Phụng Tử Thành Hôn

Chương 4

Thấy Tạ Dĩnh Thanh thất thần, Trương Minh Hiên giữ lấy đầu cậu, mạnh mẽ hôn lên.

Đầu lưỡi va chạm trong khoang miệng, Tạ Dĩnh Thanh không kịp nuốt nước miếng, theo khóe miệng chảy xuống. Không khí trong phổi bị hút đi từng chút một, miệng Tạ Dĩnh Thanh bị chiếm trọn, cậu chỉ có thể ô ô rêи ɾỉ.

Cuối cùng ảnh đế cũng hôn đủ rồi, buông Tạ Dĩnh Thanh đang sắp chết ngạt ra.

Tạ Dĩnh Thanh há miệng hít từng hơi thở, cậu không biết mặt mình đang đỏ vì ngượng hay vì hơi nước trong phòng tắm.

Ý thức được một tay của Trương Minh Hiên vẫn còn đang sờ l*и nhỏ của mình, trong đầu ầm một tiếng, kẹp chặt hai chân.

"Kẹp làm gì? Tách ra nào, tôi sờ cho em."

"Sờ... Sờ cái gì mà sờ." Tạ Dĩnh Thanh trừng hai mắt, nhìn Trương Minh Hiên.

"Chậc, sờ ướt mới có thể ȶᏂασ em chứ, đúng không?" Trương Minh Hiên dựa sát vào Tạ Dĩnh Thanh, cố ý liếʍ liếʍ đôi môi đỏ mọng trước mặt. Giọng nam trầm thấp nói ra những lời từ tính như vậy, quả là xứng danh với danh hiệu ảnh đế. Tạ Dĩnh Thanh chỉ cảm thấy mình không thể đứng được nữa, chân cũng tự giác mà tách ra một chút.

Trương Minh Hiên thấy Tạ Dĩnh Thanh không kháng cự nữa, tiếp tục tách hai mép l*и, khẽ nhéo lên âm đế.

Người song tính thể chất mẫn cảm, trong giây lát, phía dưới Tạ Dĩnh Thanh chảy ra chất lỏng trong suốt. Trương Minh Hiên theo chất lỏng đem một ngón tay chọc vào lỗ l*и.

L*и nhỏ mau chóng thích nghi với ngón tay, bắt đầu co rút.

Thân thể còn chưa có khai phá đã câu dẫn người như vậy, nếu về sau bị chính mình ȶᏂασ chín rục...

Trương Minh Hiên tiếp tục nhét thêm một ngón tay, chợt đầu ngón tay chạm đến cái gì đó. Ngay lập tức Trương Minh Hiên rút tay ra, kéo một cái khăn tắm, quấn lấy Tạ Dĩnh Thanh đang choáng váng bước ra khỏi phòng tắm.

"Anh... Anh làm gì vậy?" Tạ Dĩnh Thanh bị cái ôm đột ngột làm cho choáng váng, cậu vội vàng ôm lấy cổ Trương Minh Hiên tránh cho bị ngã.

"Động phòng."

Động... Động... Động phòng? Xem ra chuyện gì tới cũng phải tới, Tạ Dĩnh Thanh biết lúc này chính mình chạy không thoát, thân thể bị ném lên giường lớn mềm mại. Trương Minh Hiên tiện tay đem khăn tắm cởi ra, Tạ Dĩnh Thanh tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm trên giường.

Lần đầu tiên Tạ Dĩnh Thanh bị người khác nhìn kỹ nơi riêng tư, xấu hổ không thôi, kéo một cái gối đầu che lại gương mặt đỏ bừng của chính mình.

Trương Minh Hiên nhìn l*и nhỏ múp rụp hồng hào của Tạ Dĩnh Thanh, chỉ cảm thấy trong cơ thể như có một ngọn lửa đang từ từ thiêu đốt hắn. Trương Minh Hiên đưa ©ôи ŧɧịt̠ thô to của mình để ở lối vào: "Tôi muốn trực tiếp vào... Được không?"

"Tùy... Tùy anh... Muốn thế nào cũng được." Dù sao cũng là lần đầu tiên, Tạ Dĩnh Thanh bất chấp tất cả.

"..." Trương Minh Hiên đỡ lấy côn ŧᏂịŧ đã sớm cứng ngắc, chậm rãi đẩy vào lỗ l*и.

"A... A... Trướng quá..." Gậy thịt thô to đối với Tạ Dĩnh Thanh mà nói quả thật có chút quá sức. Thân mình Tạ Dĩnh Thanh căng thẳng, lỗ l*и nho nhỏ chỉ mới chứa được qυყ đầυ, trán Trương Minh Hiên lấm tấm mồ hôi, kìm lòng không tiến vào.

