Hoàng Đế Ngầm Của Tiêu Châu

Chương 97: Nhiệm vụ đặc thù

“Đừng hơi tí là quỳ xuống, cô là cô chủ của gia tộc Gate!” Lăng Túc Nhiên quét ra một cơn gió mạnh để nâng Nina lên.

“Như vậy đi, tôi sẽ nhận sợi dây chuyền này. Nếu sau này cô có khó khăn gì thì có thể điện thoại cho tôi, trong phạm vi khả năng của mình, tôi nhất định sẽ không từ chối.”

Theo như anh được biết, đây là những gì mà đối phương muốn, nếu như anh kiên quyết phải trả tiền, thì sẽ hơi khó khăn.

Hơn nữa, anh cũng biết rõ, cho dù là ba nghìn tỷ hay sáu nghìn tỷ thì đối với gia tộc Gate thật sự chỉ là con bò rụng cọng lông.

“Cảm ơn cậu Lăng!” Nina vui vẻ khi thấy Lăng Túc Nhiên cuối cùng cũng chịu nhận lời.

“Hẳn là tôi nên cảm ơn cô mới phải, dây chuyền quý giá như vậy mà cô tặng không cho tôi!” Lăng Túc Nhiên cười đáp lại.

“So với sự giúp đỡ của cậu Lăng với tôi, một sợi dây chuyền chẳng đáng là gì.” Sau khi dừng một chút, Nina tiếp tục háo hức lên tiếng.

“Cậu Lăng, anh muốn dùng sợi dây chuyền này để tặng cho một cô gái sao?”

“Ha ha, đúng vậy, tôi chuẩn bị tặng quà cưới cho vợ sắp cưới của mình!” Lăng Túc Nhiên cười đáp.

“Cậu Lăng, anh đã có vợ sắp cưới rồi sao?” Trong ánh mắt Nina hiện lên một tia mất mát không dễ nhận ra: “Cô ấy rất đẹp phải không?”

Ừm! Lăng Túc Nhiên cười cười: “Đúng là rất xinh đẹp!”

“Thật sao?” Nina ngẩn người hít sâu một hơi: “Vậy tôi chúc phúc cho anh!”

“Cảm ơn!” Lăng Túc Nhiên lại cười một tiếng: “Được rồi, ở đấy chắc là không có chuyện gì nữa, tôi tạm biệt trước, nếu có việc thì cứ điện thoại cho tôi.”

“Cậu Lăng, anh... tối nay anh có rảnh không? Tôi có thể mời anh một bữa cơm không?” Nina vội hỏi.

“Thật xin lỗi, đêm nay tôi còn phải gấp rút đi về Đông Khởi, lần sau đi!” Lăng Túc Nhiên đáp.

“Anh đến từ Đông Khởi à?” Nina sững sờ một lúc.

“Đúng vậy, nhà tôi ở Đông Khởi!” Lăng Túc Nhiên cười nhạt: “Nếu có thời gian hoan nghênh cô đến Đông Khởi làm khách!”

“Được rồi, có cơ hội tôi nhất định sẽ đi!” Nina gật đầu lia lịa. Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!Năm phút sau, Lăng Túc Nhiên và bốn người bên cạnh lên xe.

“Cậu Lăng!” Giọng của một người phụ nữ vang lên, sau đó thấy Phan Nghệ Quyên bước nhanh tới.

“Cô Phan có việc gì không?” Lăng Túc Nhiên quay đầu lại hỏi.

“Cậu Lăng, có tiện để lại số điện thoại không?” Phan Nghệ Quyên nói.

“Có việc thì trực tiếp nói với Thẩm Quang Khải, anh ta biết làm sao tìm được tôi!” Lăng Túc Nhiên cười cười, rồi xoay người bước lên xe.

Oanh!

Sau khi Phán Quan khởi động xe, một chân đạp ga bỏ đi.

“Rốt cuộc anh là dạng người như thế nào?” Hai mắt Phan Nghệ Quyên có chút thất vọng nhìn chiếc xe Land Rover đi xa.

Chỉ trong hai giờ đồng hồ ngắn ngủi, Lăng Túc Nhiên đã làm cô ta rung động quá nhiều.

Không chỉ thân phận địa vị cao hơn Thẩm Quang Khải, mà còn có kỹ năng thiên phú như vậy, ngay cả bên cạnh hai người họ cũng đều là cường giả võ lâm!

Một người đàn ông như vậy có lực hấp dẫn trí mạng đối bất kỳ người phụ nữ nào.

“Đại ca, tôi cảm giác được Nina có chút hứng thú với anh!” Sau khi xe chạy ra ngoài không lâu, Phán Quan nói.

“Phán Quan à, lời nói này của anh không đúng đâu.” Thẩm Quang Khải ở bên cạnh nói.

“Thử hỏi có người phụ nữ nào không có hứng thú với Lăng Túc Nhiên? Vừa rồi cậu không nhìn thấy Phan Nghệ Quyên suýt chút nữa là trực tiếp nhào vào trong lòng cậu Lăng à.”

“Tôi thấy hai người là ngứa đòn thật rồi, dám đùa với đại ca như thế này!” Lục Tần Nam trừng mắt lườm hai người: “Đại ca là người đã kết hôn!”

“Hi hi, người đã kết hôn cũng có thể có vài hồng nhan tri kỷ mà!” Thẩm Quang Khải nhếch miệng cười: “Người đàn ông ưu tú giống như cậu Lăng đây...”

