Sơn Hà Tình Sắc

Chương 2: Minh Nguyệt vô song.

Editor: nanaluvsj/Shenllino

Vinh Tây Lăng ôm Tô Quân Lan nghênh ngang từ cửa chính đi vào. Vẫn chưa tới nửa đêm mà đã cuồng hoan, một tầng đại sảnh số lượng khách vẫn vậy, nhưng vẫn như cũ chơi đùa hết cỡ, quần áo vương vãi khắp nơi, tiếng nhạc đinh tai nhức óc nổi bật lên bữa tiệc xá© ŧᏂịŧ. Hai người xuất hiện kéo tới từng trận thét chói tai, kỹ nữ tiểu quan khao khát chăm chú nhìn Vinh Tây Lăng, mà đám khách làng chơi đối với Tô Quân Lan lại chảy nước miếng. Nhưng không ai dám làm bậy, khí thế Vinh Tây Lăng quá mạnh mẽ, đó là thứ thuộc về vương giả bóng đêm, mê người mà nguy hiểm.

Khinh thường đám người đần độn, hai người Vinh - Tô bỏ lại sau lưng một đám tham lam kinh diễm rẽ vào một gian phòng, tiến vào trực tiếp một đường đi xuống mật đạo chín tầng. Vinh Tây Lăng đem người trong ngực ép chặt lên tường, ngón tay vói vào miệng nhỏ Tô Quân Lan làm loạn, đem đầu lưỡi chơi đến tê dại, nước miếng từ khóe miệng chảy ra lại bị nam nhân liếʍ sạch toàn bộ. Vinh Tây Lăng trầm giọng nói: "Thấy ánh mắt lũ đàn ông kia nhìn em không? Tiểu yêu tinh cưng quả thật là vưu vật trời sinh, khiến ai nhìn thấy em liền muốn có ý đồ."

Tô Quân Lan nâng mắt chăm chú nhìn hắn, hàng mi run run như cánh bướm, dường như muốn trách móc. Vinh Tây Lăng bị vẻ mặt y chọc cười, cầm lấy ngón tay, ôn nhu hỏi: "Muốn nói gì?"

Tô Quân Lan nhẹ nhàng thở dốc một lát mới nói: "Bao nhiêu người muốn câu dẫn anh đấy thôi. Kẻ tám lạng người nửa cân, anh còn không biết xấu hổ nói."

Bàn tay Vinh Tây Lăng chen vào trong quần mỹ nhân, có kỹ xảo xoa nắn nhục hành đáng yêu, cắn cắn dái tai Tô Quân Lan, ra lệnh: "Bảo bối, lấy tay giúp anh."

Tô Quân Lan biết rõ anh hai nhà mình nhất định đã đến, nhưng kɧoáı ©ảʍ chồng chất hoàn toàn chinh phục y, âm thanh trầm thấp của Vinh Tây Lăng chính là thánh chỉ của y, ngón tay nhỏ nhắn không tự chủ bắt lấy dươиɠ ѵậŧ hắn, từ trên xuống dưới tinh tế cảm thụ chỗ kia biến lớn cùng nhiệt độ. Hai người lần lượt bắn ra, thu dọn lại sạch sẽ mới đi lên lầu.

Người đàn ông đang đợi trong phòng cả người mặc quân phục, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị, tư thế ngồi chỉnh tề, hoàn toàn là lẫm liệt uy nghiêm bất khả xâm phạm của quân nhân. Nhưng lúc Tô Quân Lan thấy gã lại phụt một tiếng bật cười, không thèm giữ nết nói: "Anh hai, cái thứ trên cổ anh kia đúng là bất thường đấy ~ Anh chính là hệ cấm dục nha."

Vinh Tây Lăng bỡn cợt quét qua vết hôn trên cổ Tô Cô Vân, chân chó trêu chọc: "Bị mèo hoang nhỏ cắn?"

Tô Cô Vân trừng đôi mắt như chim ưng một cái, lập tức như muốn đóng băng vạn dặm, lạnh lùng nói: "Đừng nói với anh lần này tới trễ là do bận cuốn drap giường, nhanh chóng ngồi xuống vào việc chính."

