Hệ Thống Tuyệt Sắc Vưu Vật

Thế giới 17 - Chương 15.2: Chiến Thiên Khải Chết Chắc Rồi! (hơi H)

Hai tay của Dương Văn Thư bị Bạch Mộc Duệ ép chặt ở hai bên, bị giam cầm chặt chẽ. Vốn dĩ cô đã bị trúng thuốc, cảm nhận được hơi thở nóng như lửa của người đàn ông, cơ thể Dương Văn Thư lại mềm nhũn hơn, ngay cả động tác giãy giụa cũng từ từ giảm bớt.

“Bạch Mộc Duệ… Anh…”

Bây giờ, Bạch Mộc Duệ đã hoàn toàn đánh mất lý trí. Anh ta ngửi được mùi hương trên người cô, hiện tại trong đầu Bạch Mộc Duệ chỉ có một suy nghĩ, chính là mạnh mẽ chiếm hữu người phụ nữ dưới cơ thể mình, đẻ cô hoàn toàn hòa hợp với bản thân.

Bạch Mộc Duệ nặng nề đặt nụ hôn lên môi Dương Văn Thư, chặn lại tất cả những lời cô muốn nói ở trong miệng. Lúc mới bắt đầu, anh ta vẫn chưa tìm được bí quyết, nhưng rất nhanh, bản năng của đàn ông khiến cho Bạch Mộc Duệ vươn lưỡi ra, dễ dàng cạy mở đôi môi và hàm răng của Dương Văn Thư. Kế tiếp, đàu lưỡi của anh ta luồn vào miệng cô, mạnh mẽ khuấy đảo.

“Ưm”

Dương Văn Thư cảm nhận được hơi thở nóng như lửa của Bạch Mộc Duệ, cơ thể đột nhiên mềm nhũn, tất cả sức lực đều biến mất theo nụ hôn này. Hiện tại, cô cũng bị thuốc làm cho mơ hồ, rất thoải mái hôn môi, chỉ muốn nhiều hơn!

Còn Bạch Mộc Duệ thì hoàn toàn chìm đắm vào trong nụ hôn này. Anh ta hút nước bọt trong miệng Dương Văn Thư, dùng đầu lưỡi linh hoạt của bản thân miêu tả hình dáng hàm răng của cô, hận không thể là cho hai người hợp lại làm một.

Anh ta không còn chút lý trí nào, dùng tay không xé rách quần áo trên người Dương Văn Thư. Chiếc váy màu trắng mới mua cứ như vậy biến thành vải vụn rải rác khắp nơi trên thảm, ngay cả quần áσ ɭóŧ trên người cô cũng không có may mắn thoát khỏi. Chỉ trong chớp mắt, Dương Văn Thư đã bị Bạch Mộc Duệ lột sạch.

Anh ta cảm nhận da thịt ấp áp và tinh xảo trên cơ thể cô, anh càng kích động hơn. Bây giờ, Bạch Mộc Duệ giống như một con thú hoang chỉ biết đòi hỏi. Sau khi nhận ra Dương Văn Thư sẽ không phản kháng, anh ta buông tay cô ra, tay anh ta bắt đầu di chuyển trên cánh tay Dương Văn Thư. Bạch Mộc Duệ nắm da thịt trắng nõn, tinh xảo trong lòng bàn tay, dường như anh ta đang chạm vào đóa hoa mềm mại nhất.

Quá sung sướиɠ, thật muốn nhiều hơn chút nữa!

Bạch Mộc Duệ mυ'ŧ chặt đầu lưỡi Dương Văn Thư, giống như hận không thể nuốt cả người cô vào bụng. Anh ta không hề thỏa mãn khi tiếp xúc với thân thể trắng mịn nõn nà qua một lớp quần áo. Kế tiếp, Bạch Mộc Duệ xe quần áo trên người mình, bây giờ hai người đều trần trụi.

Cơ thể hai người đều nóng hổi, có điều cơ thể Bạch Mộc Duệ càng ngày càng nóng, thậm chí sức nóng này sắp là cho Dương Văn Thư bị bỏng!

Bạch Mộc Duệ rời khỏi môi cô, tiếp tục liếp láp sang bên cạnh, ngay cả khuôn mặt nhỏ nhắn cũng không buông tha. Đầu lưỡi chạm vào lỗ tai tinh xảo, nhiệt tình liếʍ láp, làm cho cả người Dương Văn Thư đều có hương vị của mình.

“Ưm… Bạch Mộc Duệ… Đừng… Ưm… Đừng mà…”

Kɧoáı ©ảʍ kịch liệt từ chỗ bị anh ta liếʍ truyền khắp toàn thân, hiện tại Dương Văn Thư hoàn toàn bị tìиɧ ɖu͙© khống chế. Cơ thể cô mềm nhũn như nước, nơi riêng tư phía dưới càng chảy ra nhiều nước, tí tách chảy xuống làm ướt tấm thảm.

Âm thanh rêи ɾỉ quyến rũ, căn bản chính là vừa dụ dỗ vừa từ chối. Bạch Mộc Duệ nghe được giọng nói này cũng không hề ngừng lại, trái lại càng kích động, động tác cũng càng mạnh mẽ hơn.

=====