Trong căn mật thất ánh sáng không lọt được vào, tràn ngập mùi rượu nhàn nhạt cùng với mùi vị ngọt nị lại dâʍ đãиɠ, nhưng bất kể Alpha nào ngửi được đều sẽ không thể khống chế được mà động dục, sẽ giống như một con chó điên mất đi lí trí đi truy lùng Omega đã phát tán ra mùi hương như vậy, sau đó dựa theo bản năng giao phối thao chết Omega tỏa ra tin tức tố nồng nặc này, Lăng Tiêu vừa mới phát tiết một lần, hiện tại lại bị cỗ tin tức tố nồng đậm này dụ đỗ càng thêm hưng phấn.
Mà người đang phát tình, miệng hổn hển thở dốc bị dây xích trói chặt quỳ bò trên mặt đất, chính là Tống Minh đã mất đi thần trí.
Do bị ép uống thuốc kí©ɧ ɖụ© công dụng cực mạnh kích dụ Omega phát tình, kì phát tình của nam nhân lần này so với bất cứ lần nào khi trước đều mãnh liệt hơn, toàn thân hắn đều bị mồ hôi thấm ướt đẫm, khuôn mặt anh tuấn đã che kín du͙© vọиɠ vô cùng sốt ruột, đặc biệt là đôi mắt luôn lộ ra thần sắc phong lưu kia, lúc này tràn ngập ham muốn cùng khát khao. Ngay cả hơi thở của nam nhân cũng cực kì nóng bỏng, giống như cực kì khát vươn ra đầu lưỡi đỏ hồng liếʍ liếʍ môi, lúc này càng giống một con cɧó ©áϊ quỳ trước mặt Lăng Tiêu, khát cầu hơi thở Alpha tỏa ra của nam nhân, muốn y thao hắn!
Nam nhân quỳ bò dưới sàn toàn thân ướt đẫm mồ hôi, giống như con cá vừa vớt lên từ mặt nước, vặn vẹo rêи ɾỉ, một cỗ chất lỏng trong suốt lóng lánh pha trộn với tin tức tố nồng đặc từ hậu huyệt của nam nhân thuận theo cặp đùi thon dài trượt xuống, lưu lại một chuỗi vết nước dâʍ đãиɠ.
Thuốc này chỉ có hiệu quả khi bôi ở hậu huyệt, mà Lăng Tiêu không bôi vào hậu huyệt Tống Minh, nhưng cơ thể Tống Minh đã vô cùng thành thực biểu hiện ra hiệu quả mạnh mẽ của thuốc.
Tác dụng của thuốc này quả nhiên tốt đến không ngờ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Omega rơi vào phát tình so với bình thường càng thêm đói khát cuồng thao, không chỉ trên tâm lí, cơ thể so với bình thường chuẩn bị càng thêm tốt, trong mông chảy ra d*m thủy, thậm chí tí tách nhỏ giọt xuống sàn nhà tích tụ thành mọt vũng nước.
Tống Minh đã rơi vào phát tình, do vẫn luôn không có người đến an ủi hắn, mà tay chân hắn đều bị trói trặt, nếu không lúc này sớm đã giống như một con da^ʍ thú, dùng ngón tay đâm vào nơi tao ngứa đến lợi hại kia.
Lúc này, hắn chỉ có thể vặn vẹo cơ thể ma sát với mặt sàn cho bớt ngứa, cả thân trên dán lên sàn, ý loạn tình mê cọ hai má nóng bỏng xuống sàn nhà lạnh băng để hạ nhiệt, thậm chí đầu ngực đã sưng tấy ngứa ngáy, cũng không ngừng ma sát với mặt sàn, giảm bớt cảm giác tê ngứa khó nhịn kia, nhưng rất nhanh hành động gãi không đúng chỗ ngứa này khiến hắn càng thêm khó chịu.
" Muốn, hưʍ..." Tống Minh đã sắp mất đi ý thức, mơ hồ ghi nhớ và cảm nhận được phía trước có một nam nhân có thể giúp hắn, hơi thở Alpha trên người nam nhân cũng liều mạng hấp dẫn hắn, hắn ngước lên khuôn mặt đỏ ửng, hốc mắt cùng khóe mắt đều đỏ hoe, bởi vì du͙© vọиɠ thiêu đốt, giọng nói của hắn cũng thay đổi mà run rẩy, có chút bất lực, thậm chí còn ẩn ẩn mang theo tiếng khóc nức nở, " thao tôi, tôi muốn, cầu xin cậu, Lăng Tiêu..."
