh nam sức ngựa của anh thật lớn, cái mông em... Sướиɠ chết rồi... A ha... Cái mông lạnh quá, chân cũng lạnh... Ai đến sưởi ấm em đi..."

Còn lại bốn người trong danh sách may mắn 'trúng thưởng' cũng không kiềm chế được, không để ý bên này đang kịch chiến say sưa, tiến lên cùng nhau đẩy Đường Dạ Vũ ngã xuống đất, để cậu ta nằm nghiêng, thân trước hướng về phía khán giả. Nam nhân đeo kính vô cùng yêu thích bàn tay dâʍ ɭσạи đã phục vụ qua trăm ngàn loại dươиɠ ѵậŧ khác nhau, bắn trong tay cậu ta nhiều lần không nỡ dời đi, cao giọng ra lệnh: "Tiểu tao hoá đáng chết, xoa ca ca nhanh lên một chút, mẹ nó đừng có vui vẻ tự chơi..."

Nam nhân cơ bắp tay trần đứng trên đầu Đường Dạ Vũ, đem gậy thịt nhét vào trong mồm cậu ta, cúi đầu bắt đầu tấn công hai vυ' có thể sánh với thiếu nữ, sờ bóp gặm cắn, nhiệt tình ăn vào. Bốn người lên sau không thể làm gì khác là thấy kẽ hở thì cắm vào, Đường Dạ Vũ quả thực nước miếng giàn giụa, cái miệng nhỏ đang chảy nước miếng cắm một cây dươиɠ ѵậŧ bự. Ngoài ra có ba người cùng nhau chen chúc với nam nhân áo ba lỗ đã sung sướиɠ hai lần, ba cây dươиɠ ѵậŧ đồng thời 'lâm hạnh' tiểu huyệt đã rộng mở, muốn chơi song long nhập động, muốn thay cắm vào chơi, chỗ da^ʍ kia nhơ nhớp lầy lội, da^ʍ thuỷ văng khắp nơi.

Nam nhân cơ bắp bị đẩy ra trong chốc lát chậm lại, lần nữa lao vào chiến đấu, thấy không có khe nào có thể cắm vào, đành phải cưỡi trên bụng Đường Dạ Vũ, đưa tay ra đằng sau 'bép bép' tát mạnh lên mông cậu ta, đánh đến sưng đỏ múp lên mới hưởng thụ sờ sờ soạng soạng.

Đường Dạ Vũ bị đàn ông đè xuống, cơ thể như vỡ vụn tan nát. Nhưng có thể thấy ở mấy chỗ dâʍ đãиɠ nhất, trong miệng nhét hai cây dươиɠ ѵậŧ, hai tay cầm một cái, thí mắt càng không nói đến, thiếu chút nữa bị đâm thủng ruột cùng dươиɠ ѵậŧ bắn ra. Trong không khí ngập ngụa hương vị giao hoan thối nát, còn kèm theo tiếng hò hét của lũ đàn ông sung sướиɠ thét lên.

-----

Lúc Vinh Tây Lăng ôm Tô Quân Lan trở lại phòng tiệc, bữa tiệc giao hoan tập thể kia đã đến hồi cuối. Chỉ thấy trên sân khấu la liệt bảy người đàn ông trần trụi ngồi có nằm có, Đường Dạ Vũ thì vẻ mặt no đủ nằm giữa bọn họ, không chỉ bị trọc dịch phun đến trắng người, trên người khắp nơi còn có bàn tay ngăm đen của đám đàn ông làm nổi bật tính khí xấu xí nửa mềm xuống. Dưới sân khấu cũng chướng khí mù mịt, vẩn đυ.c không chịu nổi, hiển nhiên cũng vừa trải qua một trận giao hoan phát tiết điên cuồng.

Tô Quân Lan không vui nhìn những thứ đó, ôm chặt Vinh Tây Lăng quay đầu nhìn, lại đột nhiên sửng sốt, không dám tin vào mắt mình, nói: "Em vừa thấy một bóng lưng mờ mờ, hình như là anh hai..."

Vinh Tây Lăng cũng kinh sợ, nhưng cố gắng bình tĩnh an ủi: "Không thể! Anh để Cô Vân trông coi Minh Nguyệt đường, anh ta không thể nào tới đây được."

Tô Quân Lan đang muốn cãi lại, đột nhiên bị gia thần cấp cao nhất của Đường gia trên sân khấu cắt ngang suy nghĩ. Hai người nhìn nhau hồi lâu, đều hiểu được mục đích thực sự của Đường Dạ Vũ sợ là ở chỗ này....

☆☆☆