“Các cậu đúng là ngứa đòn!” Lăng Túc Nhiên cắt ngang lời nói của Thẩm Quang Khải: “Ban đêm sau khi đến Đông Khởi, tôi sẽ giúp hai người các cậu dãn xương cốt!”

A!

Toàn thân Phán Quan run lên, hít sâu một hơi, vội vàng kêu lên: “Đại ca à, tôi không nói gì cả, đều là Thẩm Bàn Tử nói nhảm!”

“Phán Quan, anh...” Sau một lúc im lặng, Thẩm Quang Khải cũng giật cả mình, nhìn Phán Quan.

“Cậu không muốn giãn xương cốt cũng được!” Lăng Túc Nhiên lần nữa ngắt lời Thẩm Quang Khải: “Vậy tôi giao cho cậu một nhiệm vụ!”

“Nhiệm vụ gì?” Hai người cùng lúc hỏi.

“Cho các cậu thời gian ba ngày, giúp tôi lên kế hoạch cầu hôn, nếu Nhã Khiết hài lòng, tôi sẽ không so đo với các cậu nữa!” Khóe miệng Lăng Túc Nhiên nhếch lên.

“Thì ra là việc này sao?” Thẩm Quang Khải lập tức hứng thú: “Cậu Lăng, cậu cứ yên tâm. Việc này giao cho tôi, cam đoan sẽ để mợ chủ sẽ hài lòng!”

“Tốt!” Lăng Túc Nhiên gật đầu: “Ba ngày sau, tôi sẽ cầu hôn Nhã Khiết!”

Sáng sớm hôm sau, tại chi nhánh Đông Khởi của tập đoàn Tần Cường.

Gần hai trăm người, tất cả các quản lý và nhân viên, ngồi ngay ngắn ở bên trong một phòng họp lớn bên, trên bàn ở trước mặt họ chính là những loại đồ uống nâng cao tinh thần như nước trà, cà phê.

Tối hôm qua họ nhận được điện thoại của công ty, thông báo sáu giờ sáng hôm nay họ nhất định phải tới công ty họp.

Đồng thời nhấn mạnh là toàn bộ người đến trễ hoặc không thể tham gia được vì lý do gì đó sẽ trực tiếp sa thải, không có chỗ để thương lượng!

Nhận thông báo này, đa số mọi người hầu như một đêm không ngủ.

Không ít nhân viên đang đi công tác bên ngoài, cúp điện thoại vội vàng trở về Đông Khởi, cũng may họ chỉ ở các thành phố xung quanh, nếu không thì quá khổ sở.

Đồng thời, hầu hết mọi người đều bắt đầu tự mình thăm dò xem đã xảy ra chuyện gì. Từ khi công ty thành lập đến nay, đây là lần đầu tiên xảy ra những chuyện tương tự!

Tuy nhiên nghe ngóng một lượt vẫn không biết được tin tức nào hữu ích.

Sáng nay, sau khi đến công ty, chủ tịch công ty Đông Khởi đã đích thân chủ trì cuộc họp.

Sau khi Thẩm Quang Khải nói xong chủ đề và yêu cầu của cuộc họp, mọi người mới hiểu ra.

Anh ta yêu cầu trong thời gian ba ngày, nhất định phải lên kế hoạch tổ chức cho một màn cầu hôn chấn động toàn thành phố!

Ban đầu, ai cũng ngẩn mặt ra, còn tưởng mình nghe lầm. Từ khi nào mà tập đoàn Tần Cường trở thành công ty tổ chức sự kiện vậy?

Chỉ là sau khi Thẩm Quang Khải nói ra tính nghiêm trọng của việc này xong, mỗi người đều rút lại sự khinh thường.

Sau đó, các nhóm nòng cốt của ba đội tổ chức sự kiện hàng đầu của công ty Đông Khởi cũng lần lượt được mời đến phòng họp.

Đến mười hai giờ trưa, tổng cộng bỏ ra sáu giờ đồng hồ, một phần phương án cũng có thể triển khai, việc thực hiện được giao cho Thẩm Quang Khải.

Sau khi Thẩm Quang Khải nhìn xem phương án xong, hài lòng gật đầu, sau đó đứng dậy đi trở về phòng làm việc của mình.

“Làm thế nào rồi?”

Trên ghế sofa của văn phòng, Lục Tần Nam và Phán Quan đang uống trà, nói chuyện phiếm, nhìn thấy Thẩm Quang Khải trở về, Phán Quan liền hỏi.

“Xong rồi!” Thẩm Quang Khải cười cười đem bản phương án đưa cho hai người.

“Ha ha, rất tốt, rất tốt!” Vài phút sau, Phán Quan cười cười nhìn về phía Lục Tần Nam: “Anh Lục, anh cảm thấy thế nào?”

“Ừ! Đúng là rất tốt, cứ làm đi!” Lục Tần Nam khẽ gật đầu.

“Ba người chúng ta phân công một phần công việc, thực hiện một số việc được đề cập bên trong phương án này và cần có sự phối hợp của các bộ phận khác của Đông Khởi!

“Được!” Thẩm Quang Khải khẽ cười, ngồi xuống.

Sau đó, ba người bắt đầu thảo luận về phương án.

Nếu để mọi người biết ba vị lão đại này vì một màn cầu hôn mà vắt hết cả óc ra để lên phương án, tuyệt đối sẽ khiến người khác há miệng kinh ngạc!