Tâm tình Lăng Tiêu từ trước tới nay chưa từng tốt như hiện tại, toàn bộ lòng tự trọng nam nhân của y không ngừng bành trướng, nhìn nam nhân lúc trước không thèm ngó ngàng đến mình, quét sạch quan hệ với y, lạnh nhạt, thậm chí ngông cuồng kiêu ngạo, hiện tại giống một con cɧó ©áϊ động dục cầu xin y, khiến y cảm thấy càng thêm hưng phấn.
TruyenHD
Lăng Tiêu cũng không còn bình tĩnh như vậy, tin tức tố Omega thơm ngọt sạch sẽ chưa bị người dánh dấu, thậm chí so với tin tức tố lần đầu tiên y ngửi thấy trên người Tống Minh càng dễ ngửi tràn đầy cám dỗ, nhìn cái miệng nhỏ ướt dầm dề không ngừng co rút, y nhớ tới thông đạo cùng khoang sinh sản chật hẹp của Tống Minh, hạ thân cứng đến phát đau,nếu như không phải vì nhìn thấy bộ dáng cầu xin mình của Tống Minh cùng với khả năng tự chủ phi thường của mình, y đã sớm thao chết Tống Minh, tên mẫu cẩu động dục này.
Có điều, bây giờ thao cũng không muộn. Y ác ý nhếch lên một bên khóe miệng, cả khuôn mặt tràn đầy vẻ tà ác, điều chỉnh dây xích trói tay chân Tống Minh, thuận theo lực độ của dây xích trên tay, Toàn thân Tống Minh mềm nhũn phát run, nửa treo lơ lửng đứng lên.
Lăng Tiêu nhìn hắn sau đó nới lỏng hơn phân nửa xiềng xích trên tay Tống Minh, từ phía sau đỡ lấy Tống Minh đang mềm nhũn sắp ngã quỳ xuống, hung ác bên tai hắn thì thầm: " Muốn không? Tự mình ngồi lên."
Sau đó Lăng Tiêu bình tĩnh ngồi lên chiếc ghế da phía sau cách Tống Minh không xa, ngón tay trắng ngần thon dài vuốt ve tính khí cứng đến phát đỏ của mình, nhìn chăm chú đáy mắt Tống Minh quay cuồng đều là tìиɧ ɖu͙©.
Khi Lăng Tiêu tự an ủi, Tống Minh nháy mắt bị tin tức tố Alpha bao vây, dưới tác động của tin tức tố khiến hắn sướиɠ đến toàn thân run rẩy, đặc biệt hơi thở nóng bỏng của Lăng Tiêu phả vào bên tai hắn, mang lại cho hắn kɧoáı ©ảʍ như điện giật, hắn muốn để Lăng Tiêu hung hăng cắn lên tuyến thể mình...
" Đừng đi... Tôi muốn... Thao tôi..." Tống Minh miễn cưỡng đứng vững, giọng nói khàn khàn ngoảnh đầu nhìn nam nhân rời đi ngồi vào sô pha phía sau hắn, cầu xin, bởi vì toát mồ hôi, cơ thể vặn vẹo phản chiếu ánh sáng toát lên vẻ gợi cảm, hấp dẫn ánh mắt nhất chính là chất lỏng không ngừng chảy ra giữa hai cánh mông cong cong kia, thuận theo cặp đùi thon dài, bắp chân của nam nhân, cuối cùng rơi xuống dưới nền, giống như chảy mãi không cạn...
Ánh mắt u ám của Lăng Tiêu vẫn luôn lưu chuyển qua lại giữa hai chân Tống Minh, nghe thấy Tống Minh cầu xin, y cũng không hề bị lay động, vẫn như cũ dùng thanh âm lạnh nhạt nói: " Muốn, thì tự mình ngồi lên." Giọng nói hơi khàn chứng minh y cũng không bình tĩnh như vẻ bề ngoài...
Tống Minh bị tìиɧ ɖu͙© hun đến đầu óc mơ mơ hồ hồ nghe thấy câu nói này, nhìn cây côn th*t gân xanh nổi đầy kia, vểnh lên bờ mông chảy nước, cố gắng dựa về phía sau, muốn ngồi qua.
