"Trò chơi này do công ty chúng tôi phát triển, em thử nói xem tại sao tôi lại muốn chơi trò chơi này?" Thương Lăng Vân nhẹ nhàng xoa tóc của Dương Văn Thư, nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của cô, lửa nóng trong lòng lại muốn bùng lên, cho dù cô gái này có làm ra động tác gì, vẻ mặt thế nào đi nữa, thì ở trong mắt hắn nó đều tràn ngập sự hấp dẫn, khiến Thương Lăng Vân muốn lún sâu vào trong đó...
"Quá lợi hại rồi! Anh có thể phát triển một loại game online thực tế ảo lợi hại như vậy, Lăng Vân, tôi rất bội phục anh luôn đấy, ôi!" Trong đôi mắt của Dương Văn Thư ánh lên sự ngưỡng mộ, có thể phát triển game online thực tế ảo duy nhất xuất hiện trong thế giới, điều đó có thể đại diện cho sức mạnh của công ty Thương Lăng Vân, điều cô đang nói bây giờ chính là lời thật lòng, mặc dù cô đã trải qua thế giới tương lai, nhưng ở thế giới thứ nhất cô đã gả vào trong quân đội, Dương Văn Thư chưa từng được chơi qua một game online thực tế ảo nào vui vẻ như vậy, và bây giờ khi cô không chơi game trong một ngày, Dương Văn Thư sẽ cảm thấy rất khó chịu!
“Ha ha.” Thương Lăng Vân mỉm cười, sau đó chăm chú nhìn vào Dương Văn Thư nói: “Mặc dù đó là một trò chơi do công ty tôi phát triển, nhưng tôi không phải là kỹ thuật viên, tôi chỉ chịu trách nhiệm đầu tư tài chính và cung cấp môi trường, nhưng mà... Thư Nhi có thể được yêu mến tôi như vậy, tôi cũng rất vui vẻ... Công ty của tôi đã phát triển và nghiên cứu ra một trò chơi vui nhộn như vậy, Thư Nhi... Em phải tặng cho tôi một cái gì đấy để làm phần thưởng chứ..." Nói xong, Thương Lăng Vân ép Dương Văn Thư đến mép ghế sofa ở bên cạnh, sau đó mỗi lúc một đến gần, Dương Văn Thư trực tiếp ngã trên ghế sofa.
Thứ hắn chờ đợi chính là lúc này!
Thương Lăng Vân thuận thế đè xuống dưới, đặt thân thể mềm mại của Dương Văn Thư dưới người mình, trong lòng Thương Lăng Vân tràn đầy sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ và ham muốn...
"Anh cũng nói là nó không phải do anh phát triển mà... Tại sao lại muốn tôi khen thưởng gì đó cho anh chứ ... Anh... Ưm ..." Trước khi Dương Văn Thư có thể nói xong, lúc Thương Lăng Vân nhìn thấy cái miệng nhỏ kia cứ đóng mở liên tục là hắn đã không chịu được nữa rồi, Thương Lăng Vân cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ đang lải nhải kia, sau đó bắt đầu kịch liệt hôn môi cô, ngậm lấy cái miệng nhỏ mềm mại của Dương Văn Thư, sau đó cạy nó ra, với đầu lưỡi của mình vào bên trong, liếʍ láp nước bọt trong miệng cô gái, người đàn ông đã nếm được mùi ngon, ham muốn càng bùng cháy mạnh hơn, cô gái bị hôn đến nỗi khuôn mặt đỏ hồng, hai mắt chậm rãi mê man.....
Sau khi hôn xong, hai tay của Thương Lăng Vân lập tức bắt đầu không thành thật, hắn chậm rãi vươn tay của mình về phía cơ thể cô gái, mùa hè nên vốn dĩ đã mặc ít quần áo, điều này chỉ thuận tiện giúp đỡ cho ham muốn đang dâng cao của người đàn ông....
Đẩy cái áo phông của cô gái lên, bàn tay Thương Lăng Vân đang vuốt ve trên làn da mềm mại kia, từ vòng eo thon thả đến khuôn ngực cao chót vót, có một tầng áo ngực che lấp làm cho Thương Lăng Vân cực kỳ không hài lòng, hắn lập tức nó xé toạc chiếc áσ ɭóŧ cản đường, cặρ √υ' trắng nõn, to lớn và mềm mại của Dương Văn Thư liền nhảy ra ngoài.
Hai tay Thương Lăng Vân bao lấy khuôn ngực tròn trịa và đầy đặn kia, sau đó bắt đầu nhào nặn nhẹ nhàng chậm rãi, về sau thì lực đạo dần dần được tăng nhanh hơn...
Thương Lăng Vân buông đôi môi mềm mại của Dương Văn Thư ra, sau đó vươn đầu lưỡi chậm rãi di chuyển xuống phía dưới, ngậm lấy phần thịt cổ mềm mại non nớt, tạo ra những quả dâu tây nhỏ màu đỏ trên cổ của Dương Văn Thư...
"Thương Lăng Vân... Anh ... Tại sao anh có thể làm như vậy được... A a... Đừng mà... Ngứa quá đi mất... " Phần thịt non ở cần cổ bị người đàn ông ngậm vào trong miệng, Dương Văn Thư rên nhẹ lên vì phấn khích, bộ ngực thì bị người đàn ông nắm trong tay, trêu chọc một cách tùy tiện, thân thể của cô bị hắn làm cho mất hết tất cả sức lực, nhờ sự chơi đùa của người đàn ông hoa huyệt ở bên dưới cũng bắt đầu chảy nước da^ʍ rồi, và toàn bộ đáy quần đều ướt đẫm...
"Tôi không chỉ muốn như thế này, mà còn muốn... Ăn vυ' của Thư Nhi..." Nói xong, Thương Lăng Vân đưa toàn bộ núʍ ѵú nhỏ non nớt hồng hào và mềm mại vào trong miệng của mình, sau đó hắn bắt đầu mυ'ŧ thật mạnh, giống như đang hút sữa, thỉnh thoảng còn dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng đảo quanh trên đầṳ ѵú, thậm chí còn nghịch ngợm ấn nó vào trong...
"Không cần... Ưʍ... Quá nặng rồi..... Thương Lăng Vân..." Sau khi nghe thấy tiếng rêи ɾỉ của Dương Văn Thư, Thương Lăng Vân không hề làm động tác nhẹ nhàng hơn, ngược lại hắn còn tăng thêm sức lực to lớn cho mỗi chuyển động, nuốt toàn bộ phần thịt mềm mại trước ngực cô vào trong miệng mình rồi bắt đầu gặm cắn....