Trương Minh Hiên lấy đi gối đầu của Tạ Dĩnh Thanh, trực tiếp hôn lên, câu lấy lưỡi Tạ Dĩnh Thanh mà dây dưa không ngừng, còn cẩn thận miêu ta đôi môi Tạ Dĩnh Thanh, Tạ Dĩnh Thanh mới từ từ thả lỏng.

"A!! Đau quá!" Trương Minh Hiên thừa dịp Tạ Dĩnh Thanh thả lỏng, một đường đút thẳng vào, trực tiếp phá đi màиɠ ŧяiиɧ. Máu xử nữ theo ©ôи ŧɧịt̠ lớn nhỏ xuống ga giường, thái dương Trương Minh Hiên giật giật.

Thế nhưng Tạ Dĩnh Thanh dưới thân hắn lại không dễ chịu, chỉ cảm thấy như có một cái cây thô to nóng hổi khai phá thân thể của mình, đau muốn chết đi sống lại.

Ai nói người song tính sinh ra để tận hưởng tìиɧ ɖu͙©? Có cái rắm á.

Tạ Dĩnh Thanh nhắm chặt hai mắt, cắn môi dưới, yên lặng chịu đựng cơn đau. Thế nhưng Trương Minh Hiên không di chuyển, thay vào đó hắn nhẹ nhàng vuốt ve dươиɠ ѵậŧ vốn đã mềm nhũn của Tạ Dĩnh Thanh, luật động lên xuống.

"Em... Không đau đến vậy... Anh... Anh di chuyển đi." Tạ Dĩnh Thanh mở to mắt, có chút xấu hổ mà nhìn Trương Minh Hiên.

"Vậy tôi chậm một chút." Ước chừng Tạ Dĩnh Thanh là lần đầu tiên, Trương Minh Hiên không dám giở trò gì, chỉ nắm hai chân Tạ Dĩnh Thanh bẻ ra, chậm rãi đưa đẩy.

"Ư... Ư..." Côи ŧɧịt̠ lớn cọ xát mép l*и, tốc độ chậm rãi như vậy lại khơi dậy du͙© vọиɠ trong cơ thể Tạ Dĩnh Thanh.

"Anh... Nhanh lên... A... Anh... Không được sao?"

??? Thế mà bị nói là không được, Trương Minh Hiên nhíu nhíu mày, đem hai chân Tạ Dĩnh Thanh bẻ ra hết cỡ, dùng sức ȶᏂασ vào.

"A! Thật thoải mái..." Tạ Dĩnh Thanh ưỡn eo, không ngừng hùa theo tốc độ điên cuồng của Trương Minh Hiên.

"Ư... Sướиɠ quá..."

"Hức... Thật lớn..." Hai tay Tạ Dĩnh Thanh bắt lấy tấm chăn dưới thân, miệng không ngừng rêи ɾỉ.

"Côи ŧɧịt̠ lớn của chồng ȶᏂασ em sướиɠ không? Hửm?"

"A... Sướиɠ lắm... Nhanh lên một chút... A..."

Trương Minh Hiên dùng tư thế này ȶᏂασ hơn trăm cái, dươиɠ ѵậŧ của Tạ Dĩnh Thanh bắn ra một cổ chất lỏng màu trắng, làm cơ bụng của Trương Minh Hiên dính nhớp một mảng.

Dương vạt của mình được thỏa mãn, thế nhưng l*и nhỏ còn chưa được sướиɠ, Tạ Dĩnh Thanh lắc mông uốn éo cơ thể. Trương Minh Hiên cảm thấy vợ mình ngày thường hiền lành ngây thơ đến thế mà vừa lên giường liền dâʍ đãиɠ biết bao, dùng sức nhéo eo Tạ Dĩnh Thanh.

"Bớt da^ʍ dãng đi, sợ tôi không thỏa mãn được em sao?"

"Anh... A... Vậy anh... Nhanh lên..."

"A... Khích tôi sao?" Trương Minh Hiên đem một chân Tạ Dĩnh Thanh gác lên vai, đôi tay chụp lấy hai cái vυ' đang hơi nhô cao, mạnh mẽ nhào nặn.

Tạ Dĩnh Thanh không biết hai vυ' của mình có thể nhạy cảm như vậy, bị nhéo một chút, lỗ l*и không ngừng chảy nước da^ʍ: "A... Đừng... Đừng nhéo mà..."

Trương ảnh đế phát hiện vυ' Tạ Dĩnh Thanh cực kì mẫn cảm, mình mới nhéo vài cái, lỗ l*и bắt đầu chảy nước.

Vợ yêu nhạy cảm như vậy làm Trương Minh Hiên lập tức nổi lên ý xấu.