Lăng Tiêu cố tình kéo khoảng cách giữa hai người không gần cũng không xa, mặc dù dây xích trói chặt hai tay được nới lỏng rất nhiều nhưng Tống Minh ở nơi cách côn th*t không đến 10cm nữa thì không thể lùi về sau thêm nữa, cả người hắn hiện tại ở tư thể giống một cây cung, căng chặt, cánh tay hắn bị dây xích treo lên cao cao, đầu gối hắn cùng Lăng Tiêu đã chồng lên nhau, cũng có thể cảm nhận được rõ ràng nhiệt độ của côn th*t, nhưng chính là không thể triệt để ngồi xuống nuốt lấy thứ có thể khiến bản thân thoải mái.
Lăng Tiêu buông xuống ánh mắt, đôi đồng tử bị bờ mi cong dài che đi đang chằm chằm nhìn bờ mông cong không ngừng vặn vẹo của Tống Minh, hầu kết y mất tự nhiên khẽ lăn động, gắt gao nhìn cửa huyệt hồng nộn giữa bờ mông cong màu lúa mạch đang không ngừng co rút, dường như so với lúc trước co rút càng lợi hại, dịch nóng đều từ bên trong hộc ra, rơi xuống trên đùi nam nhân, đôi môi của Lăng Tiêu khô khốc, hô hấp ngày càng nặng nề.
Dưới sự cầu xin của Tống Minh, nam nhân phía sau có lòng tốt đem dây xích trên tay Tống Minh nới lỏng thêm chút nữa, cuối cùng Tống Minh vặn vẹo bờ mông rốt cuộc có thể chạm tới đỉnh đầu tính khí nóng bỏng, nhưng do dịch thể Omega chảy ra đã làm cho cả mông hắn ướt dầm dề, côn th*t đâm vào mấy lần đều bị trượt ra.
" Hô, tôi muốn, giúp tôi..." Tống Minh khẩn cầu, nhưng nam nhân phía sau không có động tĩnh gì, đôi đồng tử mang theo tìиɧ ɖu͙© kia còn lạnh lẽo nhìn chằm chằm hai má hồng thấu của Tống Minh, khóe miệng nhếch lên với nụ cười trào phúng, giống như đang nói với hắn: Nằm mơ.
Sau nhiều lần trắc trở, Tống Minh không còn một chút tôn nghiêm phóng đãng vặn vẹo mông, đem côn th*t nam nhân nhắm chuẩn hậu huyệt, ngay sau đó gần như không ngừng lại, hậu huyệt hộc ra d*m thủy không mất một chút sức dễ dàng nuốt vào côn th*t nam nhân, một trận kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến da đầu tê dại giống như điện giật chuyền khắp toàn thân, còn kèm theo một tia đau đớn giống như bị xe toạc, nhưng ở trong biển du͙© vọиɠ này nhanh tróng bị quét sạch, phía trước của Tống Minh dưới tình huống không có người chạm vào cũng bắn ra!
Hắn khàn giọng rêи ɾỉ, ngưỡng cổ không ngừng nặng nề thở gấp, trong đầu đều là bong bóng đầy màu sắc, lúc này không ngừng phát nổ, thật, thật sướиɠ... Hắn đã bị du͙© vọиɠ cùng kɧoáı ©ảʍ vô tận bao vây, không đủ, hắn còn muốn!
Dường như không hề dừng lại, nam nhân bắt đầu chủ động vặn vẹo lắc eo lên xuống.
Bởi vì đã không còn ý thức tỉnh táo cơ bản nhất, trong miệng Tống Minh vô ý thức nói ra lời nói dâʍ ɭσạи: " Thật sướиɠ, dễ chịu... Không đủ, còn chưa đủ..." vừa nói còn không ngừng ngồi xuống, đem kê ba của nam nhân nuốt vào càng sâu.
Tiếng nước ba ba tràn ngập căn phòng, còn có theo động tác mỗi lần nâng hông ngồi xuống của nam nhân, dây xích trên tay của hắn căng chặt lại buông lỏng, phát ra tiếng va chạm lanh lảnh, Tống Minh chìm đắm trong bể dục, thậm chí không phát hiện nam nhân phía sau không hề động, chỉ có hắn tự mình lắc hông, đem nam nhân nuốt càng sâu, khiến Lăng Tiêu phát ra tiếng rên trần thấp lại sảng khoái.