Vinh Tây Lăng nhướn mày, đối với gã lơ đễnh giễu cợt, tuy nhiên lại rất nghiêm túc. Không giống với vẻ ngang ngược lộ ra ngoài như Tô tướng quân, khí thế Vinh Tây Lăng là do bên trong dần tản ra ngoài, bề ngoài ưu nhã cất giấu một trái tim như mãnh hổ, trong mắt thỉnh thoảng toát ra lãnh khốc cùng xấu xa(*) có thể khiến người ta điên cuồng. Tô Quân Lan cũng không ngại, dù sao y là vui vẻ chọc chó theo Vinh ca ca, không sợ bị chởi.

(*) Nguyên văn là "bĩ khí": là người tự tin, có năng lực, nhưng cách thể hiện ra ngoài lại lãnh khốc, không coi ai ra gì, khiến người đối diện cảm thấy có vẻ "xấu xa". Hay theo mình hiểu là kiểu giả vờ cun ngầu ấy =)))))) )

Tô Cô Vân thấy bọn họ thái độ nghiêm túc mới chính thức lên tiếng: "Tình hình vương triều Đường gia bây giờ là Lê gia thâu tóm quân quyền, Bùi gia nắm giữ chính quyền, tổng thống Đường Phong hoàn toàn là bù nhìn, cũng may hai nhà đấu đá nhau không dứt, trước mắt còn chưa có thực lực đối phó với tứ đại quân phiệt. Chúng ta phải cố gắng khuấy đυ.c nước, tăng lên mâu thuẫn giữa bọn chúng, thừa dịp tiến vào."

Tô Quân Lan cười nói: "Quả nhiên trong nội bộ có người có khác, không thể không nói hai con hồ ly Lê Mộ và Bùi Thiếu Lăng thủ đoạn tài tình, cảnh thái bình giả tạo làm quá mát tay, đa số người ai cũng cho là vương triều Đường gia nhất trí đối ngoại, lạc đà gầy vẫn hơn ngựa béo mà. Cơ mà anh hai, mèo hoang nhỏ Đường gia đối với anh có thể nói là moi tim móc phổi."

(*) (Lạc đà gầy vẫn hơn ngựa béo: Con lạc đà dù đói vẫn có kích thước lớn hơn ngựa, ý chỉ người có tài năng, mặc dù ở phương diện này đột nhiên bị sa sút thì vẫn tận dụng được.)

Tô Cô Vân đắc ý: "Người của anh không phục anh chứ phục ai."

Đường Phong tiếp nhận vương triều Đường gia khi đã là cục diện rối rắm, một mình khó khăn chống đỡ, cũng không trông mong phục hưng thịnh thế, nhưng hắn ta cũng không ngu ngốc, đã sớm tìm được chỗ dựa vững chắc. Bởi vì một vài lý do sâu xa lại chọn Tô gia coi như đồng minh. Mà mèo hoang nhỏ Đường gia... chính là con trai duy nhất của Đường Phong - Đường Dạ Vũ, cùng Tô Cô Vân dây dưa có chút mập mờ không nói rõ được.

Vinh Tây Lăng đáp: "Quan hệ bí mật của tôi và Tô gia có thể nói là kín như bưng, không ai biết Tô thị là nhà các người, cho nên chuyện này tôi ra mặt là thích hợp nhất, giao cho Minh Nguyệt đường đi."

----------

Ngày thứ hai, tin tức hai vị sĩ quan cấp tá vương triều Đường gia bị ám sát dấy lên một trận ồn ào, đều là một đao khóa họng, trên thân đao khắc hoa văn tinh xảo, một vầng trăng sáng nửa ẩn trong đám mây xám bạc lượn lờ trên biển. Đây là vầng trăng sáng thiên hạ có một không hai, đại diện độc quyền cho hắc đạo Minh Nguyệt đường.

Ở trụ sở chính Minh Nguyệt đường, Vinh Tây Lăng cùng mỹ nhân nhà mình đang tình cảm mãnh liệt trong phong làm việc. Tô Quân Lan nằm trên bàn gỗ, hạ thân hoàn toàn lơ lửng, dươиɠ ѵậŧ tím đen giữa cặp mông trắng tuyết thay đổi tiết tấu ra ra vào vào. Vinh Tây Lăng hai tay đè chặt hai bắp đùi bóng loáng, đầu lưỡi chơi đùa trên tấm lưng trần trụi xinh đẹp.

