Người Chồng Hờ Của Nữ Giám Đốc

Chương 852: "Có thật không?!"

Trương Phong sắc mặt trong nháy mắt thay đổi.

Tuy rằng Mạc Phong không hiểu rõ chuyện này lắm, nhưng nhìn vẻ mặt kỳ quái của Trương Phong, tựa hồ cũng hiểu được một chút, thân phận của mẹ anh so với người thường cao hơn rất nhiều!

"Tứ Canh Thần Mệnh! Chuyện này... sao có thể …", Trương Phong run rẩy quay đầu nhìn bia mộ làm bằng ngọc cách đó không xa.

Nhìn hắn như bị dọa chết khϊếp, Mạc Phong cũng không hiểu: "Chuyện gì vậy?!"

"Mẹ anh hóa ra là mệnh đế vương! Cái này... một nhà ba người... Tôi phục rồi!"

"..."

Cái gọi là Tứ Canh Thần Mệnh còn được gọi là Cửu Ngũ Chí Tôn, vì một lý do, đó là, Võ Tắc Thiên, nữ hoàng đế đầu tiên trong lịch sử. Bà ấy là Tứ Canh Thần Mệnh, hơn nữa, ngoài Võ Tắc Thiên ra, được biết, mẹ của Mạc Phong cũng là Tứ Canh Thần Mệnh.

Nữ hoàng đều có mệnh này, không phải mệnh Cửu Ngũ thì là gì.

Bây giờ có vẻ như đã hiểu một chút tại sao Trầm Thu Vũ lại chết rồi!

Ngoài việc tự tử, còn có liên quan đến cha con Mạc Phong!

Thật khó để tìm ra một người mang mệnh đế vương giữa hàng ngàn người, nhưng nhà họ ba người đều mang mệnh này, không bị khắc chết mới là lạ. Vào thời điểm đó, nguyên nhân chính dẫn đến cái chết của Trầm Thu Vũ là Mạc Yến Chi!

Bên cạnh sự sụp đổ của nhà họ Mạc, còn có ảnh hưởng của mệnh Mạc Yến Chi. Một núi không thể có hai hổ, trừ phi có một đực một cái, nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể có một người.

Nếu Trầm Thu Vũ không chết, thì Mạc Yến Chi sẽ chết!

Trương Phong đột nhiên cảm thấy tôn kính mẹ của Mạc Phong, vì nhà họ Mạc, vì người đàn ông của mình và thiên hạ, bà ấy đã dùng tính mạng của mình để đổi lấy thiên hạ thái bình.

Cần phải có một ý chí lớn biết bao để đưa ra lựa chọn như vậy!

May mắn thay, Mạc Yến Chi sống ẩn dật hai mươi năm, khí tức của ông đã dần dần bị con trai Mạc Phong giành lấy, nếu không thì Mạc Yến Chi cũng sẽ bị chính con trai của mình khắc chết.

Tất cả mọi người đều muốn mệnh Cửu Ngũ của đế vương, nhà họ có tận ba người, cũng không biết là phúc hay là họa!

"Sao nói có một nửa vậy?! Rốt cuộc là chuyện gì?!", Mạc Phong vội vàng hỏi.

Trương Phong cũng không kể lại toàn bộ câu chuyện, chỉ nói dối: "Không có việc gì đâu, mẹ anh chính là quý nhân Thiên Ất, còn thêm ảnh hưởng của Tử Vi Thiên Mệnh, có thể trấn áp được long khí này là đúng rồi!"

"Có thật không?!"

"Đương nhiên! Tôi có nói dối bao giờ đâu! Tôi đi thắp cho mẹ anh nén hương!"

"..."

Nói xong, Trương Phong sải bước về phía bia mộ, thắp ba nén hương và kính cẩn vái ba lần, khấu đầu chín lần như hành lễ với đế vương.

Mạc Yến Chi nhìn thấy không nói gì nhiều, ông ấy đương nhiên hiểu được nguyên nhân cái chết của Trầm Thu Vũ không chỉ là do tác động bên ngoài, mà cũng là do chính mình.

Đây là lý do tại sao ông ấy không kết hôn với người phụ nữ khác dù đã nhiều năm như vậy. Đã có một người vợ có ý chí lớn như vậy, trong lòng ông ấy không thể có người nào khác được nữa.

Sau khi cúng bái, mọi người đứng trước bia mộ và cúi đầu thật sâu để tỏ lòng thành kính trước Trầm Thu Vũ.

Nếu không phải bà ấy lấy Mạc Yến Chi, chọn con đường đối lập, có lẽ bây giờ đã có nữ hoàng rồi. Còn nhà họ Mạc vẫn có kết cục thảm bại như vậy và Mạc Yến Chi thậm chí còn nguy hiểm đến tính mạng.

Có thể tất cả đều là số mệnh, giúp Mạc Yến Chi, nhưng kì thực cũng là hủy hoại Mạc Yến Chi.

Lên núi đã khó, xuống núi còn khó hơn, nếu trượt chân một cái thôi thì có thể ngã xuống đáy cùng của thung lũng dưới chân ngọn núi.

Vốn dĩ, Mạc Phong định cõng Mục Thu Nghi xuống núi, nhưng đường núi quá hiểm trở, cho dù Mạc Phong không ngại, cô cũng sẽ không đồng ý để người đàn ông của mình mạo hiểm như vậy, nếu chuyện gì xảy ra, không phải sẽ hối hận cả đời sao.

Mà đi trên con đường như vậy với một người trên lưng sẽ mệt hơn đi lên núi, bởi vì hai chân sẽ phải dùng thêm lực để đứng vững, để không chúi ngã về phía trước.

Đây thực sự là đến tế bái một lần, cũng phải liều mạng, nơi có phong thủy tốt thường tiềm tàng rất nhiều hiểm nguy.

Lên núi mất hơn ba tiếng đồng hồ, xuống núi cũng mất nhiều thời gian như vậy, lúc xuống đến nơi cũng đã hơn sáu giờ tối.