Chương 3: Bắn tinh
Edit: fleur
Tiêu Phùng Đường vươn tay tới vuốt gương mặt nàng, nhẹ giọng nói; "Chỉ Nhi thích phụ hoàng đυ. l*и con không......"
Tiêu Thanh Chỉ cắn môi, không tiếng động kháng cự.
Tiêu Phùng Đường cười nhạo một tiếng, "Ta cảm thấy Chỉ Nhi thích được đυ....... Con xem...... Phía dưới l*и cắn phụ hoàng rất chặt a......"
Nói xong, hắn đè cổ Tiêu Thanh Chỉ lại khiến cho nàng nhìn thấy chổ hai người giao hợp, ©ôи ŧɧịt̠ thô dữ tợn của phụ hoàng tại miệng l*и nhỏ hẹp của nàng mỗi lần đâm vào rút ra đem theo dâʍ ŧᏂủy̠ tưới lên ©ôи ŧɧịt̠ hắn, hơn nữa cái l*и cũng theo động tác của hắn càng thêm cắn hút lấy cây gậy.
Hình ảnh trần trụi như vậy trực tiếp kí©ɧ ŧɧí©ɧ Tiêu Thanh Chỉ, nàng giật mình liền từ cái l*и phun ra một chút nước.
Tiêu Phùng Đường đánh vào mông nàng, cúi đầu hôn cổ nàng, vui vẻ nói: "Cái l*и này của con so với mẫu phi con còn chặt hơn...... Chỉ cần thấy ©ôи ŧɧịt̠ của phụ hoàng liền bắt đầu nứиɠ lên......"
Tiêu Thanh Chỉ cắn môi, ở trên người hắn lên xuống vất vả thở hổn hển, run run rẩy rẩy nói: "Phụ hoàng...... Cầu người buông tha cho con đi...... Nể tình mẫu phi trên trời...... Cầu xin người......"
Tiêu Thanh Chỉ cho rằng lấy mẫu phi ra sẽ khiến Tiêu Phùng Đường động lòng.
Nào biết đâu hắn càng hưng phấn, hắn đem nàng thay đổi thành tư thế xi tiểu, một bên thao nàng một bên ở trong phòng đi tới đi lui, đồng thời ở trong phòng hô: "Nhụy Nhi...... Nàng thấy không...... Ta đang đυ. Chỉ Nhi...... Ta ở trên người nữ nhi đυ. nàng ...... Ta và nàng đã từng nói qua...... Nếu nàng chết...... Liền dùng nữ nhi nàng tới thay thế cho nàng...... Nàng biết không...... Chỉ Nhi cũng rất tuyệt...... Cái l*и nhỏ rất chặt rất giống nàng...... Sợ đau giống nàng...... Bộ dáng khóc khi bị đυ. cũng giống......"
"Đừng nói nữa...... Phụ hoàng...... Không cần nói nữa...... Cầu xin người......" Tiêu Thanh Chỉ dùng tay chống lên Tiêu Phùng Đường muốn từ trên người hắn đi xuống, chính là không chỉ có chạy thoát không được mà còn rơi xuống càng đυ.ng vào ©ôи ŧɧịt̠ hắn nhiều, đem ©ôи ŧɧịt̠ hắn đâm đến càng sâu.
"Hảo...... Phụ hoàng không nói...... Phụ hoàng chuyên tâm đυ. tiểu Chỉ Nhi......" Tiêu Phùng Đường vừa dứt lời liền nhanh chóng đâm sâu vào, mỗi một lần đâm liền đem Tiêu Thanh Chỉ đâm đến muốn từ trên người hắn bay lên.
Tiêu Thanh Chỉ sợ tới mức ô ô khóc, chỉ là Tiêu Phùng Đường ngược lại ở phía sau cười ha ha, ở cái l*и nàng mạnh mẽ đυ..
"Chỉ Nhi...... Có muốn long tinh của phụ hoàng không...... Giống như mẫu phi con sinh hạ con...... Lại sinh cho phụ hoàng thêm vài tiểu hoàng tử hoặc vài tiểu công chúa đi......"
"Không...... Không cần...... A a...... A a......" Tiêu Thanh Chỉ lập tức kịch liệt giãy giụa, không chỉ động tác bị Tiêu Phùng Đường áp chế mà tiếng la cũng bị hắn đυ. cho phá thành mảnh nhỏ.
Tiêu Phùng Đường mặc kệ những cái đó, hắn đem Tiêu Thanh Chỉ đẩy đến trên giường để nàng tư thế quỳ bò, ©ôи ŧɧịt̠ nhắm vào miệng tử ©υиɠ đυ. mãnh liệt làm eo Tiêu Thanh Chỉ không ngừng phập phồng.
"Chỉ Nhi...... Con sướиɠ hay không sướиɠ...... Phụ hoàng đυ. con sướиɠ hay không......" Tiêu Phùng Đường cuồng dã kêu, ©ôи ŧɧịt̠ lớn nhanh chóng đâm vào làm qυყ đầυ đυ.ng đến tử ©υиɠ nàng.
Tử ©υиɠ giống cái miệng non nớt bắt đầu hút ©ôи ŧɧịt̠ Tiêu Phùng Đường.
Tiêu Phùng Đường đứng dậy gầm nhẹ một cái hung hăng đâm về phía trước, đem ©ôи ŧɧịt̠ đυ.ng thật sâu vào miệng tử ©υиɠ Tiêu Thanh Chỉ.
"Cho con...... Đều cho con...... Phụ hoàng đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều bắn cho con......" Từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng sền sệt cứ như vậy tất cả đều phun hết vào tử ©υиɠ Tiêu Thanh Chỉ.