Quả thực Lăng Tiêu rất sướиɠ, hoặc có thể nói từ trước tới nay chưa tùng sướиɠ như vậy, bị thông đạo so với khi trước càng nóng lại trơn ướt chặt chẽ bao lấy, y không tự chủ được thở gấp, ngưỡng lên cần cổ trắng ngần ưu mỹ giống như thiên nga, hầu kết trên đó đang gấp gáp lăn động, một tay y vuốt ve thắt lưng mướt mồ hôi của Tống Minh, dùng lực xoa nắn làn da mềm dẻo hút tay kia.
Tống Minh giống như không biết mệt, hơn nữa hắn cũng muốn căn côn th*t phía dưới không ngừng thao mông mình, có thể giải ngứa cho hắn, cho đến khi hắn triệt để giải tỏa. Nhưng mấy ngày nay hắn không được ăn uống đầy đủ cơ thể thật sự không có nhiều sức lực, toàn thân đều đã gầy đi một vòng, nhưng lúc trước hắn bảo dưỡng tốt, nên có gầy đi cũng không xấu, ngược lại thân hình hắn càng đẹp, ngực ra ngực mông ra mông, eo ngược lại so với khi trước gầy đi một vòng lớn. Lăng Tiêu vẫn luôn xoa nắn thắt lưng Tống Minh phát hiện điểm này, tay y di chuyển lên trên, nắm lấy cơ ngực Tống Minh bắt đầu trắng trợn xoa nắn, vừa dẻo vừa trơn, cực kỳ thích tay.
Sau khi xoa nắn vài cái, liền không hề lưu tình nắm lấy đầu nhũ so với khi trước y nhìn thấy to hơn nhiều của Tống Minh, bắt đầu dùng lực lôi kéo xoa nặn.
" Ân... Thật sướиɠ..." Tống Minh từ đầu ngực mang lại cảm giác nhoi nhói cùng thích ý, động tác vặn vẹo lắc eo của hắn chậm hơn, ngược lại đem ngực co lại phía sau, để nam nhân có thể càng dễ dàng chơi ngực hắn.
Động tác trên tay Lăng Tiêu hơi ngưng, thần sắc trên mặt biến hóa vài độ, cuối cùng kéo lấy đầu v* nam nhân, bên tai nam nhân hung ác nói một câu," tao hàng."
"Tôi, tôi là tao hàng, xoa đầu v* tôi, dùng lực thao tôi... a!" Tống Minh ý loạn tình mê rêи ɾỉ, nhưng trong nháy mắt hắn cảm nhận được cổ đau nhói, tuyến thể của hắn bị Lăng Tiêu cắn phá, tiêm vào một lượng lớn tin tức tố Alpha, đồng thời eo hắn căng chặt, bị Lăng Tiêu véo một cái càng hướng xuống dưới ngồi xuống, tính khí cương cứng vẫn luôn cắm trong hậu huyệt hắn trực tiếp phá mở khe hở sinh sản đạo của hắn, hung hăng thao vào.
" A!" Tống Minh kêu to một tiếng, khoảnh khắc nam nhân thao vào, nơi kết hợp giữa hai người hộc ra lượng lớn d*m thủy, tính khí phía trước của Tống Minh lần nữa bắn ra, hắn thậm chí sướиɠ đến hai mắt trắng rã, ngay cả miệng cũng chảy ra nước bọt, Tống Minh cảm thấy bản thân bị đâm thủng rồi, nội tạng giống như bị đâm nát.
" Sâu quá, quá sâu rồi... a..." Nhưng Tống Minh vô pháp đem câu nói nói hết, đã bị một trận cắm rút như cuồng phong bão táp làm cho mất đi thần trí.
Lăng Tiêu vốn dĩ còn muốn để Tống Minh hảo hảo lấy lòng mình, sau đó sau khi đợi Tống Minh thanh tỉnh thì có thể hung hăng trào phúng Tống Minh. Nhưng mới nãy y ý thức được Tống Minh trúng thuốc kí©ɧ ɖụ© hiện tại chính là một tao hàng, mà bản thân cũng không thể chịu đựng được loại động tác chậm rãi nuốt vào của Tống Minh, vậy y tùy ý thao chết Tống Minh là được rồi, cho dù hiện tại, coi như bản thân đem Tống Minh thao nát hắn cũng chỉ giống một con cɧó ©áϊ rêи ɾỉ nói thật sướиɠ.