Tô Quân Lan bị hắn làm lúc cạn lúc sâu, không có chút tiết tấu cắm vào chơi đùa chảy đầy nước mắt, đầṳ ѵú dựng thẳng cũng không được chăm sóc, chỉ có thể cọ lên mặt bàn tìm chút an ủi đáng thương. Trong mông bị chống đỡ một hồi giống như muốn nứt ra, một chốc ngứa ngáy chịu không nổi, không khỏi da^ʍ kêu: "Vinh ca ca... Ông xã... Mau cắm chỗ đó của em, cắm chỗ dâʍ đãиɠ nhất của em..."

Vinh Tây Lăng đứng yên bất động, trêu đùa nói: "Cả người bảo bối trên dưới chỗ nào cũng dâʍ đãиɠ, em muốn cho ông xã cắm ở đâu đây?"

Tô Quân Lan bị khi dễ đến đáng thương, ra sức lắc lư cặp mông muốn mình chạm vào điểm đó, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không làm được. Vinh Tây Lăng bị dáng vẻ dâʍ đãиɠ của y câu dẫn đến đỏ mắt, đột nhiên đem người ôm, ôm rất chặt, bắt đầu đâm mạnh vào chỗ mẫn cảm nhất trong dũng đạo không ngừng nghỉ. Tô Quân Lan vốn đang bị nâng lên nửa vời làm sao chịu nổi gió táp mưa sa bất ngờ này, bị đâm chưa đến mấy cái liền thét chói tai bắn ra, tiếp đó lại thao đến cứng lên, nước mắt nước miếng dính đầy mặt.

Vinh Tây Lăng ồ ồ thở mạnh: "Bảo bối, ông xã chơi em thoải mái sao? Có thích ông xã chơi nát em không?"

Tô Quân Lan vong tình đáp lại: "Ư a... Thích, rất thích dươиɠ ѵậŧ ông xã. Không có... không có dươиɠ ѵậŧ ông xã, tao huyệt sẽ ngứa chết, a a..."

Vinh Tây Lăng du͙© vọиɠ càng bành trướng, đem người đang bị treo lơ lửng xoay một vòng, bắt đầu mυ'ŧ cắn núʍ ѵú ngon lành, mυ'ŧ "chạch chạch" vang dội, đến khi Tô Quân Lan khóc kêu bị mυ'ŧ vỡ mới chuyển đến tấn công ngực, cổ, thậm chí cắn lên gương mặt non mịn.

Tô Quân Lan đã sớm không biết bị bắn mấy lần, chất lỏng trắng đυ.c văng khắp nơi trên bàn, trên sàn. Vinh Tây Lăng cũng ở đây bắn vào trong y một lần, tϊиɧ ɖϊ©h͙ dâʍ ŧᏂủy̠ trong mông theo động tác rút cắm bị kéo ra nhét vào, chảy đầy bắp đùi.

Tô Quân Lan bị chơi đến gần như hỏng mất, cảm giác trên người không có chỗ nào là của mình, tất cả đều là của nam nhân kia. Trái tim là của hắn, đôi môi là của hắn, hoa cúc diễm lệ cũng là của hắn... Y đang chìm đắm trong loại ảo giác kỳ diệu đó, dươиɠ ѵậŧ trong tiểu huyệt đột nhiên rút ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đầm đìa toàn bộ đều bắn lên ngực y, nương theo đường cong đến thăm hỏi từng chỗ.

Tô Quân Lan líu ríu: "Sao lại bắn ra ngoài?"

Vinh Tây Lăng một bên tiến hành chăm sóc hậu môn, một bên nói: "Muốn cho cả người cưng từ trên xuống dưới đều là mùi vị của anh, bảo bối không muốn sao?"

Tô Quân Lan lẳиɠ ɭơ cười một tiếng, dụ dỗ nói: "Cả người em từ trên xuống dưới, trong ngoài tất cả đều là của cưng, muốn bắn chỗ nào liền bắn." Nói xong quẹt một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên bụng mình bôi lên bụng dưới Vinh Tây Lăng, nơi đó cũng có của y, hai bên quất quít, hòa hợp gắn bó.

☆☆☆

Lạc đà nè =)))))))))