Tống Minh ngồi trên người nam nhân mới nãy còn toàn thân co giật rêи ɾỉ cảm thấy quá sâu, nhưng sau khi bị Lăng Tiêu thao mấy trăm cái lại bắt đầu chủ động lắc mông, sau khi nam nhân đỉnh lên nghênh hợp ngồi xuống, cổ tay bị trói treo lên cao đều bị ma xát đến đỏ ửng, nhưng hắn không để tâm, còn tiếp tục hướng kê ba của nam nhân ngồi lên, để Lăng Tiêu thao lạn khoang sinh sản hắn.
Nơi hai người liên kết ướt dính tràn đầy d*m thủy của Tống Minh, tin tức tố Omega nồng đậm hòa trộn với mùi rượu vang, mùi vị cả căn phòng đều dâʍ đãиɠ vô cùng, nam nhân thân thể thon dài còn nâng eo lắc mông đem tính khí cứng ngắc kia của nam nhân anh tuấn dưới thân nhắm vào cung khẩu trong cùng khoang sinh sản, không ngừng đâm qua.
Mà cái miệng nhỏ trũng kia bị qυყ đầυ nam nhân đỉnh không ngừng hộc ra d*m thủy, sau khi qυყ đầυ nam nhân rút ra lại mềm mại hút lấy qυყ đầυ Lăng Tiêu, không để tính khí rời đi.
Do tư thế Tống Minh quay lưng lại với Lăng Tiêu, tư thế này khiến hai người kết hợp cực kì sâu, Lăng Tiêu cũng không khắc chế biểu tình sung sướиɠ của mình, mặc dù thần sắc hãm sâu vào tìиɧ ɖu͙©, nhưng Lăng Tiêu vẫn tuấn mỹ như thiên thần hạ phàm, khuôn mặt y trắng nõn lấm tấm mồ hôi, dưới chóp mũi cao cao đọng lại một giọt mồ hôi, trong mắt y như có như không xoẹt qua quang mang, giống như câu hồn đoạt phách khiến người e sợ, cho dù đang thô lỗ ôm một nam nhân, nhưng toàn thân giống như phát quang, nếu như lúc Tống Minh tỉnh táo thấy được bộ dáng này của Lăng Tiêu, có thể lại bị dung mạo Lăng Tiêu thu phục...
Tiếp theo quả nhiên giống như Lăng Tiêu nghĩ, y tùy ý thao Tống Minh, thỉnh thoảng còn ghé vào tai Tống Minh mắng hắn chính là mọt con cɧó ©áϊ động dục, là tao hàng, là thứ hàng nát bị vạn người thao, y cho rằng Tống Minh có thể sẽ hơi thanh tỉnh kháng cự, nhưng không ngờ Tống Minh nghe được những lời này thông đạo co rút càng nhanh, thậm chí còn nói hắn chính là cɧó ©áϊ, tiện hàng... Để Lăng Tiêu thao chết hắn.
Lăng Tiêu trước giờ chưa từng sướиɠ như vậy, y đem nhưng phẫn nộ mấy hôm nay đều tùy ý phát tiết, trút giận lên thân thể Tống Minh, lúc này y cảm thấy thân thể Tống Minh rắn chắc thon dài, giống như thao thế nào cũng không hỏng, sẽ không giống những Omega nhỏ mềm mại kia, không cần kìm nén...
Nghĩ tớ khi Tống Minh thanh tỉnh còn nhớ tất cả mọi chuyện, trong nội tâm u ám của y cười lạnh... sau đó càng thêm tùy ý chơi đùa thân thể Tống Minh, ở bên tai Tống Minh nói những lời ác độc...
Không biết qua bao lâu, có lẽ là mấy ngày mấy đêm, cho đến khi bên ngoài phòng chuyền đến tín hiệu quen thuộc, Lăng Tiêu mới nhăn mày buông ra nam nhân dưới thân đã bán hôn mê.
Tắm xong đi ra, Lăng Tiêu thần thanh khí sảng nhìn nam nhân đã hôn mê nằm giữa sàn nhà, không nhanh không chậm đi qua.
Tâm tình vốn dĩ rất vui vẻ trong nháy khi nhìn thấy các loại vết tích trên người nam nhân bị phá hỏng một nửa.
- --------------
Nay t phát hiện bản dịch này của t bị nhiều web ăn cắp quá trời, trong khi đó từ chương 1-43 là nhà bạn khoailamg từ chương 44 là của nhà t hotieuhac lấy của 2 nhà lại ghi nguồn có 1 nhà😃. Đầu năm đã để nhau cáu r.